Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta
Chương 15: Tin đồn đó là giả, nhưng tôi muốn là thật
Buổi sáng, từng ánh nắng lấp lánh chíu qua rèm cửa soi vào giường, cô nằm trong chăn lười biếng ngồi dậy.
- Ôi mẹ ơi, gần 7h rồi, mình còn phải đi học?
Cô chạy như bay vào làm vscn, vội vàng chạy xuống nhà. Mẹ cô gọi
- Hà My, mau vào ăn sáng.
- Dạ, con muộn học rồi. Chào ba mẹ con đi học ạ.
Cô vội vàng lên xe, bác tài cho xe tới trường. Trong nhà, ba mẹ cô vẫn ngồi trên bàn ăn, mẹ cô lên tiếng.
- Anh à, có phải chúng ta đón con bé về chưa đúng thời điểm?
- Ý em là sao? - Trịnh lão gia hỏi
- Vì chưa đúng thời điểm đón nó về, nên mọi việc không may mắn mới xảy ra.
- Không phải bọn họ nói khi nó 20t phải đón về sao?
- Nhưng sao lần này lại như vậy, nếu Trần gia thật sự kiện, chúng ta sẽ phá sản, anh có thể vào tù.
- Em đừng quá lo lắng, mọi việc cứ để anh lo liệu.
Bác Hoa cầm tờ báo trên tay, đi tới chổ Trịnh lão gia nói:
- Thưa ông, bài bào hôm nay viết về Nhị tiểu thư.
Trịnh lão gia liền cầm tờ báo đọc, trong đầu liền tính toán miệng hơi cười nói: Xem ra, con bé Hà my này đón nó về không hẳn là chưa đến thời điểm
- Tại sao anh lại nói như vậy? -Trịnh phu nhân ngạc nhiên hỏi.
- Em xem. - Trịnh lão gia đưa tờ báo sáng nay cho Trịnh phu nhân.
Trần Minh Trí - Người thừa kế tập toàn Royal, trên tay bế nhị tiểu thư của tập toàn Trịnh gia đi vào khách sạn tại Ciz Bar thuộc tập toàn nhà họ Trần. Tiếp sau đó, đại thiếu gia Lê Hoàng của tập đoàn đá quý Toàn Cầu ra tay đánh Trần thiếu gia cướp lấy Nhị tiểu thư. Đây có phải là chuyện tình tay ba của họ. Đuọc biết Minh Trí thiếu gia đang có hôn sự cùng Thiên Kim tiểu thư là chị gái của nhị tiểu thư Hà My. Sự thật như thế nào, e rằng người trong cuộc sẽ cho chúng ta câu trả lời chính xác nhất. Kèm theo là hình ảnh Minh Trí đang bế trên tay Hà My và Ken đang đứng ké bên tỏ vẻ rất giận dữ.
- Chuyện này là như thế nào. Hôm qua không phải con bé cùng Thiên Kim đi đến Ciz Bar sao. Tại sao lại ở cùng với hại người này. - Trịnh phu nhân kinh ngạc.
- Chuyện như thế nào chúng ta không cần biết, xem ra tên tiểu tử Minh Trí rất thích con bé, và cả tên Lê Hoàng cũng có vẻ rất để mắt đến con bé.
- Ý anh là như thế nào?
- Anh sẽ gả con bé cho Phạm Lê Hoàng.
-----------------------------------------
Cô vừa bước xuống xe, mọi ánh mắt đã đổ dồn lên người cô. Vì việc cô là nhị tiểu thư đã được đưa lên báo nên cũng không phải che giấu thân phân nữa. Cô bước vào lớp trước mọi ánh mắt dè dặt của mọi người, cô đi về phía Pi đang ngồi.
- Pi, mình thật khổ. Không lẽ chỉ vì biết mình là con gái của Trịnh gia nên mọi người đều nhìn mình như vậy? - Cô đau khổ hỏi Pi
- Cậu đã đọc báo chưa Rin, hôm nay cậu lại lên báo. Tin nóng hổi luôn. - Pi vừa nói vừa đưa tờ báo trên tay cho Rin. Pi thật ra cũng không bao giờ mua báo, nhưng khi tới lớp nghe được tin đồn này liền chạy ra mua một tờ để chứng thực.
- Haha, hôm nay cậu thật lãng phí, cậu giàu rồi sao. Bình thường cậu đâu bao giờ mua báo chứ. - Cô trêu đùa Pi, thuận tay cầm lấy tờ báo trước mặt.
Trước mặt cô như sụp xuống, trong báo là hình ảnh ở Ciz Bar. Tại sao bọn họ lại chụp được chứ, cô quay sang Pi liền nói trong nước mắt:
- Mọi chuyện không phải như bọn họ viết. Mình không có liên quan gì đến hai tên này.
- Rin ngốc à, mình biết cậu là người như thế nào mà. Nhưng chuyện này sẽ mang rắc rối to với cậu rồi. - Pi lo lắng nói
- Mình hiểu mà, họ sẽ nói mình là loại con gái lẳng lơ. - Cô vừa khóc vừa ấm ức nói.
- Chuyện đó mình còn chưa nói đến đâu. Cậu biết người trong hình là ai không, là Ken của trường DH MT chúng ta. Từ khi Ken đến đây học, đã có một lượng FAN nữ khá lớn, đem lòng yêu anh ta khá nhiều. Nay cậu lại lên báo nghi ngờ tình tay ba với anh ấy. Cậu sẽ rất rắc rối với bọn họ. - Pi giải thích
- Nhưng mình đâu có yêu anh ta, cả cái tên Minh Trí kia nữa. Giờ mình phải làm sao đây hả Pi.
- Trước mắt cậu là nhị tiểu thư nhà Trịnh gia, có thể sẽ không ai dám làm gì cậu. Nhưng cậu phải giải quyết chuyện này, về lâu dài họ không biết sẽ làm gì.
- Mình sẽ đi gặp tên Ken ấy, bắt hắn ta phải giải thích với lũ FAN của cậu ấy.
- Mình sẽ đi với cậu.
Cô và Pi đến giờ ra chơi thì xuống canten ăn sáng, tình cờ gặp Hoàng Minh. Hôm nay anh ta không đi với cô bạn gái mà lại đi một mình, nhìn thấy Rin anh ta liền đi tới.
- Rin, em có thể ra phía kia nói chuyện riêng với anh một chút.
- Có chuyện gì anh cứ nói ở đây. - Tim cô đập mạnh, nhưng cố gắng tỏ ra vẻ lạnh lùng.
- Chuyện này nói ở đây không tiện, chỉ vài phút thôi.
- Được. - Cô lạnh lùng đi theo anh không quên nói với Pi. - Cậu đợi mình một lát mình sẽ quay lại.
Cô và anh đi ra ghế đá phía ngoài canten, nơi này khá ít người qua lại vì nằm phía sau trường. Cô đi theo anh mà lòng buồn khôn xiết, nhớ ngày xưa hai người đi cùng nhau yêu thương nhau. Bây giờ cũng đi gần nhau nhưng anh với cô là xa cách, không thể chạm tới vì anh đã có người khác rồi.
- Anh tìm tôi có việc gì? - Cô lạnh lùng hỏi nhưng tim lại rộn ràng.
Anh bất chợt nắm lấy tay cô, ánh mắt nhìn cô dịu dàng yêu thương như ngày xưa thường nhìn cô
- Rin à, chúng ta bắt đầu lại được không em. Khi xa em, anh mới biết mình yêu em như thế nào?
Tim cô bất chợt nhảy nhót, ánh mắt anh thật ấm áp như xưa, cô bị chìm vào khoảng thời gian yêu thương của hai người, quyến luyến không muốn rút ra khỏi bàn tay đã từng ấm áp ấy. Nhưng rồi, hình ảnh anh ôm cô gái kia, anh quan tâm cô gái kia và những lời bọn họ nói lại khiến tim cô đau nhói. Cô nhìn anh, hai hàng nước mắt chảy xuống. Cô rút tay ra khỏi bàn tay của anh.
- Anh à, em yêu anh, vẫn còn yêu anh thật nhiều, nhưng em không thể quay lại với anh.
- Vì sao, vì Ken sao. - Hoàng Minh tỏ ra vẻ nghi ngờ.
Nhìn vẻ mặt của anh, cô bất chợt giật mình vì ngày xưa anh không hề như vậy. Chẳng lẽ chỉ vài ngày lại khiến anh thay đổi như vậy, cuộc tình của anh và cô gái kia chỉ có vài ngày sao. Cô bất thoáng nghi ngờ nhìn anh.
- Em xin lỗi, anh đã thay đổi quá nhiều rồi.
Phía xa, có một đám người cười haha đi đến, dẫn đầu là cô gái xinh đẹp ăn mặc thời trang có vẻ không phải sinh viên trong trường, phía sau có cả bạn gái mới của Hoàng Minh, tiếp phía sau cô có một đám con gái khác. Cô gái người yêu của anh cười vừa lên tiếng:
- Anh yêu, em đã nói rồi bây giờ người ta là nhị tiểu thư rồi, nên không còn yêu anh nữa đâu. Nhưng mà mày tưởng mày là con gái nhà họ Trịnh thì có thể quen với anh Ken sao.
- Các người là ai, tôi có quen Ken hay không, không cần các người quan tâm! - Cô lạnh lùng đáp, nước mắt đã không còn rơi.
Cô gái xinh đẹp phía trước đi tới, nhìn gương mặt cô rồi mỉm cười nói: Mày nghĩ thứ vịt một đêm hoá thiên nga như mày xứng với anh ấy. Anh ấy là của tao mày nghe rõ chưa.
- Haha, thật tội nghiệp cho cô. Chắc cô thích hắn ta mà hắn ta không đáp trả nên mới đi cắn bậy à. - Cô buồn cười đáp
- Mày, mày nói gì, nhắc lại cho tao. - Cô nàng giận dữ quát.
- Tôi nói là cô là loại ngươi khiến người khác nhìn vào đã chán ghét, có lẽ vì vậy mà hắn ta cũng chán ghét cô. - Hừ, người tốt tính xinh đẹp như mình hắn ta còn chán ghét, nói gì cô gái hung dữ này ( chị à, thật ra chị còn nham hiểm hơn ngta đó =.=)
Cô nàng ta nghe được bị cô chôc giận đến xương, liền đi tới nắm áo cô má đe doa: Tao nói mày biết, anh ấy là của tao. Gia đình tao và gia đình anh ấy có mối quan hệ bạn hữu xưa này, mày nghĩ cái Trịnh gia của mày sẽ cho mày ngang tầm với tụi tao. Mày mãi mãi là con vịt quê mùa.
- Tôi chưa từng nghĩ mình lấy thân phân nhị tiểu thư Trịnh gia để tiếp cận hắn, haha cô xem ra còn không được hắn để mắt tới rồi. - Cô nói rồi quay sang Hoàng Minh - Thì ra anh lừa tôi ra đây sao?
- Haha, đúng đó, mày nghĩ anh ấy còn tình cảm với mày sao. Loài vịt mãi mãi là loại vịt, không thể hoá thiên nga. - Cô bạn gái anh lên tiếng.
Cô nhìn anh, anh vẫn không nhìn cô mà quay mặt đi. Từ khi nào anh lại trở thành con người như vậy, không yêu cô còn lại hại cô như thế này. Tình yêu của cô đã đặt sai chổ rồi sao, khi anh chia tay cô chưa từng hối hận về khoảng thời gian trước đây. Cứ thế mà ôm ấp bao nhiêu kỉ niệm đẹp nhưng ngày hôm nay đã chấm dứt hết tất cả, cô sẽ xoá hết xoá hết. Ngọn nến kia đã tắt và nguội lạnh rồi.
- Không dài dòng nữa, các người muốn gì cứ nói. - Cô lạnh lùng hỏi
- Tao muốn mày biến khỏi trường này, không được phép gặp gở anh Ken nữa. - Cô nàng xinh đẹp trước mặt gằng giọng nói.
- Nếu tôi không đồng ý. - Vẫn gương mặt lạnh lùng.
- Mày ngoan cố thì sẽ không tốt cho bản thân mày đâu.
- Cô muốn làm gì tôi?
- Làm gì sao, gương mặt mày thế này, thêm vài chi tiết chắc sẽ xinh đẹp hơn.
Cô hơi sợ, bọn họ đông như vậy sao mình không thể làm gì được, nơi này lại ít người qua lại. Dù bọn họ qua lại cũng không dám tham gia vào, họ đều là những sinh viên nghèo thấp cổ bé họng thôi. Nhưng cô vẫn tỏ ra vẻ mặt cương lì nhìn cô ta mà nói.
- Cô càng làm như vậy, Ken càng chán ghét cô hơn, haha, cô cứ thử làm gì tôi xem.
Cô ta đưa ra bộ mặt tức giận mà rồi tát vào mặt Rin, năm ngón tay in trên má cô đau rát. Hừ, vì cái tên Ken đáng ghét mà tôi phải nhận cái tát này, gương mặt cô vì tức giận mà đỏ lên sau đó tự mình đứng dậy. Chưa biết phải làm thế nào thì phía sau có người đi tới.
- Các người đang làm gì vậy? - Ken cùng Pi đi về phía bọn họ
- Ken, sao anh lại ở đây? - Cô gái lên tiếng
- Đây là trường học của tôi, đáng ra câu này tôi phải hỏi cô chứ Tuyết Diễm tiểu thư.
- Em… em đến tìm anh. Anh đã học xong chưa, chúng ta cùng về.
- Rất tiếc tôi còn chưa học xong. Cô đến tìm tôi sao không vào lớp, lại xuống phía sau trường tìm.
Pi nhìn thấy rin mặt đỏ ửng, năm ngón tay in lên gương mặt trắng như tuyết của cô, đôi mắt còn hơi ngấn lệ liền đau lòng mà hỏi: Rin, cậu có sao không. Ai đánh cậu.
- Pi, không có gì, chúng ta đi thôi? - Cô kéo pi muốn về lớp
- Cô bị đánh sao? - Ken nhìn gương mặt của Rin mà đau lòng hỏi
- Tôi không sao, bạn gái anh, mau xích lại mà dẫn về, đừng để đi cắn bậy.
- Bạn gái tôi, là ai, sao tôi không biết?
- À, sẵn đây chắc anh cũng đã đọc báo rồi, anh mau nói với lũ FAN ngu đần của anh, nói là đó chỉ là tin đồn bậy bạ. Tôi với anh không phải quan hệ yêu đương.
- Tin đồn đó là giả, nhưng tôi lại muốn nó là thật.
- Ý anh là cái gì, tôi đã chịu đủ rắc rối rồi, anh nên cẩn thận lời nói không để người khác hiểu nhầm.
- Tôi nói tôi muốn em làm bạn gái của tôi.
- Tại sao anh lại muốn trêu chọc tôi như vậy, chỉ mới là tin đồn không đúng sự thật thì bạn gái anh đã tìm đến trường đánh tôi thành ra thế này. Anh đừng nói năng bậy bạ để hại tôi thêm nữa. Tôi đã đủ thảm khi quen biết với anh rồi.
- Cô không tin?
- Tôi không tin, cũng không cần phải tin. Tôi đi trước, tạm biệt. - Cô quay sang Pi: Pi, chúng ta về lớp
Cô vừa xoay người đi thì tay cô bị hắn kéo về phái sau, cô bất ngờ ngã lên người hắn. Ken ôm gọn cô trong lòng, sau đó từ từ đặt lên môi mỏng của cô một nụ hôn nhẹ nhàng. Cô đơ cứng người, nụ hôn này thật nhẹ nhàng chứ không bá đạo như cách mà Minh Trí hôn cô. Hắn cứ thế mà ôm hôn cô, cô cứ đứng im không nhúc nhích đến khi cô gái hét lên
- Hai người, hai người làm trò gì trước mặt tôi.
- Tôi đang chứng minh cho cô ấy biết là tôi không trêu đùa cô ấy. - Anh lạnh lùng trả lời.
Cô bỗng giật mình, vội vàng đẩy hắn ra khỏi cô. Gương mặt đỏ ửng lên vì xấu hổ.
- Anh… anh, ai cho phép anh làm như vậy?
- Tôi chỉ muốn chứng minh cho em biết, tôi muốn em làm bạn gái tôi là thật.
- Đê tiện. - Cô hét lên rồi bỏ chạy đi
Anh và Pi thấy Rin chạy đi liền chạy theo cô, những tưởng cô chạy về lớp nhưng cô một mạch mà chạy ra khỏi trường.
Cô cứ thế mà chạy, cô định sẽ về lớp nhưng gương mặt cô vẫn còn in dấu vết của cái tát lúc nãy, những con mắt của mọi người nhìn cô lúc sáng khiến cô càng mệt mỏi hơn. Co quyết định chạy ra khỏi trường về nhà trốn.
Xe của Minh Trí vừa đi qua trường DH MT, thấy hình dáng bé nhỏ quen thuộc đang hớt hải chạy từ phía trong sân ra khỏi cổng, phía sau khá xa là tên khốn kiếp kia đang chạy theo cô. Anh cho xe tấp vào trường.
Cô chạy ra khỏi cổng trường, biết Ken đang chạy theo phía sau gọi cô. Cô cứ thế mà chạy tới phía trước thi nhìn thấy Minh Trí xuống xe bước tới phia cô.
- Cô đang chạy trốn sao?
- Sao anh biết?
- Lên xe, tôi sẽ giúp cô?
- Không cần, tôi tự tìm cách trốn?
- Hắn ta sắp đến rồi…
Cô quay đầu lại thì thấy Ken thật đã sắp ra tới cổng.
Ken nhìn thấy cô đứng gần tên đàn ộng kia liền hét lớn.
- Rin, em không được phép lên xe của hắn ta. Tôi sẽ không tha cho em.
Cô nghe hắn hét như vậy, liền không chần chừ mà chui tọt vào xe của Minh Trí. Minh Trí liền mỉm cười rồi cho xe đi mất.
Ken vừa chạy đến nơi thì xe cũng vừa chạy đi mất. Trong lòng nổi tên cơn ghen tuông. Liền nói: Vì sao em cứ chạy trốn tôi, em ghét tôi lắm sao.
- Ôi mẹ ơi, gần 7h rồi, mình còn phải đi học?
Cô chạy như bay vào làm vscn, vội vàng chạy xuống nhà. Mẹ cô gọi
- Hà My, mau vào ăn sáng.
- Dạ, con muộn học rồi. Chào ba mẹ con đi học ạ.
Cô vội vàng lên xe, bác tài cho xe tới trường. Trong nhà, ba mẹ cô vẫn ngồi trên bàn ăn, mẹ cô lên tiếng.
- Anh à, có phải chúng ta đón con bé về chưa đúng thời điểm?
- Ý em là sao? - Trịnh lão gia hỏi
- Vì chưa đúng thời điểm đón nó về, nên mọi việc không may mắn mới xảy ra.
- Không phải bọn họ nói khi nó 20t phải đón về sao?
- Nhưng sao lần này lại như vậy, nếu Trần gia thật sự kiện, chúng ta sẽ phá sản, anh có thể vào tù.
- Em đừng quá lo lắng, mọi việc cứ để anh lo liệu.
Bác Hoa cầm tờ báo trên tay, đi tới chổ Trịnh lão gia nói:
- Thưa ông, bài bào hôm nay viết về Nhị tiểu thư.
Trịnh lão gia liền cầm tờ báo đọc, trong đầu liền tính toán miệng hơi cười nói: Xem ra, con bé Hà my này đón nó về không hẳn là chưa đến thời điểm
- Tại sao anh lại nói như vậy? -Trịnh phu nhân ngạc nhiên hỏi.
- Em xem. - Trịnh lão gia đưa tờ báo sáng nay cho Trịnh phu nhân.
Trần Minh Trí - Người thừa kế tập toàn Royal, trên tay bế nhị tiểu thư của tập toàn Trịnh gia đi vào khách sạn tại Ciz Bar thuộc tập toàn nhà họ Trần. Tiếp sau đó, đại thiếu gia Lê Hoàng của tập đoàn đá quý Toàn Cầu ra tay đánh Trần thiếu gia cướp lấy Nhị tiểu thư. Đây có phải là chuyện tình tay ba của họ. Đuọc biết Minh Trí thiếu gia đang có hôn sự cùng Thiên Kim tiểu thư là chị gái của nhị tiểu thư Hà My. Sự thật như thế nào, e rằng người trong cuộc sẽ cho chúng ta câu trả lời chính xác nhất. Kèm theo là hình ảnh Minh Trí đang bế trên tay Hà My và Ken đang đứng ké bên tỏ vẻ rất giận dữ.
- Chuyện này là như thế nào. Hôm qua không phải con bé cùng Thiên Kim đi đến Ciz Bar sao. Tại sao lại ở cùng với hại người này. - Trịnh phu nhân kinh ngạc.
- Chuyện như thế nào chúng ta không cần biết, xem ra tên tiểu tử Minh Trí rất thích con bé, và cả tên Lê Hoàng cũng có vẻ rất để mắt đến con bé.
- Ý anh là như thế nào?
- Anh sẽ gả con bé cho Phạm Lê Hoàng.
-----------------------------------------
Cô vừa bước xuống xe, mọi ánh mắt đã đổ dồn lên người cô. Vì việc cô là nhị tiểu thư đã được đưa lên báo nên cũng không phải che giấu thân phân nữa. Cô bước vào lớp trước mọi ánh mắt dè dặt của mọi người, cô đi về phía Pi đang ngồi.
- Pi, mình thật khổ. Không lẽ chỉ vì biết mình là con gái của Trịnh gia nên mọi người đều nhìn mình như vậy? - Cô đau khổ hỏi Pi
- Cậu đã đọc báo chưa Rin, hôm nay cậu lại lên báo. Tin nóng hổi luôn. - Pi vừa nói vừa đưa tờ báo trên tay cho Rin. Pi thật ra cũng không bao giờ mua báo, nhưng khi tới lớp nghe được tin đồn này liền chạy ra mua một tờ để chứng thực.
- Haha, hôm nay cậu thật lãng phí, cậu giàu rồi sao. Bình thường cậu đâu bao giờ mua báo chứ. - Cô trêu đùa Pi, thuận tay cầm lấy tờ báo trước mặt.
Trước mặt cô như sụp xuống, trong báo là hình ảnh ở Ciz Bar. Tại sao bọn họ lại chụp được chứ, cô quay sang Pi liền nói trong nước mắt:
- Mọi chuyện không phải như bọn họ viết. Mình không có liên quan gì đến hai tên này.
- Rin ngốc à, mình biết cậu là người như thế nào mà. Nhưng chuyện này sẽ mang rắc rối to với cậu rồi. - Pi lo lắng nói
- Mình hiểu mà, họ sẽ nói mình là loại con gái lẳng lơ. - Cô vừa khóc vừa ấm ức nói.
- Chuyện đó mình còn chưa nói đến đâu. Cậu biết người trong hình là ai không, là Ken của trường DH MT chúng ta. Từ khi Ken đến đây học, đã có một lượng FAN nữ khá lớn, đem lòng yêu anh ta khá nhiều. Nay cậu lại lên báo nghi ngờ tình tay ba với anh ấy. Cậu sẽ rất rắc rối với bọn họ. - Pi giải thích
- Nhưng mình đâu có yêu anh ta, cả cái tên Minh Trí kia nữa. Giờ mình phải làm sao đây hả Pi.
- Trước mắt cậu là nhị tiểu thư nhà Trịnh gia, có thể sẽ không ai dám làm gì cậu. Nhưng cậu phải giải quyết chuyện này, về lâu dài họ không biết sẽ làm gì.
- Mình sẽ đi gặp tên Ken ấy, bắt hắn ta phải giải thích với lũ FAN của cậu ấy.
- Mình sẽ đi với cậu.
Cô và Pi đến giờ ra chơi thì xuống canten ăn sáng, tình cờ gặp Hoàng Minh. Hôm nay anh ta không đi với cô bạn gái mà lại đi một mình, nhìn thấy Rin anh ta liền đi tới.
- Rin, em có thể ra phía kia nói chuyện riêng với anh một chút.
- Có chuyện gì anh cứ nói ở đây. - Tim cô đập mạnh, nhưng cố gắng tỏ ra vẻ lạnh lùng.
- Chuyện này nói ở đây không tiện, chỉ vài phút thôi.
- Được. - Cô lạnh lùng đi theo anh không quên nói với Pi. - Cậu đợi mình một lát mình sẽ quay lại.
Cô và anh đi ra ghế đá phía ngoài canten, nơi này khá ít người qua lại vì nằm phía sau trường. Cô đi theo anh mà lòng buồn khôn xiết, nhớ ngày xưa hai người đi cùng nhau yêu thương nhau. Bây giờ cũng đi gần nhau nhưng anh với cô là xa cách, không thể chạm tới vì anh đã có người khác rồi.
- Anh tìm tôi có việc gì? - Cô lạnh lùng hỏi nhưng tim lại rộn ràng.
Anh bất chợt nắm lấy tay cô, ánh mắt nhìn cô dịu dàng yêu thương như ngày xưa thường nhìn cô
- Rin à, chúng ta bắt đầu lại được không em. Khi xa em, anh mới biết mình yêu em như thế nào?
Tim cô bất chợt nhảy nhót, ánh mắt anh thật ấm áp như xưa, cô bị chìm vào khoảng thời gian yêu thương của hai người, quyến luyến không muốn rút ra khỏi bàn tay đã từng ấm áp ấy. Nhưng rồi, hình ảnh anh ôm cô gái kia, anh quan tâm cô gái kia và những lời bọn họ nói lại khiến tim cô đau nhói. Cô nhìn anh, hai hàng nước mắt chảy xuống. Cô rút tay ra khỏi bàn tay của anh.
- Anh à, em yêu anh, vẫn còn yêu anh thật nhiều, nhưng em không thể quay lại với anh.
- Vì sao, vì Ken sao. - Hoàng Minh tỏ ra vẻ nghi ngờ.
Nhìn vẻ mặt của anh, cô bất chợt giật mình vì ngày xưa anh không hề như vậy. Chẳng lẽ chỉ vài ngày lại khiến anh thay đổi như vậy, cuộc tình của anh và cô gái kia chỉ có vài ngày sao. Cô bất thoáng nghi ngờ nhìn anh.
- Em xin lỗi, anh đã thay đổi quá nhiều rồi.
Phía xa, có một đám người cười haha đi đến, dẫn đầu là cô gái xinh đẹp ăn mặc thời trang có vẻ không phải sinh viên trong trường, phía sau có cả bạn gái mới của Hoàng Minh, tiếp phía sau cô có một đám con gái khác. Cô gái người yêu của anh cười vừa lên tiếng:
- Anh yêu, em đã nói rồi bây giờ người ta là nhị tiểu thư rồi, nên không còn yêu anh nữa đâu. Nhưng mà mày tưởng mày là con gái nhà họ Trịnh thì có thể quen với anh Ken sao.
- Các người là ai, tôi có quen Ken hay không, không cần các người quan tâm! - Cô lạnh lùng đáp, nước mắt đã không còn rơi.
Cô gái xinh đẹp phía trước đi tới, nhìn gương mặt cô rồi mỉm cười nói: Mày nghĩ thứ vịt một đêm hoá thiên nga như mày xứng với anh ấy. Anh ấy là của tao mày nghe rõ chưa.
- Haha, thật tội nghiệp cho cô. Chắc cô thích hắn ta mà hắn ta không đáp trả nên mới đi cắn bậy à. - Cô buồn cười đáp
- Mày, mày nói gì, nhắc lại cho tao. - Cô nàng giận dữ quát.
- Tôi nói là cô là loại ngươi khiến người khác nhìn vào đã chán ghét, có lẽ vì vậy mà hắn ta cũng chán ghét cô. - Hừ, người tốt tính xinh đẹp như mình hắn ta còn chán ghét, nói gì cô gái hung dữ này ( chị à, thật ra chị còn nham hiểm hơn ngta đó =.=)
Cô nàng ta nghe được bị cô chôc giận đến xương, liền đi tới nắm áo cô má đe doa: Tao nói mày biết, anh ấy là của tao. Gia đình tao và gia đình anh ấy có mối quan hệ bạn hữu xưa này, mày nghĩ cái Trịnh gia của mày sẽ cho mày ngang tầm với tụi tao. Mày mãi mãi là con vịt quê mùa.
- Tôi chưa từng nghĩ mình lấy thân phân nhị tiểu thư Trịnh gia để tiếp cận hắn, haha cô xem ra còn không được hắn để mắt tới rồi. - Cô nói rồi quay sang Hoàng Minh - Thì ra anh lừa tôi ra đây sao?
- Haha, đúng đó, mày nghĩ anh ấy còn tình cảm với mày sao. Loài vịt mãi mãi là loại vịt, không thể hoá thiên nga. - Cô bạn gái anh lên tiếng.
Cô nhìn anh, anh vẫn không nhìn cô mà quay mặt đi. Từ khi nào anh lại trở thành con người như vậy, không yêu cô còn lại hại cô như thế này. Tình yêu của cô đã đặt sai chổ rồi sao, khi anh chia tay cô chưa từng hối hận về khoảng thời gian trước đây. Cứ thế mà ôm ấp bao nhiêu kỉ niệm đẹp nhưng ngày hôm nay đã chấm dứt hết tất cả, cô sẽ xoá hết xoá hết. Ngọn nến kia đã tắt và nguội lạnh rồi.
- Không dài dòng nữa, các người muốn gì cứ nói. - Cô lạnh lùng hỏi
- Tao muốn mày biến khỏi trường này, không được phép gặp gở anh Ken nữa. - Cô nàng xinh đẹp trước mặt gằng giọng nói.
- Nếu tôi không đồng ý. - Vẫn gương mặt lạnh lùng.
- Mày ngoan cố thì sẽ không tốt cho bản thân mày đâu.
- Cô muốn làm gì tôi?
- Làm gì sao, gương mặt mày thế này, thêm vài chi tiết chắc sẽ xinh đẹp hơn.
Cô hơi sợ, bọn họ đông như vậy sao mình không thể làm gì được, nơi này lại ít người qua lại. Dù bọn họ qua lại cũng không dám tham gia vào, họ đều là những sinh viên nghèo thấp cổ bé họng thôi. Nhưng cô vẫn tỏ ra vẻ mặt cương lì nhìn cô ta mà nói.
- Cô càng làm như vậy, Ken càng chán ghét cô hơn, haha, cô cứ thử làm gì tôi xem.
Cô ta đưa ra bộ mặt tức giận mà rồi tát vào mặt Rin, năm ngón tay in trên má cô đau rát. Hừ, vì cái tên Ken đáng ghét mà tôi phải nhận cái tát này, gương mặt cô vì tức giận mà đỏ lên sau đó tự mình đứng dậy. Chưa biết phải làm thế nào thì phía sau có người đi tới.
- Các người đang làm gì vậy? - Ken cùng Pi đi về phía bọn họ
- Ken, sao anh lại ở đây? - Cô gái lên tiếng
- Đây là trường học của tôi, đáng ra câu này tôi phải hỏi cô chứ Tuyết Diễm tiểu thư.
- Em… em đến tìm anh. Anh đã học xong chưa, chúng ta cùng về.
- Rất tiếc tôi còn chưa học xong. Cô đến tìm tôi sao không vào lớp, lại xuống phía sau trường tìm.
Pi nhìn thấy rin mặt đỏ ửng, năm ngón tay in lên gương mặt trắng như tuyết của cô, đôi mắt còn hơi ngấn lệ liền đau lòng mà hỏi: Rin, cậu có sao không. Ai đánh cậu.
- Pi, không có gì, chúng ta đi thôi? - Cô kéo pi muốn về lớp
- Cô bị đánh sao? - Ken nhìn gương mặt của Rin mà đau lòng hỏi
- Tôi không sao, bạn gái anh, mau xích lại mà dẫn về, đừng để đi cắn bậy.
- Bạn gái tôi, là ai, sao tôi không biết?
- À, sẵn đây chắc anh cũng đã đọc báo rồi, anh mau nói với lũ FAN ngu đần của anh, nói là đó chỉ là tin đồn bậy bạ. Tôi với anh không phải quan hệ yêu đương.
- Tin đồn đó là giả, nhưng tôi lại muốn nó là thật.
- Ý anh là cái gì, tôi đã chịu đủ rắc rối rồi, anh nên cẩn thận lời nói không để người khác hiểu nhầm.
- Tôi nói tôi muốn em làm bạn gái của tôi.
- Tại sao anh lại muốn trêu chọc tôi như vậy, chỉ mới là tin đồn không đúng sự thật thì bạn gái anh đã tìm đến trường đánh tôi thành ra thế này. Anh đừng nói năng bậy bạ để hại tôi thêm nữa. Tôi đã đủ thảm khi quen biết với anh rồi.
- Cô không tin?
- Tôi không tin, cũng không cần phải tin. Tôi đi trước, tạm biệt. - Cô quay sang Pi: Pi, chúng ta về lớp
Cô vừa xoay người đi thì tay cô bị hắn kéo về phái sau, cô bất ngờ ngã lên người hắn. Ken ôm gọn cô trong lòng, sau đó từ từ đặt lên môi mỏng của cô một nụ hôn nhẹ nhàng. Cô đơ cứng người, nụ hôn này thật nhẹ nhàng chứ không bá đạo như cách mà Minh Trí hôn cô. Hắn cứ thế mà ôm hôn cô, cô cứ đứng im không nhúc nhích đến khi cô gái hét lên
- Hai người, hai người làm trò gì trước mặt tôi.
- Tôi đang chứng minh cho cô ấy biết là tôi không trêu đùa cô ấy. - Anh lạnh lùng trả lời.
Cô bỗng giật mình, vội vàng đẩy hắn ra khỏi cô. Gương mặt đỏ ửng lên vì xấu hổ.
- Anh… anh, ai cho phép anh làm như vậy?
- Tôi chỉ muốn chứng minh cho em biết, tôi muốn em làm bạn gái tôi là thật.
- Đê tiện. - Cô hét lên rồi bỏ chạy đi
Anh và Pi thấy Rin chạy đi liền chạy theo cô, những tưởng cô chạy về lớp nhưng cô một mạch mà chạy ra khỏi trường.
Cô cứ thế mà chạy, cô định sẽ về lớp nhưng gương mặt cô vẫn còn in dấu vết của cái tát lúc nãy, những con mắt của mọi người nhìn cô lúc sáng khiến cô càng mệt mỏi hơn. Co quyết định chạy ra khỏi trường về nhà trốn.
Xe của Minh Trí vừa đi qua trường DH MT, thấy hình dáng bé nhỏ quen thuộc đang hớt hải chạy từ phía trong sân ra khỏi cổng, phía sau khá xa là tên khốn kiếp kia đang chạy theo cô. Anh cho xe tấp vào trường.
Cô chạy ra khỏi cổng trường, biết Ken đang chạy theo phía sau gọi cô. Cô cứ thế mà chạy tới phía trước thi nhìn thấy Minh Trí xuống xe bước tới phia cô.
- Cô đang chạy trốn sao?
- Sao anh biết?
- Lên xe, tôi sẽ giúp cô?
- Không cần, tôi tự tìm cách trốn?
- Hắn ta sắp đến rồi…
Cô quay đầu lại thì thấy Ken thật đã sắp ra tới cổng.
Ken nhìn thấy cô đứng gần tên đàn ộng kia liền hét lớn.
- Rin, em không được phép lên xe của hắn ta. Tôi sẽ không tha cho em.
Cô nghe hắn hét như vậy, liền không chần chừ mà chui tọt vào xe của Minh Trí. Minh Trí liền mỉm cười rồi cho xe đi mất.
Ken vừa chạy đến nơi thì xe cũng vừa chạy đi mất. Trong lòng nổi tên cơn ghen tuông. Liền nói: Vì sao em cứ chạy trốn tôi, em ghét tôi lắm sao.
Bình luận truyện