Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Nhị – Đế Hỏa
Chương 22: Hai viện giao tranh [ hai ]
Ciro hỏi: “Quan hệ giữa cậu và Patrick rất tốt?”
Soso cười: “Đúng vậy. Cậu ấy rất quan tâm tôi. A, lần này là cậu ấy đồng ý để tôi tới gặp anh.”
Ciro nhướng mày: “Hắn đồng ý?”
“Điện hạ.”
Gallon bưng đĩa hoa quả thịt nguội đứng ở cửa.
Ciro ra hiệu cho vào.
Gallon đặt hoa quả thịt nguội giữa Ciro và Soso rồi ra khỏi cửa.
Ciro thuận tay nhặt một quả táo, sau đó làm tư thế mời.
Soso lập tức cầm lấy dĩa ăn, bắt đầu nhấm từng chút từng chút.
Ciro thấy cậu ăn hoa quả hết sức chăm chú, không tiếp tục chủ đề vừa rồi nữa, mà lấy ra từ trong túi không gian của mình một vòng cổ gắn thạch anh vàng, đưa cho Soso.
Soso sửng sốt, nhanh chóng nuốt miếng đào trong miệng xuống, mới vươn tay cầm lấy: “Tặng cho tôi?”
Ciro nói: “Giấu trong quần áo, không được để lộ ra.”
Soso gật đầu: “Tôi hiểu. Tôi rất nghèo, không thể tỏ vẻ giàu có.”
“… Đúng.” Ciro thản nhiên nói sang chuyện khác, “Nó có thể giúp cậu hội tụ thổ nguyên tố.”
Ánh mắt Soso sáng lên, “Vậy tường đất của tôi có cao hơn không?”
“…” Ciro đáp,“Có.”
Soso nói: “Nếu có thể học ma pháp thổ hệ nâng cao thì tốt.”
Ciro nhìn cậu, như muốn tìm trên mặt cậu dấu vết oán giận. Nhưng không hề có, dường như cậu thật sự chỉ tiếc nuối và chờ mong.
“Ngày mai sẽ có một ma pháp sư hoàng gia thổ hệ đến đây, nếu cậu không bận việc gì, có thể đến xin ông ta chỉ bảo.”
Đôi mắt to của Soso càng thêm sáng ngời, giống như hai ngôi sao sớm, nhìn Ciro không chớp,“Thật sao? Tôi nhất định sẽ đến.”
Ciro nói: “Có lẽ cậu nên hỏi Patrick trước đã?”
“Ừ, tôi trở về thương lượng với cậu ấy.” Soso đáp,“A, đúng rồi, quên nói cho anh, tôi hiện đang là thành viên quân đoàn Tulip. Anh có biết quân đoàn Tulip không?”
“Biết.”
Soso cười: “Tuy lúc mới gia nhập có chút không quen, nhưng mọi người đều rất quan tâm tôi. Hơn nữa nguyên soái Hayden đích thật là một người vô cùng tốt, vô cùng đáng giá sùng kính. Tôi cảm thấy rất tự hào có thể trở thành một thành viên của quân đoàn Tulip.”
Ciro thản nhiên: “Thế à?”
Soso dường như đột nhiên nhớ tới điều gì, xịu mặt xuống,“Tôi nói như vậy sẽ không tạo rắc rối cho anh chứ?”
“Không đâu.” Ciro nói, “Hayden là bạn tốt của ta, ta cũng coi đây là vinh dự.”
“Nhưng mà, không phải anh gia nhập quân đoàn ma thú rồi sao?” Soso giải thích quan hệ giữa hai quân đoàn và chỗ ngồi trong phòng học.
“Tuy ta chưa gặp Audis, nhưng tin đồn về hắn khiến cho ta rất tán thưởng.” Audis và gia tộc Dana cũng là thế lực hắn muốn cấp tốc mượn sức. Lấy quan hệ giữa hắn và Hayden, giờ phút này bị cho rằng gia nhập quân đoàn ma thú có lẽ càng có lợi cho hắn. Dù sao Hayden tuyệt đối sẽ không trở mặt với hắn vì việc cỏn con đó.
Soso nói: “Người có thể ngang hàng với nguyên soái Hayden nhất định rất lợi hại. Nghe nói anh ta cũng là ma pháp sư thổ hệ, thật muốn làm quen với anh ấy.”
“Không lâu nữa sẽ có trận đấu với học viện kỵ sĩ hoàng gia. Đến lúc đó có thể gặp được.”
Soso mỉm cười: “Tôi rất chờ mong.”
Gallon ngoài cửa bẩm báo: “Viện trưởng tới.”
Soso đứng bật dậy.
Ciro không hiểu gì ngẩng đầu nhìn cậu.
Soso khẩn trương nói: “Bây giờ đang là thời gian học. Tôi, tôi… sẽ bị phát hiện .”
Ciro thấy mặt cậu đỏ bừng đứng tại chỗ, trán túa mồ hôi lạnh, rốt cục đành nói: “Ta đưa cậu xuống lầu.”
Soso cả kinh: “Sẽ gặp phải viện trưởng mất .”
“Ta đưa cậu xuống lầu từ cửa sổ.” Ciro đứng dậy đẩy cửa sổ.
Gió mát từ ngoài cửa sổ thổi vào, thoáng làm dịu lo lắng của Soso. “Thực xin lỗi, cho anh thêm phiền toái.” Cậu áy náy cúi đầu. Rõ ràng là tới thăm bệnh, cuối cùng ngược lại gây thêm phiền toái cho anh ấy.
Ciro ghìm xuống dục vọng muốn chạm vào mái tóc vàng gần trong gang tấc, thấp giọng nói: “Nhắm mắt lại.”
“Tôi không sợ độ cao.” Soso mở to mắt, mặt hướng ra ngoài cửa sổ.
Ciro nhẹ nhàng phất tay.
Soso lập tức giống như trang giấy, nhẹ nhàng bay từ cửa sổ xuống , vững vàng đáp trên mặt đất.
Gallon ở cửa hỏi: “Tôi có thể mời viện trưởng lên chưa?”
Ciro mỉm cười với Soso đang đứng dưới vẫy tay với hắn, sau đó đóng cửa sổ, sửa sang lại tay áo: “Đương nhiên.”
Chốc lát sau, Olivia hấp tấp đi lên.
Hỏa nguyên tố trong không khí sinh động khiến cho bà nhíu mày.“Con vừa sử dụng ma pháp?”
Ciro đáp: “Buồn chán nên luyện tập.”
Olivia không truy hỏi thêm, “Tình hình vương đô còn phức tạp hơn tưởng tượng. Samantha đang suy nghĩ có nên trở về hay không.”
“Hoàn toàn không cần.”
“Điện hạ, ta hy vọng con có thể nhìn thẳng vào sự thật, kẻ địch con sẽ phải đối mặt là phụ thân của con, người có quyền thế nhất đế quốc. Từ khi lão ngầm đồng ý cho Rachel độc chết anh trai, con không nên ôm mong chờ gì với lão ta nữa. Lão ta đã phát rồ rồi, để bồi dưỡng cho hai mẹ con kia, lão dùng hết mọi thủ đoạn ti tiện dơ bẩn!” Giọng nói của bà dần dần kịch liệt, như thể không áp chế nổi phẫn nộ trong ngực.
Tương phản với bà, vẻ mặt Ciro thực bình tĩnh,“Không phải con chờ mong gì ở lương tri ông ta, mà là hoàn toàn không có bất cứ chờ mong với trí thông minh của ông ta.” Từ khi biết anh trai hắn bị hạ kịch độc không thuốc cứu chữa, hắn đã bắt đầu chuẩn bị để kế thừa ngôi vị hoàng thái tử. Đó cũng là nguyên nhân sau khi anh trai hắn qua đời, hắn có thể đánh bại Kastalon II, thay thế Howl trở thành hoàng thái tử. Nhưng hắn biết rõ, đây mới chỉ là bắt đầu, con đường kế tiếp còn rất dài.
Olivia im lặng, giống như đồng ý với lời hắn nói.
“Trước mắt quan trọng nhất là hạ gục phe cánh của Rachel và Howl.”
“Hoàng đế đang lên kế hoạch giao học viện kỵ sĩ hoàng gia cho Howl, dì nghĩ trận đấu lần này cùng chúng ta chính là cơ hội tốt.”
“Ông ta luôn đẻ ra rất nhiều kế hoạch, sau đó nhìn chúng nó chết non.”
“Đó là điểm ta thích nhất ở lão.” Olivia nói,“Trận đấu vài ngày nữa, Audis sẽ tham gia. Ta tin tưởng đám phế vật của học viện kỵ sĩ chưa thể thắng được trò ấy. Cho nên việc duy nhất con cần đề phòng là ám sát. Sau khi chuyện con bí mật đi Sangtu truyền về vương đô, Rachel đã hoài nghi việc con bị trúng độc. Rất có thể ả sẽ nhanh chóng có hành động tiếp theo.”
Ciro ngồi xuống xích đu, mười ngón giao nhau, cười lạnh: “Con thực chờ mong.”
Soso không quay trở lại ký túc xá, mà đợi ở nhà ăn cho đến khi tan học.
Patrick quả nhiên đến hỏi thăm kết quả. Cùng với hắn còn có Frank.
“Cậu gặp được?” Patrick kinh ngạc trừng to mắt. Tuy hắn cổ vũ Soso đi, nhưng chỉ ôm tâm lý thử một lần, không ngờ thật sự có thể thành công.“Vậy cậu có nhắc tới tớ không?”
Đối mặt với ánh mắt hưng phấn chờ mong của hắn, Soso kiên định gật đầu.“Anh ấy nói nhớ rõ cậu.”
“Thật không?” Patrick kích động suýt nữa vùi mặt vào tay áo.
Frank không chút che dấu hâm mộ trong lòng, “Một khi đã như vậy, lần sau nhắc tới tớ đi.”
Patrick hỏi: “Không phải quan hệ giữa cậu và nguyên soái Hayden tốt lắm sao?”
Frank nói: “Trao đổi đồng giá. Chờ nguyên soái Hayden trở về, tớ cũng sẽ nhờ anh ấy nhắc tới các cậu trước mặt điện hạ.”
Patrick cảm thấy giao dịch này không tồi. Hắn chả làm gì cả, thế mà không ngừng có cơ hội được nhắc tới trước mặt điện hạ Ciro.
Soso cười :“Tớ không sao. Cậu bảo nhắc tới cậu ấy là được rồi.”
Frank nhìn cậu, đầy thâm ý nói: “Cũng đúng. Qua lần gặp này, ấn tượng của điện hạ về cậu hẳn đã khắc sâu.”
Ngoài cửa đột nhiên xôn xao.
Soso, Patrick và Frank đồng thời quay đầu lại.
Nhà ăn bỗng an tĩnh.
Một thiếu niên gầy gò nhưng cực cao chậm rãi đi vào. Tóc hắn có chút khô vàng, sắc mặt tái nhợt lâu ngày không thấy mặt trời, trông như bất kỳ lúc nào cũng có thể bị gió thổi bay.
Nhưng tất cả mọi người trong nhà ăn không ai dám thanh niên coi thường gầy gò này.
“Audis?”
Không biết là ai đi đầu hô một tiếng.
Thành viên quân đoàn ma thú sôi nổi hô theo.
Audis thản nhiên quét mắt bốn phía, sau đó ấn huyệt Thái Dương, lạnh lùng nói:“Phiền chết được.”
Soso cười: “Đúng vậy. Cậu ấy rất quan tâm tôi. A, lần này là cậu ấy đồng ý để tôi tới gặp anh.”
Ciro nhướng mày: “Hắn đồng ý?”
“Điện hạ.”
Gallon bưng đĩa hoa quả thịt nguội đứng ở cửa.
Ciro ra hiệu cho vào.
Gallon đặt hoa quả thịt nguội giữa Ciro và Soso rồi ra khỏi cửa.
Ciro thuận tay nhặt một quả táo, sau đó làm tư thế mời.
Soso lập tức cầm lấy dĩa ăn, bắt đầu nhấm từng chút từng chút.
Ciro thấy cậu ăn hoa quả hết sức chăm chú, không tiếp tục chủ đề vừa rồi nữa, mà lấy ra từ trong túi không gian của mình một vòng cổ gắn thạch anh vàng, đưa cho Soso.
Soso sửng sốt, nhanh chóng nuốt miếng đào trong miệng xuống, mới vươn tay cầm lấy: “Tặng cho tôi?”
Ciro nói: “Giấu trong quần áo, không được để lộ ra.”
Soso gật đầu: “Tôi hiểu. Tôi rất nghèo, không thể tỏ vẻ giàu có.”
“… Đúng.” Ciro thản nhiên nói sang chuyện khác, “Nó có thể giúp cậu hội tụ thổ nguyên tố.”
Ánh mắt Soso sáng lên, “Vậy tường đất của tôi có cao hơn không?”
“…” Ciro đáp,“Có.”
Soso nói: “Nếu có thể học ma pháp thổ hệ nâng cao thì tốt.”
Ciro nhìn cậu, như muốn tìm trên mặt cậu dấu vết oán giận. Nhưng không hề có, dường như cậu thật sự chỉ tiếc nuối và chờ mong.
“Ngày mai sẽ có một ma pháp sư hoàng gia thổ hệ đến đây, nếu cậu không bận việc gì, có thể đến xin ông ta chỉ bảo.”
Đôi mắt to của Soso càng thêm sáng ngời, giống như hai ngôi sao sớm, nhìn Ciro không chớp,“Thật sao? Tôi nhất định sẽ đến.”
Ciro nói: “Có lẽ cậu nên hỏi Patrick trước đã?”
“Ừ, tôi trở về thương lượng với cậu ấy.” Soso đáp,“A, đúng rồi, quên nói cho anh, tôi hiện đang là thành viên quân đoàn Tulip. Anh có biết quân đoàn Tulip không?”
“Biết.”
Soso cười: “Tuy lúc mới gia nhập có chút không quen, nhưng mọi người đều rất quan tâm tôi. Hơn nữa nguyên soái Hayden đích thật là một người vô cùng tốt, vô cùng đáng giá sùng kính. Tôi cảm thấy rất tự hào có thể trở thành một thành viên của quân đoàn Tulip.”
Ciro thản nhiên: “Thế à?”
Soso dường như đột nhiên nhớ tới điều gì, xịu mặt xuống,“Tôi nói như vậy sẽ không tạo rắc rối cho anh chứ?”
“Không đâu.” Ciro nói, “Hayden là bạn tốt của ta, ta cũng coi đây là vinh dự.”
“Nhưng mà, không phải anh gia nhập quân đoàn ma thú rồi sao?” Soso giải thích quan hệ giữa hai quân đoàn và chỗ ngồi trong phòng học.
“Tuy ta chưa gặp Audis, nhưng tin đồn về hắn khiến cho ta rất tán thưởng.” Audis và gia tộc Dana cũng là thế lực hắn muốn cấp tốc mượn sức. Lấy quan hệ giữa hắn và Hayden, giờ phút này bị cho rằng gia nhập quân đoàn ma thú có lẽ càng có lợi cho hắn. Dù sao Hayden tuyệt đối sẽ không trở mặt với hắn vì việc cỏn con đó.
Soso nói: “Người có thể ngang hàng với nguyên soái Hayden nhất định rất lợi hại. Nghe nói anh ta cũng là ma pháp sư thổ hệ, thật muốn làm quen với anh ấy.”
“Không lâu nữa sẽ có trận đấu với học viện kỵ sĩ hoàng gia. Đến lúc đó có thể gặp được.”
Soso mỉm cười: “Tôi rất chờ mong.”
Gallon ngoài cửa bẩm báo: “Viện trưởng tới.”
Soso đứng bật dậy.
Ciro không hiểu gì ngẩng đầu nhìn cậu.
Soso khẩn trương nói: “Bây giờ đang là thời gian học. Tôi, tôi… sẽ bị phát hiện .”
Ciro thấy mặt cậu đỏ bừng đứng tại chỗ, trán túa mồ hôi lạnh, rốt cục đành nói: “Ta đưa cậu xuống lầu.”
Soso cả kinh: “Sẽ gặp phải viện trưởng mất .”
“Ta đưa cậu xuống lầu từ cửa sổ.” Ciro đứng dậy đẩy cửa sổ.
Gió mát từ ngoài cửa sổ thổi vào, thoáng làm dịu lo lắng của Soso. “Thực xin lỗi, cho anh thêm phiền toái.” Cậu áy náy cúi đầu. Rõ ràng là tới thăm bệnh, cuối cùng ngược lại gây thêm phiền toái cho anh ấy.
Ciro ghìm xuống dục vọng muốn chạm vào mái tóc vàng gần trong gang tấc, thấp giọng nói: “Nhắm mắt lại.”
“Tôi không sợ độ cao.” Soso mở to mắt, mặt hướng ra ngoài cửa sổ.
Ciro nhẹ nhàng phất tay.
Soso lập tức giống như trang giấy, nhẹ nhàng bay từ cửa sổ xuống , vững vàng đáp trên mặt đất.
Gallon ở cửa hỏi: “Tôi có thể mời viện trưởng lên chưa?”
Ciro mỉm cười với Soso đang đứng dưới vẫy tay với hắn, sau đó đóng cửa sổ, sửa sang lại tay áo: “Đương nhiên.”
Chốc lát sau, Olivia hấp tấp đi lên.
Hỏa nguyên tố trong không khí sinh động khiến cho bà nhíu mày.“Con vừa sử dụng ma pháp?”
Ciro đáp: “Buồn chán nên luyện tập.”
Olivia không truy hỏi thêm, “Tình hình vương đô còn phức tạp hơn tưởng tượng. Samantha đang suy nghĩ có nên trở về hay không.”
“Hoàn toàn không cần.”
“Điện hạ, ta hy vọng con có thể nhìn thẳng vào sự thật, kẻ địch con sẽ phải đối mặt là phụ thân của con, người có quyền thế nhất đế quốc. Từ khi lão ngầm đồng ý cho Rachel độc chết anh trai, con không nên ôm mong chờ gì với lão ta nữa. Lão ta đã phát rồ rồi, để bồi dưỡng cho hai mẹ con kia, lão dùng hết mọi thủ đoạn ti tiện dơ bẩn!” Giọng nói của bà dần dần kịch liệt, như thể không áp chế nổi phẫn nộ trong ngực.
Tương phản với bà, vẻ mặt Ciro thực bình tĩnh,“Không phải con chờ mong gì ở lương tri ông ta, mà là hoàn toàn không có bất cứ chờ mong với trí thông minh của ông ta.” Từ khi biết anh trai hắn bị hạ kịch độc không thuốc cứu chữa, hắn đã bắt đầu chuẩn bị để kế thừa ngôi vị hoàng thái tử. Đó cũng là nguyên nhân sau khi anh trai hắn qua đời, hắn có thể đánh bại Kastalon II, thay thế Howl trở thành hoàng thái tử. Nhưng hắn biết rõ, đây mới chỉ là bắt đầu, con đường kế tiếp còn rất dài.
Olivia im lặng, giống như đồng ý với lời hắn nói.
“Trước mắt quan trọng nhất là hạ gục phe cánh của Rachel và Howl.”
“Hoàng đế đang lên kế hoạch giao học viện kỵ sĩ hoàng gia cho Howl, dì nghĩ trận đấu lần này cùng chúng ta chính là cơ hội tốt.”
“Ông ta luôn đẻ ra rất nhiều kế hoạch, sau đó nhìn chúng nó chết non.”
“Đó là điểm ta thích nhất ở lão.” Olivia nói,“Trận đấu vài ngày nữa, Audis sẽ tham gia. Ta tin tưởng đám phế vật của học viện kỵ sĩ chưa thể thắng được trò ấy. Cho nên việc duy nhất con cần đề phòng là ám sát. Sau khi chuyện con bí mật đi Sangtu truyền về vương đô, Rachel đã hoài nghi việc con bị trúng độc. Rất có thể ả sẽ nhanh chóng có hành động tiếp theo.”
Ciro ngồi xuống xích đu, mười ngón giao nhau, cười lạnh: “Con thực chờ mong.”
Soso không quay trở lại ký túc xá, mà đợi ở nhà ăn cho đến khi tan học.
Patrick quả nhiên đến hỏi thăm kết quả. Cùng với hắn còn có Frank.
“Cậu gặp được?” Patrick kinh ngạc trừng to mắt. Tuy hắn cổ vũ Soso đi, nhưng chỉ ôm tâm lý thử một lần, không ngờ thật sự có thể thành công.“Vậy cậu có nhắc tới tớ không?”
Đối mặt với ánh mắt hưng phấn chờ mong của hắn, Soso kiên định gật đầu.“Anh ấy nói nhớ rõ cậu.”
“Thật không?” Patrick kích động suýt nữa vùi mặt vào tay áo.
Frank không chút che dấu hâm mộ trong lòng, “Một khi đã như vậy, lần sau nhắc tới tớ đi.”
Patrick hỏi: “Không phải quan hệ giữa cậu và nguyên soái Hayden tốt lắm sao?”
Frank nói: “Trao đổi đồng giá. Chờ nguyên soái Hayden trở về, tớ cũng sẽ nhờ anh ấy nhắc tới các cậu trước mặt điện hạ.”
Patrick cảm thấy giao dịch này không tồi. Hắn chả làm gì cả, thế mà không ngừng có cơ hội được nhắc tới trước mặt điện hạ Ciro.
Soso cười :“Tớ không sao. Cậu bảo nhắc tới cậu ấy là được rồi.”
Frank nhìn cậu, đầy thâm ý nói: “Cũng đúng. Qua lần gặp này, ấn tượng của điện hạ về cậu hẳn đã khắc sâu.”
Ngoài cửa đột nhiên xôn xao.
Soso, Patrick và Frank đồng thời quay đầu lại.
Nhà ăn bỗng an tĩnh.
Một thiếu niên gầy gò nhưng cực cao chậm rãi đi vào. Tóc hắn có chút khô vàng, sắc mặt tái nhợt lâu ngày không thấy mặt trời, trông như bất kỳ lúc nào cũng có thể bị gió thổi bay.
Nhưng tất cả mọi người trong nhà ăn không ai dám thanh niên coi thường gầy gò này.
“Audis?”
Không biết là ai đi đầu hô một tiếng.
Thành viên quân đoàn ma thú sôi nổi hô theo.
Audis thản nhiên quét mắt bốn phía, sau đó ấn huyệt Thái Dương, lạnh lùng nói:“Phiền chết được.”
Bình luận truyện