Nhật Ký Tình Nhân

Chương 407: Người Đàn Ông Đội Mũ Đen





Tôi cố gắng cười với cô ấy: “Không sao, chẳng phải chị đã quay về rồi hay sao?” “Đều là do em không tốt, nếu lúc đó em đi theo chị, thì chị cũng không phải chịu oan ức này.” Quyên Mai lau nước mắt nói.

“Cô đi tìm thuốc mỡ lại đ
Nghe thấy lời này của Quyền Mai, tim tôi thót lên trong phút chốc, chiếc mũ đen, đó chẳng phải là người đàn ông tôi đã nhìn thấy ở bệnh viện ngày hôm kia hay sao? Anh ta làm sao biết được tôi đang ở đây chứ?
Tôi nhướng mày trong lòng đầy hoài nghi, anh ta rốt cuộc là người như thế nào.

Tại sao lại có thể nhanh chóng tìm ra tôi ở đây được cơ chứ, xem ra anh ta đã theo dõi tôi lâu rồi.
Kể từ lần trước anh ta giải nguy cho tôi khỏi tay Lục Kính Đình, cho đến khi tôi gặp anh ta ở bệnh viện, và bây giờ anh ta lại đội chiếc mũ đen đến khách sạn tôi ở đề theo dõi tôi.

Khoảng thời gian này rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Mục đích của anh ta nhằm đến lại là gì? “Anh ta có nói gì không?” Tôi ngờ vực, trong lòng không khỏi hoảng sợ hỏi.


Tôi từ trước đến giờ chưa từng gặp phải chuyện này, điều này thật sự là quá đáng sợ.

“Không có, nhưng anh ta đưa cho em cái này.”
Quyền Mai lấy ra từ trong túi áo ra một tờ giấy nhét vào tay tôi, sau đó đi vào nhà bếp cắt trái cây cho tôi.
Tôi cầm lấy tờ giấy mở ra xem, trong lòng dâng lên một nỗi tò mò, tim đập thình thịch không ngừng.

Nội dung trên tờ giấy vô cùng khó hiểu, mơ hồ nhưng cũng đủ để chứng minh rằng người đàn ông đội mũ đen là người bên cạnh chúng tôi.
Đồng thời tôi cũng biết được rằng người đàn ông đó tên là Bò Cạp.
Có điều việc bắt cóc lần trước...

Nằm một lát, tôi lắc đầu, không nghĩ đến chuyện đó nữa, đợi sau này nói sau.
Vừa đúng lúc Quyền Mai gọt hoa quả đi ra, tôi không có hứng ăn nhưng muốn ăn thêm trái cây để đứa trẻ sinh ra xinh đẹp, nên ăn vài miếng “Chị Phương, gần đây chị làm gì vậy? Trông chị có vẻ rất bận rộn.

Quyên Mai nhìn tôi nói.

“Chỉ là bận một số việc cỏn con không đáng kể thôi" Tôi cười với cô ấy.

Cô ấy rất đơn thuần, tôi không muốn để cô ấy liên quan vào những chuyện này.

“Vâng ạ.

Quyền Mai chớp mắt không hỏi gì thêm.
Trước khi đi ngủ, Quyền Mai giúp tôi tắm rửa, bụng tôi to rồi, tắm một mình không tiện, thêm nữa lại sợ trượt chân nên cần phải nhờ người giúp..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện