Muốn Trốn Đâu Có Dễ

Chương 11



4 đứa kia ăn, tranh nhau thêm mục đánh nhau sức đầu mẻ trán, sức đầu mẻ trán hình như hơi quá! Còn phía bên kia, cô ả Tuệ Yến đang luyên thuyên, Hào ngồi nghe nhưng thân tâm thì khác. Đáng lẽ giờ này Hào đang ăn sáng cùng Đức, nhưng nào ngờ hôm qua cô ả hẹn ở đầu cầu thang khối 10, khi đến theo lời Tuệ Yến hẹn, cô ả mời Hào đi ăn. Hào từ chối, nhưng cô ả mặt dày, đeo bám như con đĩa bám người, cầu xin nọ, cầu xin kia, ôm chân, ôm tay. Mất thời gian, Hào đành chấp nhận. Đi cùng với cô ả thì cô ả cứ õng ẹo, thực phát ói. Cả hai quyết định vô quán Liên Hoa ăn, Hào chỉ gọi đơn giản, 1 bít tết cùng với ly máu cao cấp, còn cô ả thì 1 dĩa cừu nướng sốt bơ cùng ly rượu cocktail. Khi vô quán này, Hào khá ngạc nhiên, khi vô tình nhìn thấy Đức ngồi ăn phở cùng lớp phó mĩ thuật, phong trào và kỉ luật, vừa ăn vừa cổ vũ cho lớp phó phong trào với mĩ thuật đánh nhau. Tuy Hào ngồi ở xa, nhưng vẫn nghe được cuộc nói chuyện. Không biết là vô tình hay cố yếu mà Hào đọc được suy nghĩ của Đức, nhếch môi, nhưng rồi cũng hạ xuống nhanh, thân tâm đang tính toán cái gì đó, nhìn mặt hơi nguy hiểm:" không có vụ cậu nằm dưới đâu, Đức à! ". Nào, ta cùng đi qua bàn bên kia. Sau khi ăn xong, cả 4 quyết định đi dạo phố, 4 người vừa đi ra khỏi quán, 2 người kia cũng đi ra khỏi quán sau khi tính tiền. Đi dạo trên phố Diệu Nhạc, lớp phó mĩ thuật thấy 1 tiệm bánh, quay qua nói với 3 thằng kia:

" vô tiệm bánh ăn không? "

" bà chắc chứ? "- Đức hỏi lại để chắc chắn, con này có bị đập đầu không, thường ngày nó có ăn bánh ngọt đâu, bữa nay tự nhiên ăn, có vấn đề.

" ừ! "

Đâu có mình Đức ngạc nhiên, lớp phó phong trào với lớp phó kỉ luật cũng ngạc nhiên không kém. Đang chờ ý kiến, có thằng nào nhìn mặt giang hồ cùng đàn em, đứa xăm hình, đầu nhuộm,... sờ vô vai của lớp phó mĩ thuật, giở giọng đểu:

" nhìn cô em xinh tươi đấy, có muốn đi cùng bọn anh không? "

" bỏ bàn tay bẩn thỉu ra. "- ngữ khí âm độ của lớp phó mĩ thuật.

" đừng dùng lời lẽ sỉ nhục nhau chứ cô em. "- vẫn cái giọng đểu.

" tao nói tiếng việt, mày có hiểu không con chó. "- lời lẽ ngày 1 nặng, cùng với sát khí lạnh lẽo.

" mày dám gọi tao con chó, mày được lắm, xem tao trừng trị như thế nào. Lên quánh nó cho tao "- hét lên ra lệnh cho đàn em lên đánh lớp phó mĩ thuật ( au: quánh nhằm người rồi)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện