Mị Ảnh

Chương 1647: Ma Thánh



 
Muốn có Chí Tôn vị phải được hơn phân nửa thập đại Chí Tôn của đại lục đồng ý, lúc này mới có thể cấp cho Chí Tôn vị. Mà từ khi Chí Tôn đạt tới mười người, tất cả Chí Tôn đều ăn ý không muốn cấp thêm Chí Tôn vị nữa. Dù cho mấy người như Lạc Thánh đạt tới thực lực Chí Tôn nhưng lại không có danh nghĩa Chí Tôn.
 
Chỉ là giờ phút này, Nghệ Phong lại tuyên bố. Hắn là Chí Tôn, điều này đối với võ giả bình thường mà nói chỉ là rung động đối với thực lực của Nghệ Phong. Nhưng đối với võ giả thực lực đạt tới Thánh Cấp cao giai mà nói, đây chính là trúng kích vào thập đại Chí Tôn.
 
Nghệ Phong tuyên bố vang vọng hư không, khiến võ giả khắp đại lục nghị luận liên tục, cũng khiến vài Chí Tôn trao đổi ngắn ngủi với nhau. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
 
Những lời này của Nghệ Phong nhấc lên sóng to gió lớn, thật lâu không tiêu tan. Mà đa số võ giả, nguyên một đám dùng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tội Ác Chi Thành. Nguyên bản dân chúng trong Tội Ác Chi Thành đã sớm tự hào, lúc này càng thêm ngửa đầu ưỡn ngực. Thành chủ của bọn họ, lúc này đã đứng vào hàng ngũ những người mạnh nhất trong đại lục, hơn nữa không có một tia giả tạo.
 
Đối với sóng to gió lớn do mình tạo ra này, Nghệ Phong mặc kệ không hỏi như trước, hắn cần phải làm là xác định danh nghĩa của hắn, nói cho một số người trên đại lục này biết, ta đã là tồn tại như các ngươi. Đánh chủ ý tới ta, vậy thì nghĩ kĩ thực lực của ngươi có đủ hay không.
 
Nghệ Phong ở Tội Ác Chi Thành đánh Thái Cực và vui đùa với chúng nữ, nữ nhi của hắn như trước. Cùng đợi phản ứng của những Chí Tôn kia, Nghệ Phong biết rõ, hắn tuyên bố như vậy, những Chí Tôn này nhất định sẽ có phản ứng.
 
- Tiêu Dao ca ca! Ca ca thật là Chí Tôn?
 
Linh Nhi dùng tay ôm cổ Nghệ Phong, thân thể dán ở trên người Nghệ Phong, tóc quét lấy cái mũi của Nghệ Phong, cười hì hì nhìn Nghệ Phong hỏi.
 
Nhìn tiểu ma nữ trước mặt, Nghệ Phong cảm giác đau đầu vạn phần, dùng tay vuốt ve mái tóc của Linh Nhi, trừng mắt với Linh Nhi nói:
 
- Linh Nhi, muội cũng không nhỏ nữa. Đừng có mỗi ngày đều ôm ta, muội không biết nam nữ thụ thụ bất thân sao.
 
- Hi hi!
 
Linh Nhi hi hi nở nụ cười:
 
- Tiêu Dao ca ca cũng biết nam nữ thụ thụ bất thân sao? Cái này quá kì quái, ta cứ nghĩ ca ca không biết.
 
Trán Nghệ Phong toát mồ hôi lạnh, tiểu nha đầu này càng ngày càng giống tiểu ma nữ. Tuy Linh Nhi còn hơi có vẻ trẻ con, nhưng nhan sắc điên đảo chúng sinh đã ẩn ẩn hiển hiện, khiến Nghệ Phong không khỏi nghiêng đầu sang chỗ khác, thầm nghĩ tiểu ma nữ này thật đúng là thích đùa chết người. Rõ ràng ngay cả hắn cũng dám trêu đùa.
 
- Hi hi! Tiêu Dao ca ca, ca ca thật sự rất xấu nha.
 
Linh Nhi nhảy khỏi lòng ngực Nghệ Phong, cười hì hì nhìn Nghệ Phong.
 
Nghe được câu này, Nghệ Phong hung hăng trợn mắt nhìn Linh Nhi, nghĩ thầm có nên bảo Tử Âm hảo hảo thu thập nha đầu kia một phen không, đùa càng ngày càng quá mức.
 
- Được rồi! Tiêu Dao ca ca! Từ nay về sau Linh Nhi không đùa như vậy nữa.
 
Linh Nhi thấy Nghệ Phong thực có ý tứ tức giận, lay lay cánh tay Nghệ Phong nói:
 
- Đều là Đại Nhi tỷ tỷ dạy muội, muội muốn nếm thử một chút xem hiệu quả ra sao thôi.
 
...
 
Nghệ Phong nghe được Linh Nhi nói, cố gắng hít sâu vài hơi lương khí, sau đó bình tức cảm xúc trong lòng thoáng một chút, sau đó nhìn Linh Nhi nói:
 
- Sau này chớ cùng Đại Nhi, đi theo Tần Y tỷ của muội học tập.
 
- Hi hi... Muội nghe Tiêu Dao ca ca.
 
Linh Nhi chuyển động con ngươi linh động, Nghệ Phong nhìn thấy là biết nàng lại có mưu ma chước quỷ gì nữa, điều này khiến Nghệ Phong cảm thấy đau đầu, cũng không quản tới Linh Nhi.
 
Thời điểm Linh Nhi cùng Nghệ Phong vui đùa, ánh mắt Nghệ Phong nhìn về một chỗ, khóe miệng mang theo mỉm cười:
 
- Rốt cuộc đã tới.
 
Trong sự nghi hoặc của Linh Nhi, Nghệ Phong lách mình tiến vào trong hư không, mau chóng bay về một phương hướng.
 
Sau khi đến một vị trí, một thanh âm âm tà quanh quẩn ở trên hư không:
 
- Ma Thánh quả nhiên hảo thực lực. Cách xa như vậy đã có thể phát hiện ta.
 
- Ma Thánh?
 
Nghệ Phong ngẩn người, ngược lại là thật không ngờ hắn sẽ có một cái xưng hô như vậy.
 
- Quá khen! Vị Chí Tôn nào tới, liền xuất hiện đi.
 
Nghệ Phong nhìn một phương hướng trong hư không, chắp tay nói.
 
Nghệ Phong vừa nói xong, hư không đột nhiên dâng lên một cổ khói đen, dưới cổ khói đen này, hư không bị hủ thực từng khối, sau đó một thân ảnh kỳ quái hiện ra.
 
- Độc Thánh!
 
Nghệ Phong nhìn nam tử trước mặt, có chút nhíu mày, ngược lại thật không ngờ lần này xuất hiện lại là Độc Thánh. Độc Thánh là tồn tại trước năm trong thập đại Chí Tôn.
 
- Ha ha! Ma Thánh có nhãn lực thật tốt.
 
Độc Thánh khẽ cười cười, nhìn Nghệ Phong từ trên xuống dưới, bất quá càng nhìn càng giật mình, bởi vì hắn cảm giác toàn thân Nghệ Phong giống như dung nhập vào trong trời đất.
 
- Vậy cũng không khó đoán. Phương thức xuất hiện vừa rồi của Độc Thánh, có thể giúp ta nghĩ đến thân phận của ngươi.
 
Nghệ Phong khẽ cười nói.
 
Độc Thánh không thể không gật đầu, nhìn Nghệ Phong tràn đầy tiếu dung nói:
 
- Ma Thánh trẻ tuổi như vậy, lại có thể thành tựu Chí Tôn vị. Quả thật là hậu sinh khả uý a.
 
Nghe lời nói của Độc Thánh nhìn như tán dương, Nghệ Phong cười cười nói:
 
- Độc Thánh tới nơi này, không biết có chuyện gì?
 
- Ha ha! Tự nhiên có chuyện. Ta không quên lời nói của Ma Thánh, tự ý xâm nhập Tội Ác Chi Thành trăm dặm, giết không tha. Ta còn không muốn chết.
 
Độc Thánh cười ha ha.
 
Nghệ Phong không biết hắn nói những lời này là có ý gì, nhưng mà từ trong mắt Độc Thánh, hắn không chứng kiến bộ dạng sợ hãi dù chỉ một chút.
 
- Danh đầu Độc Thánh người nào không biết, tuy Nghệ Phong ta muốn chém giết ngươi, bất quá thực lực còn chưa đủ.
 
Nghệ Phong cũng cười ha hả nói.
 
- Ha ha! Thú vị! Không hổ là tân tấn Chí Tôn. Quả nhiên rất trực tiếp!
 
Độc Thánh cười nói.
 
- Đã như vậy, có muốn thử một chút hay không?
 
Độc Thánh nhìn Nghệ Phong cười tủm tỉm nói, giống như vô hại.
 
- Cam tâm tình nguyện phụng bồi!
 
Nghệ Phong nhìn Độc Thánh nói.
 
Mà Nghệ Phong vừa dứt lời trong nháy mắt, một quyền của Độc Thánh đã đánh tới trước mặt Nghệ Phong, tốc độ cực nhanh khiến người ta líu lưỡi, mà dưới nắm tay của hắn huy vũ không ngừng, độc tố lan tràn không gian, từng đạo khí thể đen kịt thoát ra, bộc phát lực sát thương vô cùng.
 
So với nắm tay của Độc Thánh, không gian chi độc lần trước Nghệ Phong tiến vào, cấm địa Hạ gia, hiển nhiên yếu nhược hơn rất nhiều.
 
Bất quá, Nghệ Phong đạt tới cấp bậc Chí Tôn, tự nhiên không sợ nắm tay của Độc Thánh, Ngũ hành chi lực bao vây toàn thân, nhánh chóng đánh về phía Độc Thánh.
 
Nắm tay hai người giao thủ cùng một chỗ, đều tự bay ra ngoài, sau khi bay ra ngoài vài chục thước, lúc này thân ảnh mới đứng vững.
 
- Ma Thánh quả nhiên rất mạnh, lại tiếp ta một chưởng.
 
Độc Thánh cười ha ha. Pháp tắc chi độc bạo phát, bao trùm trong lòng bàn tay của hắn, tản ra khí tức màu tím đen khiến người ta sợ hãi, sau đó trùng kích về phía Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong nhìn công kích đang đánh tới, sắc mặt mỉm cười. Đấu khí trong thân thể cũng không giữ lại, hội tụ ở trên nắm tay, tạo thành một Ngũ hành đại tuần hoàn, mau chóng đón đỡ Độc Thánh.
 
Hai người giao phong cùng một chỗ lần nữa, thực lực ngang nhau tách hai người ra. Sau khi tách ra một lát, lần nữa oanh kích về đối phương.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện