Chương 4: . Món Quà Từ Shisui
4 . Món Quà Từ Shisui
Lấy được thứ mình cần trở về , Usagi tự mình đi lên cánh rừng phía ngoài làng , nơi này là nơi luyện tập bí mật của cô . Những tấm bia hồng tâm đầy vết xước được treo lắc lư trên cây rừng xanh mướt , có vài tấm bia mới được giấu trong bụi khó rất khó nhìn .
Usagi bước tới vị trí điểm được đánh dấu sẵn , cầm ba thanh kunai trên tay , nhắm mắt lại , cô hít một hơi thật sâu .
" Phập . Phập . Phập " Ba tiếng vang lên , trên hồng tâm của tấm bia treo ngay thân cây đối diện là ba thanh kunai mới tinh xảo .
Usagi không vội nhặt ngay mà cô bắt đầu di chuyển , chạy vòng quanh những điểm hồng tâm một khoảng cách năm mét , trên tay là shuriken mới , chạy ba bước lại ném một cái . Mỗi shuriken ném ra đều cắm trúng hồng tâm , không sai lệch một chút nào .
Hết kunai và shuriken trong túi , Usagi mới dừng lại mà đi nhặt lại từng cái một . Rồi lại bắt đầu luyện ném , cứ thế đến tận chiều tối , Usagi mới đem một tân mệt mỏi trở về cô nhi viện .
Mitsuki vừa từ phòng tắm đi ra , nhìn bộ dạng ma tàn quỷ dại của Usagi mà hết hồn , mồm miệng há hốc , mắt trợn tròn . Usagi không để ý đến cô bé , tháo ra túi đựng ở bên hông và đùi trái xuống , lấy quần áo đi vào nhà tắm .
Cửa đóng " rầm" một cái , Mitsuki mới hoàn hồn , cô bé đập cửa phòng tắm nói :" Usagi - chan , Usagi - chan . Hôm nay cậu đã làm gì vậy ? Tại sao lại lết cái thân tàn ma dại ấy về vậy ? Usagi - chan "
Usagi đang ngâm nước nóng trong phòng tắm nghe vậy , hắc tuyến từ đỉnh đầu tràn xuống ít nhất không nhỏ hơn ba vạch . Cô thầm nghĩ. : Mitsuki hiểu cái gì gọi là thân tàn ma dại sao ? Nhớ kiếp trước thoát khỏi hầm bom , bản thân lôi thôi lếch thếch , quần áo tả tơi còn chưa đến mức thân tàn ma dại đâu . Usagi không trả lời cô bé , cả người lập tức chui vào trong nước .
Mitsuki ở ngoài đập cửa phòng gọi , bên trong không ai trả lời , cô bé thở dài một hơi , quay trở lại giường của mình . Còn mấy tháng nữa bọn họ sẽ rời cô nhi viện mà ra ở độc lập rồi , mặc dù khả năng cao sẽ cùng lớp trong học viện nhưng mà vì sao Usagi không bồi dưỡng tình cảm với họ nhỉ ? Mitsuki lắc đầu khó hiểu .
Đất trời thay đổi , từ thu sang đông đây vốn là nguyên lí vốn có của tự nhiên . Xung quanh làng lá , một khoảng lớn bạt ngàn rừng cây lá rụng tiêu điều , khí lạnh tràn về xuyên qua từng ô cửa . Usagi nhìn ngoài trời , những bông tuyết nhỏ bé đã bắt đầu rơi , cảm khái thời gian trôi qua thật mau lẹ . Vừa mới đây vẫn là mùa thu , chớp mắt một cái đông đã về . Hơn nữa , mấy tháng nay cô chưa được gặp Shisui rồi . Thở ra một làn sương trắng , Usagi mặc lên áo khoác rộng thùng thình mấy hôm truoecs được làng cấp , quàng lên cổ cái khăn len đỏ . Theo cửa sổ nhảy ra khỏi cô nhi viện , điều này mặc dù hơi không tốt , nhưng đã là thói quen cho kẻ lười biếng là cô đây rồi .
Ban đêm ở Konoha thật sự rất tuyệt , mặc dù trời lạnh nhưng người qua lại không ít , các quán ăn ven đường đông nghịt người , đồ chiên , đồ nướng , toả mùi bay bốn phía hoà trộn vào nhau kích thích cái dạ dày nhỏ của Usagi .
Bước tới bên cạnh một quán đồ ăn vặt , Usagi móc trong túi ra một nắm tiền xu , lấy ra ba đồng lớn nhất rồi lại cất số nhỏ lahi vào túi , nói : " Cho cháu một gói bánh dango "
-" Được thôi ." Bà chủ quán rất nhiệt tình lấy một túi bánh lớn đưa vào tay Usagi , chờ khi cô nắm chắc mới bỏ tay ra mà thu tiền .
Usagi cầm gói đồ ăn của mình , xoay người bước đi . Chưa quá ba bước , phía sau đã truyền đến âm thanh nói chuyện của bà bán dango lúc hồi .
-" Thấy không ? Đứa trẻ đó thật tội nghiệp . Là tộc Uchiha đấy nhưng đôi mắt lại không dùng được . Cha mẹ cũng mất sớm , luôn tỏ ra là mình không bị mù , hành động giống như người bình thường ấy , nhưng thật ra mắt lại bị mù đấy ."
-" Đúng là tội nghiệp đứa nhỏ ."
Usagi chớp chớp mắt bỏ qua , không sao cả , nghe quen rồi , mắt cô có đột biến thì đột chứ không có mù , cô không quan tâm . Giữa đêm đông lạnh giá thế này , đồ ăn rất nhanh liền nguội . Usagi vừa lấy ra một que dango xiên thì đã bị gió thổi nguội .
-" Sao thế , làm sao lại buồn thế này rồi !"
Phía trước bị chắn đường , trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói đa phần quen thuộc đối với cô . Usagi ngẩng đầu , khuôn mặt tiều tuỵ nhưng lại tràn đầy ý cười của Shisui ở ngay trước mắt .
-" Shisui ." Usagi lẩm nhẩm
-" Là anh đây . Trời lạnh thế này mà em lại ra ngoài sao ? Trong cô nhi viện không có đồ ăn à ?" Shisui ngồi xổm xuống trước mặt Usagi tươi cười nói
-" Anh chưa về nhà sao ?" Usagi nhìn bụi tuyết bám trên áo Shisui bất giác hỏi
-" Đang đi thì gặp em này . Thế nào , muốn tới nhà anh một chuyến không ? " Shisui nói
-" Được ." Usagi gật gật đầu . Hiện giờ trở về cô nhi viện lại sẽ phải nghe Mitsuki đọc cuốn sách lịch sử ninja và dòng tộc Uchiha . Cô nghe hoài đã thuộc cả quyển mất rồi đây .
Nghe được Usagi đồng ý , Shisui liền đứng dậy , nắm lấy bàn tay nhỏ bé đã cóng lại của cô , hai người một lớn một nhỏ đi tới khu nhà cho thuê nằm ngoài vùng đại viện của gia tộc Uchiha .
-" Anh không phải có nhà ở đại viện sao ?" Usagi mơ hồ hỏi , nhà ở đại viện của anh cô biết nhưng căn nhà này có vẻ thường xuyên được anh ở hơn .
-" Ừm , anh thường xuyên ở đây hơn vì nó gần tổng bộ . Di chuyển nhanh hơn ." Shisui vừa đáp vừa mở cửa , bước vào nhà , anh bật công tắc đèn lên .
Điện đèn chớp chớp hai cái rồi sáng hẳn . Căn nhà sạch sẽ ngăn nắp , không chỗ nào có bụi bẩn chứng tỏ nó thường xuyên được dọn dẹp cẩn thận .
-" Mau vào nhà đi , đừng đứng bên ngoài . Lạnh lẽo thỏ nhỏ ." Shisui quay lại hướng Usagi nói .
Usagi không đáp , bản thân cất bước vào nhà , cởi giày đặt ngoài giá giày dép rồi đeo vào dép lông đi trong nhà . Bởi vì là dép người lớn nên cô đi lại khá khó khăn , nhấc chân lên là dép sẽ rơi xuống nên chỉ có thể lết dưới mặt đất .
-" Usagi , tới đây , anh có cái này cho em này ." Shisui vẫn như cũ mang bộ mặt ôn nhu , hiền hoà vẫy gọi Usagi đi tới bên bàn ăn , trên bàn là một cái hộp nhỏ được đóng gói rất cẩn thận .
Usagi bước tới , ánh mắt không nhịn được tò mò nhìn cái hộp kia , rốt cục cũng không nhịn được mà mở miệng hỏi :" Đó là thứ gì ?"
Shisui cười một tiếng mở ra hộp nhỏ , bên trong là một cái khăn vải mỏng màu xám tro được gấp vuông vức gọn gàng . Anh híp mắt nói :" Đây là quà anh tặng em đấy . Nghĩ thấy ở làng cát như vậy sa mạc cát bụi mịt mù . Nhân lúc anh đi làm nhiệm vụ mua một cái về tặng cho em . Sợ rằng sau này không đến đó , hơn nữa cũng coi như là quà kỉ niệm ."
-" Shisui , cảm ơn anh ."
Usagi cầm lên cái hộp , nhẹ nhàng nói . Ánh mắt không có tiêu cự đột nhiên lúc này lại loé lên ánh sáng trắng , nhưng chỉ trong tích tắc là biến mất . Chẳng qua , nó cũng không thoát khỏi ánh mắt sắc bén của Shisui .
Shisui cũng thầm kinh ngạc . Quen nhau sắp ba năm , lần đầu tiên anh thấy được đôi mắt Usagi có chuyển biến cảm xúc như thế . Ánh sáng vừa rồi tuy ngắn nhưng nó pha thêm chút hạnh phúc , chút vui mừng trong đôi mắt hồng nhạt nhỏ bé kia .
-" Em thích là tốt rồi ." Anh nhẹ nhàng nói , bàn tay đưa lên xoa mái tóc xám đen của Usagi . Shisui cảm thấy nghiện việc làm này , tóc Usagi lúc nào cũng xuôn mượt , không rối không sơ , cảm giác rất thoải mái .
-" Shisui , anh chưa ăn tối đúng không ? " Usagi bỗng nhiên hỏi
-" À , phải . Đợi anh một lát , anh nấu cơm xong chúng ta cùng nhau ăn ." Shisui như nhớ ra điều quan trọng , cười gưoợng một cái rồi đi vào bếp .
Usagi theo anh vào bếp . Phòng bếp khá rộng, và cô có thể thấy vài dụng cụ phụ trợ nấu ăn đặt ngay bên cạnh máy lò nướng .
Shisui lấy một chiếc nồi sắt từ trong tủ chạn ra , mở tủ lạnh lấy ra một miếng thịt và đặt nó vào nồi , cho thêm vào gia vị và rau thơm .
-" Em cứ đi ra ngoài đi . Hôm nay anh sẽ nấu cho em một bữa cơm thật no ." Shisui hươ hươ đũa nói .
Usagi gật đầu nhưng cũng không đi ra . Cô lùi về mép tường quan sát Shisui bận rộn với đám trứng chiên sắp cháy.
Bình luận truyện