Ông Xã Thần Bí, Buổi Tối Gặp!

Chương 389: Về nhà






Cố Thanh Thanh gật gật đầu, đứng lên đẩy anh ra đi hai bước, chân có chút phát run, Lãnh Tư Thành ở phía sau, nhìn cô đi hai bước, giống như sắp muốn té ngã, lại tiến lên hai bước, một phen giữ chặt cánh tay cô.Cố Thanh Thanh sửng sốt, sắc mặt Lãnh Tư Thành không đổi, lông mi thật dài che lấp cảm xúc nơi đáy mắt anh. Anh hơi hơi cúi đầu, ôm cô lên: “Đi giống như cô vậy, đời nào mới có thể đi đến trong phòng tắm đây."Cố Thanh Thanh được anh ôm, ngẩng đầu vừa nhìn, khuôn mặt Lãnh Tư Thành vẫn bình thản như cũ, đáy mắt tựa hồ cũng không có cảm xúc dư thừa -- giống như, người vừa mới động tác hung mãnh kia, không phải là anh.----Tới phòng tắm rồi, Lãnh Tư Thành đặt cô tới bồn tắm, xoay người mở vòi nước ra. Có lẽ là ấn tượng ở bồn tắm quá không tốt, Cố Thanh Thanh có chút bài xích. Nhìn thấy Lãnh Tư Thành một chân vượt tiến vào, cô hơi hơi lui về phía sau, lui về phía sau, ngực chống mép bồn tắm, còn thay đổi loại ngữ khí nói: “Anh trở về vất vả, tôi chà lưng giúp anh."Lãnh Tư Thành hơi hơi ngước mắt, nhìn bộ dáng cô không ngừng lui về phía sau, sao có thể không đoán được cô muốn rời đi?Trong lòng chính anh rõ ràng, quan hệ bọn họ đã hòa hoãn, cô cũng bắt đầu có chút quan tâm anh, nhưng quan tâm kia, vẫn không phải là yêu.Đáy mắt Lãnh Tư Thành nháy mắt lạnh lùng, “Không cần, tự tắm cho mình đi."Anh đưa lưng về phía cô, sợ hãi chính mình liếc nhìn cô nhiều thêm một cái, liền nhịn không được lại nhào lên -- một phương diện là bởi vì anh ngồi máy bay thời gian dài, thật sự rất mệt, 5 giờ sáng mai lại phải rời khỏi, hiện tại thể lực cũng đã ở vào trạng thái tiêu hao quá mức. Về phương diện khác, Cố Thanh Thanh né tránh, cho dù anh nỗ lực thuyết phục chính mình, cô đã có thay đổi, nhưng cô lui bước rõ ràng, vẫn làm anh vô cùng khó chịu!Hai người trầm mặc ở trong bồn tắm tắm rửa, đưa lưng về phía nhau, ai cũng không có tới gần, thậm chí chính giữa còn có một khoảng cách xa đến một cánh tay. Không có chút nào kiều diểm nào, chỉ nghe thấy tiếng nước ào ào.Cố Thanh Thanh vốn cũng đã tắm xong, chỉ cần tùy tiện tắm thân thể một chút là được rồi. Cần tắm sạch sẽ duy nhất, chính là địa phương hai người vừa mới tiếp xúc thân mật -- không phải sợ mang thai, là sợ tắm không sạch sẽ sẽ có bệnh về phụ khoa.Mà đàn ông tắm rửa luôn luôn thực mau, Lãnh Tư Thành quay đầu lại, nhìn cô đưa lưng về phía chính mình, còn thò người qua vừa nhìn -- kết quả lại phát hiện, cô lại có thể đang rửa sạch chỗ kia của mình!Như là một thanh đao nhọn, nháy mắt đâm vào trái tim anh! Cô đang sợ cái gì, cô vừa mới qua kỳ sinh lý, sao có thể sẽ mang thai? Cô rửa sạch sẽ như vậy, có phải liền không nghĩ muốn có khả năng mang thai chút nào không, hay là, không nghĩ muốn anh lưu lại một chút dấu vết ở trên người cô?“Tôi cần giúp cô rửa sạch sẽ hay không? “Giọng nói lạnh lùng, nặng nề nổ vang ở trên đầu cô.Cố Thanh Thanh hoảng sợ, quay đầu lại nhìn, khuôn mặt Lãnh Tư Thành lạnh lùng, trên mặt đến vẻ tươi cười cũng không có. Cô lập tức lắc đầu: “Không cần không cần, tôi xong rồi. “Nói xong, cô lập tức đứng dậy, có lẽ là đứng lên quá gấp, mép bồn tắm lại là nước rất trơn, lần này cô, thiếu chút nữa té ngã!Lãnh Tư Thành ôm lấy thân thể của cô từ phía sau. Cho dù nước trong bồn tắm còn thực ấm áp, nhưng ánh mắt Lãnh Tư Thành lại vô cùng lạnh băng, tuy rằng vẫn là ôm cô ra phòng tắm, nhưng đáy mắt, đến một tia ấm áp cuối cùng cũng không có.Chờ Lãnh Tư Thành đặt cô ở bên ngoài phòng tắm, để cô xuống đất mang dép lê xong rồi, xoay người ném khăn tắm tới trên người cô, chính mình cũng cúi đầu, cầm khăn lông lau bọt nước.Trong phòng lại là một mảnh trầm mặc, Cố Thanh Thanh lau khô thân thể, thay quần áo, mở tủ đầu giường ra, tựa hồ là đang tìm thuốc. Điểm này, Lãnh Tư Thành quá quen thuộc -- thuốc ngừa thai mỗi lần đều đặt ở nơi này.Như thế nào, ghét bỏ rửa nơi đó không sạch sẽ, cô còn muốn uống thuốc?Trong lòng trống rỗng, như là một chiếc máy quạt gió, vù vù thổi gió lạnh.Lãnh Tư Thành hơi hơi rũ mắt, nửa ngày sau mới hừ lạnh một tiếng: “Rửa sạch sẽ như vậy, thuốc ngừa thai liền không cần ăn. Ăn cũng là lãng phí. “Dù sao vốn dĩ đây là kỳ an toàn, không có khả năng mang thai.Cố Thanh Thanh hơi hơi ngước mắt, có chút ngốc lăng, không phải a, cô rửa sạch sẽ là bởi vì bác sĩ nói, thân thể của cô có chút khí hư, nếu phát sinh quan hệ dưới tình huống không sạch sẽ, sẽ có bệnh về phụ khoa, cũng có khả năng sẽ thai ngoài tu cung nguy hiểm.Cô tìm thuốc, cũng là tìm thuốc trung điều trị thân thể, không phải thuốc ngừa thai.Lãnh Tư Thành hơi hơi cúi đầu, cầm lấy khăn tắm vừa lau vừa đi ra ngoài, tựa hồ là không muốn lại ở chỗ này đợi nữa. Nhìn anh sắp đi đến cạnh cửa, Cố Thanh Thanh lấy hết can đảm hỏi một câu: “Ngày mai…… Sáng sớm anh lại muốn đi? “Lãnh Tư Thành quay đầu lại, con ngươi toàn là ý cười lạnh lẽo: “Như thế nào, cô sợ tôi lại trở về?"






Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện