Nữ Thần Là Học Tỷ Của Ta

Chương 57: [H] Muốn kết hôn



- Editor : Hàn
- [H nhẹ nà] =))) 
-------------------

"Các người muốn kết hôn?" Mục Tiểu Phàm mặc váy ngủ , vừa ăn cơm vừa gọi điện thoại, nghe được lời nói đầu bên kia điện thoại truyền tới, nhất thời để đũa xuống, chuyên tâm gọi điện thoại.
Hứa Hạ cũng nhìn về phía cô.
"Nhất định phải mời chúng ta, không mời chúng ta đi, chúng ta liền đi làm loạn." Mục Tiểu Phàm hừ hừ nói.
Bên kia lại nói cái gì, Mục Tiểu Phàm "Ừ" vài tiếng liền cúp điện thoại, lập tức nói với nữ thần: "Lão yêu bọn họ muốn kết hôn, thứ hai mời chúng ta đi."
"Nhanh như vậy?" Hứa Hạ có trong nháy mắt ngây người.
Mục Tiểu Phàm chu mỏ một cái nói: "Hâm mộ, em cũng muốn kết hôn."
Hứa Hạ hạ mí mắt, tay nắm chặt quyền.
Mục Tiểu Phàm vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy vẻ mặt này của nữ thần, cô đưa tay phủ lên trên mu bàn tay nắm chặt quyền của nữ thần, ôn nhu nói: "Học tỷ, chị làm sao ?"
Hứa Hạ cẩn thận thu lại biểu tình, đối với cô cười nói: "Không có gì."
Mục Tiểu Phàm nghi hoặc nhìn nàng, lập tức đi tới, gồi ở trên người nữ thần, nhìn nàng từ trên cao xuống.
Hứa Hạ tay vịn eo nàng, tựa lưng vào ghế ngồi.
Mục Tiểu Phàm nắm cằm nàng, khiến cho nàng ngẩng đầu, nhíu mày hỏi: "Học tỷ, chị rốt cuộc bị làm sao ?"
Hứa Hạ mím mím môi, rũ thấp mí mắt.
"Học tỷ, " Mục Tiểu Phàm dùng cái trán tựa vào trán đối phương, nhẹ giọng hỏi: "Nói cho em, sao vậy?"
"Chị..." Hứa Hạ nâng mắt nhìn cô, mím mím môi hỏi: "Em muốn kết hôn?"
"Đúng vậy." Mục Tiểu Phàm khó hiểu nhìn về phía nữ thần, "Chị không muốn kết hôn sao?"
Hứa Hạ nhíu mày lại nói: "Nhưng chị hiện tại..."
Nghe được đối phương nói như vậy, Mục Tiểu Phàm nhất thời rõ ràng đối phương xoắn xuýt cái gì , cô ôm cổ đối phương, ngồi ở trên đùi đối phương cười run rẩy, "Ha ha ha ha ha, học tỷ, chị thật đáng yêu!"
Hứa Hạ nghi hoặc nhìn về phía cô.
"Em nói kết hôn nhưng cũng không nói hiện tại kết hôn." Chóp mũi Mục Tiểu Phàm cùng nàng chạm vào nhau, cọ xát hai lần , ôn nhu nói: "Lại nói, em kết hôn cũng chỉ cùng học tỷ kết, không vội vã, dù sao bây giờ người của chị đều là của em."
"Ừm." Hứa Hạ trong mắt chứa ý cười, hôn lên môi cô.
Mục Tiểu Phàm cảm thấy không đủ, ôm đầu đối phương, hôn sâu.
Hứa Hạ ôm eo nàng, giương cằm lên, đầu lưỡi cùng đối phương triền miên .
Hai cái đầu lưỡi quấn lấy nhau trong cổ họng, tiếng nước chảy 'tách tách', làm Mục Tiểu Phàm khó nhịn vặn vẹo cái mông.
Hứa Hạ tay theo eo cô sờ về phía mông cô, hai tay nhào nặn cái mông vểnh cao kia, ôm lấy đối phương.
"A~!" Mục Tiểu Phàm sợ hãi ôm lấy nàng, hai chân quấn quanh eo nàng.
Hứa Hạ trầm thấp nở nụ cười, đem trên cơm nước bàn quét qua một bên, đem Mục Tiểu Phàm đặt lên.
"Học tỷ, chị muốn ở trên bàn ăn hưởng thụ em sao?" Mục Tiểu Phàm hô hấp gấp gáp, ánh mắt mê hoặc nhìn về phía nàng.
"Ừm." Hứa Hạ kéo cái dây lưng bên trái váy ngủ cô xuống, từ từ kéo xuống, ngực trái từ bên trong váy ngủ lộ ra, hô hấp của nàng trở nên gấp gáp.
Mục Tiểu Phàm hai tay chống đỡ ở phía sau, ngực ưỡn lên phía trước.
Hứa Hạ duỗi đầu lưỡi ra chạm vào nhũ hoa của nàng, thân thể Mục Tiểu Phàm nhất thời theo cảm tính run rẩy hai cái, ngực cũng theo động tác thân thể cô, nhảy lên hai lần.
Lập tức Hứa Hạ đi xuống, để chân Mục Tiểu Phàm giẫm ở trên bàn, làm hai chân cô hiện hình 'M', mà Mục Tiểu Phàm theo động tác này, váy ngủ trượt từ đầu gối xuống đùi, quần lót cũng đổi thành nụ hoa hồng nhạt mà nữ thần thích.
Mà nơi đó, Mục Tiểu Phàm từ lâu bởi vì một cái hôn nữ thần đã ướt.
Sau đó hai người từ bàn ăn thẳng đến phòng ngủ, đến trời tối mới dừng lại, Mục Tiểu Phàm đã sớm đói bụng ghê gớm.
Hiện tại bộ phận thân thể cô sớm vì tham gia bộ đội đặc chủng mà có cải thiện, nếu như là cô hai năm trước , giờ khắc này sớm mệt mỏi ngất đi.
"Em bây giờ đi tắm." Mục Tiểu Phàm không nhìn được cảm giác dính nhơm nhớp trên người, trực tiếp chạy về phía phòng tắm.
Hứa Hạ thì lại mặc cái áo ngủ lên đi tới nhà bếp.
Chờ Mục Tiểu Phàm tắm xong, thong thả đi ra, nữ thần đã sớm đem thức ăn khuya bưng đến trước mặt cô.
"Học tỷ, chị cũng đi tắm một lúc, em chuẩn bị tốt nước cho chị." Mục Tiểu Phàm không thể chờ đợi được nữa ngồi ở trước bàn, ăn bữa ăn khuya.
"Được."
Cơm nước xong, hai người ôm nhau ngủ.
Rất nhanh, hôn lễ của lão yêu các nàng đến .
Hứa Hạ cũng bớt thời gian xem kịch bản, cùng Mục Tiểu Phàm đi.
Hai người mới vừa xuống xe, xung quanh liền vang lên hàng loạt âm thanh.
"Hứa Hạ? Hạ nữ thần?"
"Hạ nữ thần tại sao lại ở chỗ này?"
"Tôi... Tôi không phải đang nằm mơ đi, Hạ nữ thần dĩ nhiên xuất hiện ở trước mặt tôi ?"
Xung quanh tiếng bàn luận, tiếng than thở không ngừng, Hứa Hạ khóe miệng nhưng vẫn cong , đối những người kia gật đầu một cái.
Nhất thời đám người kia lại rơi vào trạng thái điên cuồng.
Mục Tiểu Phàm: "..."
"Học tỷ, chúng ta vào thôi." Mục Tiểu Phàm hạ thấp giọng nói.
"Ân." Hứa Hạ gật đầu một cái.
Mục Tiểu Phàm làm hết phận sự hộ tống nữ thần đi vào, dọc theo đường đi người nhìn thấy Hứa Hạ đều ngây người , may là những người này không nhào lên, nếu không Mục Tiểu Phàm cùng Hứa Hạ phải gặp xui xẻo .
Mà việc này của Hứa Hạ, truyền thông cũng nghe tiếng chạy tới, khi nghe nói là tới tham gia hôn lễ bạn học, trong nháy mắt tin tức này trở thành tựa đề của giới giải trí, thành tìm kiếm hot.
Lão yêu cùng Tôn Bình Lam đứng ở lầu ba khách sạn đón khách, khi thấy Mục Tiểu Phàm cùng Hứa Hạ xuất hiện, vội vàng tới đón, "Hai người tới , tôi còn tưởng hai người không đến ."
Mục Tiểu Phàm cùng lão yêu nắm đấm đụng nhau nói: "Từng là kẻ địch, sau đó là bạn, hôn lễ mấy người cũng không thể không đến, lại nói , nơi này còn có một tên tiểu đệ của tôi đấy?" Mục Tiểu Phàm vừa nói vừa ngăn cô dâu mặc áo cưới trắng.
"Thủ lĩnh." Tôn Bình Lam e thẹn liếc nhìn Mục Tiểu Phàm.
Nhìn thấy dáng dấp này của nàng, Mục Tiểu Phàm chậc chậc nói: "Tôi chính là không chịu được, năm đó một đầu gà tây, làm cũng phải làm chủ lưu [1] tiểu nha đầu, bây giờ biến thành tiểu nữ nhân yếu ớt, nhìn dáng dấp chim nhỏ nép vào người này, ta cũng muốn kết hôn ." Mục Tiểu Phàm miệng đầy thuốc súng nói.
[1]chủ lưu: kiểu như tự chủ trương? (maybe... thôi để luôn vậy cho lành, đọc cũng xuôi tai hơn nữa =)))
"Lão đại, vậy chị cưới em đi." Tôn Bình Lam dựa vào trong ngực của cô e thẹn nói.
Lão yêu cùng Hứa Hạ hai người nhìn nhau một chút, hiểu ngầm thở dài, lắc lắc đầu.
Hôn lễ rất nhanh bắt đầu, Mục Tiểu Phàm cùng Hứa Hạ ngồi ở phía dưới, nhìn nụ cười trên mặt hai người, đều không tự chủ lộ ra nụ cười.
Hôn lễ này, bởi vì tân minh tinh Hứa Hạ, làm cho toàn bộ hiện trường đều náo nhiệt một phen.
" Chúng ta xin mời hai người phía dưới đi lên, vì chúng ta biểu diễn tiết mục, thế nào?" Lão yêu ở trên đài, cầm microphone nói với phía dưới, mà ánh mắt của nàng thì lại vô tình hay hữu ý chuyển hướng tới trên bàn hai người Mục Tiểu Phàm gần trước đài.
Nhìn thấy ánh mắt của đối phương, Mục Tiểu Phàm có loại linh cảm không lành, quả nhiên, lão yêu sau một khắc liền đem hai người gọi lên đài.
Người phía dưới vừa thấy một người trên đài là Hứa Hạ, nhất thời đều ồn ào lên.
"Xướng thủ ca xướng thủ ca." [2]
[2]: hát bài hát hát bài hát .___. cơ mà để nguyên nghe trôi hơn nên cứ để vậy đi
"Ca hát không có ý nghĩa, khiêu vũ."
"Những thứ mấy người nói thật không sáng tạo , nếu tôi nói a~, liền muốn thật khó." Một nam nhân trong đó vuốt cằm nói.
Nhất thời ánh mắt của mọi người đều chuyển hướng, chờ mong nhìn về phía hắn.
Nam nhân nhìn một cặp cùng hai người bị gọi đi lên Mục Tiểu Phàm cùng Hứa Hạ trên đài, mỉm cười nói: "Không bằng chúng ta dùng vải che mắt Hạ nữ thần, để nàng tìm vị tiểu thư mặc lễ phục màu xanh lam kia, thế nào?"
"Đây cũng quá đơn giản ." Có người kêu lên.
"Đúng đấy, quá đơn giản ." Lập tức có người phụ họa.
Ánh mắt của Mục Tiểu Phàm các cô cũng dời đến người đàn ông trên người kia.
Nam nhân lắc lắc ngón tay thần bí nói: "Các ngươi cho rằng thật như vậy đơn giản sao?"
"Vậy còn có gì sao?" Mọi người lần thứ hai nhìn về phía hắn.
Nam nhân cười nói: "Thay quần áo, để nàng tìm, thua phạt mười ly rượu."
"Mười ly?" Mọi người sững sờ, ngay sau đó vỗ tay, "Được, cái này hay." Như vậy đối phương muốn thông qua quần áo mò tìm đến vị tiểu thư kia, đây chính là độ khó gia tăng.
Hứa Hạ hơi nhíu mày, Mục Tiểu Phàm cũng căng thẳng nhìn về phía nữ thần.
Lão yêu hai người bọn họ cũng hơi nhíu mày, nhìn nam nhân kia một chút.
"Nếu mọi người đưa ra yêu cầu, vậy chúng ta liền bắt đầu đi." Hứa Hạ nói.
Vì vậy Tôn Bình Lam, lão yêu cùng Mục Tiểu Phàm đi xuống đổi quần áo, Hứa Hạ thì bị người bịt kín con mắt, đứng trước đài lẳng lặng đợi , cái này cũng là vì không để cho đối phương nhìn thấy ba người tiếp theo mặc quần áo gì.
Rất nhanh, ba người đi ra , xếp hàng ngang.
"Được, chúng ta cùng nhau hỗ động hiện tại bắt đầu." Người chủ trì hạ một tiếng, Hứa Hạ được người đỡ đến vị trí chỉ định.
Người đầu tiên tìm thấy là lão yêu, vẫn là âu phục, Hứa Hạ sờ bả vai cô một cái, liền hướng người đi xuống.
Người phía dưới bối rối, xì xào bàn tán, "Này cũng quá nhanh đi, nhanh như vậy liền loại bỏ ."
Nam nhân ra đề khinh bỉ nhìn bọn họ một chút, không trách hắn khinh bỉ bọn họ, bởi vì lão yêu vai rõ ràng so với hai người rộng hơn.
Tiếp theo Hứa Hạ đi tới một người, nàng hình như có cảm ứng, trực tiếp ôm lấy đối phương.
Lần này, tất cả mọi người xôn xao.
Bởi vì đối phương đều không có mò đối phương, liền có thể nhận ra đối phương.
Mục Tiểu Phàm ở trong lồng ngực nữ thần, ngọt ngào nở nụ cười, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe nói: "Học tỷ, chị cũng không làm dáng một chút, dáng dấp như vậy rất dễ dàng bị người khác phát hiện quan hệ của hai người chúng ta."
"Không kìm lòng được." Hứa Hạ cả người cứng đờ.
Hiện tại nàng vừa mới khởi bước, ở giới giải trí vẫn không có chân chính đứng vững chân, lúc này truyền scandal ra, đối với nàng sau này phát triển không tốt, nhưng đứng Mục Tiểu Phàm trước mặt, nàng liền không kìm lòng được đem đối phương ôm vào trong lồng ngực.
Nàng cũng không biết chính mình tại chuẩn xác phán định đối phương chính là Mục Tiểu Phàm, chỉ là một cảm giác mà thôi.
Nam nhân ra đề đỡ trán lắc lắc đầu, dĩ nhiên không thành công, hắn nhớ tới hôn lễ chị hắn [3], cái này rất thành công.
[3]: Bản QT là nàng tỷ hôn lễ .___. nó vô duyên quá, sửa một chút!
Nhưng mà nam nhân tính sai, không nói Hứa Hạ cùng lão yêu các nàng là bạn học, chính là trong đó vị muốn tìm kia, cũng là người yêu ngày đêm triền miên cùng nhau mấy cái năm tháng.
Vì vậy mọi người chuẩn bị ồn ào lên nhìn Hạ nữ thần thua nhất thời một trận đấm ngực.
Hứa Hạ cũng đổi quần áo tốt trở về cùng Mục Tiểu Phàm đồng thời xuống đài, đem sân khấu lại để cho hai vị cô dâu.
Chờ sau khi hôn lễ này kết thúc, đã là mười giờ rưỡi tối.
Tất cả mọi người người lái xe hoặc đón xe trở về .
Hứa Hạ không uống rượu mang theo Mục Tiểu Phàm uống rượu say về nhà.
Nhưng mà nửa đường Mục Tiểu Phàm không an phận , lếch đến ngực Hứa Hạ đang lái xe, ôm eo đối phương, đầu rúc vào trong áo đối phương.
Hứa Hạ cực lực khống chế cái đầu lông kia trong lồng ngực đang dùng môi khô nóng hôn thân thể mình: "..."
----------------------------
Tác Giả có lời muốn nói: chuẩn bị weibo lái xe, thời gian muộn như vậy, Đường Đường chỉ có thể biết rõ mở ra, yêu yêu yêu yêu cảm tạ 【_____】ném 2 cái địa lôi, 【 mạc phương bão khẩn ngã 】【 thuần thuần gia đích thị tử bất xuất thụ 】 ném 1 cái địa lôi, cảm tạ các ngươi, yêu yêu yêu yêu ~
- Hàn: Tiểu Phàm tỷ khả ái quá trời ạ!!! 
Hàn còn chong xáng lắm =)))  Edit H hông có tưởng tượng sâu xa ~ Cho nên hơi nhạt :'v
Tuần sau kiểm tra tập trung 3 môn lận, cho nên tuần này sẽ cố đăng 2-3 chương ha =))) Cầu ủng hộ ~


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện