Nữ Phụ Thành Nữ Vương
Chương 14: Quà tôi tặng mấy người...dễ thương chứ?
Hôm ấy, Băng Tuệ và Sting đều không đi học khiến học sinh lớp D1 thắc mắc không thôi, còn tụi An Thần Hạ thì cứ nghĩ là do cô bị dọa đến mức không dám xuất hiện trước mặt bọn chúng, làm cho một số người hơi thất vọng. Diệp Băng Tuệ là ai chứ? Dù gì cũng là một nữ nhân mềm yếu, đê tiện, thích diễn kịch lôi kéo người khác… thật nực cười.
Tại trường King and Queen, lớp 12A1…
- Có chuyện gì?_ An Thần Hạ lơ ông thầy giáo trên bục giảng, nghiêm ngặt chăm chú nghe điện thoại.
…
Sau khoảng một hồi im lặng, mặt An Thần Hạ tự nhiên đen lại, ả tắt mắt, với lấy balô toan bỏ ra lớp, năm người kia vốn đã ghi nhớ kĩ càng nét mặt của ả, liền biết có chuyện xảy ra nên cũng cuốn chăn gối đi theo, bỏ lại vẻ mặt bơ phờ của học sinh trong lớp và ông thầy chủ nhiệm. Vì dù là giáo viên, có kĩ năng dạy giỏi đến đâu thì cũng chỉ cần một câu nói của bọn họ xem như cánh cổng thất nghiệp đã được mở ra chào đón ông, nên đây chính là thế giới của quyền lực, kẻ mạnh làm vua, kẻ yếu làm nô.
Tại trụ sỡ chính của bang Angel…
- Kính chào bang chủ, các thiếu gia._ Rony, thuộc hạ thân tính của An Thần Hạ nghiêng mình cung kính.
An Thần Hạ cởi bỏ vẻ mềm yếu, nhu nhược hằng ngày của mình, đôi mắt thoáng chốc nổi lên tia băng lạnh. Sau đó ngồi vào chiếc ghế của kẻ cầm đầu, sát khí nổi lên đúng chuẩn khí chất của một bang chủ hùng mạnh. Năm người còn lại tư cảm nhìn thấy sự việc này có vẻ khó khăn, cũng ngồi xuống để bắt đầu bàn luận.
( Sachi: mình có chỉ cách để nhớ mật danh của các nhân vật dễ dàng ở chương 4… nếu ai không nhớ thì có thể xem lại.)
- Ran, trong bang có việc gì nghiêm trọng sao?_ Koke ( Kenji) lo lắng hỏi.
Ả không trả lời nhưng liền liếc mắt sang Rony ý rằng kêu Rony báo cáo lại sự tình.
- Thật ra, bang chúng tôi mới nhận được quà khiêu chiến._ Rony đứng sau lưng ả nói.
- Quà?_ Koke nghi vấn, vì giữa các bang, nếu muốn khiêu chiến với nhau thì thường viết thư còn vụ quà khiêu chiến, lần đầu mới được nghe a.
- Vâng._ Rony.
- Do bang nào gửi?_ Ran ( Hạ) hỏi vì khi nãy, qua cuộc điện thoại với Rony, cô chỉ nói là có bang thách đấu nên sự việc thế nào, ả cũng không rỏ.
- Dạ… bang Angel Lycoris._ Rony dè vặt.
- Angel Lycoris? Sao tôi chưa từng nghe đến bang nào có tên này?_ Ken ( Thiên) hỏi.
- Chưa nghe là phải… vì theo điều tra, bang này chỉ mới thành lập cách đây 3 ngày.
- 3 ngày…?_ Kan ( Quân) trợn mắt không tin vào lời mới nghe liền hỏi lại. Hừ… bang Angel của An Thần Hạ là bang đứng thứ 4 trên toàn thế giới hắc đạo, với lại ai mà không biết Angel với 4 bang đứng đầu là Devil Black, Devil White, Koken và Thirtyblood vốn có tính mật thiết, lại thêm nơi cung cấp vũ khí tối tân nhất, mặt khác 6 thế lực này thường xuyên giúp đỡ lẫn nhau, nếu đụng tới một trong sáu thì xem như đã đá đụng đến tất cả…nên bây giờ tự nhiên nói, có bang dám khiêu chiến…mà chỉ mới thành lập có 3 ngày, khiến họ không khỏi ngạc nhiên.
- Vâng, thật sự Angel Lycoris chỉ mới thành lập được ba ngày._ Rony chắc chắn khẳng định lần nữa.
- Theo tôi… Một là bang đó không có phương tiện thông tin nên mới không biết được danh tiếng của chúng ta. Hai là bang đó liều lĩnh muốn đánh bại bang Angel để nâng tầm vị trí nhưng lại không biết rằng đằng sau Angel còn các bang khác chống đở._ Koken ngờ vực phân tích.
- Rất có khả năng._Ken vuốt cằm đa nghi.
- Đã điều tra bang Angel Lycoris?_ Kun ( Dương) quay sang hỏi Rony.
- Dạ có..._ Rony hạ giọng rồi nói tiếp:
- Ngoài việc thành lập chưa đến 3 ngày ra thì mới đây, vào tối ngày hôm qua Angel Lycoris đã hạ bệ vị trí của Gogen Time. Và theo mật báo từ bang Gogen Time thì thành viên của Lycoris chưa đến 30 người, thực lực thì vẫn là dấu chấm hỏi vì nghe đâu trước khi đánh nhau thì Gogen Time đã bị trúng độc mà chết, sau đó cả thân xác dần bị phân hủy, chỉ khoảng một vài người đứng ngoài giữ xe nên không sao, ngay cả bang chủ của Gogen Time cũng không thoát khỏi độc dược._ Rony tường thuật lại những gì điều tra được.
- Chết trước... trước khi đánh?_ Ran run sợ nói.
- Có thể do bị trúng độc trước khi đó. Nhưng mới thành lập mà hạ ngay bang đứng thứ năm trong giới hắc đạo, thật kinh ngạc._ Rony.
- Không lẽ trong Gogen Time có nội gián?_ Koke.
- Có thể… nhưng thủ đoạn này quá là thâm độc._ Ken có hơi lo lắng.
- Angel Lycoris… thật sự có năng lực?_ Kon ( Phong) cười đểu. Vì từ khi 5 người bọn họ thành lập bang phái cho mình thì dưới “ bàn tay vàng của tác giả” cư nhiên một bước có năng lực, một bước trở thành những bang nhóm hàng đầu hắc đạo. Dường như họ đánh đâu thắng đó, năng lực phi phàm, cái nhìn đối với các bang khác thì chỉ xem họ như ruồi như muỗi, hoàn toàn không để vào mắt. Nếu thật sự có một bang nào đó đủ mạnh để chóng đối họ, không khỏi khiến người khác phấn khích a.
Sáu người kia thu mình nhìn Kon như sinh vật lạ, vì nếu khiến anh thấy thú vị thì 100% Angel Lycoris không phải đơn giản.
Thoát khỏi nền không khí đang bị chèn ép, Kan nghiêm nghị hỏi:
- Có thông tin gì về bang chủ với bang phó không?_ Mọi người nghe Kan, theo trực giác nhìn chăm chăm vào Rony như khẳng định câu nói của Kan rất đúng. Bởi vì muốn quân ngục thì phải hạ tướng trước và đấy cũng chính là một điều đương nhiên mà trên chiến trường hắc đạo này ai cũng phải biết.
- Dạ có… nhưng thông tin này cũng rất mập mờ._ Rony ấp úng.
- Nói nhanh._ Thấy Rony chần chừ, Ran gắt giọng.
- Dạ… bang phó thì một người nam, mang mặt nạ trắng có lông vũ đen với mật danh là Sun. Còn bang chủ thì vẫn chưa lộ diện, giới tính cũng không biết, mật danh là Lycoris Ice. Đặc biệt là nghe nói, Lycoris Ice có mối quan hệ mật thiết với Hoàng thị nhưng vẫn chưa xác định rỏ.
Sau giọng nói ôn tồn của Rony, khuôn mặt của bọn họ đen lại một cách đột ngột, vài giọt mồ hôi bắt đầu hình thành trên những khuôn mặt đẹp như tượng tạc. Kon không khỏi ngạc nhiên và lo lắng, Ran thì bật thốt run lên một cái:
- Có khi nào… Hoàng… Hoàng thị thật sự là người đứng sau… sau Angel Lycoris?_ Ran.
“ Rầm” Kan đập mạnh tay xuống bàn, khuôn mặt đẹp trai không tài nào dấu được vẻ tức giận:
- Cmn… tụi nó muốn chiếm tất thị trường lẫn hắc đạo hay sao? Hoàng thị là cái thá gì chứ? Lycoris Aki… Lycoris Ice._ Kan gắt.
- Kan… mày bình tĩnh lại đi._ Kun đứng bật dậy, đấm thẳng vào mặt Kan, khiến anh ngã nhào ra khỏi ghế.
- Anh Kan… anh có sao không?_ Ran đi tới để anh đứng lên.
- Kun nói đúng... bình tĩnh chính là cách tốt nhất để giải quyết vấn đề._ Koke.
Kan vơ tay lao đi vết máu trên mép, đôi ngươi nguôi giận nhưng vẫn hiện lên hàng loạt tia sắt bén tới lạnh người.
- Rony, quà khiêu chiến là gì?_ Ken hỏi Rony.
Rony gật đầu không đáp, tay phẩy lên, ra tín hiệu cho đàn em đem vào.
Từ cửa vào, hai tên có khuôn mặt bậm chợn đi vào cùng với một chiếc gương khá to được bao bọc bởi một lớp giấy bạc dùng để gói quà, và phía trên được thắt ruy băng hình cái nơ trong rất đẹp khiến tầm nhìn của 6 người không khỏi rời mắt… quà khiêu chiến rốt cục là cái gì?
- Này này, chắc không phải bom hay độc dược chứ?_ Koke khều Kun.
- Dạ… qua máy kiểm tra chất nổ thì đây không phải bom._ Rony kính cẩn.
Nói rồi, Rony đưa cho họ đồ dùng bảo hộ như khẩu trang, nút cách thính và găng tay nhằm đề phòng trong gương có độc dược. Sau khi trang hộ xong, Ran phẩy tay:
- Mở đi._ Ran.
Hai tên đàn em tuy có chút rung sợ nhưng lệnh của bang chủ, đánh chết họ cũng không dám cãi, rồi mỗi người, tay cầm một thanh dao ngắn, rọc đi những mẫu giấy bạc, khoét cại miệng gương rồi dần dần mỡ ra, 7 người kia nheo mắt ( bao gồm Rony) chăm chú nhìn miệng gương đang chầm chậm hé lộ.
Thế là nắp gương được mở ra nhưng hiện tại người nhìn thấy được chúng chỉ có hai tên đàn em, cố giữ bình tĩnh hết mức có thể, sau đó lùi sang hai bên. Tụi Kan theo trực giác bước gần đến trước cái gương, tầm nhìn từ trên xuống dưới đủ để quan sát cả trong trong lẫn ngoài.
Hừ… thứ trong gương có gì to tát đâu, chỉ là một thứ không có sự di chuyển, không có sức sống và không có tư duy. Cả bọn nheo mắt nhìn thứ được đặt bên trong, không khỏi rùng mình, thật như một cơn khủng khoảng kinh hãi. Ran run người, hai tay che lấy miệng, ú ớ không lên tiếng, vội nhanh cụp người, ngồi bệt xuống đất, mắt nhắm chặt như không muốn nhìn thấy cái gì đó.
Nói vật thể trong gương kia dễ thương cũng không, xinh đẹp cũng không, xấu xí cũng không mà phải nói là kinh tởm, ghê gớm và rùng rợn. Một cỗ xác người đàn ông mặc trang phục trắng nhưng vốn đã bị máu đỏ làm hoen ố, vết rách trên chiếc áo ăn sâu vào da thịt đến nổi nhìn thấy những cơ thịt tái nhợt, đặc biệt là xung quanh vùng bụng lấp đầy những vết dao đâm ghê sợ, hai bàn tay thì bầm tím đen tím đỏ như bị gót giầy nghiền mạnh đến nổi gãy xương, còn bàn chân thì đầy máu vì các khớp móng đều bị rút ra và để vào một cái hộp xốp kế bên, cử chỉ khuôn mặt thì vô cùng đáng sợ, lớp da tái nhợt như tuyết, môi thì đứt đoản mở lớn nhưng đã bị bẻ hết cả răng hàm, và đôi mắt trợn to với những đường chỉ máu đỏ thể hiện sự đau đớn thảm khốc. Đặc biệt là một thanh kim loại hình cái cọc chắn thẳng vào cổ gây đứt động mạch chủ. Cuối cùng là một nhánh cây bỉ ngạn đỏ với một bức thư được đặt trên đỉnh đầu cái xác. ( Sachi: hoa bỉ ngạn được miêu tả là loài hoa của âm giới, địa ngục vì theo các tập truyện kinh dị thì hoa này được trồng tấp nập ở hai bên con đường đến âm phủ.)
Ừ thì bọn họ là những con người tài giỏi, là bang chủ của các bang lừng lẫy, giết người không gớm tay, nhưng đối với họ để định nghĩa được hai chữ “ giết người ” thì đơn giản chỉ là làm cho đối phương tắt đi hơi thở và các hệ thần kinh trung ương ngừng hoạt động mãi mãi nhưng hôm nay, cái xác trước mặt họ lại phần nào phản ánh lên định nghĩa sai lầm ấy…
- Thật tàn nhẫn…_ Rony bất chợt lùi ra phía sau run sợ.
Cả nhóm im lặng trong chốc lát, bọn họ là ai chứ? Xác chết cũng không phải lần đầu tiên họ thấy… mà máu người thì họ đã dính phải nhiều rồi…Tại sao chỉ vì một cổ xác đã tắt đi hơi thở lại kinh sợ đến thế? Hừ… chỉ vì cái xác ấy lại mang ẩn một nghệ thuật giết người khá độc đáo ư? Thế cuối cùng là ai? Ai có thể tàn nhẫn như vậy…
- Vux… cái xác đó là… là Vux._Sau hồi trấn tĩnh được tâm trí, Kan thốt lên.
* Vux: đàn em thân tín của Kan ( Hàn Quân), người phụ trách xử lí các vụ bạo động trong bang Devil White, tức bang của Kan. Kiêm luôn người đã thay mặt các nam chủ hành hạ Diệp Băng Tuệ cũng tức là người đàn ông đã cướp đi mạng sống của anh trai cô. ( Sachi: nếu không nhớ các bạn có thể đọc lại chương 3)
Cả nhóm nghe Kan nói, rồi quan sát lại thì đúng đó rỏ ràng là hắn, nhưng đang có một ý nghĩ khá là mâu thuẫn, không phải Angel Lycoris muốn khiêu chiến Angel sao? Cư nhiên như thế nào lại đụng đến người của Devil White? Không lẽ…
- Vux là người của Devil White mà, không lẽ Angel Lycoris không biết?_ Koke lên tiếng giải vấn.
- Không thể nào._ Ran sau một hồi bình bĩnh.
- Chỉ có một nguyên nhân._ Kon xoay người đi lại chiếc ghế củ.
- Ý mày là… mặt ngoài thì muốn khiêu chiến Angel nhưng bên trong lại muốn khiêu chiến cả hai, à không phải nói là tất cả chúng ta._ Kun chắn ngang.
- Như thế thì chỉ có Hoàng thị mới làm được._ Ken vừa nói vừa đi đến bên cỗ xác, với lấy lá thư.
- Trong thư viết gì thế?_ Koke thấy anh cầm lá thư trên tay, toan hỏi.
Ken không trả lời, chậm rãi mở phong bì ra, cầm tờ giấy, anh đọc vừa đủ cho cả nhóm cùng nghe:
- Xin chào bang chủ bang Angel, tôi nên gọi người là Ran hay là An Thần Hạ nhỉ? Lần này Lycoris Ice tôi thật vinh hạnh khi được khiêu chiến với bang đứng thứ 4 hắc đạo a, à không phải nói là top 5 bang mạnh nhất chứ. Thời gian là chiều ngày 25 tháng 11 lúc 5 h, địa điểm tùy các người chọn, à mà món quà tôi tặng…dễ thương chứ? Nói với ngài Kan không cần cảm ơn tôi đâu, vì không lâu nữa…các cổ xác tiếp theo sẽ mang tên: An Thần Hạ, Lãnh Hàn Quân, Trương Dương, Kotoho Kenji, Ngạo Thừa Thiên và Trần Vũ Tư Phong. Thân tình! Bang chủ Angel Lycoris.
Ken kết thúc bài diễn văn của mình, mồ hôi mồ kê bắt đầu thi nhau chảy dài trên khuôn mặt… lá thư này rõ ràng là thư đe dọa chớ khiêu chiến cái nỗi gì…
- Chấp nhận khiêu chiến, Lycoris Ice._ Kon lạnh nhạt.
Tại trường King and Queen, lớp 12A1…
- Có chuyện gì?_ An Thần Hạ lơ ông thầy giáo trên bục giảng, nghiêm ngặt chăm chú nghe điện thoại.
…
Sau khoảng một hồi im lặng, mặt An Thần Hạ tự nhiên đen lại, ả tắt mắt, với lấy balô toan bỏ ra lớp, năm người kia vốn đã ghi nhớ kĩ càng nét mặt của ả, liền biết có chuyện xảy ra nên cũng cuốn chăn gối đi theo, bỏ lại vẻ mặt bơ phờ của học sinh trong lớp và ông thầy chủ nhiệm. Vì dù là giáo viên, có kĩ năng dạy giỏi đến đâu thì cũng chỉ cần một câu nói của bọn họ xem như cánh cổng thất nghiệp đã được mở ra chào đón ông, nên đây chính là thế giới của quyền lực, kẻ mạnh làm vua, kẻ yếu làm nô.
Tại trụ sỡ chính của bang Angel…
- Kính chào bang chủ, các thiếu gia._ Rony, thuộc hạ thân tính của An Thần Hạ nghiêng mình cung kính.
An Thần Hạ cởi bỏ vẻ mềm yếu, nhu nhược hằng ngày của mình, đôi mắt thoáng chốc nổi lên tia băng lạnh. Sau đó ngồi vào chiếc ghế của kẻ cầm đầu, sát khí nổi lên đúng chuẩn khí chất của một bang chủ hùng mạnh. Năm người còn lại tư cảm nhìn thấy sự việc này có vẻ khó khăn, cũng ngồi xuống để bắt đầu bàn luận.
( Sachi: mình có chỉ cách để nhớ mật danh của các nhân vật dễ dàng ở chương 4… nếu ai không nhớ thì có thể xem lại.)
- Ran, trong bang có việc gì nghiêm trọng sao?_ Koke ( Kenji) lo lắng hỏi.
Ả không trả lời nhưng liền liếc mắt sang Rony ý rằng kêu Rony báo cáo lại sự tình.
- Thật ra, bang chúng tôi mới nhận được quà khiêu chiến._ Rony đứng sau lưng ả nói.
- Quà?_ Koke nghi vấn, vì giữa các bang, nếu muốn khiêu chiến với nhau thì thường viết thư còn vụ quà khiêu chiến, lần đầu mới được nghe a.
- Vâng._ Rony.
- Do bang nào gửi?_ Ran ( Hạ) hỏi vì khi nãy, qua cuộc điện thoại với Rony, cô chỉ nói là có bang thách đấu nên sự việc thế nào, ả cũng không rỏ.
- Dạ… bang Angel Lycoris._ Rony dè vặt.
- Angel Lycoris? Sao tôi chưa từng nghe đến bang nào có tên này?_ Ken ( Thiên) hỏi.
- Chưa nghe là phải… vì theo điều tra, bang này chỉ mới thành lập cách đây 3 ngày.
- 3 ngày…?_ Kan ( Quân) trợn mắt không tin vào lời mới nghe liền hỏi lại. Hừ… bang Angel của An Thần Hạ là bang đứng thứ 4 trên toàn thế giới hắc đạo, với lại ai mà không biết Angel với 4 bang đứng đầu là Devil Black, Devil White, Koken và Thirtyblood vốn có tính mật thiết, lại thêm nơi cung cấp vũ khí tối tân nhất, mặt khác 6 thế lực này thường xuyên giúp đỡ lẫn nhau, nếu đụng tới một trong sáu thì xem như đã đá đụng đến tất cả…nên bây giờ tự nhiên nói, có bang dám khiêu chiến…mà chỉ mới thành lập có 3 ngày, khiến họ không khỏi ngạc nhiên.
- Vâng, thật sự Angel Lycoris chỉ mới thành lập được ba ngày._ Rony chắc chắn khẳng định lần nữa.
- Theo tôi… Một là bang đó không có phương tiện thông tin nên mới không biết được danh tiếng của chúng ta. Hai là bang đó liều lĩnh muốn đánh bại bang Angel để nâng tầm vị trí nhưng lại không biết rằng đằng sau Angel còn các bang khác chống đở._ Koken ngờ vực phân tích.
- Rất có khả năng._Ken vuốt cằm đa nghi.
- Đã điều tra bang Angel Lycoris?_ Kun ( Dương) quay sang hỏi Rony.
- Dạ có..._ Rony hạ giọng rồi nói tiếp:
- Ngoài việc thành lập chưa đến 3 ngày ra thì mới đây, vào tối ngày hôm qua Angel Lycoris đã hạ bệ vị trí của Gogen Time. Và theo mật báo từ bang Gogen Time thì thành viên của Lycoris chưa đến 30 người, thực lực thì vẫn là dấu chấm hỏi vì nghe đâu trước khi đánh nhau thì Gogen Time đã bị trúng độc mà chết, sau đó cả thân xác dần bị phân hủy, chỉ khoảng một vài người đứng ngoài giữ xe nên không sao, ngay cả bang chủ của Gogen Time cũng không thoát khỏi độc dược._ Rony tường thuật lại những gì điều tra được.
- Chết trước... trước khi đánh?_ Ran run sợ nói.
- Có thể do bị trúng độc trước khi đó. Nhưng mới thành lập mà hạ ngay bang đứng thứ năm trong giới hắc đạo, thật kinh ngạc._ Rony.
- Không lẽ trong Gogen Time có nội gián?_ Koke.
- Có thể… nhưng thủ đoạn này quá là thâm độc._ Ken có hơi lo lắng.
- Angel Lycoris… thật sự có năng lực?_ Kon ( Phong) cười đểu. Vì từ khi 5 người bọn họ thành lập bang phái cho mình thì dưới “ bàn tay vàng của tác giả” cư nhiên một bước có năng lực, một bước trở thành những bang nhóm hàng đầu hắc đạo. Dường như họ đánh đâu thắng đó, năng lực phi phàm, cái nhìn đối với các bang khác thì chỉ xem họ như ruồi như muỗi, hoàn toàn không để vào mắt. Nếu thật sự có một bang nào đó đủ mạnh để chóng đối họ, không khỏi khiến người khác phấn khích a.
Sáu người kia thu mình nhìn Kon như sinh vật lạ, vì nếu khiến anh thấy thú vị thì 100% Angel Lycoris không phải đơn giản.
Thoát khỏi nền không khí đang bị chèn ép, Kan nghiêm nghị hỏi:
- Có thông tin gì về bang chủ với bang phó không?_ Mọi người nghe Kan, theo trực giác nhìn chăm chăm vào Rony như khẳng định câu nói của Kan rất đúng. Bởi vì muốn quân ngục thì phải hạ tướng trước và đấy cũng chính là một điều đương nhiên mà trên chiến trường hắc đạo này ai cũng phải biết.
- Dạ có… nhưng thông tin này cũng rất mập mờ._ Rony ấp úng.
- Nói nhanh._ Thấy Rony chần chừ, Ran gắt giọng.
- Dạ… bang phó thì một người nam, mang mặt nạ trắng có lông vũ đen với mật danh là Sun. Còn bang chủ thì vẫn chưa lộ diện, giới tính cũng không biết, mật danh là Lycoris Ice. Đặc biệt là nghe nói, Lycoris Ice có mối quan hệ mật thiết với Hoàng thị nhưng vẫn chưa xác định rỏ.
Sau giọng nói ôn tồn của Rony, khuôn mặt của bọn họ đen lại một cách đột ngột, vài giọt mồ hôi bắt đầu hình thành trên những khuôn mặt đẹp như tượng tạc. Kon không khỏi ngạc nhiên và lo lắng, Ran thì bật thốt run lên một cái:
- Có khi nào… Hoàng… Hoàng thị thật sự là người đứng sau… sau Angel Lycoris?_ Ran.
“ Rầm” Kan đập mạnh tay xuống bàn, khuôn mặt đẹp trai không tài nào dấu được vẻ tức giận:
- Cmn… tụi nó muốn chiếm tất thị trường lẫn hắc đạo hay sao? Hoàng thị là cái thá gì chứ? Lycoris Aki… Lycoris Ice._ Kan gắt.
- Kan… mày bình tĩnh lại đi._ Kun đứng bật dậy, đấm thẳng vào mặt Kan, khiến anh ngã nhào ra khỏi ghế.
- Anh Kan… anh có sao không?_ Ran đi tới để anh đứng lên.
- Kun nói đúng... bình tĩnh chính là cách tốt nhất để giải quyết vấn đề._ Koke.
Kan vơ tay lao đi vết máu trên mép, đôi ngươi nguôi giận nhưng vẫn hiện lên hàng loạt tia sắt bén tới lạnh người.
- Rony, quà khiêu chiến là gì?_ Ken hỏi Rony.
Rony gật đầu không đáp, tay phẩy lên, ra tín hiệu cho đàn em đem vào.
Từ cửa vào, hai tên có khuôn mặt bậm chợn đi vào cùng với một chiếc gương khá to được bao bọc bởi một lớp giấy bạc dùng để gói quà, và phía trên được thắt ruy băng hình cái nơ trong rất đẹp khiến tầm nhìn của 6 người không khỏi rời mắt… quà khiêu chiến rốt cục là cái gì?
- Này này, chắc không phải bom hay độc dược chứ?_ Koke khều Kun.
- Dạ… qua máy kiểm tra chất nổ thì đây không phải bom._ Rony kính cẩn.
Nói rồi, Rony đưa cho họ đồ dùng bảo hộ như khẩu trang, nút cách thính và găng tay nhằm đề phòng trong gương có độc dược. Sau khi trang hộ xong, Ran phẩy tay:
- Mở đi._ Ran.
Hai tên đàn em tuy có chút rung sợ nhưng lệnh của bang chủ, đánh chết họ cũng không dám cãi, rồi mỗi người, tay cầm một thanh dao ngắn, rọc đi những mẫu giấy bạc, khoét cại miệng gương rồi dần dần mỡ ra, 7 người kia nheo mắt ( bao gồm Rony) chăm chú nhìn miệng gương đang chầm chậm hé lộ.
Thế là nắp gương được mở ra nhưng hiện tại người nhìn thấy được chúng chỉ có hai tên đàn em, cố giữ bình tĩnh hết mức có thể, sau đó lùi sang hai bên. Tụi Kan theo trực giác bước gần đến trước cái gương, tầm nhìn từ trên xuống dưới đủ để quan sát cả trong trong lẫn ngoài.
Hừ… thứ trong gương có gì to tát đâu, chỉ là một thứ không có sự di chuyển, không có sức sống và không có tư duy. Cả bọn nheo mắt nhìn thứ được đặt bên trong, không khỏi rùng mình, thật như một cơn khủng khoảng kinh hãi. Ran run người, hai tay che lấy miệng, ú ớ không lên tiếng, vội nhanh cụp người, ngồi bệt xuống đất, mắt nhắm chặt như không muốn nhìn thấy cái gì đó.
Nói vật thể trong gương kia dễ thương cũng không, xinh đẹp cũng không, xấu xí cũng không mà phải nói là kinh tởm, ghê gớm và rùng rợn. Một cỗ xác người đàn ông mặc trang phục trắng nhưng vốn đã bị máu đỏ làm hoen ố, vết rách trên chiếc áo ăn sâu vào da thịt đến nổi nhìn thấy những cơ thịt tái nhợt, đặc biệt là xung quanh vùng bụng lấp đầy những vết dao đâm ghê sợ, hai bàn tay thì bầm tím đen tím đỏ như bị gót giầy nghiền mạnh đến nổi gãy xương, còn bàn chân thì đầy máu vì các khớp móng đều bị rút ra và để vào một cái hộp xốp kế bên, cử chỉ khuôn mặt thì vô cùng đáng sợ, lớp da tái nhợt như tuyết, môi thì đứt đoản mở lớn nhưng đã bị bẻ hết cả răng hàm, và đôi mắt trợn to với những đường chỉ máu đỏ thể hiện sự đau đớn thảm khốc. Đặc biệt là một thanh kim loại hình cái cọc chắn thẳng vào cổ gây đứt động mạch chủ. Cuối cùng là một nhánh cây bỉ ngạn đỏ với một bức thư được đặt trên đỉnh đầu cái xác. ( Sachi: hoa bỉ ngạn được miêu tả là loài hoa của âm giới, địa ngục vì theo các tập truyện kinh dị thì hoa này được trồng tấp nập ở hai bên con đường đến âm phủ.)
