Chương 15: Chương 15
Ngày hôm sau, nó bước vào lớp với tâm trạng cực kỳ vui vẻ. Hình như cũng không chỉ riêng nó thôi đâu mà cả mấy chục con người lớp A2 đều chung 1 tâm trạng. Đứa nào cũng mặt mày hớn hở vì tiết đầu hôm nay lớp nó trống giờ nên tha hồ 888, vừa thấy nó cả bọn liền xúm lại:
- Bi, Bi ơi, hôm nay có trò gì nữa không? ( 1 cô bạn hí hửng hỏi)
- Ừ ừ, có gì không vậy? ( cô bạn khác hùa theo)
- Không. (nó thản nhiên trả lời)
Lũ chúng nó mặt ỉu xìu, Yến nhíu mày hỏi nó:
- Sao vậy, tôi tưởng bà phải phá con nhỏ đáng ghét đó tới cùng luôn chứ?
- Đương nhiên. (nó nháy mắt tinh nghịch)
Yến và cả lũ đần mặt ra chẳng hiểu gì, thấy vậy nó nhún vai 1 cái rồi bật cười khúc khích:
- Trời trời, coi mặt mấy ông bà kìa, đần không chịu được, e hèm, tôi nói nghe nè, tôi đảm bảo là ít nhất trong vòng 1 tuần con nhỏ đó không dám vác mặt đến lớp đâu, vậy cần chi phải bày trò nữa, khỏe re.
- Là sao? (đồng thanh)
- Haizzz, thật là, thì cái vụ hôm qua đó, loại phấn mà tôi cho vào đó có khả năng ”trang điểm” cho con nhỏ 1 tuần lận đấy, hehe. (nó cười đắc ý)
- ặc, bà chơi hơi ác à nha, nhưng mà ác nữa càng tốt, hí hí. (Yến thích thú nhìn nó)
- yên tâm đi, tôi là ai chứ?
- 2B!!!
Một ”âm thanh lạ” đột ngột vang lên làm chúng nó tò mò quay người nhìn ra phía cửa lớp. Cả bọn há hốc mồm khi thấy 3 ánh hào quanh chói lóa đang ”ngự” ngay trước cửa lại còn nở nụ cười hết sức thân thiện mới ghê chứ. Chỉ khổ cho các ss trong lớp (trừ nó và Yến), choáng ngợp trước vẻ đẹp của 3 chàng mà nhiều cô sịt cả máu mũi. Khẽ nhăn mặt, nó đứng dậy đi lại chỗ 3 chàng, chống hông lớn giọng nói:
- anh và 2 cậu không phải đang học sao, sang đây làm gì hả? Tính ”đầu độc” hết mấy cô bạn của em hả?
Các nàng và các chàng trong lớp tròn mắt nhìn nó đầy kinh ngạc, không ngờ nó có thể dùng giọng điệu đó nói chuyện với 3 chàng hot boy của trường. Điều ngạc nhiên hơn nữa là cả 3 chàng không những không có bất kỳ biểu hiện khó chịu nào mà ngược lại còn nhìn nó cười vui vẻ. Chợt Bun bước thêm 1 bước tiến gần đến nó hơn, nghiêng người chào kiểu nghệ sỹ:
- Xin chào siêu quậy 2B, rất hân hạnh được chào mừng sự có mặt của cậu.
- Hahahaa, Bun… cậu… cậu cất ngay cái điệu bộ đấy đi cho tớ, mắc cười kinh khủng.
Nhìn hành động ”ngố ơi là ngố” của Bun nó không nhịn được bật cười khanh khách. Cả lũ (trừ nó và 3 chàng) mặt ngơ ngơ ngác ngác chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Yến tò mò lên tiếng:
- Này. Mấy cậu đang nói chuyện gì vậy? Bọn này không hiểu gì hết trơn á. 2B là thế nào?
Câu hỏi của Yến có lẽ cũng là điều thắc mắc của hơn 30 cái đầu đang ngơ ngẩn nãy giờ, vì vậy tất cả hiện đang đổ dồn ánh mắt về phía nó chờ đợi câu trả lời. Nhưng nó còn chưa kịp lên tiếng thì đã có 1 giọng khác lanh chanh nói trước, lần này là của Kan:
- Ồ, các bạn không biết bé Bi thân yêu đây(ặc ặc, tên này chán sống rồi) là siêu quậy 2B nổi tiếng 1 thời hồi còn học cấp 1 và 2 sao?
- Hả?????? ( mấy chục cái loa phóng thanh phát cùng lúc)
- Phải, bé Bi chính là 2B lừng danh của trường Hoàng Sơn mấy năm trước đó. ( Bin gật đầu chắc nịch)
- Chậc, mấy người có cần khoa trương thế không, em làm có mấy trò ”nho nhỏ” mà bày đặt lừng danh gì ghê vậy. ( nó lắc đầu chán nản)
Nó nói thế thì đúng là nó rồi, cả bọn nhìn nó chăm chăm, ánh mắt long lanh đầy ngưỡng mộ. Hồi chúng nó còn bé (thật ra không hẳn là bé, học cấp 1 cấp 2 cả rồi), có lẽ đứa nào cũng ít nhất 1 lần nghe nhắc đến cái biệt danh 2B với những trò quậy có ”đẳng cấp”. Tuy nhiên không 1 ai biết 2B thật ra là người nào (trừ nó và Bin), vì khi quậy xong nó luôn để lại chữ ký 2B ở hiện trường nhưng lại không lần nào trực tiếp ra mặt. Cái tên 2B được giới quậy trong trường rất chú ý, thậm chí còn có cả fanclub dành cho 2B nữa. Đặc biệt các trò của nó luôn là dùng sự thông minh, nhí nhảnh, nhiều trò còn rất đáng yêu chứ không bao giờ liên quan đến việc phá phách, hủy hoại trường hay đánh đấm gì hết. Chính vì vậy siêu quậy 2B đem lại tiếng cười và sự độc đáo hơn cho trường Hoàng Sơn (ngôi trường nó học từ nhỏ).
Cả bọn sau khi nghe Bin kể xong những ”chiến tích” của nó thì đứa nào cũng trầm trồ không ngớt. Tiếng cười vang lên liên tục nhưng không ai cười to vì sợ ảnh hưởng đến lớp khác (vẫn đang trong giờ học đấy nhé, 3 chàng nhà ta chuồn sang lớp nó thôi). Không khí lớp học bỗng chốc trở nên vui vẻ hơn bao giờ hết, từ khi có nó cái lớp học trầm lặng này dường như hoàn toàn thay đổi. Đây cũng là lần đầu tiên 3 chàng trai siêu hot trong trường hòa nhập, cởi mở 1 cách tự nhiên như thế đối với các fan của mình ( tức là các ss lớp A2 này đấy ạ, lớp khác chưa có phúc đấy đâu), từ trước đến giờ họ luôn có vô số ”đuôi” bám theo nhưng chỉ là đứng ”giữ khoảng cách” mà hò reo, nịnh hót thôi chứ không thể trò chuyện như thế này được. Vì lẽ đó mà sự kiện” lần này khiến các nàng A2 vô cùng thỏa mãn, có khi còn là hạnh phúc luôn ấy chứ, đứa nào đứa nấy cứ cười suốt không thôi. Các chàng nhà ta cũng vậy, chẳng mấy khi họ được thoải mái như vậy… tất cả là nhờ nó. Trong lúc nó vẫn vô tư ”chém gió” với lũ bạn thì có 2 đôi mắt không ngừng ”canh chừng” từng biểu hiện của Kan và Bun, không ai khác đó là Bin và Yến. 2 cô cậu này phải nói là tinh ý kinh khủng, mà thật ra chẳng cần tinh ý lắm cũng có thể nhận ra được vì Kan và Bun biểu hiện ”hơi” lộ liễu. Cả 2 chàng thỉnh thoảng nhìn nó không chớp mắt rồi lại đỏ mặt quay đi, không thì cũng cúi mặt xuống đất để kiềm chế cảm xúc. Bin cười gian nhìn 2 thằng bạn còn Yến nhìn nó khẽ thở dài.
Trong lớp học, những nụ cười hồn nhiên tươi tắn biết mấy, và ngoài kia, bầu trời dường như cũng cao hơn hẳn, trong xanh không gợn chút mây mù. Bầu trời là thế, nhưng ngay ngoài khung cửa kia thôi, 1 đôi mắt sắc sảo đang hướng vào nó không lấy gì là thiện cảm. Phải chăng, trước khi những sóng gió ập đến là ngày thanh bình tạm thời???
Nó sẽ đương đầu với những sóng gió ấy ra sao, siêu quậy 2B trở lại như thế nào và…
Bình luận truyện