Người Dấu Yêu

Chương 894



Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 894 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





Chương 894CUỘC ĐỌ SỨC GIỮA ANH VÀ TỐNG KỲ NGỰ CHỈ VỪA MỚI BẮT ĐẦU!
Ảnh Trác Hàn gửi đến là ảnh chụp anh ta và Trang Yên đang đi ăn cùng nhau.


Thế nhưng, góc chụp là chụp trộm.


Thấy tin nhắn này, Tần Bách Duật chỉ trả lời bằng một biểu tượng cảm xúc [OK] rồi thôi.


Bắt đầu từ tối nay, cuộc đọ sức giữa anh và Tống Kỳ Ngự chỉ vừa mới bắt đầu!


***


Waka là đơn vị duy nhất sở hữu bản quyền tác phẩm Người dấu yêu. Các cá nhân, tổ chức khác có hành vi sao chép, đăng tải tác phẩm dưới mọi hình thức đều là hành vi vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!


Sáu giờ sáng hôm sau, Nghiên Thời Thất mơ màng tỉnh dậy.


Cô vừa mở mắt ra, liền bất giác huơ huơ ngón tay trước mắt mình.


Tuy ánh sáng trong phòng còn nhá nhem, nhưng cô vẫn thấy rõ đầu ngón tay.


“Sao không ngủ nữa?” Gần như ngay lúc cô thức dậy, Tần Bách Duật cũng mở bừng mắt ra.


Nghe có tiếng nói, Nghiên Thời Thất xoay người đối mặt với anh, “Chắc là vì hôm qua ngủ nhiều. Anh ngủ tiếp đi.”


“Cùng ngủ!”


Tần Bách Duật ngang ngược kéo cô vào lòng. Nghiên Thời Thất không nỡ từ chối, yên tĩnh vùi người vào khuỷu tay của anh, nhìn ngắm khuôn mặt khi anh ngủ.


Thật ra, trong khoảng thời gian này, anh mới là người mệt mỏi nhất, từng giây từng phút lo lắng cho đôi mắt của cô, còn phải xử lí đủ chuyện phức tạp.


Nghiên Thời Thất nằm trong lòng anh một lát. Lúc nghe được tiếng hít thở đều đều của anh, cô mới cẩn thận nhích người ra ngoài, lặng lẽ ra khỏi phòng ngủ chính.


Ngoài cửa sổ, sắc trời đang luân chuyển giữa tối và sáng. Cô mặc bộ đồ ngủ nhung màu san hô đi xuống phòng bếp.


Còn sớm, cô muốn nấu bữa sáng cho anh.


Bánh mì nướng và trứng rán, hai món rất dễ làm, coi như là bù đắp cho gần một tháng anh Tư gạt bỏ hết mọi chuyện, tất bật ở bên cô.


Bảy rưỡi sáng, Tần Bách Duật thức dậy, nhận ra Nghiên Thời Thất đã không còn ở phòng ngủ nữa.


Anh mặc đồ ngủ đi xuống tầng, tiện tay thắt dây lỏng lẻo quanh hông. Nhiệt độ trong phòng vừa phải, áo ngủ phanh rộng trước ngực, để lộ một khoảng ngực lớn cường tráng màu mật ong.


Cuối cùng anh vẫn không lắp đặt hệ thống sưởi sàn ở Vịnh Lâm Hồ. Tới tận bây giờ, anh vẫn còn kinh hãi lần cô bị chảy máu mũi ở Đế Kinh. Sưởi ấm bằng hệ thống sưởi âm tường mới thích hợp với khí hậu miền Nam như Lệ Thành.


Lúc xuống tầng, Tần Bách Duật ngửi được mùi khét thoang thoảng trong không khí.


Anh nhíu mày, bước nhanh vào phòng bếp, mùi khét càng nồng nặc hơn.


Trong phòng bếp, Nghiên Thời Thất đeo tạp dề, tay cầm xẻng nấu ăn lật trứng rán.


Hai cục đen thui nằm trong thùng rác. Xem ra là… trứng rán cháy.


Tần Bách Duật lắc đầu bật cười, đi lên giật cái vá trong tay cô, “Sáng sớm không chịu ngủ, chạy vào bếp làm gì?”


Nghiên Thời Thất giật nảy mình. Lúc bị anh nắm cổ tay kéo ra khỏi bàn bếp, cô còn không quên nhìn chảo rán.


“Anh dậy rồi hả!” Cô cắn cắn môi, đứng bên cạnh nhìn anh thành thạo lật trứng rán, rồi hậm hực bĩu môi nói, “Em vốn định nấu bữa sáng cho anh, ai ngờ vừa nghe một cuộc điện thoại thì cháy cả trứng luôn rồi.”


Cô nghe điện thoại của Thành Nghiệp Nam, nói chuyện hơi lâu, quên béng mất mình đang rán trứng trong phòng bếp.
Vietwriter.vn
Tới lúc quay lại, trứng rán cháy khét lẹt, dầu ăn cạn ráo, may mà không đốt nhà bếp.


Cô tốn hết mười phút rửa chảo khét, vất vả chuẩn bị chiên lại thì anh Tư xuất hiện.


Thật là xấu hổ mà!


“Sau này em đừng làm mấy chuyện này nữa. Đói bụng thì cứ nói với anh, anh sẽ nấu cho em ăn.”


Tần Bách Duật nhanh tay rán trứng, bảy phần chín ba phần sống, để lộ lòng đỏ màu vàng lóng lánh.


Bánh mì nướng đã nguội rồi. Nghiên Thời Thất thấy động tác bỏ bánh mì vào lò của anh thì đánh mắt nhìn sang chỗ khác, tai đỏ ửng lên.


Có lẽ là cô… xung khắc với nhà bếp rồi!


Tần Bách Duật nấu xong bữa sáng đặt lên bàn cũng chỉ hết hơn mười phút.


Anh đẩy cốc sữa nóng tới trước mặt cô, hỏi, “Mới sáng sớm đã nghe điện thoại của ai vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện