Chương 3: Chương 3
_ Ối dào!!! Chuyện bình thường ở đường...
Ba cái miệng lè nhè... rồi ba cái mông nhấc đít... ba đôi chân bắt đầu di chuyển về phòng...
_ Khoan đã... việc lần này liên quan đến tính mạng đấy!!!
Chun vừa dứt lời... 3 cặp chân cũng dừng lại và chuyển hướng quay về bàn.... ông này đã nói đến tính mạng là sắp toi cả lũ rồi...
_ Theo thông tin mới nhất anh nhận được... osin lần này được mệnh danh là sát thủ có tiếng... với tâm địa độc ác... thủ đoạn tàn bạo... chung quy rất đáng sợ...
_ Có bằng bà đô vật 100 kí lần trước không???
Adan tròn mắt...
_ Anh nghĩ là hơn...
Mike chu mỏ...
_ Hấp dẫn đây ta...
Joe reo lên...
_ Vậy nên... chúng ta hãy sẵn sàng chiến đấu!!!
Chun hét lớn...
_ Chiến đấu!!! Chiến thắng!!!
Tiếng còi khai cuộc đã bắt đâù
Chapter 2 :
Tại biệt thự nhà họ Ngô...
_ Mike!!! Anh đẹp trai quá...
Joe xuýt xoa...
_ Joe... em cũng vậy... cả Adan nữa... thật sáng bóng...
_ Các anh quá khen...
Adan cười tủm tỉm./...
_ Hai anh mới là đại mỹ nhân đó...
_ Oẹ!!!
Joe mở đầu tràng nôn trước...
_ Bốp!!!
Mike dí đầu út em...
_ Thôi đi chú... nói gì nghe ghê quá.... chuẩn bị tư thế vào chỗ đi.... Nhưng ai sẽ vào ngồi chỗ anh hai....
_ Hem phải em ah nha...!!!
Adan tránh cái ghế ra đến 10 thước là ít....
_ Khó đây... _ Mike lắc đầu... phải có tư chất khí khái giống anh hai cơ...
Mike nhìn Joe cười ranh mãnh...
_ Chú... đúng rồi... Joe...
_ Sao... sao???
Joe lắp bắp...
_ Sao hem phải là anh mà là em/...
_ Tại nhìn mặt anh gian gian giống anh hai chứ bộ.......
Adan láu táu...
----------------------------------------------------
" Tíng toong!!! "
Tiếng chuông cửa hay tiếng chuông gọi hồn vang lên não nề...
_ Tới... tới rồi đó...
Mike run rẩy... có vẻ cậu đang rất hồi hộp...
_ Tất cả vào vị trí... Adan ... ra mở cửa đi...
_ Biết liền....
Adan lon ton ra định vặn chốt... thì Joe lên tiếng...
_ Nhớ nghểnh mặt lên nhá... thế mới chứng tỏ ta đây cũng không sợ bà cô osin ấy đâu...
_ ỐI dào!!! Dặn dò quá thừa...
Adan phẩy tay....
" Cạch!!! "
Cánh cửa mở ra ... cùng sự im lặng của cả căn phòng... cả 3 cặp mắt đều dõi lên tầm cao 2 mét.... nhìn mãi nhưng chẳng thấy gì ngoài bầu trời đầy nắng...
_ Mọi người nhìn gì vậy???
Tiếng nói làm tầm mắt của ba anh em thu hẹp lại... bi h còn tầm 1m hơn...
_ Chị... chị là....
Adan lắp bắp....
_ Giúp việc mới đến đây!!! Hân hạnh làm quen....
------------------------------------------------------------
_ Cái gì???
Chun sốc đến nỗi la toáng lên giữa cuộc họp cổ đông quan trọng... nhận thấy mình đã phản ứng hơi quá đáng trước việc nghe một cuộc điện thoại... anh bèn mỉm cười... rồi nhẹ nhàng...
_ Xin lỗi!!!
Chạy với tốc độ tên lửa ra ngoài... Chun thở phì phò... típ tục áp máy lên tai...
_ Sao cơ.... chú nói con bé đó cao gần mét sáu thui ah....
_ Không chỉ thía... bả ý còn bé tí như hạt tiêu nữa...
_ Ô!!!
Mồm Chun tròn vo... hay ghê...
_ Làm gì bây h anh..... phụp!!!
Adan típ tục thì thầm....
_ Cứ theo kế hoạch đã định... dù sao cũng không coi thường được con mụ này đâu... với lại... bảo hai đứa chúng nó là giảm mức 2 tuần xuống còn 1...
_ Cái gì??? Như thế thì ít quá... ị.....
_ Cứ nên cẩn thận là hơn ... mà có tiếng gì kì kì ở chỗ chú đấy...
_ Ah!!! Em đang mót....
_ TRời đất... không còn không gian nào trong sạch hơn để bun với anh ah!!!
Chun cụp máy... nhăn mũi... bẩn thậ[email protected]!!!
--------------------------------------------------
Adan cố nhét cái di động vào túi quần bò chật cứng... rồi rón rén bò ra phòng khách... nơi hai ông anh đang típ chiện cô osin xinh xắn...
Bình luận truyện