Ngươi Có Thể Hay Không Công Lược Vai Phản Diện

Chương 38



TᏂẩʍ ɖυng Ngọc nhìn cô một cái, liền quay đầu lại, cũng không có nói gì.

Quý Thanh Trác nhìn thấy được điểm số của hắn là trọn vẹn một trăm điểm, treo ở cao cao phía trên cùng tên của mọi người.

Cô lại nhớ tới hệ thống đối với cô dặn dò… "Ngươi tốt nhất nên để cho xếp hạng của mình cùng TᏂẩʍ ɖυng Ngọc gần hơn một chút, như vậy là có thể cùng hắn kéo gần khoảng cách.”

Quý Thanh Trác không tin những lời này của hệ thống, nếu không phải vì thượng phẩm tiên linh đan cho Mao Mao, cô căn bản sẽ không nỗ lực tu luyện.

Cô cảm thấy tu luyện không có tác dụng gì, hơn nữa thể chất cô cũng không phải để tu luyện.

Suy nghĩ của Quý Thanh Trác kéo trở lại, cô đứng ở phía sau TᏂẩʍ ɖυng Ngọc, nhìn đến Ngu Tố Không đứng ở trong thủy kính vẫy vẫy tay với cô.

Dựa theo lệ thường, đệ tử có thân truyền sư phụ liền phải đứng phía sau sư phụ, vì thế Quý Thanh Trác nghiêng đầu nói với TᏂẩʍ ɖυng Ngọc: "Tiểu Ngọc sư huynh, ta qua bên đó.”

TᏂẩʍ ɖυng Ngọc ngước mắt lên liếc nhìn Ngu Tố Không trong thủy kính một cái, hắn gật đầu nói: "Được.”

Quý Thanh Trác cúi đầu, chạy chậm đến bên cạnh thủy kính của Ngu Tố Không, TᏂẩʍ ɖυng Ngọc cũng thuận tiện đứng bên cạnh một đám trưởng lão.

Trong môn có trưởng lãoquen biết hắn liền nghiêng người qua, nhỏ giọng hỏi TᏂẩʍ ɖυng Ngọc: "Dung Ngọc, ngươi đối với tiểu sư muội cùng ngươi ở trên Bạch Thủy Đảo thực để bụng nha.”

TᏂẩʍ ɖυng Ngọc tuy rằng bên ngoài thoạt nhìn rộng dày ôn hòa, trên thực tế con người hắn luôn có chút khí chất xa cách cự tuyệt người ngoài ngàn dặm, hắn sống rất lâu trong Bạch Thủy đảo, rất ít khi ra ngoài, những đại sự náo nhiệt trong tông môn như vậy, hắn cũng không quan tâm.

Hôm nay TᏂẩʍ ɖυng Ngọc thế nhưng phá lệ tới làm cho những trưởng lão biết được tính tình của hắn cũng không khỏi có chút kinh ngạc.

"Rốt cuộc là vẫn luôn mang theo tiểu sư muội." TᏂẩʍ ɖυng Ngọc ôn nhu nói, "Tổng cũng muốn đến xem."

Lời này của hắn nói không sai, Quý Thanh Trác tu vi thật đúng là bị hắn từng chút từng chút lôi kéo đi lên.

TᏂẩʍ ɖυng Ngọc cùng trưởng lão bên cạnh thanh ấm đối thoại không lớn không nhỏ, vừa lúc truyền tới trong tai Giang Thiên Khách bên cạnh, cách chuyện Bạch Thủy Đảo lần trước bị tập kích đã trải qua thật lâu, sắc môi của hắn vẫn tái nhợt như cũ, tựa hồ ngày đó bị thương cũng không có tốt lên.

Giang Thiên Khách nghe bọn họ đối thoại, lại đem tầm mắt dừng trên người Quý Thanh Trác, hắn không rõ vì sao trong môn có một vị đệ lý trí chính phái như vậy lại sẽ bị mê hoặc bởi nàng.

Thời điểm cái ý niệm này dâng lên trong đầu Giang Thiên Khách, trong đầu Quý Thanh Trác liền vang lên thanh âm báo nguy của hệ thống: "Chú ý…trong phạm vi giám sát phát hiện sát ý đối với ký chủ, cấp bậc nguy hiểm cấp một.”

Tiếng cảnh cáo này Quý Thanh Trác nghe không dưới mấy chục lần, hiện tại cô đã thích ứng, cô một tay ấn cái gương nhỏ của chính mình, ý bảo hệ thống im lặng.

Ngu Tố Không ở trong thủy kính chú ý tới động tác nhỏ của cô, ánh mắt ôn hòa của hắn dừng ở trên tấm gương nhỏ trước ngực cô, thấp giọng hỏi Quý Thanh Trác: "Thanh Trác, gương này có cái ý nghĩa gì đặc biệt sao?”

Ý nghĩa đặc biệt sao... Quý Thanh Trác suy nghĩ một chút, hẳn là không có, lúc ấy xuyên qua tới, trên người cô mang theo cái gương nhỏ này cho nên hệ thống cũng liền đem nó trở thành nơi sinh sống của chính mình.

Vì thế Quý Thanh Trác lắc đầu, ngón tay cô cong lên đem tấm gương nhỏ đặt vào trong vạt áo.

Thực mau, các đệ tử như trong bọn họ thăng tiên đại hội lần này đều lục tục đi tới giữa chủ điện tiếp thu Mộ Anh trưởng lão khảo nghiệm.

Lần này phương pháp khảo nghiệm nhưng thật ra đơn giản thô bạo, Mục Huỳnh lấy ra một viên ngọc thạch khảo thí thạch, để cho đệ tử đến tham dự khảo thí đem tay đặt trên đá thử nghiệm, sau đó bọn họ đem tất cả pháp lực mình có thể rót vào trong đá thử nghiệm.

Tu sĩ thân thể kinh mạch có khả năng dung nạp pháp lực càng nhiều, tu vi liền càng cao, đương nhiên, cường đại tu sĩ đều có thể ở trong hô hấp liền không gián đoạn mà hấp thu linh khí, cuồn cuộn không ngừng bổ sung pháp lực chính mình tiêu hao vì phòng ngừa hấp thu linh khí bổ sung ra pháp lực khác biệt, Mộ Anh lấy ra thạch thí nghiệm có thể chặt đứt tu sĩ kinh mạch cùng linh khí ngoại giới câu thông.

Một khi cầm lấy đá thí nghiệm liền phải xuất ra pháp lực thẳng cho đến khi không thể xuất ra được nữa mới thôi.

Quý Thanh Trác xem quá trình kiểm tra hai lần này, đưa ra một cái tổng kết đơn giản cho hệ thống cũng đang đồng dạng vây xem kiểm tra: "Này không phải là đang đo thử dung tích phổi hay sao?”

Các đệ tử thân truyền khảo nghiệm trình tự dựa vào phía sau, hơn nữa là sư phụ của bọn họ ở trong môn địa vị cao thấp ngược chiều sắp xếp, Ngu Tố Không thực lực cường nhất, vì vậy thân là đệ tử của hắn, cô hẳn là người cuối cùng đi lên.

Bên kia các đệ tử bình thường khảo nghiệm xong, tu vi phần lớn ở lục giai, chờ đến lượt đệ tử thân truyền, Thu Minh Tuyết ngăn Doanh Tụ lại, chính mình đi lên trước.

Nàng kiêu ngạo cũng không phải không có nguyên do, thân là công chúa Trạch quốc, tiên cốt tư chất của nàng tự nhiên là cực tốt, hơn nữa chính mình dụng tâm tu luyện, cho nên tu vi kiểm tra của nàng là Luyện Khí bát giai.

Đây là một cái thành tích thực tốt, phải biết rằng, đôi khi một cái tân đệ tử mới đi lên từ đại hội Thăng Tiên, Luyện Khí bát giai đủ để trở thành đứng đầu bảng rồi.

Nhưng Thu Minh Tuyết rõ ràng vận khí không tốt, đụng phải Mạnh Dao Lam cùng TᏂẩʍ ɖυng Ngọc, cho nên nàng không có khả năng bắt được đệ nhất.

Nàng không có đem tu sĩ khó có thể sánh trở thành đối thủ của mình, cho nên nàng vui vẻ tiếp nhận thành tích này, hơn nữa cao cao ngẩng đầu lên, lui xuống dưới.

Thời điểm Thu Minh Tuyết xuống dưới nhìn như kiêu ngạo nhưng trên thực tế tay chân đã nhũn ra, bước chân phù phiếm, ngay cả trên trán cũng chảy ra mồ hôi mỏng, muốn lướt qua bát giai, nàng cũng là dốc hết toàn lực.

Các đệ tử vây xem trong điện ngẩng đầu lên nhìn nàng, trên mặt khó tránh khỏi lộ ra chi ý hâm mộ, Luyện Khí bát giai nhìn như cùng với ngũ giai lục giai chênh lệch không lớn, nhưng càng về sau liền càng khó tu luyện, chênh lệch giữa đó không phải là chỉ có một chút.

Người tiếp theo đi lên là Doanh Tụ, vòng bạc trên cổ tay nàng leng keng rung động, bàn tay tiếp nhận đá thử nghiệm có chút run rẩy.

Mộ Anh cổ vũ nàng: "Chỉ cần toàn lực xuất ra pháp lực là được, không cần khẩn trương. ”

"Vâng." Doanh Tụ gật gật đầu, nàng lướt qua đám người, liếc mắt nhìn Thu Minh Tuyết một cái.

Nàng nhấp môi, hướng về đá khảo thí phát ra pháp lực, đá thí nghiệm sáng lên phát ra quang mang màu lam nhạt, hơn nữa càng thêm sáng ngời…Ngũ giai, lục giai, thất giai, bát…

Không, nàng không có đến bát giai, ở thời điểm pháp lực phát ra sắp đạt tới bát giai, tay nàng nhanh chóng dời khỏi đá khảo thí.

Cuối cùng, thành tích của nàng ấy dừng lại ở Luyện Khí thất giai trở lên, gần đạt tới bát giai, Mộ Anh trưởng lão là người phương nào, nàng liếc mắt một cái liền nhìn ra Doanh Tụ còn dư lực, nếu nàng ấy toàn lực phát ra pháp lực, thành tích hẳn là ở bát giai hơn phân nửa…so với vị công chúa kia của nàng ấy còn muốn cao hơn.

Nhưng mà nàng ấy chính là khống chế tu vi của mình, làm cho nó không có cao hơn bát giai.

"Không tiếp tục sao?" Mộ Anh mỉm cười nháy mắt với Doanh Tụ.

Doanh Tụ lắc đầu, nàng vội vàng chạy xuống đài.

Mộ Anh trưởng lão nghiêm khắc dựa theo tình huống thạch khảo thí phản hồi, đánh cho Doanh Tụ bảy mươi chín điểm, vừa vặn liền ở ngay sau Thu Minh Tuyết tám mươi điểm kém một điểm.

Quý Thanh Trác cũng chú ý tới tình huống đặc thù của Doanh Tụ, cô nhớ tới cuộc đối thoại vô ý nghe được giữa Doanh Tụ và Thu Minh Tuyết cách đây không lâu, cái kia Trạch Quốc công chúa nơi chốn đều muốn đè ép thị nữ của nàng ta một cái đầu, nhưng tư chất tu tiên cùng trình độ cố gắng của Doanh Tụ lại không có kém nàng ta, thậm chí còn tốt hơn một chút.

Nhưng là không biết vì nguyên nhân gì, Doanh Tụ không dám bày ra chỗ mình lợi hại hơn Thu Minh Tuyết, là sợ công chúa của nàng sinh khí sao? Nhưng đã đều tu tiên, hẳn là không có chênh lệch những cái tôn ti trên thế gian đi...

Quý Thanh Trác có chút nghi hoặc, những suy nghĩ này không ngừng xoay tròn trong đầu cô, mà hệ thống của cô tựa hồ cũng nhìn ra nghi vấn của cô, liền giải thích: "Ký chủ, lịch sử tu tiên của giới này cũng không có thật lâu, ở ngàn năm trước, linh khí bùng nổ đã ảnh hưởng đến thân thể nhân loại, làm cho một nhóm có năng lực tu luyện.”

"Mà trước khi linh khí bùng nổ, thế lực phân chia giới này vẫn lấy quốc gia làm đơn vị như cũ, tỷ như TᏂẩʍ ɖυng Ngọc tương ứng với Hoàng tộc Đông Sơn - là hoàng triều lớn nhất, huy hoàng nhất trong Vân Trạch Vực, mà Trạch Quốc nơi Thu Minh Tuyết sinh sống cũng đồng dạng như thế. "Hệ thống giới thiệu lịch sử tu luyện của tu tiên giới này, "Môn phái cùng tu luyện thế gia đều xuất hiện sau hoàng quyền, cho nên bởi vậy hoàng quyền mang đến quan niệm tôn ti còn chưa hoàn toàn tiêu trừ.”

Quý Thanh Trác lúc này mới minh bạch quan hệ giữa quốc gia cùng môn phái, nếu nghĩ như vậy thì hành động của Doanh Tụ cũng là có thể hiểu được.

Liền ở thời điểm cô phát ngốc, Mạnh Dao Lam phía sau Giang Thiên Khách đi tới, mái tóc đen của nàng buộc thành đuôi ngựa, hiên ngang soái khí, cả người tư thái cũng lóa mắt tự tin.

Mộ Anh hướng về phía nàng cười cười, hơn nữa hướng nàng đưa ra thạch khảo thí: "Không hổ là gia tộc của Viễn Vụ chân nhân, nếu ngươi tiếp tục tu luyện như thế, thực lực tương lai sẽ không ở dưới Viễn Vụ chân nhân. ”

Mạnh Dao Lam nghe vậy liền hướng Mộ Anh gật gật đầu, nàng không nói gì nữa, chỉ là không ngừng hướng về đá thử nghiệm nắm trong tay phát ra pháp lực.

Lam sắc quang mang càng lúc càng sáng ngời, hơn nữa không có xu thế dừng lại, Mạnh Dao Lam liên tục không ngừng phát ra pháp lực, thành thạo, tư thái nhẹ nhàng.

Cho đến khi độ sáng của đá thử nghiệm được đưa tới tối cao, viên đá nhỏ trong tay Mạnh Dao Lam phảng phất như cái thái dương màu lam chói mắt.

Nàng phát ra pháp lực Luyện Khí cửu giai nhẹ nhàng thoải mái, tựa hồ phát ra nhiều thêm một chút pháp lực nữa cũng có thể, tình huống này cùng TᏂẩʍ ɖυng Ngọc năm đó tiếp thu đo lường khi khảo thí không có gì sai biệt.

Tư chất như thế chỉ có thể dùng thiên tài tới để hình dung, nhưng Mạnh Dao Lam tư thái không kiêu ngạo không siểm nịnh, sau khi đo lường chấm dứt liền lễ phép trả lại đá khảo thí cho Mộ Anh.

Mộ Anh cho nàng thành tích đầy đủ, một trăm điểm, tên của nàng cùng TᏂẩʍ ɖυng Ngọc kề sát cùng nhau, đây là thành tích song song.

Quý Thanh Trác đối với kết quả như vậy không có cảm thấy ngoài ý muốn, cô tiếp tục phát ngốc, thẳng cho đến khi Ngu Tố Không trong gương nước gọi cô một tiếng: "Thanh Trác nên đi rồi.”

Còn chưa có bắt đầu khảo nghiệm, bọn họ mơ hồ đều có thể nhìn ra được tu vi của Quý Thanh Trác, Luyện Khí ngũ giai, bất quá là một cái điểm số vừa vặn đạt tiêu chuẩn.

Nhưng là sư phụ của cô chính là Ngu Tố Không, cái kia thực lực cùng chưởng môn Huyền Vân tông Doãn Mộ Trần không phân cao thấp Ngu Tố Không.

Cô có sư phụ tốt như vậy, thế nhưng tu vi của cô thậm chí so ra kém những đệ tử bình thường kia...

Thời điểm Quý Thanh Trác đi lên đài liền cảm nhận được ánh mắt của mọi người, lúc này đây, không ai sẽ giúp cô ngăn lại, cô nắm chặt quần áo của mình, cảm thấy càng thêm khẩn trương.

TᏂẩʍ ɖυng Ngọc đứng yên ở giữa đám người, ánh mắt của hắn không dừng lại trên mặt Quý Thanh Trác, tầm mắt nhẹ nhàng lạnh nhạt của hắn dừng ở góc áo đang bị cô nắm chặt trong tay.

Quý Thanh Trác không biết nên nhìn về phía nào, tùy tiện nhìn về một phương hướng nào đó trong điện liền có thể đụng phải ánh mắt chờ mong, tìm tòi, khó hiểu của những cái tu sĩ kia.

Cô sợ hãi phải đối diện với mọi người, tầm nhìn đi loanh quanh đám đông thẳng cho đến khi ánh mắt cô tìm thấy được một cô đảo.

Quý Thanh Trác nhìn thấy ống tay áo trắng tinh khiết của hắn, trên đầu vai theo hoa văn tiên đàm vô cùng quen thuộc, tầm mắt TᏂẩʍ ɖυng Ngọc tuy rằng nhìn về phía cô nhưng không có nhìn vào khuôn mặt cô mà nhìn vào mắt cô.

Vì thế cô nhìn đầu vai hắn, ánh mắt bất an phảng phất như tìm được một hòn đảo sống, tạm thời được an bình.

Tầm mắt hai người đan xen, phảng phất có một loại ăn ý khó tả.

Mộ Anh đưa đá khảo thí đến tay Quý Thanh Trác: "Thanh Trác, đến đây đi.”

Quý Thanh Trác thu hồi ánh mắt lại, đặt tay lên trên đá thí nghiệm, giờ khắc này cô thực chuyên chú.

Cô biết tu vi của mình đến Luyện Khí ngũ giai, nhưng cụ thể là đến trình độ nào của ngũ giai thì còn phải xem phản hồi của đá khảo thí.

Bởi vì ngày đó kéo dài thời gian tu luyện, cô sớm đã đạt tới Luyện Khí ngũ giai, dù sao tu vi khảo nghiệm là tính điểm, cô có thể kiếm nhiều thêm một điểm thì liền là một điểm đi.

Đây là đánh giá của cô với chính mình, không liên quan gì đến những người khác trên bảng, cô chỉ cần làm càng thêm tốt hơn một chút so với mong muốn... Thế là đủ rồi.

Đá kiểm tra trong tay Quý Thanh Trác bắt đầu tản mát ra ánh sáng nhàn nhạt…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện