Mạt Thế Không Gian: Nam Thần Độc Sủng Vợ Tang Thi
Chương 3: Cơm trưa giá trên trời
Editor: Nene
(Bởi vì để anh nghe quá tử tế >:)), nên từ chương này Từ Chu Phi sẽ gọi hắn nhé:3 Review chương này: Nhìn tiền đến hoa cả mắt ƠvƠ)
"Bao nhiêu tiền? Ông đây có rất nhiều!!"
Từ Chu Phi cũng không phải là một kẻ ngốc, bộ dạng của người phục vụ nhìn hắn có ý tứ gì, đương nhiên là hắn cảm giác được.
Vươn tay lấy ví tiền ra, thẻ ngân hàng và thẻ tín dụng của Đồng Ngải Linh đều ở chỗ hắn, sợ cái gì? Có rất nhiều tiền để quẹt! Hắn ta quét sạch cả Đồng thị ra ngoài cũng được!
Chỉ là khi lấy ví tiền ra, hắn choáng váng, thẻ tín dụng hắn ta đã đưa cho Giang Y Nhu, để Giang Y Nhu đi chọn giúp hắn một món quà tặng cho Đồng Ngải Linh, trái lại món quà được đưa đến cho hắn, nhưng mà hình như Giang Y Nhu quên đưa cho hắn ta thẻ tín dụng.
Về phần thẻ ngân hàng, vừa nãy Đồng Ngải Linh nói không mang đủ tiền, tìm hắn muốn đi thanh toán tiền, kết quả liền xảy ra chuyện này.
"Xin hỏi ngài quẹt thẻ hay là trả tiền mặt?"
Người phục vụ thấy hắn lộ ra vẻ mặt khó xử, trong lòng liền vui vẻ, xem ra thằng cha này muốn ăn cơm bá vương* rồi?
*Ăn chùa:))
Thật ra là anh không ngại đánh cho tên này một trận, một đại mỹ nữ giống như Đồng tiểu thư, chỉ sợ đổi lại thành bất kì người đàn ông nào cũng không đành lòng khiến cô ấy thương tâm như vậy.
"Tiền mặt!"
Không muốn để tên phục vụ đê tiện trước mặt này coi thường mình, Từ Chu Phi có chút đau lòng nhìn thoáng qua ví tiền của mình, nơi này có tiền sinh hoạt mà ba mẹ vừa mới gửi cho hắn, 500 nhân dân tệ. (=1 630 362.46 VND)
Ban đầu hắn tính mang đi mua một ít đồ bổ gửi về cho ba mẹ, tuy rằng Đồng Ngải Linh đối xử với hắn khá tốt, nhưng lại không nghĩ đến ba mẹ hắn vẫn còn đang chịu khổ ở nông thôn.
"Ngài đã chi tổng cộng 57 vạn 8400 (=1.887.155.689,08 VND), Đồng tiểu thư là khách quen ở đây, 8400 kia quản lý đã miễn sạch rồi, ngài chỉ cần đưa 57 vạn thôi."
(8400 tệ = 27.406.825,36 VND ; 57 vạn = 1.859.748.863,72 VND... Cạn cmn lời rồi, đúng là phá gia chi tử mà:)))
Phục vụ cầm hóa đơn và giấy tờ gõ lách cách một lúc, rồi mới báo ra một con số trên trời đối với Từ Chu Phi.
"Hả... Sao lại đắt như vậy? Anh định lừa người sao?"
Mặc dù Từ Chu Phi ăn cơm đều không bao giờ bỏ tiền ra, cũng không phải không biết chỗ này xa hoa đắt đỏ, như hắn và Đồng Ngải Linh vừa mới ăn một bữa cơm bình thường như vậy, nhiều lắm cũng chỉ hơn 400 nhân dân tệ (= 1.305.220,99 VND) mà thôi.
Đồ ăn bọn họ gọi cũng không quá cao cấp, sẽ không vượt quá 300 tệ (= 978.915,74 VND).
"Ngài Từ, là như thế này, hôm nay là ngày kỉ niệm tròn một năm của ngài và Đồng tiểu thư, cho nên Đồng tiểu thư đã bao toàn bộ chi phí cơm trưa hôm nay, hơn nữa còn gọi cả một chai rượu vang đỏ trân quý của cửa hàng chúng tôi. Chai rượu kia đã mở, món ăn của ngài còn chưa lên, cho nên đã tính xong tiền cho ngài rồi, cửa hàng chúng tôi kinh doanh nhờ chữ tín, chưa lừa dối người khác bao giờ."
Phục vụ cười híp mắt nhìn Từ Chu Phi, anh cũng không vội, dù sao đánh người xong, vẫn là bắt hắn phun tiền ra.
"..."
Từ Chu Phi và Đồng Ngải Linh vẫn luôn tiêu xài phung phí, đổi lại là ngày thường, biết Đồng Ngải Linh bao toàn bộ nhà hàng, hắn nhất định sẽ đăng lên vòng bạn bè khoe.
Dù sao cũng không phải tiêu tiền của hắn, nhưng mà hôm nay thì khác, tất cả chỗ này đều để cho hắn trả, hắn liền có chút không chịu được rồi.
57 vạn, cả đời hắn cũng chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền như thế.
"Ngài Từ, không phải ngài muốn trả lại hóa đơn chứ?
Nhìn bộ dáng càng ngày càng không kiên nhiễn của phục vụ, sau lưng hắn, có mấy người vạm vỡ đang đi tới, Từ Chu Phi có chút sợ hãi nuốt nước miếng.
Hắn cầm lấy điện thoại gọi cho Đồng Ngải Linh, đáng tiếc, từ chối không nghe rồi.
Nghĩ lại cũng đúng, Đồng Ngải Linh bây giờ đang ở đâu sẽ quan tâm đến hắn sao?
Ôm một tia hy vọng, hắn gọi điện thoại cho Giang Y Nhu:
"Y Nhu, em đang ở đâu vậy?"
"Em đang trên đường đó! Đang muốn đến công ty của cha, anh cũng ở bên đó sao?"
Giang Y Nhu mở một chiếc giáp sát trùng nho nhỏ ra, đây là mẹ cô ta Giang Vũ Hiên mấy ngày trước mới mua cho cô, cô thích không chịu được.
Ủng hộ mình tại page facebook: Mùa Đông Ấm Áp - 冬天暖和 để có thêm động lực nha!!
(Bởi vì để anh nghe quá tử tế >:)), nên từ chương này Từ Chu Phi sẽ gọi hắn nhé:3 Review chương này: Nhìn tiền đến hoa cả mắt ƠvƠ)
"Bao nhiêu tiền? Ông đây có rất nhiều!!"
Từ Chu Phi cũng không phải là một kẻ ngốc, bộ dạng của người phục vụ nhìn hắn có ý tứ gì, đương nhiên là hắn cảm giác được.
Vươn tay lấy ví tiền ra, thẻ ngân hàng và thẻ tín dụng của Đồng Ngải Linh đều ở chỗ hắn, sợ cái gì? Có rất nhiều tiền để quẹt! Hắn ta quét sạch cả Đồng thị ra ngoài cũng được!
Chỉ là khi lấy ví tiền ra, hắn choáng váng, thẻ tín dụng hắn ta đã đưa cho Giang Y Nhu, để Giang Y Nhu đi chọn giúp hắn một món quà tặng cho Đồng Ngải Linh, trái lại món quà được đưa đến cho hắn, nhưng mà hình như Giang Y Nhu quên đưa cho hắn ta thẻ tín dụng.
Về phần thẻ ngân hàng, vừa nãy Đồng Ngải Linh nói không mang đủ tiền, tìm hắn muốn đi thanh toán tiền, kết quả liền xảy ra chuyện này.
"Xin hỏi ngài quẹt thẻ hay là trả tiền mặt?"
Người phục vụ thấy hắn lộ ra vẻ mặt khó xử, trong lòng liền vui vẻ, xem ra thằng cha này muốn ăn cơm bá vương* rồi?
*Ăn chùa:))
Thật ra là anh không ngại đánh cho tên này một trận, một đại mỹ nữ giống như Đồng tiểu thư, chỉ sợ đổi lại thành bất kì người đàn ông nào cũng không đành lòng khiến cô ấy thương tâm như vậy.
"Tiền mặt!"
Không muốn để tên phục vụ đê tiện trước mặt này coi thường mình, Từ Chu Phi có chút đau lòng nhìn thoáng qua ví tiền của mình, nơi này có tiền sinh hoạt mà ba mẹ vừa mới gửi cho hắn, 500 nhân dân tệ. (=1 630 362.46 VND)
Ban đầu hắn tính mang đi mua một ít đồ bổ gửi về cho ba mẹ, tuy rằng Đồng Ngải Linh đối xử với hắn khá tốt, nhưng lại không nghĩ đến ba mẹ hắn vẫn còn đang chịu khổ ở nông thôn.
"Ngài đã chi tổng cộng 57 vạn 8400 (=1.887.155.689,08 VND), Đồng tiểu thư là khách quen ở đây, 8400 kia quản lý đã miễn sạch rồi, ngài chỉ cần đưa 57 vạn thôi."
(8400 tệ = 27.406.825,36 VND ; 57 vạn = 1.859.748.863,72 VND... Cạn cmn lời rồi, đúng là phá gia chi tử mà:)))
Phục vụ cầm hóa đơn và giấy tờ gõ lách cách một lúc, rồi mới báo ra một con số trên trời đối với Từ Chu Phi.
"Hả... Sao lại đắt như vậy? Anh định lừa người sao?"
Mặc dù Từ Chu Phi ăn cơm đều không bao giờ bỏ tiền ra, cũng không phải không biết chỗ này xa hoa đắt đỏ, như hắn và Đồng Ngải Linh vừa mới ăn một bữa cơm bình thường như vậy, nhiều lắm cũng chỉ hơn 400 nhân dân tệ (= 1.305.220,99 VND) mà thôi.
Đồ ăn bọn họ gọi cũng không quá cao cấp, sẽ không vượt quá 300 tệ (= 978.915,74 VND).
"Ngài Từ, là như thế này, hôm nay là ngày kỉ niệm tròn một năm của ngài và Đồng tiểu thư, cho nên Đồng tiểu thư đã bao toàn bộ chi phí cơm trưa hôm nay, hơn nữa còn gọi cả một chai rượu vang đỏ trân quý của cửa hàng chúng tôi. Chai rượu kia đã mở, món ăn của ngài còn chưa lên, cho nên đã tính xong tiền cho ngài rồi, cửa hàng chúng tôi kinh doanh nhờ chữ tín, chưa lừa dối người khác bao giờ."
Phục vụ cười híp mắt nhìn Từ Chu Phi, anh cũng không vội, dù sao đánh người xong, vẫn là bắt hắn phun tiền ra.
"..."
Từ Chu Phi và Đồng Ngải Linh vẫn luôn tiêu xài phung phí, đổi lại là ngày thường, biết Đồng Ngải Linh bao toàn bộ nhà hàng, hắn nhất định sẽ đăng lên vòng bạn bè khoe.
Dù sao cũng không phải tiêu tiền của hắn, nhưng mà hôm nay thì khác, tất cả chỗ này đều để cho hắn trả, hắn liền có chút không chịu được rồi.
57 vạn, cả đời hắn cũng chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền như thế.
"Ngài Từ, không phải ngài muốn trả lại hóa đơn chứ?
Nhìn bộ dáng càng ngày càng không kiên nhiễn của phục vụ, sau lưng hắn, có mấy người vạm vỡ đang đi tới, Từ Chu Phi có chút sợ hãi nuốt nước miếng.
Hắn cầm lấy điện thoại gọi cho Đồng Ngải Linh, đáng tiếc, từ chối không nghe rồi.
Nghĩ lại cũng đúng, Đồng Ngải Linh bây giờ đang ở đâu sẽ quan tâm đến hắn sao?
Ôm một tia hy vọng, hắn gọi điện thoại cho Giang Y Nhu:
"Y Nhu, em đang ở đâu vậy?"
"Em đang trên đường đó! Đang muốn đến công ty của cha, anh cũng ở bên đó sao?"
Giang Y Nhu mở một chiếc giáp sát trùng nho nhỏ ra, đây là mẹ cô ta Giang Vũ Hiên mấy ngày trước mới mua cho cô, cô thích không chịu được.
Ủng hộ mình tại page facebook: Mùa Đông Ấm Áp - 冬天暖和 để có thêm động lực nha!!
Bình luận truyện