Phi Thăng Chi Hậu

Chương 441: Quy tắc hình chiếu



Trong khoảnh khắc Phong Vân Vô Kỵ đã biến mất. Vẻ mặt của Lộ Tây Pháp khẽ biến đổi, không hề do dự liền bắn về phía sau mấy trượng, sau đó đột ngột biến mất không còn thấy. Gần như ngay khi hắn biến mất, một vết kiếm nhỏ bé đen kịt từ trong hư không lộ ra, nghiêng nghiêng chém xuống.

Không có một tiếng động nào, nơi Đệ Ngũ Kiếm Đảm chém xuống, hư không bị cắt làm hai nửa, một khe nứt rộng bằng hai ngón tay kéo dài đến mấy ngàn trượng, từ trên thẳng xuống…

Tại đầu chuôi của Đệ Ngũ Kiếm Đảm, bóng dáng của Phong Vân Vô Kỵ lờ mờ hiện ra. Thân hình còn chưa hiện rõ, đã cùng với Đệ Ngũ Kiếm Đảm biến mất không còn thấy…

Trong hư không đen kịt cách đó mấy trăm trượng, thân hình Lộ Tây Pháp chợt lóe lên rồi biến mất. Chỉ trong vài giây đó, Đệ Ngũ Kiếm Đảm lại lần nữa không một dấu hiệu chém qua…

"Rắc rắc!"

Khi Phong Vân Vô Kỵ lần thứ ba xuất hiện rồi lại biến mất, tiếng mặt đất rạn nứt mới vang lên trong tai mọi người. Phía trên mặt đất đang nứt ra, cả phiến không gian bị phân thành hai nửa, sau đó ầm ầm vỡ vụn. Hai nửa không gian va chạm vào nhau tạo nên một cơn lốc kịch liệt…

- Mau lui lại!

Một nam tử Thần cấp của Thái Cổ hô lớn. Không cần y nhắc nhở, mọi người đều hiểu được sự nguy hiểm của trận chiến này. Hai gã siêu cấp cường giả giao thủ, cơn lốc tạo nên đủ để uy hiếp đến những kẻ không cùng cấp bậc.

"Ầm ầm ầm!"

Theo tiếng nổ lớn kinh thiên, từng mảng lớn không gian nứt ra. Đệ Ngũ Kiếm Đảm trong tay Phong Vân Vô Kỵ đã thành một thanh tuyệt thế hung binh, một kiếm chém ra, một lúc lâu sau phiến không gian kia mới đột nhiên sụp đổ.

Sự va chạm giữa không gian và không gian, giữa năng lượng và năng lượng. Trong phạm vi hơn mười dặm, toàn bộ không gian đều tan thành mảnh nhỏ, cơn lốc màu đen mang theo năng lượng hủy diệt không ngừng xoay chuyển. Mọi người đành phải liên tục thối lui.

Dưới bầu trời đen kịt, vô số mảnh nhỏ của không gian theo cơn lốc cuồng bạo bay lượn khắp nơi. Đối với cao thủ nắm giữ quy tắc không gian, những mảnh nhỏ không gian vốn là một phương thức công kích sắc bén, nhưng đối với Phong Vân Vô Kỵ và Lộ Tây Pháp chúng đều như không tồn tại. Hai người không ngừng truy đuổi trong phiến không gian này, tìm sơ hở của đối phương, thỉnh thoảng mới giao thủ một lần, nhưng thông thường cũng là vừa chạm liền phân ra. Ưu thế về tốc độ của bọn họ hiển lộ một cách rõ ràng.

Bên ngoài phiến không gian bị phá thành mảnh nhỏ này, chúng Thái Cổ cường giả đang quan sát trong lòng không ngừng kinh hãi. Lộ Tây Pháp là ai? Nơi này đều là những người đã sống rất lâu, đương nhiên là biết rõ.

Đọa Lạc chi vương Lộ Tây Pháp, thống lĩnh vô số đọa lạc thiên sứ tại Ma Giới. Hắn vốn thuộc về Thiên Đường, sau đó không biết vì nguyên nhân gì mà đối chọi với mấy vị Sí thiên sứ, cuối cùng phản lại Thiên Đường. Lộ Tây Pháp nguyên là đại thiên sứ trưởng của Thiên Đường, thống lĩnh đông đảo thiên sứ, hắn vừa nổi loạn, những thiên sứ này cũng theo hắn cùng chạy đến Ma Giới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện Bất Hủ - www.Truyện Bất Hủ

Dưới sự can thiệp của Hắc Ám Chủ Thần, Quang Minh Thiên Đường cuối cùng đành phải từ bỏ việc truy sát Lộ Tây Pháp. Sau khi sinh sống lâu dài tại Ma Giới, những thiên sứ trốn tránh này, bao gồm cả Lộ Tây Pháp, đều bị khí tức hắc ám cường liệt của Ma Giới ăn mòn, đôi cánh phía sau biến thành màu đen, bị Thiên Đường gọi là đọa lạc thiên sứ.

Nhìn khắp Ma Giới, Lộ Tây Pháp cũng là nhân vật cường hoành nhất đẳng. Quân đoàn đọa lạc thiên sứ mà hắn thống lĩnh, không hề kém hơn bất cứ một thế lực vương triều nào của Ma Giới, thủ hạ có Địa Ngục thất quân chủ.

Chúng đọa lạc thiên sứ mặc dù sinh sống rất lâu tại Ma Giới, nhưng cũng không hoàn toàn đồng hóa với ma tộc. Để phân biệt cùng với Ma Giới và Thiên Đường, bọn chúng gọi lãnh địa nơi mình cư ngụ là Địa Ngục, vì vậy Lộ Tây Pháp còn có một danh hiệu khác: Địa Ngục chi vương.

Một loạt danh hiệu cùng thuộc về một người, có thể tưởng tượng được thực lực của hắn kinh khủng như thế nào, mặc dù chỉ là một cái hình chiếu vị diện những cũng không thể xem thường.

Lỵ Lỵ An ở một bên cũng mở to hai mắt, toàn bộ tinh thần đều tập trung vào hư không.

"Tốc độ của nhân loại này thật nhanh, không ngờ có thể sáng ngang với Lộ Tây Pháp!" - Trong ấn tượng của Lỵ Lỵ An, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Lộ Tây Pháp nghiêm túc giao thủ với một người như vậy, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy một kẻ có tốc độ không hề kém hơn Lộ Tây Pháp, thậm chí dường như còn có phần nhỉn hơn.

Tại Ma Giới, không ai thể hiểu rõ Lộ Tây Pháp hơn so với Nữ Vu chi hoàng Lỵ Lỵ An, bởi vì Lộ Tây Pháp là do chính nàng giới thiệu với Hắc Ám Quân Chủ Ma Giới, từ đó liên hệ với Hắc Ám Chủ Thần nơi vực sâu hắc ám.

Lộ Tây Pháp thiếu nàng một nhân tình. Không có người dẫn đường, một Quang Minh thiên sứ dẫn theo hàng tỉ Quang thiên sứ xuất hiện tại Ma Giới, chỉ có một kết quả, đó là bị vây công.

Trước Đọa Lạc chi vương, Lộ Tây Pháp từng có một danh hiệu rất rực rỡ, đó là Thần Quang thiên sứ, hoặc là Quang chi thiên sứ. Trong tất cả Sí thiên sứ tại Thiên Đường, danh hiệu của mỗi người đều có nguồn gốc, mà danh hiệu Quang chi thiên sứ của Lộ Tây Pháp chính là bắt nguồn từ tốc độ của hắn.

Một Quang chi thiên sứ dùng tốc độ xưng tuyệt Thiên Đường, một Kiếm Thần dùng tốc độ ngạo ngễ tại Thái Cổ, tốc độ của hai người đều vượt quá khả năng quan sát của mọi người. Lúc ban đầu, ánh mắt và thần thức của chúng cường giả còn có thể miễn cưỡng theo dõi bọn họ di động, loáng thoáng nhìn thấy một số tàn ảnh, nhưng đến cuối cùng thì chỉ còn nghe thấy tiếng "ầm ầm" do hai người thỉnh thoảng giao thủ phát ra.

Trong ánh mắt chỉ thấy từng bóng đen đứt quãng, cùng với tiếng mảnh nhỏ không gian đầy trời sụp xuống. Phía bên dưới, mặt đất vô cùng cứng rắn của vùng đất hỗn độn cũng xuất hiện từng vết nứt khó coi.

Khí lưu hỗn loạn không ngừng hút lấy những cơn lốc màu đen chỉ phá hủy linh hồn gần đó. Sự gia nhập của những cơn lốc này càng tăng thêm độ nguy hiểm của trận chiến. Đoàn người quan chiến cũng không thể không cẩn thận di chuyển vị trí lần nữa, để tránh cơn lốc linh hồn quét qua.

Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ vô cùng bình tĩnh. Theo số lần giao thủ tăng lên, hắn cũng dần dần hiểu được "cao cấp yêu ma" mà U Vô Tà nói đến rốt cuộc có bao nhiêu "cao cấp". Đối với một kẻ còn chưa đạt đến cảnh giới Đế cấp, chỉ cần thực lực cao hơn hắn, bất kể là "cao cấp yêu ma" hay là đỉnh cấp yêu ma, trong mắt y đều là như nhau. Loại khác biệt này giống như là ếch ngồi đáy giếng, không biết được miệng giếng và bầu trời rốt cuộc cái nào lớn hơn.

Phong Vân Vô Kỵ thủy chung vẫn không toàn lực xuất thủ, mỗi lần ra tay đều chỉ bức bách Lộ Tây Pháp di động mà thôi. Khi Phong Vân Vô Kỵ vận hành hai con ngươi màu trắng bạc có thể phá trừ tất cả hư vọng, tâm cảnh cũng gần như tiếp cận với Bổn Tôn.

Một lý trí gần như tàn khốc, tất cả chỉ vì mục đích và lợi ích mà hành động.

Về quy tắc hình chiếu vị diện, Phong Vân Vô Kỵ cũng không hiểu rõ lắm. Lần tiếp xúc duy nhất là khi gặp được hóa thân của Thương Khung Chí Tôn. Hơn nữa, mặc dù đã vô tình lao vào trong thông đạo hình chiếu của một gã Sí thiên sứ, đồng thời đưa hình chiếu của mình đến Thiên Đường, nhưng lần đó Phong Vân Vô Kỵ cũng không biết là rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Thu hoạch duy nhất của lần đó chính là: mặc dù chỉ là một hình chiếu vị diện, nhưng nếu như nắm giữ phương pháp thích hợp, hoàn toàn có thể thông qua hình chiếu vị diện làm thương hại đến bản thể của đối phương. Dù sao hình chiếu sinh ra tại vị diện đều phản ánh những tin tức của bản thể, về bản chất cả hai có ngàn vạn liên hệ với nhau.

Mỗi lần Lộ Tây Pháp di động, hai con ngươi màu trắng bạc đều có thể thu được một sợi tin tức. Mỗi một tin tức có liên quan đến hình chiếu vị diện đều ghi lại trong biển ý thức của Phong Vân Vô Kỵ, sau đó cấu tạo thành một tổ hợp quy tắc hình chiếu vị diện hoàn chỉnh.

Năng lực nhất tâm đa dụng của Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp phối hợp với năng lực phá bỏ hư vọng, nhìn vào bản nguyên của Phá Vọng Ngân Mâu, tại phương diện thôi diễn quy tắc có thể xưng là vô địch.

Dưới năng lực thôi diễn kinh khủng, trong biển ý thức không gian, những tin tức nhỏ vụn về quy tắc hình chiếu vị diện không ngừng sinh sôi. Trong biển ý thức, một hình chiếu lấy Phong Vân Vô Kỵ làm bản thể đang nhanh chóng hoàn thiện, từng kén tơ quy tắc dựa theo một quy luật nào đó nhanh chóng cấu tạo thành một "Phong Vân Vô Kỵ" khác.

"Không đúng!" - Giao thủ hồi lâu, Lộ Tây Pháp thủy chung vẫn không tìm được sơ hở của Phong Vân Vô Kỵ, cũng không cách nào nắm được võ học của hắn. Tại nơi mà mình vừa biến mất, những mảnh nhỏ không gian kia giống như đang chủ động tránh né tên nam tử nhân loại này. Dựa vào kinh nghiệm của Lộ Tây Pháp, cũng chưa bao giờ gặp qua một kẻ nắm giữ quy tắc đặc thù như vậy. Trong lúc đang giằng co, bản năng của hắn phát giác được sự không thích hợp.

"Hắn đang thu lấy năng lực từ trên người ta!" - Bản năng của một tuyệt đỉnh cường giả khiến cho Lộ Tây Pháp phát giác được sự khác thường của hai con ngươi màu trắng bạc, lập tức hét lớn một tiếng, thân hình bay về phía sau, đồng thời một luồng năng lượng hắc ám thuần túy từ trong cơ thể bắn ra, quét về phía những mảnh nhỏ không gian bốn phía.

Phong Vân Vô Kỵ cũng không đuổi theo, hai con ngươi màu trắng bạc lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lộ Tây Pháp đang bay về phía sau. Trong mắt phải, tốc độ diễn biến của quy tắc càng lúc càng nhanh. Trong thế giới đen trắng, hắn những thấy rất rõ những dao động do quy tắc không gian sinh ra khi Lộ Tây Pháp di chuyển, một luồng lực lượng hắc ám thuần túy đang tràn về hướng này.

"Xoẹt!"

Mái tóc dài của Phong Vân Vô Kỵ dựng lên, một bước vượt qua khoảng cách mấy trăm trượng. Đệ Ngũ Kiếm Đảm trong tay mang theo một tiếng ngân trực tiếp chém về phía luồng khí tức khổng lồ đang tràn đến. Gần như ngay khi trường kiếm trong tay Phong Vân Vô Kỵ chém xuống, một hố đen không gian bỗng xuất hiện phía sau Lộ Tây Pháp, năng lượng khổng lồ đến từ một không gian khác thông qua phương thức đặc thù truyền vào trong người hắn.

Đệ Ngũ Kiếm Đảm không một tiếng động cắt qua hư không. Trên trường kiếm không có một chút kiếm khí nào phát ra, nhưng cho dù là người không hiểu gì về kiếm đạo như Lỵ Lỵ An, cũng biết được lực đạo ẩn chứa trên một kiếm này kinh khủng ra sao. Cắt đứt âm dương, phá vỡ hư không cũng là chuyện dễ dàng.

Ngay lúc này, Lộ Tây Pháp vẫn luôn né tránh đột nhiên ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt trắng nõn lộ ra một nụ cười tà dị, mái tóc hoàng kim như sóng biển cũng cuộn lên. Trong ánh mắt kinh ngạc của người, hắn đột nhiên biến mất, sau đó lại xuất hiện trên đường Đệ Ngũ Kiếm Đảm đang chém xuống.

"Ầm!"

Khí tức hắc ám thuần túy từ trong hố đen không gian tuôn ra mãnh liệt, năng lượng đến từ bản thể của Đọa Lạc chi vương trong nháy mắt quét qua bầu trời. Từng đợt lực lượng hắc ám tàn phá những thứ chung quanh, những mảnh nhỏ không gian còn sót lại giữa không trung trong nháy mắt bị quét sạch, tràn về hướng chúng cường giả Thái Cổ đang quan sát phía xa. Ngay cả Lỵ Lỵ An cũng nằm trong phạm vi bao phủ của khí tức hắc ám kia.

- A!

Chúng cường giả Thái Cổ lập tức bay về phía sau, đồng thời giơ hai tay lên, phát ra kình khí hùng hậu.

"Ầm!"

Một tiếng nổ mạnh vang lên, từng cường giả Thái Cổ bị lực lượng hắc ám không thể ngăn chặn đánh bay về phía sau. Bọn họ cố gắng đáp xuống đất, loạng choạng vài bước, một tay ôm ngực, khóe miệng đều trào ra một dòng máu tươi.

Ở bên kia, Lỵ Lỵ An cũng hét lớn một tiếng, bị một luồng kình lực đánh bay ra ngoài, trong nháy mắt hóa thành một điểm đen biến mất trong sương mù, chỉ nghe được một tiếng thét chói tai càng ngày càng thấp:

- Lộ Tây Pháp, tên khốn khiếp ngươi…

Trên không trung, lực lượng hắc ám xuyên qua hư không như dời non lấp bể tràn về hướng Phong Vân Vô Kỵ. Nhưng công kích như sông biển kia khi còn cách hắn mấy trượng, liền phân thành hai, lẳng lặng chảy qua hai bên, ngay cả thân thể cũng không đụng vào.

"Xoẹt!"

Một luồng kiếm quang chợt lóe lên trong bóng đêm rồi biến mất. Không có khí thế kinh thiên, cũng không có thiên tượng đột ngột biến hóa, một kiếm này chỉ hoàn thành một việc, đó là đem Lộ Tây Pháp đang chắn trước người phân thành hai nửa…

Lộ Tây Pháp nở một nụ cười kỳ dị, thân thể như nước chảy chia làm hai, sau đó hóa thành sương mù nhàn nhạt tiêu tán vô tung…

Năng lượng hắc ám đầy trời như cát chảy, tụ lại cách Phong Vân Vô Kỵ mấy trăm trượng. Một bóng người màu đen từ từ hiện ra, nhìn từ ngoại hình, lại giống hệt như hình chiếu của Lộ Tây Pháp trước đó đã bị Phong Vân Vô Kỵ một kiếm chém thành hai nửa.

Rất nhanh, sự thật đã chứng minh, một kiếm kia của Phong Vân Vô Kỵ mặc dù đã phá tan hình chiếu vị diện của Lộ Tây Pháp, nhưng không thể thương hại đến bản thể của hắn. Chỉ cần bản thể còn tồn tại, hình chiếu vị diện có thể không ngừng sinh ra.

Lực lượng hắc ám mênh mông tỏa ra trên người hình chiếu vị diện mới sinh. Không biết vì sao, bản năng của Phong Vân Vô Kỵ cảm thấy hình chiếu vị diện này có chút khác biệt so với trước, không chỉ là về cấp bậc năng lượng.

Cách đó mấy trăm trượng, hình chiếu của Lộ Tây Pháp hấp thu năng lượng do bản thể xuyên qua không gian truyền tới, cả người bốc lên ngọn lửa màu đen hừng hực, mái tóc màu vàng cũng từ chân đến ngọn biến thành màu đen, từng sợi thẳng tắp tản ra sau đầu.

Một khí tức cực kỳ lạnh lẽo từ trên người Lộ Tây Pháp tỏa ra, nhiệt độ trong thiên địa đột nhiên hạ xuống.

"Bách!"

Một tiếng động dị thường vang lên. Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, phía sau Lộ Tây Pháp bỗng xuất hiện một đôi cánh sáng màu đen thật dài.

"Bách!"

Lại là một tiếng động giòn giã. Sau đôi cánh đen kịt đầu tiên, lại có một đôi cánh khác thật dài vươn ra hai bên trái phải.

Ba đôi, bốn đôi, năm đôi… từ sau lưng Lộ Tây Pháp tổng cộng vươn ra mười hai chiếc cánh đen kịt.

Lộ Tây Pháp ngẩng đầu lên, chân phải hơi gập lại. Những đôi cánh dài đến mấy chục trượng, lấp lánh ánh ánh đen từng chiếc vươn thẳng ra. Một cảm giác cổ quái dâng lên trong lòng, chúng cường giả Thái Cổ đều cảm thấy như khí tức hắc ám đầy rẫy tại vùng đất hỗn độn này đang đáp lại sáu đôi cánh rực rỡ kia, giống như chỉ cần Lộ Tây Pháp nguyện ý, mười hai chiếc cánh kia có thể tùy thời điều động lực lượng hắc ám khổng lồ tại nơi này.

Tất cả ánh mắt đều tập trung vào sáu đôi cánh rực rỡ này, một khí tức kỳ dị bao phủ hư không, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh.

Đã từng là đại thiên sứ trưởng của Thiên Đường, Sí thiên sứ cao quý nhất, Sí thiên sứ duy nhất sở hữu mười hai cánh. Hôm nay rơi vào Ma Giới, tất cả vinh quang năm xưa đều biến thành mười hai chiếc cánh đọa lạc này. Ẩn giấu dưới sự hoa lệ của hắc ám là sự cao ngạo của người ở địa vị cao, cùng với một cảm giác nguy cơ cường liệt.

- Khí tức của Đọa Lạc chi vương quá mạnh!

Độc Cô Vô Thương lo lắng nói. Bên cạnh, Tây Môn Y Bắc phát ra một luồng chiến ý cường liệt, tay cầm thiết kiếm kịch liệt run lên, nhưng lại do dự không xuất thủ, bởi vì trong lòng y vẫn không nắm chắc có thể một kiếm giết chết Lộ Tây Pháp trong trạng thái Đọa Lạc chi vương mười hai cánh này.

Đối mặt với Đọa Lạc chi vương thực lực bạo tăng, vẻ mặt của Phong Vân Vô Kỵ vẫn bình tĩnh như trước, không mừng không bi. Trong ánh mắt lo lắng của mọi người, hắn đột nhiên nhắm mắt lại…

Trong thế giới đen trắng, từng chùm kén tơ vô hình từ bản thể Phong Vân Vô Kỵ phát ra, xuyên qua hải dương hỗn độn, biến mất trong cánh cửa hỗn độn tại một giới khác…

Trong núi sâu đầm lớn tại một vị diện không biết tên, mưa như trút nước không ngừng gột rửa những dãy núi nhấp nhô. Cây cối rung lên soàn soạt, gập mình trong gió, lộ ra một bề mặt bóng loáng như một phiến lân quang trên biển…

"Đùng đùng!"

Một tia sét từ trong mây đen dày đặc lóe lên. Trong những dãy núi nhấp nhô, tại một đỉnh núi cao nhất, không gian đột nhiên vặn vẹo một chút. Trong nháy mắt, một gã nam tử áo trắng vẻ mặt hờ hững xuất hiện phía trên, ngầng đầu nhìn những tia chớp lóe lên trên bầu trời. Nước mưa dày đặc xuyên qua thân thể hắn giống như xuyên qua không khí. Trong mắt nam tử áo trắng thoáng hiện lên vẻ không hài lòng, sau đó khi một tia sét xẹt qua phía trên, hắn bỗng biến mất không hề có dấu hiệu giống như khi xuất hiện…

Gần như là ngay khi nam tử kia biến mất tại vị diện này, trong một vị diện phổ thông cách đó mấy cái vị diện, một nam tử áo trắng khác như u minh từ trong hư không hiện lên, có điều lần này thân thể đã ngưng tụ hơn không ít…

Phong Vân Vô Kỵ không ngừng thực nghiệm quy tắc hình chiếu của lĩnh vực tại các vị diện khác nhau. Theo mức độ thôi diễn trong đầu gia tăng, cùng với phản hồi từ tình huống thực tế, quy tắc hình chiếu càng lúc càng hoàn thiện. Đối với những người khác mà nói, tất cả những điều này có lẽ là Thiên Phương dạ đàm *, nhưng đối với Phong Vân Vô Kỵ thì chỉ trong một khoảnh khắc đã hoàn thành một chuỗi quá trình thực nghiệm.

* Xuất xứ từ truyện "ngàn lẻ một đêm" của Ả Rập thời xưa, ý nói những chuyện hoang đường.

Tại phương tây Ma Giới, trong một khu vực rộng lớn, vô số đọa lạc thiên sứ lơ lửng tại không trung. Đông đảo đọa lạc thiên sứ gần như che kín cả bầu trời, đây chính là quân đoàn đọa lạc thiên sứ lừng danh Ma Giới.

Tại trung ương phạm vi thế lực của quân đoàn đọa lạc thiên sứ, một tòa thần điện khổng lồ nằm giữa vài ngọn núi lửa đang hoạt động, đây chính là Chúng Ma điện, nơi ở của Đọa Lạc chi vương. Cấu trúc gồm nhiều cột lớn sừng sững, cực kỳ khổng lồ. Chúng Ma điện từ ngoài vào trong chia làm bảy tầng, do Đọa Lạc chi vương tự mình thiết lập kết giới phòng hộ, lại do Hắc Ám Quân Chủ mượn thần lực, thi triển thần chú khắc vào phù văn thủ hộ, nhằm để gia cố Chúng Ma điện. Trong năm tầng phân cho Địa Ngục thất quân chủ trấn giữ.

Trong Chúng Ma điện, Lộ Tây Pháp thống lĩnh quân đoàn đọa lạc thiên sứ, nắm quyền sinh sát trong tay đang ngồi trên bảo tọa rộng lớn ở giữa. So với hình chiếu, Đọa Lạc chi vương Lộ Tây Pháp có vẻ trẻ hơn, hơn nữa màu sắc của bản thể cũng là màu đen.

Lúc này Đọa Lạc chi vương đang nhắm mắt ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, bên cạnh hắn là hai gã trong số Địa Ngục thất quân chủ có khí tức kỳ dị: Thâm Hải quân chủ Lợi Uy An Đạt và Khủng Bố quân chủ A Tư Đạt La Đặc.

Lúc này, khí tức của Đọa Lạc chi vương trở nên cực kỳ không ổn định, ven rìa bản thể sinh ra nhiều hư ảnh mơ hồ. Dưới ngọn lửa địa ngục to lớn giữa đại điện chiếu rọi, mặt đất bên dưới bản thể Lộ Tây Pháp bỗng xuất hiện một cái bóng không phải của mình, mà là một cái bóng có mười hai chiếc cánh kéo dài về các hướng…

"Sạt sạt!"

Tiếng trầm thấp vang lên trong đại điện. Trên mặt đất trước người Đọa Lạc chi vương Lộ Tây Pháp, một đoàn bóng đen màu trắng bỗng nhiên xuất hiện. Con ngươi của hai gã Địa Ngục quân chủ co rút lại, đang định xuất thủ, lại thấy bóng đen màu trắng chợt biến ảo, torng tiếng sàn sạt đã nhanh chóng cao lên. Một bộ y bào màu trắng dài chấm đất, tóc dài như thác nước, gương mặt lạnh lùng, chính là Phong Vân Vô Kỵ vốn phải ở một không gian khác.

Tay áo trắng tinh bên phải của Phong Vân Vô Kỵ khẽ lay động, bàn tay thon dài trắng nõn từ bên dưới vươn ra, năm ngón tay lật lại. Từng đoàn bóng đen biến ảo, sau đó một thanh Đệ Ngũ Kiếm Đảm khác đã xuất hiện trong tay hắn.

Một cảm giác nguy cơ cường liệt từ đáy lòng dâng lên, Thâm Hải quân chủ Lợi Uy An Đạt và Khủng Bố quân chủ A Tư đạt La Đặc gầm lên một tiếng, lập tức từ trên bậc thềm đánh về phía Phong Vân Vô Kỵ. Từ trong miệng Khủng Bố quân chủ A Tư Đạt La Đặc phát ra tiếng ngâm xướng khàn khàn vang khắp thiên địa, còn phía bên trái, chân phải của Lợi Uy An Đạt đạp một cái, tiếng như sóng biển vang lên trong đại điện…

- Hừ!

Một tiếng hừ lớn vang lên, lực lượng tinh thần vô tận phát ra. Công kích của hai gã Địa Ngục quân chủ còn chưa đến, thân hình đã bị đánh bay. Luận về lực lượng tinh thần, nhìn khắp các tộc cũng ít người có thể sánh được với Phong Vân Vô Kỵ, huống hồ là Địa Ngục thất quân chủ.

"Đinh!"

Đệ Ngũ Kiếm Đảm dựa theo quy tắc hình chiếu tạo thành phát ra một ngân, từ trong tay Phong Vân Vô Kỵ bắn ra, hóa thành một đạo cầu vồng màu đen bắn về trán của Đọa Lạc chi vương Lộ Tây Pháp vẫn đang đờ đẫn bất động. Kiếm khí còn chưa đến, cả Chúng Ma điện đã phát ra tiếng kim loại ma sát chói tai, vết kiếm màu trắng rõ ràng cắt ngang cả sàn điện màu đen…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện