Nữ Vương Thế Giới Ngầm Quá Kiêu Ngạo

Chương 70: 70: Một Lời Đánh Thức Kẻ Trong Mộng




Hắc Vũ vươn ngón trỏ ra, ấn vào một khu vực trong bản đồ, nói: "Các ngươi xem nơi này xem.

Phiến địa bàn trải dài qua tứ đại gia tộc này, chính là Cự Nguyên Ma Thú Sâm Lâm.”
"Chúng ta không cách nào phỏng chừng Ma Thú Sâm Lâm này lớn bao nhiêu, lại có thể thông qua khu vực quản lý của tứ đại gia tộc, đại khái biết địa bàn chung quanh nó lớn bao nhiêu.

Hơn nữa bốn phía Ma Thú Sâm Lâm đều đã bị vô số thợ săn tiền thưởng đặt chân vào, chỉ cần so sánh tấm bản đồ trong tay ta, là có thể bài trừ khu vực ngoại vi.

Như vậy còn lại chính là bản đồ bên trong Cự Nguyên Ma Thú Sâm Lâm.”
"Mặc dù là bản đồ nội bộ, nhưng chúng ta vẫn có thể phán đoán hoàn cảnh bên trong.


Ví dụ như nơi này, ngón trỏ Hắc Vũ lại chỉ về phía đầu kia, từ trên xuống, "Các ngươi xem, nơi này có một con sông, từ trung tâm Đông Càn gia tộc xuyên qua, tiến vào Ma Thú Sâm Lâm, cuối cùng từ phía Tây Bắc Yến gia tộc xuyên ra, như vậy nói cách khác, con sông này nhất định sẽ đi qua đông bắc Ma Thú Sâm Lâm, chúng ta có thể cân nhắc bỏ qua nơi này.

Hỏa Kỳ Lân không thích nước, tuyệt đối sẽ không tồn tại ở bờ sông.”
Thông qua loại phương pháp loại trừ này, rừng rậm Cự Nguyên Ma Thú trải dài mấy chục vạn giặm trên trăm vạn giặm, giống như một miếng bánh ngon, bị từng khối từng khối cắt bỏ, chia ra, cuối cùng còn lại, bất quá chỉ là một mảnh nhỏ.
Nếu như không gặp phải chuyện ngoài ý muốn gì, phái một tiểu đội hai mươi người phân tán khảo sát, có thể trong vòng mười ngày toàn bộ khảo sát xong.”
Điều kiện tiên quyết là nếu không có gì bất ngờ xảy ra.  
Ai cũng biết Ma Thú Sâm Lâm càng vào trong, cấp bậc ma thú lại càng cao, uy lực hoàn toàn không phải mọi người có thể tưởng tượng.

Có lẽ trong một kích làm cho ngươi tan xương nát thịt, có lẽ trong một kích hủy diệt một tòa thành trì.

Để đánh chết một con Độn Địa Thổ Long cấp mười một, liền vận dụng mười mấy tử khí Tôn Giả, còn tử thương hơn phân nửa.

Ai cũng biết Hỏa Kỳ Lân là đỉnh cấp ma thú cấp mười lăm.

Cao nhất trong bọn họ cũng chỉ có Hắc Phong là lam khí Tôn Giả, chỉ luận cấp bậc đã kém mười vạn tám ngàn dặm.  
Sắc mặt ba người Hắc Vũ, Hắc Phong cùng Hắc Kim đều không tốt lắm.
Tuy rằng đại khái biết vị trí Hỏa Kỳ Lân, nhưng mà lại không có người có thể phái đi.


Phượng Cửu Ca nhíu mày, trong lòng có chút khó chịu.  
Điều này giống như trước mặt bạn đặt một chiếc nhẫn kim cương mấy chục carat, nhưng hết lần này tới lần khác còn cách một tầng thủy tinh, cho phép bạn nhìn thấy, cảm giác mà không thể sờ được, khó chịu, rất khó chịu.  
Đang lúc mấy người hết đường xoay xở, Vân Ngạo Thiên đang nằm nghiêng trên giường, đột nhiên lạnh lùng mở miệng: "Các ngươi không phải nói hoàng tộc Hách Liên treo thưởng một tỷ sao? Có người làm cái đầu lớn này, các ngươi còn phí tinh lực kia làm gì.”
Phải, phải!
Đem kết quả của bọn họ đạt được bán đi, không chỉ có thể đạt được một tỷ, hơn nữa Hách Liên hoàng tộc nhất định sẽ tự mình phái người đi điều tra.

Bọn họ có thể ngồi chờ tin tức, căn bản không cần phái người của mình lấy thân mạo hiểm.
Một câu đánh thức người trong mộng a! Phượng Cửu Ca cao hứng chạy tới lôi kéo cánh tay Vân Ngạo Thiên cọ cọ: "Phu quân, ngươi quả thực quá thông minh.

Không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng đã đáng giá một tỷ a.

Ha ha ha ha, một tỷ a.



Vân Ngạo Thiên nhìn nàng, khóe miệng hơi nhếch lên.  
Hắn đột nhiên cảm thấy nàng cứ dính vào hắn thì tâm trạng hắn rất tốt.  
Ngay cả Hắc Vũ cũng không thể không thừa nhận, đem tin tức bán cho hoàng tộc Hách Liên, là kế sách tốt nhất một hòn đá trúng hai con điểu.

Nhưng nhìn Phượng Cửu Ca không kiêng nể gì mà kéo cánh tay nam nhân kia, trong lòng ít nhiều vẫn có chút ngẹn.  
Cảm giác Hắc Phong và Hắc Kim cũng không khá hơn là bao nhiều.  
Bọn họ làm sao quên, chủ tử của bọn họ, đã gả cho nam nhân này..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện