Nam Việt Đế Vương

Chương 328: Độc chiến ngao hoàng



"Ngu ngốc, thật sự ngu ngốc."

Lạc Huyên lẩm bẩm, đầu hơi cúi thấp xuống.

Bên trong Thánh Long đài.

Mấy ngàn tên Long tộc ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Bởi vì trong lòng bọn hắn Ngao Hoàng chính là tồn tại to lớn vĩ ngạn không có gì sánh được, và những kẻ dám khiêu chiến ngài ấy đều là đại nghịch bất đạo! Nhưng giờ một tên từ đâu hiện ra, trực tiếp đánh bay Ngao Hoàng! Bảo sao bọn hắn không sợ hãi cho được.

"Trần Phong, sao hắn ta..."

Lạc Hoa Mân ngẩn ngơ, cơ thể có chút run run. Quan hệ của hai người bọn họ tuy gọi là tốt nhưng còn xa mới đạt đến mức như thế này.

Oành!

Năm ngón tay Trần Phong chụp xuống, hóa thành Kim Long trảo, trực tiếp đè xuống Ngao Hoàng, sau đó liền biến chiêu, từng đạo Kim Long kiếm bay múa, đồng thời đâm vào cơ thể gã.

Đanggggg

Từ trong khói bụi đột nhiên vang lên tiếng chuông, theo đó tất cả Kim Long kiếm vỡ nát!

Đangggggg

Trần Phong cảm giác lồng ngực mình đè ép, tiếp đó liền bị đánh bay ra xa, không nhịn được mà ho khan mấy tiếng.

"Không dấu được nữa. Ma Ngục Cấm Điển, mở!"

Hai tay hắn kết ấn, theo đó Ma Ngục ầm ầm vận chuyển, Ma khí từ trong đó cuồn cuộn chảy vào Tinh thần hải, chảy vào cơ thể, ô nhiễm ý thức hắn.

"Âu Lạc Thái Huyền Kinh! Âu Lạc Thần nhân!"

Âu Lạc Thần nhân chậm rãi hiện ra, theo đó Ma khí cũng dần bị trấn áp, ngoan ngoãn theo sự điều khiển của hắn. Mà lúc này Ngao Hoàng cũng đã vọt tới, tay phải biến hóa thành Chân Long chung, chuẩn bị lần nữa công kích.

Đông Sơn Thần trống, Lôi đình Cổ kích!

Ầm!

Hai luồng âm ba đồng thời va chạm vào nhau vang lên tiếng nổ ầm ầm, mà theo đó cả hai người cũng đồng thời bay ngược lại, kêu rên một tiếng.

"Tu vi hắn sao một thoáng lại tăng mạnh như vậy?" Ngao Hoàng thầm nghĩ.

Trần Phong lúc này thì có chút choáng váng, nhưng rất nhanh đã bình ổn trở lại, lập tức vận dụng Chuyển Linh Năng kiều, theo đó Ma khí tinh thuần lập tức hóa thành Linh lực, khiến Linh lực của hắn giờ còn hùng hậu gấp mấy lần Linh giả bình thường!

"Kim tiễn!"

Một mũi tên mở đường, theo đó hắn lao lên, chân cưỡi Kim Long, trên đỉnh đầu một Kim đỉnh chìm nổi, tản ra khí tức trầm trọng như thái sơn.

Ngao Hoàng hừ lạnh, thu lại Chân Long Chung, đồng thời vận dụng Long hình Bách Biến Bách Long đồ, theo đó hàng trăm đầu Long hình như nước lũ vọt tới, vây kín lấy Trần Phong.

"Trấn trấn trấn!"

Kim đỉnh tỏa ra hào quang rực rỡ, theo đó từng đầu Long hình vỡ vụn, mà hắn cũng nhân cơ hội này tiến lên,  một mặt Đông Sơn Thần trống hiện ra, tiếng trống ầm ầm vang vọng!

Oành!

Ngao Hoàng lần nữa dính chiêu, lập tức bắn ra xa, từng thớ cơ trong cơ thể bị sóng âm truyền vào hiện ra từng đợt gợn sóng, cuối cùng bị gã đẩy về phía sau cơ thể.

"Một chiêu này của hắn còn mạnh hơn cả Chân Long chung của ta!" Ngao Hoàng hít sâu một hơi, bàn tay biến đổi, hóa thành một phần thanh trường kiếm, vừa khéo chém nát tất cả những Long trảo đang đánh tới, đồng thời bắn ra một đạo Kiếm quang như rồng, cuồn cuộn đánh về phía Trần Phong.

Ầm!

Kim Đỉnh cùng Kiếm quang va chạm, tức thì trên đó hiện ra một vết ngấn trắng, khiến Trần Phong không khỏi lo ngại. Kim Đỉnh của hắn chính là Chuyển Linh Binh, vậy mà mới va chạm với Kiếm quang đã bị xây xát, nếu trực tiếp va chạm với Ngao Hoàng thì sao?

Hắn vừa mới nghĩ đến đây thì Ngao Hoàng đã lao tới, một chưởng ấn lên Kim đỉnh, tức thì trên đó lõm một dấu bàn tay, uy năng cuồn cuộn vọt tới, chấn cho cổ tay hắn vang lên tiếng bành bành như muốn nổ tung!

"Đánh chết ngươi!"

Ngao Hoàng đã có chút giận dữ, song chưởng tung tay, theo đó hàng trăm đạo Chưởng pháp rơi xuống như mưa, phút chốc đã đánh méo Kim đỉnh!

Kim Long luân!

Trần Phong điều khiển món Chuyển Linh Binh này trở về, ầm ầm xắt về phía cổ Ngao Hoàng, tuy nhiên thân thể gã đã biến đổi, sau lưng mọc ra hai cánh tay, hóa thành hai tấm Long thuẫn, chặn đứng Kim Long luân.

"Hắn biết Tạo hóa chi thuật! Trần Phong, cẩn thận!"

Khoai trở về trong Tinh thần hải của hắn, điều động lực lượng của đốt tre, giúp hắn trấn áp ma khí, lại tỏa ra từng luồng sáng xanh lục chữa trị cơ thể hắn.

Ngao Hoàng thân thể biến đổi, càng ngày càng cao hơn, rốt cục biến thành một Long nhân cao ba mét, mọc ra bốn cánh tay, toàn thân hiện ra từng phiến Long lân sáng loáng.

Oành!

Bốn cánh tay cùng gõ xuống, nện lên Kim Đỉnh khiến Trần Phong không thể không buông tay, nếu không món Chuyển Linh Binh này sẽ bị gã đánh thủng.

Trần Phong lúc này cũng đổ mồ hôi lạnh, từng giọt từng giọt như hạt đậu rơi tong tong xuống bả vai.

Ầm!

Âu Lạc Thần Thể, Văn Lang Cổ quốc đồ đằng Luyện thể quyết!

Trần Phong lần này quyết dốc toàn lực, nhục thân điên cuồng biến hóa, theo đó toàn thân phủ kín vảy rồng, bên trên vảy rồng lại hiện ra từng đường đồ đằng văn cổ lão, mà theo đó không gian xung quanh dường như bị dẫn động, Long khí lấy hắn làm trung tâm, hóa thành một đầu Long ảnh hùng tráng.

Thiếu niên xòe ra năm ngón tay, đón lấy một quyền trực diện của Ngao Hoàng, tức thì bị nện bay ra xa, Long khí quanh thân nổ nát, mà Ngao Hoàng cũng khẽ rên lên một tiếng, mu bàn tay lập tức nhiều thêm năm vết lõm!

"Không thể đối đầu trực diện với hắn! Tên này đã luyện nhục thân thành bảo, một quyền kia tương đương ngươi vận dụng Kim Đỉnh đến công kích đối phương, uy năng so Linh thuật phải gấp bảy gấp tám lần!"

Trần Phong ho khan mấy tiếng, cố gắng trấn áp kình lực trong cơ thể, sau đó liền gọi về Kim Đỉnh. Món Chuyển Linh Binh này cứng rắn là thế, không ngờ đã bị tên kia đánh lõm một góc, không thể không nói là đáng sợ.

Thiếu niên nhún người bay lên, thầm nghĩ:

"Chỉ có từ xa điều khiển Chuyển Linh Binh, từ từ bào mòn hắn."

Kim Long Luân của hắn lại tà tà rơi xuống, xoay quanh cơ thể Ngao Hoàng mà cắt vào. Tên kia thân thể tuy mạnh nhưng Kim Long Luân là Chuyển Linh Binh đỉnh cao, đủ sức để công phá phòng ngự của gã!

"Muốn chậm rãi bào mòn ta? Ngu xuẩn!"

Ngao Hoàng rống lớn, tức thì tiếng Long ngâm vang vọng, không nhờ trực tiếp đẩy bay Kim Long luân, còn bản thân hắn ta thì lao tới như một mũi tên, chỉ thoáng chốc đã đứng trước mặt Trần Phong!

Trấn trấn trấn!

Trần Phong lúc này cũng liều mạng rồi, sau lưng mọc ra một đôi cánh trắng muốt, theo đó Tiên lực trong Âu Lạc thần huyết được kích phát, mà Tiên thuật được Khoai lạc ấn vào trong Kim Đỉnh cũng được kích hoạt!

Thân thể Ngao Hoàng lúc này không ngờ nặng như chì, ép cho hắn phải khụy xuống. Trần Phong nhân cơ gội ấy ra tay, trong tay hiện ra Tỏa Long xích, một thoáng liền quấn chặt lấy gã!

"Thứ này là..."

Ngao Hoàng cau mày, cố dãy dụa, chỉ thấy Long khí Long lực của bản thân đang không ngừng bị mạt sát, bị ăn mòn.

Lại một đạo Tỏa Long xích bắn ra, trực tiếp xuyên vào vị trí vảy ngược của gã!

Keng!

Một tiếng kim loại va chạm vọng ra, kèm đó là một chuỗi ánh lửa lóe sáng trong không gian.

"Thằng ngốc, tên này đã luyện vảy ngược thành bảo, thậm chí còn cứng rắn hơn bất kì nơi nào trên cơ thể. Lần này thì hỏng!"

"Hỏng thế nào được? Kim tiễn, phá!"

Trần Phong lúc này khuôn mặt đã lộ ra vẻ dữ tợn, bàn tay biến đổi, theo đó một cây nỏ chậm rãi hiện ra, bên trên ngưng tụ Kim tiễn, uy lực so với lúc này phải gấp đôi là ít!

Bành!

Mũi tên đánh vào vảy ngược, tức thì nổ tung, mà miếng vảy này cũng bị xuyên ra một lỗ nhỏ, khói bốc nghi ngút.

"Ngươi nghĩ ta để cho ngươi mặc sức làm vậy sao?"

Ngao Hoàng giận dữ, nhục thân điên cuồng bành trướng, lập tức phá vỡ Tỏa Long Xích, một quyền nện bay Kim đỉnh, một quyền khác thì đánh bay Trần Phong.

"Ta đã nhớ ra rồi, ngươi là Âu Lạc Thần tộc, trong truyền thuyết Âu Lạc Thần tộc!"

"Ở Tổ Long giới ta đã nghe các vị Long Thánh Long Đế kể lại, chủng tộc các ngươi chính là tội tộc, đáng bị tru diệt! Ở thời đại Thượng cổ các ngươi đã sớm tuyệt diệt, sao giờ này còn sót lại một con?"

Ngao Hoàng từng bước bước tới, khí thế ngày càng nặng nề, thản nhiên nói:

"Tổ Long giới có truyền lại rằng, nếu các Tội Tộc như các ngươi còn tồn tại, giết bất luận kẻ nào. Cho nên ngươi không có cơ hội trở thành nô bộc của ta."

Trần Phong lúc này cũng sát khí um tùm, Âu Lạc thần nhân bị ma khí ô nhiễm, Kim Long nay cũng hóa thành Hắc Long, sát khí tựa như ngưng tụ thành thực chất!

"Thằng ngốc này, Trần Phong, mau tỉnh lại!"

Khoai điều động lực lượng của đốt tre, cố gắng tịnh hóa ma khí, một bên cố gắng thức tỉnh Trần Phong.

Rắc rắc rắc.

Cơ thể Trần Phong vang lên từng tiếng bạo tạc, thân thể hóa thành Ma ngục, một chưởng lật xuống, hóa thành một tòa Ma ngục đè xuống!

Trên đỉnh đầu của Linh hồn thai hiện lên Thuận Thiên kiếm ý, hỗ trợ hắn lĩnh ngộ, khiến cho hắn ngày càng thuần thục Ma Ngục cấm điển.

Ngao Hoàng thấy vậy thì cười lạnh, bốn cánh tay biến hóa, trở thành Chân Long Chung, cao giọng quát:

"Chết!"

Tiếng chuông tựa như thiên lôi nổ vang, nghiền nát Ma Ngục của Trần Phong, sóng xung kích nặng nề ép lên thân thể hắn, tức thì từng tiếng nổ bành bành bành vang lên, hắn phun máu ngã về phía sau.

"Mẹ nó chứ."

Khoai nghiến răng, tinh hoa sinh mệnh truyền ra, điền cuồng chữa trị cho hắn, lại quát:

"Tỉnh lại, cái thằng này mau tỉnh lại."

Trần Phong dường như không nghe được, năm ngón tay chụm lại, hóa thành một chưởng ấn về phía trước.

Ma Thần chưởng!

Ngao Hoàng không ngờ Trần Phong vẫn có thể phản kích, không kịp chuẩn bị, tức thì một chưởng khắc lên lồng ngực, không ngờ trực tiếp phá vỡ Long lân, ma tính tràn vào thân thể gã.

"Oa!"

Trần Phong phun ra một ngụm máu, ma khí dần bị trấn áp lại, lẩm bẩm:

"Thành công!"

Hắn dùng tốc độ nhanh nhất chữa thương, thừa cơ Ngao Hoàng đang bị ma khí ảnh hưởng liền lao tới, trong tay hiện ra một mặt trống đồng, ầm ầm gõ xuống.

Lôi đình cổ kích!

Oành!

Lồng ngực Ngao Hoàng nổ tung, mau tươi hòa xương sườn bắn tung lên trời cao, bắn chi chít lên kết giới.

Mà cũng một khắc này, vị trí của Trần Phong trên Long bảng vọt thêm một bậc, chễm chệ vị trí thứ nhất!

Hết chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện