Ông Xã Thần Bí, Buổi Tối Gặp!

Chương 70: Chính thê vs tiểu tam (3)



Editor: May

Cố Thanh Thanh sợ tới mức lập tức lắc đầu. Lãnh Tư Thành thế nào là chuyện của anh ta. Cô không có khả năng bởi vì Lãnh Tư Thành ra quỹ, chính mình cũng sa đọa theo. Nếu cô có bản lĩnh, nhất định phải tự mình phấn đấu ra, tuyệt đối, sẽ không lại làm Lãnh Tư Thành có thể bóp trụ cổ họng cô, lại khinh thường cô!

Lý Du Du lại hỏi: “Vậy hôm nay cậu tìm tớ ra ngoài làm cái gì?”

Cố Thanh Thanh do dự một chút, cô cắn cắn môi, muốn mở miệng lại không biết mở miệng như thế nào. Đây vẫn là lần đầu tiên, cô mở miệng vay tiền với người khác ngoài Lãnh Tư Thành. Cho dù Lý Du Du là bạn tốt của cô, cũng có chút ngượng ngùng.

Đặc biệt là, âm thanh vũ trường quá ổn, nói chuyện cơ bản đều là rống, bảo cô gào thét vay tiền với Lý Du Du…… Người chung quanh, không phải đều nghe được sao?

Qua một lúc, cô mới lấy hết can đảm, tới gần cô ấy nói: “Thật ra, đêm nay tớ tìm cậu là bởi vì……”

Đúng lúc này, mẹ gọi điện thoại tới đây, cô ấn rớt, không tiếp. Ngay sau đó, một tin nhắn liền lập tức nhảy ra, cô click mở vừa nhìn, vẫn là mẹ gửi tới. Chỉ có bốn chữ to, cộng thêm hai dấu chấm câu.

“Tiền đâu? Nhanh lên!”

Cố Thanh Thanh nắm lấy di động, nhìn màn hình ngốc lăng hai giây. Cho dù biết, mẹ trọng nam khinh nữ cũng tốt, bất công anh trai cũng được, nhưng bốn chữ lạnh như băng này, vẫn là đau đớn trái tim cô.

Từ nhỏ đến lớn, có lần nào không phải như thế? Trong nhà dù có thứ gì tốt đều sẽ cho anh trai trước, có chuyện xấu chuyện không tốt tất cả đều ném cho cô.

Từ sau khi cô gả cho Lãnh Tư Thành, mẹ giống như rốt cuộc quan tâm với cô chút, nhưng quan tâm kia, ngoại trừ hỏi cô đòi tiền, cũng chỉ là sợ cô bị Lãnh Tư Thành đuổi ra khỏi nhà, chính mình lại không thể qua loại ngày tháng giàu có tiêu dao tự tại này nữa.

Có đôi khi cô thậm chí sẽ nghĩ, chính mình có phải nhặt được hay không, bằng không, sao mẹ lại bất công đến nước này?

“Làm sao vậy?” Lý Du Du có điểm mê hoặc, cho dù ánh đèn vũ trường lờ mờ, cũng có thể nhìn ra sắc mặt Cố Thanh Thanh xanh rồi lại trắng, biểu tình thập phần cô đơn.

Cố Thanh Thanh lắc đầu, nghĩ nghĩ, lôi kéo cánh tay Lý Du Du đi ra ngoài: “Ra ngoài lại nói.”

Tới hành lang bên này, hơi an tĩnh một chút, Cố Thanh Thanh mới lấy hết can đảm nói: “Du Du, cậu có thể cho tớ mượn một chút tiền không?”

Lý Du Du ngẩn người: “Tình huống như thế nào?”

Cố Thanh Thanh cắn môi, ánh mắt có chút nảy sinh ác độc: “Anh trai tớ bên kia xảy ra chút vấn đề, hiện tại tớ cần tiền gấp. Một vạn đồng, tháng sau tớ nhất định trả lại cho cậu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện