Nắng Hạ Ngày Đông
Chương 53: Giang Ly
Trì Lập Đông đang sửa sang lắp đặt thiết bị điện nước cho nhà cửa, đã lát xong sàn nhà. Hạ Nhạc bận, không có thời gian tới xem, Trì Lập Đông luôn luôn đi tới đó xem, cảm thấy chỗ nào có vấn đề thì gọi điện báo cáo cho Hạ Nhạc, Hạ Nhạc điều khiển chỉ huy hắn kêu công nhân làm thế nào.
Dựa theo tiến độ này thì có lẽ trước Tết có thể sửa sang xong.
Cách Tết Nguyên Đán còn hơn một tuần, hạng mục lớn mà Hạ Nhạc tiếp nhận đang gần bước vào giai đoạn kết thúc, trước Tết Nguyên Đán kết thúc có lẽ không vấn đề gì.
Mùa đông năm nào cũng là lúc nhàn rỗi nhất trong năm của Trì Lập Đông, không phải bôn ba khắp nơi, chuyên tâm ở nhà tổng kết cuối năm, thực ra phải nói là đếm tiền. Cải tổ chuẩn bị đưa công ty ra thị trường đã sắp xếp xong xuôi, việc xét duyệt tài liệu cũng đã được thông qua rồi, bây giờ đang trong thời gian im lặng trên thị trường, kế hoạch Tết âm lịch qua thì sẽ treo bảng hiệu.
Hai người thương lượng Tết Nguyên Đán đi đâu chơi vài ngày.
Hạ Nhạc nói: “Lại đi Thành Đô một lần nữa đi?”
Trì Lập Đông nói: “Vậy anh đặt vé.”
Hạ Nhạc: “Đừng có đặt sớm thế, nói không chừng lúc đó lại có chuyện không đi được.”
Trì Lập Đông không đặt trước nữa. Lúc nhàn hạ vào app du lịch chọn khách sạn của Thành Đô, lựa chọn chẳng xong.
Muốn ở khách sạn có suối nước nóng, hai người đi chơi cả ngày về mà ngâm mình trong nước nóng thì… đỉnh của chóp luôn.
Còn muốn ở penthouse Shangri-La, ở cạnh Cẩm Giang, còn có cửa sổ sát đất siêu lớn, nếu như vậy… lại quá tuyệt luôn.
Năm đó lúc bọn họ đi Thành Đô, hai người góp tiền đi, hắn có tiền trợ cấp của đội quốc gia, Hạ Nhạc có học bổng, không đến mức nghèo rớt mồng tơi phải ở nhà nghỉ, cũng không ở được một nơi quá thoải mái.
Lúc đó chưa có điện thoại thông minh, không có app, hai người cùng nhau lên web Ctrip* đặt khách sạn, khách sạn trang trí lỗi thời, giống với những kiểu khách sạn của những năm 90. Bao cao su cung cấp trên đầu giường là sản phẩm của một xưởng nhỏ, cho nên rất nhỏ, Trì Lập Đông không dùng được, cuối cùng không dùng. Vài cái lò xo của đệm bị hỏng, tiếng rất to so với âm thanh của Hạ Nhạc càng to. Phòng cách âm cũng không tốt, lúc đó Hạ Nhạc là âm thanh của thiếu niên, đặc biệt là loại âm thanh đó phát ra, không phân biệt được nam hay nữ. Khách ở phòng bên cạnh bị làm ồn đến không ngủ nổi, còn cho là một cặp vợ chồng trẻ, còn gõ tường thương lượng “người đẹp, nhỏ tiếng thôi”, Hạ Nhạc xấu hổ tới mức cơ thể đỏ bừng, cả cơ thể căng chặt, Trì Lập Đông cũng là lần đầu tiên, lập tức cũng không nhịn được.
* web Ctrip: là web của Ctrip Group – một công ty du lịch trực tuyến đa quốc gia của Trung Quốc cung cấp các dịch vụ bao gồm đặt chỗ ở, bán vé phương tiện đi lại, các tour du lịch trọn gói và quản lý du lịch công ty.
Nói tới thì rất thảm hại, bây giờ nghĩ lại thì lại cảm thấy có hơi lãng mạn.
Lần này tạo ra hồi ức mới vậy. Trì Lập Đông tràn đầy mong đợi. ---Đọc FULL tại truyenbathu.vn---
Chiều ngày hôm đó, Hạ Nhạc nói hôm nay không phải tăng ca, muốn sau khi tan làm thì tới căn nhà đang sửa sang kia xem một chút, Trì Lập Đông bèn đến tới dưới tầng công ty đợi cậu.
Đợi được một lát thì nhìn thấy một đám người từ bên trong đi ra, có vác theo máy quay phim, có vác cả tấm hắt sáng, còn có các loại kiềng ba chân, thiết bị thu âm vân vân, trên quần áo đều có ký hiệu của CCTV.
Trì Lập Đông có nghe Hạ Nhạc nhắc tới CEO của công ty bọn họ được bầu làm nhân vật kinh doanh hàng năm, đoán rằng mấy người này có lẽ là tới quay tài liệu thực tế đây mà.
Cuối cùng mấy người trẻ tuổi đi ra, có nam có nữ, trên lưng đeo ba lô, trên cổ để lộ thẻ công tác không giống với mấy người nhân viên kia.
Trì Lập Đông nhìn thấy một người không nên xuất hiện ở đó.
Giang Ly cũng nhìn thấy Trì Lập Đông, ngây người một lúc rồi lập tức ngạc nhiên mừng rỡ vẫy tay với hắn, rồi nói với người bên cạnh: “Đợi mình một lát.”, chạy qua đây, áo lông màu trắng kết hợp với váy ngắn màu đen, đi bốt Chelsea, tóc dài trên vai vì chạy mà tung bay nhè nhẹ trong gió, khuôn mặt cũng rất xinh đẹp, giống với nữ thần thường thấy trong sân trường đại học.
Gò má cô bé ửng đỏ nói: “Anh Trì, sao anh lại ở đây?”
Trì Lập Đông nói: “Anh chờ người, em thì sao?”
Giang Ly nói: “Đài truyền hình tới đây chụp vài thứ, đạo diễn là đàn chị của bọn em, bảo em với mấy bạn học tới làm trợ thủ, cũng có thể học hỏi thêm.”
Cô bé học biên đạo điện ảnh và truyền hình. Lý do này rất hợp lý. ---Đọc FULL tại truyenbathu.vn---
Cô bé lại vui vẻ nói: “Không nghĩ tới anh Hạ cũng làm việc ở đây, đúng là trùng hợp thật đấy. Anh Trì, anh đang đợi anh ấy ạ?”
Trì Lập Đông nói: “Đúng vậy, anh đang chờ cậu ấy.”
Giang Ly nói: “Hai người hẹn nhau là có việc muốn nói ạ?”
Trì Lập Đông nói: “Cũng không có gì để nói, cùng nhau ăn cơm thôi.”
Hắn nên mời Giang Ly đi cùng nhưng hắn lại không muốn. Hắn xuất hiện một loại bản năng cảnh giác với cô bé này.
Giang Ly nhăn mũi, tiếc nuối nói: “Tiếc quá, em và các bạn phải quay về trường học, nếu không có thể đi ăn với các anh rồi.”
Trì Lập Đông lại cảm thấy bản thân mình có lẽ quá nhạy cảm rồi, nói: “Trên đường trở về chú ý an toàn, có việc gì thì gọi điện thoại cho anh.”
Giang Ly cười nói: “Vâng ạ. Anh, em đi trước đây.” ---Đọc FULL tại truyenbathu.vn---
Cô bé đi không lâu thì Hạ Nhạc cũng từ trên tầng đi xuống.
Trì Lập Đông nói: “Lúc này anh tình cờ gặp Giang Ly, em có gặp con bé không?”
Hạ Nhạc nói: “Cô bé mà lần trước đã gặp ở bệnh viện đấy á? Gặp rồi, cô bé tên là Giang Ly à?”
Trì Lập Đông ngạc nhiên nói: “Con bé không tiếp lời em à?”
Hạ Nhạc nói: “Chào hỏi rồi, nhưng không quen nên có gì để nói đâu.” Dừng một chút lại nói: “Em cũng không quá thích con bé.”
Trong lòng Trì Lập Đông vui vẻ nói: “Thật ra con bé không tệ rất hiểu chuyện.”
Hạ Nhạc rõ ràng không có hứng thú với cô bé nói: “Có đi xem sửa sang nữa hay không? Sao lại nhàn rỗi nói nhiều như thế chứ.”
Trì Lập Đông nói: “Đi, đi chứ.” ---Đọc FULL tại truyenbathu.vn---
Hai người cùng nhau đi.
Đi xem căn nhà đang sửa sang, tiến độ nhanh hơn so với tưởng tượng, trên tường đã trát xong, giấy dán tường và những nơi cần tạo hình đã chuẩn bị xong rồi, trước tết âm lịch cố gắng sửa thì nhất định có thể hoàn thành.
Sau khi đi ra thì cùng nhau ăn cơm, cơm nước xong xuôi thì về nhà, Hạ Nhạc nhìn bưu phẩm, lại bắt đầu đọc sách.
Trì Lập Đông cảm thấy cậu đọc sách rất nhanh, trung bình hai ba ngày có thể đọc xong một quyển, bản thân hắn đọc vài quyển trên giá sách của cậu, nhưng mà đọc chưa được bao lâu đã không đọc nổi nữa.
Cuốn sách lần này cậu đọc Trì Lập Đông biết “Gatsby vĩ đại*”. ---Đọc FULL tại truyenbathu.vn---
* Gatsby vĩ đại là một tiểu thuyết của nhà văn F. Scott Fitzgerald người Mỹ, được xuất bản lần đầu vào ngày 10 tháng 4 năm 1925.
Lúc mấy năm trước phim được chiếu, Trì Lập Đông từng xem qua, hắn rất có thiện cảm với Leonardo DiCaprio. Nhưng mà hắn không thảo luận cùng với Hạ Nhạc, nguyên tác và phim ảnh khẳng định là không quá giống nhau, ở trong cảm giác của hắn, hành văn có lẽ phải cảm thụ nhiều hơn phim ảnh. Hắn sợ nói chuyện này với Hạ Nhạc sẽ lộ ra cái dốt. Hạ Nhạc hiểu biết hơn nhiều so với hắn.
Hạ Nhạc ở phòng khách đọc sách.
Trì Lập Đông đi tới thư phòng, hì hục viết tổng kết cuối năm, không phải tổng kết gì nghiêm chỉnh, những ngày cuối cùng của năm lúc mở họp phải đọc, đại khái thì nhắc lại một chút chuyện năm cũ. Nhưng mà cũng rất khó viết, viết tới mức hắn không nhịn được thở dài.
Hạ Nhạc ở bên ngoài hỏi hắn: “Anh đang làm gì đấy?”
Trì Lập Đông nói: “Học tập!”
Hạ Nhạc: “Học cái gì?”
Trì Lập Đông: “…Học đánh máy.”
Hạ Nhạc không nói gì nữa.
Trì Lập Đông: “…”
Hắn đi ra từ thư phòng.
Quả nhiên là Hạ Nhạc đang cười bò trên sô pha.
Trì Lập Đông: “Còn cười à, còn cười nữa thì anh không khách sao đâu đấy.”
Hạ Nhạc: “Ha ha ha ha ha ha.”
Trì Lập Đông thẹn quá hóa giận, đi tới cầm sách trên tay cậu, bế cậu dậy đi vào phòng ngủ ném lên giường.
Hạ Nhạc mới đầu còn vừa cười vừa phối hợp với hắn, dần dần cười không nổi, chỉ còn lại tiếng rên khe khẽ, lại còn chảy vài giọt nước mắt vui sướng cực độ.
Trì Lập Đông cố ý, chồng chất thủ đoạn bắt nạt cậu, cũng nói rất nhiều lời hư hỏng.
Gay rồi.
Hai người họ kề vai dựa vào đầu giường, khẩu thuật của Trì Lập Đông năm nay có những gì, Hạ Nhạc gõ hắn một cái tổng kết.
Trì Lập Đông nhìn cậu rất hài lòng, nói đùa: “Em đừng là đầu tư nữa, đi làm trợ lý cho anh đi, nhàn hạ hơn so với công việc bây giờ của em nhiều, tiền anh kiếm được đều đưa cho em.”
Hạ Nhạc nói: “Được đó, trợ lý cho anh cần làm những gì?”
Trì Lập Đông nói: “Có việc trợ lý làm, không có việc thì “làm”… he he.”
Hạ Nhạc liếc mắt nhìn hắ: “Trợ lý bây giờ của anh là nam hay nữ?”
Trì Lập Đông: “Là nữ đã kết hôn sinh con rồi.”
Hạ hạc nói: “Có đẹp không?”
Trì Lập Đông nói: “Cũng tạm, anh không để ý kỹ.”
Hạ Nhạc đột nhiên hỏi: “Giang Ly có đẹp không?”
Trì Lập Đông: “Hả?”
Hạ Nhạc: “Không phải anh nói cô bé đó không tệ à?”
Trì Lập Đông buồn cười nói: “Bé cưng, anh là thuần gay mà.”
Hạ Nhạc nghiêm mặt nói: “Nhưng em thì không phải.”
Trì Lập Đông: “…”
Hạ Nhạc nói: “Anh không cảm thấy em rất bất lợi à? Rõ ràng thích phụ nữ, còn chưa từng thử qua lại với phụ nữ, hay là em thử tìm một cô bạn gái tự nghiệm nhé?”
Trì Lập Đông cười gượng gạo nói: “Đừng có nói đùa nữa.”
Hạ Nhạc trịnh trọng nói: “Ai nói đùa chứ? Đợi em sinh một đứa trẻ đáng yêu sẽ ôm về cũng anh nuôi dưỡng, không tốt à?”
Vẻ mặt của cậu còn rất nghiêm túc.
Trì Lập Đông cười không nổi.
Hạ Nhạc thật sự nghĩ như vậy sao?
Hạ Nhạc cầm máy tính bảng cười ha ha nói: “Lại xem là thật à? Sao em nói cái gì anh cũng tin thế?”
Trì Lập Đông: “…” Tên bại hoại này, sớm muộn gì cũng bị cậu đùa chết thì thôi mất.
Dựa theo tiến độ này thì có lẽ trước Tết có thể sửa sang xong.
Cách Tết Nguyên Đán còn hơn một tuần, hạng mục lớn mà Hạ Nhạc tiếp nhận đang gần bước vào giai đoạn kết thúc, trước Tết Nguyên Đán kết thúc có lẽ không vấn đề gì.
Mùa đông năm nào cũng là lúc nhàn rỗi nhất trong năm của Trì Lập Đông, không phải bôn ba khắp nơi, chuyên tâm ở nhà tổng kết cuối năm, thực ra phải nói là đếm tiền. Cải tổ chuẩn bị đưa công ty ra thị trường đã sắp xếp xong xuôi, việc xét duyệt tài liệu cũng đã được thông qua rồi, bây giờ đang trong thời gian im lặng trên thị trường, kế hoạch Tết âm lịch qua thì sẽ treo bảng hiệu.
Hai người thương lượng Tết Nguyên Đán đi đâu chơi vài ngày.
Hạ Nhạc nói: “Lại đi Thành Đô một lần nữa đi?”
Trì Lập Đông nói: “Vậy anh đặt vé.”
Hạ Nhạc: “Đừng có đặt sớm thế, nói không chừng lúc đó lại có chuyện không đi được.”
Trì Lập Đông không đặt trước nữa. Lúc nhàn hạ vào app du lịch chọn khách sạn của Thành Đô, lựa chọn chẳng xong.
Muốn ở khách sạn có suối nước nóng, hai người đi chơi cả ngày về mà ngâm mình trong nước nóng thì… đỉnh của chóp luôn.
Còn muốn ở penthouse Shangri-La, ở cạnh Cẩm Giang, còn có cửa sổ sát đất siêu lớn, nếu như vậy… lại quá tuyệt luôn.
Năm đó lúc bọn họ đi Thành Đô, hai người góp tiền đi, hắn có tiền trợ cấp của đội quốc gia, Hạ Nhạc có học bổng, không đến mức nghèo rớt mồng tơi phải ở nhà nghỉ, cũng không ở được một nơi quá thoải mái.
Lúc đó chưa có điện thoại thông minh, không có app, hai người cùng nhau lên web Ctrip* đặt khách sạn, khách sạn trang trí lỗi thời, giống với những kiểu khách sạn của những năm 90. Bao cao su cung cấp trên đầu giường là sản phẩm của một xưởng nhỏ, cho nên rất nhỏ, Trì Lập Đông không dùng được, cuối cùng không dùng. Vài cái lò xo của đệm bị hỏng, tiếng rất to so với âm thanh của Hạ Nhạc càng to. Phòng cách âm cũng không tốt, lúc đó Hạ Nhạc là âm thanh của thiếu niên, đặc biệt là loại âm thanh đó phát ra, không phân biệt được nam hay nữ. Khách ở phòng bên cạnh bị làm ồn đến không ngủ nổi, còn cho là một cặp vợ chồng trẻ, còn gõ tường thương lượng “người đẹp, nhỏ tiếng thôi”, Hạ Nhạc xấu hổ tới mức cơ thể đỏ bừng, cả cơ thể căng chặt, Trì Lập Đông cũng là lần đầu tiên, lập tức cũng không nhịn được.
* web Ctrip: là web của Ctrip Group – một công ty du lịch trực tuyến đa quốc gia của Trung Quốc cung cấp các dịch vụ bao gồm đặt chỗ ở, bán vé phương tiện đi lại, các tour du lịch trọn gói và quản lý du lịch công ty.
Nói tới thì rất thảm hại, bây giờ nghĩ lại thì lại cảm thấy có hơi lãng mạn.
Lần này tạo ra hồi ức mới vậy. Trì Lập Đông tràn đầy mong đợi. ---Đọc FULL tại truyenbathu.vn---
Chiều ngày hôm đó, Hạ Nhạc nói hôm nay không phải tăng ca, muốn sau khi tan làm thì tới căn nhà đang sửa sang kia xem một chút, Trì Lập Đông bèn đến tới dưới tầng công ty đợi cậu.
Đợi được một lát thì nhìn thấy một đám người từ bên trong đi ra, có vác theo máy quay phim, có vác cả tấm hắt sáng, còn có các loại kiềng ba chân, thiết bị thu âm vân vân, trên quần áo đều có ký hiệu của CCTV.
Trì Lập Đông có nghe Hạ Nhạc nhắc tới CEO của công ty bọn họ được bầu làm nhân vật kinh doanh hàng năm, đoán rằng mấy người này có lẽ là tới quay tài liệu thực tế đây mà.
Cuối cùng mấy người trẻ tuổi đi ra, có nam có nữ, trên lưng đeo ba lô, trên cổ để lộ thẻ công tác không giống với mấy người nhân viên kia.
Trì Lập Đông nhìn thấy một người không nên xuất hiện ở đó.
Giang Ly cũng nhìn thấy Trì Lập Đông, ngây người một lúc rồi lập tức ngạc nhiên mừng rỡ vẫy tay với hắn, rồi nói với người bên cạnh: “Đợi mình một lát.”, chạy qua đây, áo lông màu trắng kết hợp với váy ngắn màu đen, đi bốt Chelsea, tóc dài trên vai vì chạy mà tung bay nhè nhẹ trong gió, khuôn mặt cũng rất xinh đẹp, giống với nữ thần thường thấy trong sân trường đại học.
Gò má cô bé ửng đỏ nói: “Anh Trì, sao anh lại ở đây?”
Trì Lập Đông nói: “Anh chờ người, em thì sao?”
Giang Ly nói: “Đài truyền hình tới đây chụp vài thứ, đạo diễn là đàn chị của bọn em, bảo em với mấy bạn học tới làm trợ thủ, cũng có thể học hỏi thêm.”
Cô bé học biên đạo điện ảnh và truyền hình. Lý do này rất hợp lý. ---Đọc FULL tại truyenbathu.vn---
Cô bé lại vui vẻ nói: “Không nghĩ tới anh Hạ cũng làm việc ở đây, đúng là trùng hợp thật đấy. Anh Trì, anh đang đợi anh ấy ạ?”
Trì Lập Đông nói: “Đúng vậy, anh đang chờ cậu ấy.”
Giang Ly nói: “Hai người hẹn nhau là có việc muốn nói ạ?”
Trì Lập Đông nói: “Cũng không có gì để nói, cùng nhau ăn cơm thôi.”
Hắn nên mời Giang Ly đi cùng nhưng hắn lại không muốn. Hắn xuất hiện một loại bản năng cảnh giác với cô bé này.
Giang Ly nhăn mũi, tiếc nuối nói: “Tiếc quá, em và các bạn phải quay về trường học, nếu không có thể đi ăn với các anh rồi.”
Trì Lập Đông lại cảm thấy bản thân mình có lẽ quá nhạy cảm rồi, nói: “Trên đường trở về chú ý an toàn, có việc gì thì gọi điện thoại cho anh.”
Giang Ly cười nói: “Vâng ạ. Anh, em đi trước đây.” ---Đọc FULL tại truyenbathu.vn---
Cô bé đi không lâu thì Hạ Nhạc cũng từ trên tầng đi xuống.
Trì Lập Đông nói: “Lúc này anh tình cờ gặp Giang Ly, em có gặp con bé không?”
Hạ Nhạc nói: “Cô bé mà lần trước đã gặp ở bệnh viện đấy á? Gặp rồi, cô bé tên là Giang Ly à?”
Trì Lập Đông ngạc nhiên nói: “Con bé không tiếp lời em à?”
Hạ Nhạc nói: “Chào hỏi rồi, nhưng không quen nên có gì để nói đâu.” Dừng một chút lại nói: “Em cũng không quá thích con bé.”
Trong lòng Trì Lập Đông vui vẻ nói: “Thật ra con bé không tệ rất hiểu chuyện.”
Hạ Nhạc rõ ràng không có hứng thú với cô bé nói: “Có đi xem sửa sang nữa hay không? Sao lại nhàn rỗi nói nhiều như thế chứ.”
Trì Lập Đông nói: “Đi, đi chứ.” ---Đọc FULL tại truyenbathu.vn---
Hai người cùng nhau đi.
Đi xem căn nhà đang sửa sang, tiến độ nhanh hơn so với tưởng tượng, trên tường đã trát xong, giấy dán tường và những nơi cần tạo hình đã chuẩn bị xong rồi, trước tết âm lịch cố gắng sửa thì nhất định có thể hoàn thành.
Sau khi đi ra thì cùng nhau ăn cơm, cơm nước xong xuôi thì về nhà, Hạ Nhạc nhìn bưu phẩm, lại bắt đầu đọc sách.
Trì Lập Đông cảm thấy cậu đọc sách rất nhanh, trung bình hai ba ngày có thể đọc xong một quyển, bản thân hắn đọc vài quyển trên giá sách của cậu, nhưng mà đọc chưa được bao lâu đã không đọc nổi nữa.
Cuốn sách lần này cậu đọc Trì Lập Đông biết “Gatsby vĩ đại*”. ---Đọc FULL tại truyenbathu.vn---
* Gatsby vĩ đại là một tiểu thuyết của nhà văn F. Scott Fitzgerald người Mỹ, được xuất bản lần đầu vào ngày 10 tháng 4 năm 1925.
Lúc mấy năm trước phim được chiếu, Trì Lập Đông từng xem qua, hắn rất có thiện cảm với Leonardo DiCaprio. Nhưng mà hắn không thảo luận cùng với Hạ Nhạc, nguyên tác và phim ảnh khẳng định là không quá giống nhau, ở trong cảm giác của hắn, hành văn có lẽ phải cảm thụ nhiều hơn phim ảnh. Hắn sợ nói chuyện này với Hạ Nhạc sẽ lộ ra cái dốt. Hạ Nhạc hiểu biết hơn nhiều so với hắn.
Hạ Nhạc ở phòng khách đọc sách.
Trì Lập Đông đi tới thư phòng, hì hục viết tổng kết cuối năm, không phải tổng kết gì nghiêm chỉnh, những ngày cuối cùng của năm lúc mở họp phải đọc, đại khái thì nhắc lại một chút chuyện năm cũ. Nhưng mà cũng rất khó viết, viết tới mức hắn không nhịn được thở dài.
Hạ Nhạc ở bên ngoài hỏi hắn: “Anh đang làm gì đấy?”
Trì Lập Đông nói: “Học tập!”
Hạ Nhạc: “Học cái gì?”
Trì Lập Đông: “…Học đánh máy.”
Hạ Nhạc không nói gì nữa.
Trì Lập Đông: “…”
Hắn đi ra từ thư phòng.
Quả nhiên là Hạ Nhạc đang cười bò trên sô pha.
Trì Lập Đông: “Còn cười à, còn cười nữa thì anh không khách sao đâu đấy.”
Hạ Nhạc: “Ha ha ha ha ha ha.”
Trì Lập Đông thẹn quá hóa giận, đi tới cầm sách trên tay cậu, bế cậu dậy đi vào phòng ngủ ném lên giường.
Hạ Nhạc mới đầu còn vừa cười vừa phối hợp với hắn, dần dần cười không nổi, chỉ còn lại tiếng rên khe khẽ, lại còn chảy vài giọt nước mắt vui sướng cực độ.
Trì Lập Đông cố ý, chồng chất thủ đoạn bắt nạt cậu, cũng nói rất nhiều lời hư hỏng.
Gay rồi.
Hai người họ kề vai dựa vào đầu giường, khẩu thuật của Trì Lập Đông năm nay có những gì, Hạ Nhạc gõ hắn một cái tổng kết.
Trì Lập Đông nhìn cậu rất hài lòng, nói đùa: “Em đừng là đầu tư nữa, đi làm trợ lý cho anh đi, nhàn hạ hơn so với công việc bây giờ của em nhiều, tiền anh kiếm được đều đưa cho em.”
Hạ Nhạc nói: “Được đó, trợ lý cho anh cần làm những gì?”
Trì Lập Đông nói: “Có việc trợ lý làm, không có việc thì “làm”… he he.”
Hạ Nhạc liếc mắt nhìn hắ: “Trợ lý bây giờ của anh là nam hay nữ?”
Trì Lập Đông: “Là nữ đã kết hôn sinh con rồi.”
Hạ hạc nói: “Có đẹp không?”
Trì Lập Đông nói: “Cũng tạm, anh không để ý kỹ.”
Hạ Nhạc đột nhiên hỏi: “Giang Ly có đẹp không?”
Trì Lập Đông: “Hả?”
Hạ Nhạc: “Không phải anh nói cô bé đó không tệ à?”
Trì Lập Đông buồn cười nói: “Bé cưng, anh là thuần gay mà.”
Hạ Nhạc nghiêm mặt nói: “Nhưng em thì không phải.”
Trì Lập Đông: “…”
Hạ Nhạc nói: “Anh không cảm thấy em rất bất lợi à? Rõ ràng thích phụ nữ, còn chưa từng thử qua lại với phụ nữ, hay là em thử tìm một cô bạn gái tự nghiệm nhé?”
Trì Lập Đông cười gượng gạo nói: “Đừng có nói đùa nữa.”
Hạ Nhạc trịnh trọng nói: “Ai nói đùa chứ? Đợi em sinh một đứa trẻ đáng yêu sẽ ôm về cũng anh nuôi dưỡng, không tốt à?”
Vẻ mặt của cậu còn rất nghiêm túc.
Trì Lập Đông cười không nổi.
Hạ Nhạc thật sự nghĩ như vậy sao?
Hạ Nhạc cầm máy tính bảng cười ha ha nói: “Lại xem là thật à? Sao em nói cái gì anh cũng tin thế?”
Trì Lập Đông: “…” Tên bại hoại này, sớm muộn gì cũng bị cậu đùa chết thì thôi mất.
Bình luận truyện