Ừ thì bọn họ là những con người tài giỏi, là bang chủ của các bang lừng lẫy, giết người không gớm tay, nhưng đối với họ để định nghĩa được hai chữ “ giết người ” thì đơn giản chỉ là làm cho đối phương tắt đi hơi thở và các hệ thần kinh trung ương ngừng hoạt động mãi mãi nhưng hôm nay, cái xác trước mặt họ lại phần nào phản ánh lên định nghĩa sai lầm ấy…
- Thật tàn nhẫn…_ Rony bất chợt lùi ra phía sau run sợ.
Cả nhóm im lặng trong chốc lát, bọn họ là ai chứ? Xác chết cũng không phải lần đầu tiên họ thấy… mà máu người thì họ đã dính phải nhiều rồi…Tại sao chỉ vì một cổ xác đã tắt đi hơi thở lại kinh sợ đến thế? Hừ… chỉ vì cái xác ấy lại mang ẩn một nghệ thuật giết người khá độc đáo ư? Thế cuối cùng là ai? Ai có thể tàn nhẫn như vậy…
- Vux… cái xác đó là… là Vux._Sau hồi trấn tĩnh được tâm trí, Kan thốt lên.
* Vux: đàn em thân tín của Kan ( Hàn Quân), người phụ trách xử lí các vụ bạo động trong bang Devil White, tức bang của Kan. Kiêm luôn người đã thay mặt các nam chủ hành hạ Diệp Băng Tuệ cũng tức là người đàn ông đã cướp đi mạng sống của anh trai cô. ( Sachi: nếu không nhớ các bạn có thể đọc lại chương 3)
Cả nhóm nghe Kan nói, rồi quan sát lại thì đúng đó rỏ ràng là hắn, nhưng đang có một ý nghĩ khá là mâu thuẫn, không phải Angel Lycoris muốn khiêu chiến Angel sao? Cư nhiên như thế nào lại đụng đến người của Devil White? Không lẽ…
- Vux là người của Devil White mà, không lẽ Angel Lycoris không biết?_ Koke lên tiếng giải vấn.
- Không thể nào._ Ran sau một hồi bình bĩnh.
- Chỉ có một nguyên nhân._ Kon xoay người đi lại chiếc ghế củ.
- Ý mày là… mặt ngoài thì muốn khiêu chiến Angel nhưng bên trong lại muốn khiêu chiến cả hai, à không phải nói là tất cả chúng ta._ Kun chắn ngang.
- Như thế thì chỉ có Hoàng thị mới làm được._ Ken vừa nói vừa đi đến bên cỗ xác, với lấy lá thư.
- Trong thư viết gì thế?_ Koke thấy anh cầm lá thư trên tay, toan hỏi.
Ken không trả lời, chậm rãi mở phong bì ra, cầm tờ giấy, anh đọc vừa đủ cho cả nhóm cùng nghe:
- Xin chào bang chủ bang Angel, tôi nên gọi người là Ran hay là An Thần Hạ nhỉ? Lần này Lycoris Ice tôi thật vinh hạnh khi được khiêu chiến với bang đứng thứ 4 hắc đạo a, à không phải nói là top 5 bang mạnh nhất chứ. Thời gian là chiều ngày 25 tháng 11 lúc 5 h, địa điểm tùy các người chọn, à mà món quà tôi tặng…dễ thương chứ? Nói với ngài Kan không cần cảm ơn tôi đâu, vì không lâu nữa…các cổ xác tiếp theo sẽ mang tên: An Thần Hạ, Lãnh Hàn Quân, Trương Dương, Kotoho Kenji, Ngạo Thừa Thiên và Trần Vũ Tư Phong. Thân tình! Bang chủ Angel Lycoris.
Ken kết thúc bài diễn văn của mình, mồ hôi mồ kê bắt đầu thi nhau chảy dài trên khuôn mặt… lá thư này rõ ràng là thư đe dọa chớ khiêu chiến cái nỗi gì…
- Chấp nhận khiêu chiến, Lycoris Ice._ Kon lạnh nhạt.
Bình luận truyện