Nghe Nói Nàng Chính Là Levi (Đồng Nhân Shingeki No Kyojin)

Chương 19: Người đàn bà quét dọn lâu đài



Editor: Sec – chan ( Lâu không dịch, không biết tay nghề có sút giảm hay không, Truyện Cuộc Sống sáng mai ta sẽ đăng, ta hứa đấy!!!!)

“Cái gì?! Binh trưởng trước kia là vua của bọn côn đồ?? Nhưng là vì sao bây giờ hắn lại nghe lệnh binh đoàn?”

“Binh trưởng không phải là loại người cậy mạnh thích làm gì thì làm nấy — tuy rằng binh trưởng vẫn có chút nổi loạn.” Petra đặt xô xuống, rắc một ít nước cho đỡ bụi, nàng mỉm cười nhìn Eren nói:“Nói tóm lại, binh trưởng là một người rất đáng tin cậy, hơn nữa lại dễ gần –” ( ==)

Nụ cười của Petra đột nhiên trì trệ lại. Eren thấy được  rằng nàng mất tự nhiên, hắn bối rối dừng động tác trong tay:“Petra tiền bối, có cái gì không đúng sao?”

“…… Eren, đừng nhúc nhích.”

“Hả?”

Sau đó Eren liền thấy Petra tiền bối giơ cái chổi trong tay lên, dùng tư thế mà nàng thường dùng khi chém giết titan, hung dữ chạy lại.

“Ahh ah a!! Petra tiền bối ngươi muốn làm cái gì!!!”

“Eren có một con gián trên đầu ngươi, ngươi, ngươi đừng nhúc nhích, chờ ta đập nó –”

Eren nghĩ đến cảnh con gián nát bét dính dính trên đầu hắn liền rùng mình một cái. Hắn nghiêng người né đi cái chổi của Petra, sau đó chạy đến phía sau Petra, Petra lập tức quay lại sau quát lên:“Eren đứng lại! Nếu để binh trưởng phát hiện trên đầu ngươi có con gián thì chúng ta đều sẽ chết!!!!”

“Vậy cũng chờ ta bỏ con gián xuống đất rồi ngươi lại đánh a!!!!”

“Chẳng may rơi trên đất bị binh trưởng nhìn đến, chúng ta sẽ chết càng thảm hại hơn biết chưa!!!!”

Thật kỳ diệu, con gián kia không bị văng ra khi Eren chuyển mình mà cố định vững chắc trên tấm đội đầu trắng hình tam giác của hắn. Eren bị Petra cầm chổi đánh đến nỗi không thèm để ý đến con vật trên đầu hắn, chật vật chạy về phía cửa.

“Các ngươi đang làm cái gì?”

Giọng nói lạnh lùng vang lên, Eren không kiểm soát được lực chạy mà lao thẳng về phía con  người nhỏ bé đứng trước cửa.

“Boom boom!”

Petra không đành lòng che mắt.

Revital đờ đẫn nhìn vật trong lòng bàn tay.

Hai mắt Eren đen lại, gần như ngất đi.

——— —————-

Revital vừa dọn dẹp xong tầng hầm nơi thằng bé kia ở, nàng đem theo xô đi về phía phòng mà thằng bé được giao quét dọn. Vừa tới cửa liền nghe thấy cấp dưới đang tranh cãi ầm ĩ cùng hắn, vừa định mở miệng răn dạy hai câu, hắn ta liền lảo đảo ngã về phía nàng đứng.

Dựa theo phản xạ thần kinh của Revital, không có khả năng để thằng bé đụng vào nàng sau đó phát sinh ra chuyện ngoài ý muốn nào đó [……], sau đó nàng liền ra tay.

Một tay nắm lấy đầu của thằng bé, dùng lực vật hắn xuống đất.

Vừa nắm lấy tóc hắn, Revital liền cảm thấy khác thường. Sau đó nàng yên lặng thu tay, mở ra.

Một vật thể dính dính, trắng đen lẫn lộn, hai cái râu màu nâu đen cùng giáp xác động vật.

“…… Đây là ham thích đặc biệt của ngươi sao, thích để con gián trên đầu.”

——— —————-

“Binh trưởng làm ơn đừng kích động!!! Đây không phải lỗi của Eren!!! Hắn chỉ là một đứa trẻ!!!!”

Eld ngẩng đầu nhìn lên trên lâu, tiếng thét chói tai của Petra đã truyền xuống dưới. Có vẻ trên lầu có chuyện gì đó xảy ra… Có binh trưởng ở đấy chắc không có việc gì. Eld sờ sờ cái mũi, cúi đầu tiếp tục lau tủ, hoàn toàn không ý thức được bởi vì binh trưởng ở đó nên mới có vấn đề.

——— —————-

Mặt trời đã không thấy tăm hơi, kết thúc công tác quét dọn, mọi người đều tập trung đến phòng bếp. Cái bàn khá dài, vài người ngồi xuống vẫn còn thừa chỗ. Revital ngồi ở đầu bàn, tay nàng cầm lấy vành ly, nhìn chằm chằm nước trà xanh trong chén hồi lâu không nói gì.

Petra yên lặng ngồi vào một bên, có lẽ buổi tối nên đưa cho binh trưởng một ít băng dán đi, rửa tay đến nỗi tróc cả gia. Nàng lại nhìn vào bàn tay hơi đỏ lên của binh trưởng sau đó cầm lên bánh mì.

“Hanji sắp đến.”

“Ah, Hanj tiền bối cũng đến sao?”

“Aizz.” Revital cúi đầu lên tiếng, tựa hồ nghĩ đến chuyện xấu nào đó:“Tên kia đến, ta đại khái sẽ bị đùa đến chết.”

“……” Đùa đến chết… Khuôn mặt Eren trắng xanh lại.

“Tóm lại, tên kia chủ yếu là tới tìm ngươi, ngươi cứ bám lấy nàng là tốt rồi.” Ngữ khí của Revital lúc này thật sự rất trang trọng.– loại kỳ dị kia tới ăn ngươi, có khả năng trốn được thì tốt, ngươi bám lấy nàng để cho chúng ta rời khỏi.

“……” Luôn cảm thấy có chút lo lắng, Hanji tiền bối có thể khiến binh trưởng kiêng kị đến như vậy sao?!

Lúc này, ngoài cửa vang lên từng tiếng đập. Một giọng nói to vọng tới:“Levi! Ta đến tìm tiểu Eren!!!!” Sau đó người gõ cửa kia liền đá cửa mà vào.

“Chậc, đã đá cửa vào thì còn gõ cửa làm gì.” Revital khó chịu nhìn dấu chân in trên cửa, bất ngờ là nàng lại không nói cái gì.

Phân đội trưởng Hanji cười ngồi xuống bên người Eren, nàng quay đầu nhìn về phía Revital:“Ngày mai ta có thí nghiệm cần mượn Eren một chút.”

“Không được, hắn ngày mai còn có việc.” Revital cầm chén trà nhàn nhạt nói.

“Cái gì?”

“Hắn còn phải quét dọn sân.”

…… Hanji nâng vũ khí đầu hàng:“Được rồi, sân ta sẽ tìm người quét dọn, ta biết là ngươi muốn bóc lột sức lao động của ta.”

Eren cầm lấy bánh mì của hắn, lo lắng nắm chặt bánh mì trong tay.

Hanji liếc mắt nhìn hắn, cười một cách cổ quái rồi đập vai hắn:“Chỉ là một thí nghiệm đơn giản mà thôi, không cần lo lắng. Nói tiểu Eren này ~ đừng quên ngươi thuộc quyền sở hữu của Levi nha, cho nên ta mới hỏi Levi về hành trình của ngươi, không cần để ý nha ~”

“…… Ta đã biết.”

Thuộc quyền sở hữu của binh trưởng, Eren · Yeager hiện tại thuộc về Levi. Nghe theo mọi mệnh lệnh được giao, không thể phản kháng, vĩnh viễn bị vây dưới sự giám sát của Levi. Rõ ràng là một hiệp ước bất bình đẳng, nhưng là đối phương lại cho chính mình quyền lợi truy đuổi tự do, chỉ cần đi theo đối phương, có thể chém giết hết mọi titan. Tước đoạt tự do của hắn cũng là cho hắn sự tự do khác.

Eren chuyển mắt, con ngươi xanh biếc nhìn thẳng vào người ngồi ở vị trí đầu, tầm mắt nhìn qua đôi môi nhợt nhạt, cằm hơi nhọn, xuống chút nữa…… Là chiếc khăn trang trí.

Tim Eren rung động, hắn vội vàng thu mắt, ho khan vài tiếng lại cúi đầu xuống ăn bánh mì.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện