Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 772



Chương 772:

 

Lí Mưu trực tiếp phun ra.

 

Một ngụm nước ấm trực tiếp phun vào mặt Chu Tư Tư, Chu Tư Tư hoảng hốt, đưa tay lên sờ một cái, phát hiện mặt dính đầy nước.

 

“Khụ khụ! Khụ khụ khụ!”

 

Lí Mưu giật mình, nước tràn vào khí quản, ho sặc sụa.

 

*Đạo diễn Lý!”

 

Chu Tư Tư không rảnh lo cho mình, nhanh chóng đi vòng qua phía sau Lí Mưu vỗ vỗ lưng ông, Lí Mưu hoảng sợ, một bên khom lưng ho khan một bên đỡ eo, né tránh động tác của cô.

 

Tay Chu Tư Tư rơi vào khoảng không, xấu hỗ dừng ở giữa không trung.

 

“Đạo diễn Lý…”

 

Lí Mưu ho một hồi lâu mới dừng lại, khuôn mặt ông nghẹn đến mức sắc mặt đỏ bừng, nghi ngờ mình nghe lầm, vuốt vuốt lỗ tai hỏi lại lần nữa: “Cô mới nói cô muốn diễn vai nào?”

 

*Sở Khuynh Thành!”

 

Phi!

 

Chu Tư Tư vậy mà thật sự muốn diễn Sở Khuynh Thành, lỗ tai của ông thật sự không có vấn đè!

 

Mẹ nó!

 

Không nói đến việc ông đã quyết định nữ chính rồi, mà danh tiếng hiện tại của Chu Tư Tư … Cô đóng vai nữ chính số một, đúng là trò cười quốc tế!

 

Nói câu không dễ nghe.

 

Hiện tại giới giải trí ai không biết Hoa Hạ đã cho lệnh phong sát Chu Tư Tư.

 

Hoa Hạ là công ty gì?

 

Sau sự suy tàn của truyền thông Tinh Quang, truyền thông Hoa Hạ hiện là công ty duy nhất và duy nhất Hoa Hạ là công ty sở hữu một nửa ngành giải trí!

 

Hoa Hạ phong sát cô là có ý gì?

 

Đạo diễn nào có thể cam đoan không hợp tác với nghệ sĩ của Hoa Hạ? Phương tiện truyền thông nào không phỏng vấn nghệ sĩ Hoa Hạ?! Không ai dám mạo hiểm lớn làm mắt lòng công ty này chỉ vì một Chu Tư Tư tầm thường.

 

Bị Hoa Hạ phong sát, hành trình phát triển của Chu Tư Tư: xem như đã bị huỷ hoại!

 

Lúc này.

 

Ông sẵn sàng giao cho cô một vai, đó đã là có nhân nghĩa rồi!

 

Rốt cuộc, ông chủ của Hoa Hạ vẫn đang còn công tác ở đoàn phim của ông, nói không chừng như vậy sẽ bán đứng anh nhưng không ngờ Chu Tư Tư lòng tham không đáy, muốn vai Sở Khuynh Thành!

 

Lập tức sắc mặt Lí Mưu không được tốt.

 

“Chu Tư Tư, cô nghĩ tôi ngu ngốc như vậy à!”

 

Sắc mặt Chu Tư Tư cứng đờ, vội vàng xua tay: “Không có không có! Tôi sao có thể… Đạo diễn Lý, ông nghe tôi nói hết trước được không?”

 

“Được rồi!” Lí Mưu hít sâu một hơi, ông muốn nghe xem Chu Tư Tư có thể nói cái gì.

 

“Cô nói đi!”

 

“Bộ tiểu thuyết ‘Sở Khuynh Thành” này tôi có xem qua bản gốc! Trong bản gốc, ngay từ đầu Sở Khuynh Thành là một cô gái đơn thuần, vô hại, ngây thơ. Về sau khi linh hồn nam chính không còn, Sở Khuynh Thành góp nhặt từng tia tàn hồn của anh, dùng tâm huyết của mình để tăng thêm pháp khí, anh mới có thể một lần nữa sống lại! Trải qua một ngàn năm, Sở Khuynh Thành đã trở nên thông minh và quyết đoán hơn rất nhiều, tính cách cũng rất khác so với giai đoạn trước. Mặc dù vai diễn trong “Uyển Phi Truyện” trước đây của Lâm Quán Quán Bạch Ngưng Sương, tính cách nhân vật trước sau cũng cách biệt rất lớn, nhưng đó là bởi vì nhân vật Thần phi rất giống Lâm Quán Quán, cô ấy mới có thể diễn xuất sắc như vậy, ông đừng quên, Lâm Quán Quán chỉ là một lính mới thôi.”

 

Lí Mưu nhíu mày.

 

Chu Tư Tư lau sạch nước trên mặt, tiếp tục nói: “Cô ấy năm nay mới 24 tuổi, vừa mới ra mắt, may mắn gặp được vai Thần Phi mới thành nổi tiếng! Nhưng dù sao kinh nghiệm cô quá ít, đặc biệt là kịch tiên hiệp, thời điểm quay hình kịch tiên hiệp rất nhiều cảnh bởi vì muốn thêm hiệu ứng đặc biệt ở hậu kỳ, cho nên lúc quay phim rất nhiều cảnh đều là trống rỗng, phải tự tưởng tượng ra, một người mới như Lâm Quán Quán, ông xác định cô ấy có thể gánh được trọng trách này?”

 

Lí Mưu cười nhạo: “Cô ấy không làm được thì cô làm được?”

 

“Đương nhiên là có thể!” Chu Tư Tư hất cằm, tràn đầy sự tự tin: “Tôi ra mắt năm 16 tuổi, đã có 17 năm kinh nghiệm diễn xuất, tôi có tự tin sẽ diễn tốt vai Sở Khuynh Thành này.”

 

Lại lần nữa Lí Mưu cười nhạo: “Chỉ vì chuyện này mà muốn tôi thay Lâm Quán Quán?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện