Người Mà Tôi Yêu Sau Này
Chương 4
Sau ngày hôm đó, Lục Tiếu chuyên tâm vào công việc để có thể hoàn toàn quên đi Hạ Thừa Dịch.
Cô là nhân viên văn phòng trong một ngân hàng đầu tư, khoảng thời gian này cô rất bận rộn, không có tâm trí đâu mà quan tâm đến Hạ Thừa Dịch. Như thế cũng tốt, giúp xoa dịu đi phần nào những tổn thương và sỉ nhục mà Hạ Thừa Dịch đã gây ra cho cô.
Hoắc Cửu Ngôn đã gọi cho cô rất nhiều lần, số điện thoại của cô có lẽ là do Hạ Thừa Dịch đưa cho anh. Anh muốn mời Lục Tiếu đi ăn tối nhưng cô đã từ chối, bởi vì cô không có ý định phát triển thêm với anh.
Sau đó, Hoắc Cửu Ngôn có tìm đến công ty của cô, địa chỉ là do Hạ Thừa Dịch đưa, nhưng cô vẫn từ chối.
Vài ngày sau, Hạ Thừa Dịch xuất hiện.
Đọc Full Tại truyenbathu.vn
“Tiếu Tiếu, mấy ngày nay em bận lắm à? Sao em không nghe điện thoại và không trả lời tin nhắn của anh?”
Giọng nói đầy vẻ bất mãn và buộc tội. Khi Lục Tiếu nhìn thấy anh cau mày, cô theo bản năng muốn giải thích, nhưng lại không biết phải giải thích cái gì.
Rõ ràng trong khoảng thời gian này, anh đang bận hẹn hò với Lâm Tuyết, và rất ít khi liên lạc với cô. Thỉnh thoảng nửa đêm anh mới gọi điện thoại hoặc nhắn tin cho cô, cho nên Lục Tiếu thấy thế thì trực tiếp làm ngơ.
Trong lúc tình trạng đang xấu hổ, Hoắc Cửu Ngôn ném tàn thuốc xuống đất, dùng giày da giẫm nát, sau đó sải bước đến bên cạnh Lục Tiếu và ôm cô vào lòng ngay trước mặt Hạ Thừa Dịch: “Cô ấy bận lắm. Dạo gần đây hai bọn tôi đang bận hẹn hò.”
Cơ thể Lục Tiếu cứng đờ. Ngoại trừ Hạ Thừa Dịch, cô không quen tiếp xúc thân mật như thế với người đàn ông nào khác.
Đọc Full Tại truyenbathu.vn
Cô vô thức muốn đẩy anh ta ra, nhưng đột nhiên cô thoáng nhìn thấy dáng vẻ thẫn thờ và mờ mịt trên gương mặt điển trai của Hạ Thừa Dịch, thế là cô dừng lại và để yên cho Hoắc Cửu Ngôn ôm lấy mình.
Hạ Thừa Dịch nhìn chằm chằm bàn tay đang đặt trên vai Lục Tiếu của Hoắc Cửu Ngôn, anh trầm mặc một hồi mới di chuyển ánh mắt lên gương mặt của Lục Tiếu. Qua một lúc lâu, anh mới cất tiếng nói: “Tiếu Tiếu, hôm nay em xin nghỉ sớm một chút, anh có chuyện muốn nói với em.”
Lục Tiếu đồng ý theo thói quen, nhưng sau đó cô lại thay đổi cách nói khác: “Sau khi tan làm, bọn em sẽ đi ăn tối, ăn tối xong thì còn đi xem phim nữa, không biết khi nào mới về đến nhà. Cho nên hẹn anh hôm khác nhé.”
Nói xong, cô không đợi Hạ Thừa Dịch lên tiếng đã kéo tay Hoắc Cửu Ngôn ra khỏi vai mình rồi dẫn anh đi vòng qua người của Hạ Thừa Dịch.
Hạ Thừa Dịch lặng người đứng đó, đôi mắt dõi theo bóng lưng của hai người, thật lâu sau vẫn chưa chịu rời đi.
Cô là nhân viên văn phòng trong một ngân hàng đầu tư, khoảng thời gian này cô rất bận rộn, không có tâm trí đâu mà quan tâm đến Hạ Thừa Dịch. Như thế cũng tốt, giúp xoa dịu đi phần nào những tổn thương và sỉ nhục mà Hạ Thừa Dịch đã gây ra cho cô.
Hoắc Cửu Ngôn đã gọi cho cô rất nhiều lần, số điện thoại của cô có lẽ là do Hạ Thừa Dịch đưa cho anh. Anh muốn mời Lục Tiếu đi ăn tối nhưng cô đã từ chối, bởi vì cô không có ý định phát triển thêm với anh.
Sau đó, Hoắc Cửu Ngôn có tìm đến công ty của cô, địa chỉ là do Hạ Thừa Dịch đưa, nhưng cô vẫn từ chối.
Vài ngày sau, Hạ Thừa Dịch xuất hiện.
Đọc Full Tại truyenbathu.vn
“Tiếu Tiếu, mấy ngày nay em bận lắm à? Sao em không nghe điện thoại và không trả lời tin nhắn của anh?”
Giọng nói đầy vẻ bất mãn và buộc tội. Khi Lục Tiếu nhìn thấy anh cau mày, cô theo bản năng muốn giải thích, nhưng lại không biết phải giải thích cái gì.
Rõ ràng trong khoảng thời gian này, anh đang bận hẹn hò với Lâm Tuyết, và rất ít khi liên lạc với cô. Thỉnh thoảng nửa đêm anh mới gọi điện thoại hoặc nhắn tin cho cô, cho nên Lục Tiếu thấy thế thì trực tiếp làm ngơ.
Trong lúc tình trạng đang xấu hổ, Hoắc Cửu Ngôn ném tàn thuốc xuống đất, dùng giày da giẫm nát, sau đó sải bước đến bên cạnh Lục Tiếu và ôm cô vào lòng ngay trước mặt Hạ Thừa Dịch: “Cô ấy bận lắm. Dạo gần đây hai bọn tôi đang bận hẹn hò.”
Cơ thể Lục Tiếu cứng đờ. Ngoại trừ Hạ Thừa Dịch, cô không quen tiếp xúc thân mật như thế với người đàn ông nào khác.
Đọc Full Tại truyenbathu.vn
Cô vô thức muốn đẩy anh ta ra, nhưng đột nhiên cô thoáng nhìn thấy dáng vẻ thẫn thờ và mờ mịt trên gương mặt điển trai của Hạ Thừa Dịch, thế là cô dừng lại và để yên cho Hoắc Cửu Ngôn ôm lấy mình.
Hạ Thừa Dịch nhìn chằm chằm bàn tay đang đặt trên vai Lục Tiếu của Hoắc Cửu Ngôn, anh trầm mặc một hồi mới di chuyển ánh mắt lên gương mặt của Lục Tiếu. Qua một lúc lâu, anh mới cất tiếng nói: “Tiếu Tiếu, hôm nay em xin nghỉ sớm một chút, anh có chuyện muốn nói với em.”
Lục Tiếu đồng ý theo thói quen, nhưng sau đó cô lại thay đổi cách nói khác: “Sau khi tan làm, bọn em sẽ đi ăn tối, ăn tối xong thì còn đi xem phim nữa, không biết khi nào mới về đến nhà. Cho nên hẹn anh hôm khác nhé.”
Nói xong, cô không đợi Hạ Thừa Dịch lên tiếng đã kéo tay Hoắc Cửu Ngôn ra khỏi vai mình rồi dẫn anh đi vòng qua người của Hạ Thừa Dịch.
Hạ Thừa Dịch lặng người đứng đó, đôi mắt dõi theo bóng lưng của hai người, thật lâu sau vẫn chưa chịu rời đi.
Bình luận truyện