Nhất Đẳng Gia Đinh

Chương 54



Trận chiến cùng Lý Hạc Hiên lần này gây ra phong ba còn lớn hơn cả trận đấu với Lăng Dũng. Lúc này địa vị của Hứa Phong được xem như ngang hàng với đám người Lăng Dũng. Bát phẩm huyền giả ở trong tiểu trấn này có địa vị không thể xem nhẹ.

Sự chuyển biến này làm cho Tiêu Lâm đối đãi với Hứa Phong càng thêm hiền lành hơn, đồng thời Tiêu Lâm cũng cảm thấy áp lực rất lớn, gia đinh quả thực quỷ dị, rất có thể sẽ vượt qua hắn.

So sánh với lần đầu tiên thi triển Phong Hàn Thuật, lúc này tốc độ khôi phục của Hứa Phong nhanh hơn không ít, chỉ một ngày liền khôi phục xong!

Đối với việc Hứa Phong đánh bại Lý Hạc Hiên, không thể nghi ngờ Tiêu Y Lâm lại càng cao hứng hơn ai hết, chuyện này càng làm cho nàng càng thêm kề cận Hứa Phong hơn. Đối với nữ nhân thanh xuân mị hoặc này, Hứa Phong cũng không có đủ kiên nhẫn cùng nàng chơi các loại sự tình nhàm chán đó.

Tuy rằng hắn may mắn đả thương Lý Hạc Hiên, nhưng hắn vẫn cảm thấy nguy cơ giống như trước. Dù sao thì vẫn phải dùng mưu kế mới làm bị thương nặng hắn, nếu như thực lực thì Hứa Phong vẫn kém một bậc so với Lý Hạc Hiên. Hơn nữa lần này Lý Hạc Hiên ăn thiệt thòi, hẳn lần sau muốn đánh bại hắn càng thêm khó khăn.

Cho nên Hứa Phong cảm thấy được, tiến vào bát phẩm càng trọng yếu. Huống chi sau khi đạt tới bát phẩm, cũng tương đương là một tiểu bá chủ ở tiểu trấn này.

" Hứa Phong! Đệ đã đến rồi! " Hứa Phong vừa đi đến lầu các, chợt nghe thấy thanh âm kiều mỵ dễ nghe của Diệp Tư vang lên, làm cho Hứa Phong thập phần thoải mái.

Diệp Tư tao nhã, ngồi yên tĩnh trong lầu các, nàng mặc chiếc vày dài trắng tinh, không chút phấn son, điềm nhiên thuần mỹ, trong suốt như ngọc! Khuôn mặt tuyệt mỹ mang theo ý cười, bộ ngực no đủ, đầy đặn, vòng eo mảnh khảnh, bờ mông vểnh cao cùng với đùi ngọc thon dài, toát lên một loại dụ hoặc khác lạ. Hứa Phong thầm nghĩ, tạo hóa đúng là phí nhiều tâm tư, mới có thể làm ra một vưu vật làm cho tim người ta đập thình thịch như vậy.

Diệp Tư thấy Hứa Phong mang theo ánh mắt nóng cháy như trước nhìn chằm chằm nàng, liền hờn dỗi liếc hắn một cái, cũng không thể tránh được. Nàng đã quen với ánh mắt của thiếu niên này, đối với ánh mắt này của Hứa Phong nàng cũng không ghét bỏ.

" Diệp Tư tỷ! Mỗi lần đến chỗ tỷ, đệ phải cố lấy hết dũng khí đó! " Hứa Phong cười nhìn nữ tử đối diện nói: " Đệ lo lắng bản thân không chịu nổi sự dụ hoặc của tỷ a! "

" Ta dụ hoặc ngươi sao?! " Diệp Tư trợn tròn còn mắt, tựa như muốn rớt cả tròng mắt ra ngoài vậy, vẻ mặt giận dữ xen lẫn vẻ không tin.

" Đó là tự nhiên! Diệp Tư tỷ ăn mặc lả lướt như vậy, trước lồi sau lõm, đệ là một nam nhân bình thường, có thể chống cự trước sự dụ hoặc như thế cũng đáng khen ngợi đó! " Hứa Phong đánh giá thân thể Diệp Tư, khóe miệng mang theo ý cười.

Diệp Tư vỗ vỗ cái trán, đối với lý do như vậy mà Hứa Phong cũng có thể nói ra được, nữ nhân mặc quần áo chẳng lẽ còn có thể không có đường cong sao?

" Vậy đệ nói tỷ phải làm sao chứ? " Diệp Tư cười nhìn Hứa Phong, khóe môi cong lên, làm cho người ta muốn âu yếm.

Hứa Phong cau mày, xoa nhẹ đầu, cảm giác thập phần đau đầu nói: " Thật sự khó có thể tưởng tượng, Diệp Tư tỷ làm sao mới không có loại mị hoặc thiên biến vạn hóa như vậy chứ?!"

" Khanh khách... " Diệp Tư nhịn không được che miệng nở nụ cười, người kia luôn thổi phồng rằng hắn có thể thổi phồng mà không lưu lại dấu vết, nếu một tiểu cô nương chắc sẽ bị lời hoa ngôn xảo ngữ của hắn đánh lừa.

" Đệ đệ càng ngày càng lợi hại, không được! Xem ra sau này tỷ phải nhắc nhở Tiêu gia Nhị tiểu thư cách xa đệ một chút! " Diệp Tư cười cười mang theo một tia cảm động yếu ớt, ngón cái trỏ trỏ trán Hứa Phong.

" Nhị tiểu thư sao? " Hứa Phong cười cười nói: " Mấy ngày hôm trước mới vừa cùng nàng nói chuyện này, nàng nói muốn cho đệ ngâm lồng heo, đệ cũng không dám có ý nghĩ này đâu a!!! "

" Ngâm lồng heo? " Diệp Tư trợn tròn ánh mắt, lúc này mới nhớ tới thân phận gia đinh của Hứa Phong, lại nhịn không được cười nói: " Xem ra Tiêu gia Nhị tiểu thư cũng thấy rõ ràng bản chất của đệ, miễn cho tỷ phải đi nhắc nhở a! "

Hứa Phong nhún nhún vai, đi theo sau Diệp Tư đi lên lầu ba lầu các. Diệp Tư ở phía trước bờ mông đầy đặn run rẩy, ánh mắt của hắn cảm giác được thân thể Diệp Tư cực kỳ ấm áp cùng co giãn, có thể tượng tưởng được, làm cho tim người ta đập thình thịch, một ít nam nhân cầm lòng không được một hơi bắn ra!!!

" Quả thật là một cái tai họa! " Hứa Phong lắc đầu, ngăn chặn một tia cảm giác dâng lên.

Đi lên lầu ba, Diệp Tư mang theo gò má ửng hồng, xoay người lại nhìn Hứa Phong, không hiểu sao lại nói: " Ánh mắt nhìn một chỗ không biết mệt!"

Hứa Phong lặng lẽ cười, biết Diệp Tư nhận thấy được hắn nhìn chằm chằm vào kiều đồn của nàng, Hứa Phong nhún nhún vai nói: " Đối với môt vài sự vật đẹp mắt, xem càng lâu cũng không mệt. "

" Phi! " Diệp Tư khẽ gắt một cái, không thèm nghe hắn hồ ngôn loạn ngữ " Hiện tại! " Hứa Phong cười nói: " Diệp thúc trải qua trị liệu nhiều ngày như vậy, đã có khởi sắc. Chính là không biết khi nào mới có thể tỉnh lại mà thôi. Nếu như ông tỉnh lại, trị liệu sẽ nắm thêm vài phần chắc chắn. "

Diệp Tư gật gật đầu lúc sau liền nghiêm túc nói: " Hẳn là sẽ được! "

Hứa Phong cười cười, cũng không nói cái gì. Trực tiếp hướng đầu giường trung niên nam tử nằm đi đến, như thói quen cấp cho hắn một đạo Tịnh Huyền Thuật.

Có lẽ là bởi vì nguyên nhân tu luyện Phong Hàn Thuật, tuy rằng Hứa Phong vẫn như trước thi triển ra ba lần Tịnh Huyền Thuật, nhưng hiệu quả lại cao hơn so với trước kia.

Một đạo Tịnh Huyền Thuật này phủ lên người Diệp thúc, thân thể Diệp thúc phát phát những sợi hắc tuyến li ti, sắc mặt của ông dễ nhìn hơn nhiều.

Ngay khi Hứa Phong chuản bị vận dụng công lục hấp thu Hắc Lôi thì lại phát hiện mày Diệp thúc hơi nhíu động, điều này làm cho Hứa Phong mừng rỡ, nhìn Diệp Tư hô to: " Diệp thúc có thể sẽ tỉnh lại! "

Diệp Tư nghe được liền mừng rỡ, bước nhanh đến đầu giường, tay chống thành giường, bình tĩnh nhìn sắc mặt Diệp thúc.

Nhưng mà Diệp Tư không biết đồn bộ của nàng nhô lên, có biết bao nhiêu dụ hoặc, quần áo bó sát lấy bờ mông căng tròn, thắt lưng lại nhỏ kinh người, thẳng tới phía trên là một bộ ngực hoàn mỹ, làm cho Hứa Phong đứng bên cạnh mỉm cười nhìn.

" Diệp thúc... " Diệp Tư tinh tế kiểm tra rồi một phen, vừa mới chuẩn bị nói cái gì với Hứa Phong, liền phát hiện hắn đang nhìn chằm chằm bộ ngực hoàn mỹ của mình, cái này làm cho Diệp Tư tức giận, sẵng giọng nói:" Hứa Phong! "

" A...! " Lúc này Hứa Phong mới kịp phản ứng, thấy khuôn mặt kiều mỵ của Diệp Tư ửng hộng, lặng lẽ cười nói: " Vâng, rất nhanh sẽ tỉnh lại a! "

Diệp Tư cũng đành chịu thiếu niên này, chỉ trừng mắt liếc hắn một cái nói: " Đệ thử thi triển một đạo Tịnh Huyền Thuật xem sao."

Hứa Phong gật đầu, lại đánh ra một đạo Tịnh Huyền Thuật. Sau khi Tịnh Huyền Thuật thi triển xong, Diệp thúc ho khan hai cái, khóe miệng ứa ra từng luồng máu đen, làm cho Diệp Tư mừng rỡ, nhanh chóng dùng khăn mặt tẩy rửa.

Dưới ánh nhìn chăm chú của Hứa Phong cùng Diệp Tư, nguyên bản Diệp thúc đang nhắm chặt hai mắt, mí mắt hơi hơi rung động, mở ra.

" Diệp thúc! " Diệp Tư mừng rỡ, nhịn không được hưng phấn hô to.

" Tiểu... tiểu thư! " Thanh âm suy yếu của Diệp thúc vang lên, nói với Diệp Tư.

Thanh âm này làm cho Diệp Tư vui mừng cực điểm, giọt nước mắt trong suốt lăn dài trên khuôn mặt tuyệt mỹ, làm cho Hứa Phong đứng bên cạnh đau lòng không thôi, dùng ông tay áo lau lau khuôn mặt nàng.

" Diệp Tư tỷ! Tỷ trước tiên đứng ở một bên, để đệ giúp Diệp thúc hấp thu Hắc Lôi! " Hứa Phong dùng ngón tay, ôn nhu lau nước mắt cho nàng, nói.

Diệp Tư nghi thấy hắn nói, ừ một tiếng lùi lại hai bước, nhìn Hứa Phong gật đầu: " Đệ cẩn thận một chút! "

Hứa Phong gật đầu, tay nắm lấy cánh tay Diệp thúc, nhìn thấy Diệp thúc đang theo dõi mình nói: " Diệp thúc! Thúc đã tỉnh, chắc hẳn nắm khôi phục được được chút lực trong thân thể mình. Vậy thúc cứ từ từ, cố gắng truyền Hắc Lôi ở những nơi tổn thương đưa vào cơ thể cháu. Như vậy sẽ làm cho thúc khôi phục nhanh hơn. "

Trước kia tuy rằng Diệp thúc hôn mê, nhưng cũng ý thức được. Biết mình có thể mở mắt, chính là do công của thiếu niên này, sau khi nghe Hứa Phong nói như vậy, hắn khẽ gật đầu.

Thấy Diệp thúc gật đầu, công lực Hứa Phong liền dũng mãnh tràn vào cánh tay Diệp thúc, bắt đầu dẫn dắt từng đạo Hắc Lôi trong cơ thể hắn.

Có kinh nghiệm trước kia, với lại Tử Lôi lúc này mạnh hơn không ít, nên Hứa Phong hấp thu cực kỳ dễ dàng.

Sau một lúc hấp thu, Hứa Phong thấy tinh thần Diệp thúc tựa hồ tốt hơn một chút, hắn nhìn Diệp thúc nói: " Diệp thúc, nêu như ngươi vận dụng công lực đem Hắc Lôi cuồng bạo dẫn vào cơ thể ta. "

Diệp thúc liếc mắt nhìn Hứa Phong một cái, bỗng nhiên nhắm mắt lại, thời khắc này làm cho Hứa Phong cảm giác được công lực của hắn tiến vào trong cơ thể Diệp thúc không có lực kháng cự nào cả, dễ dàng trực tiếp tiến vào.

Hứa Phong biết rằng Diệp thúc áp chế lực lượng của chính mình, điều này làm cho Hứa Phong thở nhẹ ra một hơi, công lực thông qua cánh tay Diệp thúc, đi vào trong cơ thể ông. Rất nhanh, Hứa Phong liền cảm nhân được bên trong nội tạng Diệp thúc, phát hiện Hắc Lôi cực kỳ cuồng bạo.

Nhận thấy Hắc Lôi này, Hứa Phong cũng không suy nghĩ nhiều, dùng công lực hướng về phía chúng dẫn dắt đi.

" Oanh... " Công lực vừa tiếp xúc với Hắc Lôi, bất kể là cánh tay Diệp thúc hay cánh tay Hứa Phong, nháy mắt liền biền thành một màu đen, Hắc Lôi bên trong không ngừng xuyên qua.

Diệp Tư thấy như vậy, biến sắc, gắt gao nắm chặt tay, nhìn chằm chằm Hứa Phong.

Mà Hứa Phong thấy Hắc Lôi cuồng bạo lại có thể trực tiếp dũng mãnh tiến vào trong cơ thể hắn, hắn cắn răng một cái, Tử Lôi điên cuồng vận chuyển. Ta không tin không hấp thu được ngươi.

Từng luồng Hắc Lôi cuồng bạo dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Hứa Phong, mà Hứa Phong cũng nương theo cơ hội này mà chậm rãi tu luyện thân thể, Hứa Phong có thể cảm giác được công lực của hắn bắt đầu từ từ tăng cường, bình cảnh cũng có chút nở rộng.!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện