Phong Lưu
Dương Phàm rời khỏi thương minh Kim Nguyên vốn đã khiến người Vương gia tức giận. Hơn nữa, khi hắn gia nhập thương minh Phúc Ngọc, chống đỡ toàn bộ đại vcủa thương minh, số lượng nghiệp vụ phát triển không ngừng, mơ hồ còn đuổi kịp, thậm chí vượt qua khí thế của Đại Thông tiền trang. Rõ ràng đã tạo thành uy hiếp nhất định đối với Đại Thông tiền trang.
Thương trường như chiến trường. Lật đổ đối thủ cạnh tranh là con đường duy nhất của các thế lực kiêu hùng. Cho nên, Vương gia chính là đối tượng hiềm nghi lớn nhất.
Con bà nó là con gấu! Tên Vương Ngạo Phong này hẳn là dựa vào thực lực kinh tế hùng hậu của gia tộc mà đả kích người của mình.
Lão tử sẽ chơi với hắn!
Tuy nhiên, chuyện này thực ra cũng khá đau đầu. Không thể chỉ đơn giản bằng chém chém giết giết là có thể giải quyết vấn đề.
Đường Tiểu Đông theo thói quen xoa xoa hai gò má, đầu óc mạnh mẽ xoay chuyển, nghĩ biện pháp giải quyết. Trong lúc cấp bách lại không nghĩ ra biện pháp gì khả thi. Một chiêu này của Vương Ngạo Phong thực sự là quá nham hiểm, độc ác.
Lôi Mị từ trên lầu xuống, thấy bộ dạng mặt ủ mày chau của hắn, thần tình Dương Phàm lại càng hoảng loạn, trán toát mồ hôi lạnh, y phục trên người đều lấm tấ mồ hôi.
- Ủa? Xảy ra chuyện gì vậy?
Nàng ngạc nhiên hỏi.
Đợi khi Dương Phàm nói lại mọi chuyện một lần nữa, chân mày Lôi Mị cũng nhăn tít lại.
Tuy rằng nàng không thích buôn bán, nhưng sống trong gia tộc nhiều năm, ít nhiều cũng hiểu được một vài sự vụ trong gia tộc, khó tránh khỏi liên quan đến chút ít chuyện buôn bán làm ăn. Mặc dù không có bất cứ tiếng tăm gì trên thương trường, nhưng với sự thông minh tài trí của nàng, những quy luật cơ bản của thương trường, nàng cũng không thể không biết.
Hàng ngày nghe Đường Tiểu Đông, Ngọc Nhược Vân, Kha Vân Tiên và Đường Nhu thương thảo chuyện sinh ý, nàng cũng biết trong giới tài chính Đại Đường, chỉ có Đại Thông của Vương gia, Hối Thông của Dương Phàm là lớn nhất. Mấy tiền trang khác quy mô quá nhỏ, ngay cả liên hợp lại cũng không thể tạo thành uy hiếp gì với Hối Thông, ngược lại, Hối Thông mơ hồ còn có xu thế vượt qua cả Đại Thông.
Thương trường như chiến trường – chân lý đơn giản này ai cũng đều có thể hiểu được. Biểu hiện ra bên ngoài tuy là cạnh tranh công bằng, nhưng bên trong lại ngầm gạt bỏ, chèn ép đối thủ cạnh tranh, hy vọng mình độc chiếm, tiến tới lũng đoạn thị trường.
Đại Thông chèn ép, loại bỏ Hối Thông, trên thương trường vốn cũng là chuyện rất bình thường, chỉ bất quá Vương gia lấy thủ đoạn này đả kích đối thủ, thực sự cũng là quá đê tiện.
Tuy Vương Nguyên Bảo là chủ sự của Vương gia, nhưng do tuổi già sức yếu, hơn phân nửa sinh ý đều giao cho Vương Ngạo Phong quản lý. Việc này khẳng định là mưu kế của hắn.
Lúc đầu, Vương Tam công tử vốn có phong độ anh tuấn tiêu sái, lưu lại ấn tượng rất tốt trong lòng hắn, chỉ là hiện tại, càng ngày càng suy giảm.
Lời đồn bên ngoài truyền đi khắp nơi, khách hàng của Hối Thông không hiểu rõ mọi chuyện đã bị kinh sợ, tâm lý vội vàng rút tiền là phản ứng hết sức bình thường.
Nếu như không mau chóng dập tắt lời đồn này, Hối Thông chắc chắn lâm vào nguy cấp.
Loại bỏ lời đồn chỉ là biện pháp bề ngoài, hoàn toàn không có khả năng triệt để ngăn lại phản ứng nhất thời của đa số khách hàng. Đồng thời với việc này, trước hết còn cần phản ổn định tâm lý khách hàng, chứng minh cho họ thấy Hối Thông hoàn toàn có đủ tiền mặt. Như vậy mới không ảnh hưởng đến uy tín.
Ngân lượng khách hàng gửi vào trước đó, hơn phân nửa đã được Dương Phàm sử dụng để đầu tư các lĩnh vực khác. Lúc này muốn gom góp tiền mặt cho Hối Thông, thực sự là túi tiền không đáy, nhưng để cứu Hối Thông, cũng chỉ có thể tiếp tục kiên trì chống đỡ
mà thôi.
Nàng nói ra suy nghĩ của mình, Đường Tiểu Đông trầm từ một lát, đột nhiên vỗ đùi nói:
- Theo cách của Mị nhi đi!
Hắn y lời Lôi Mị, gom góp tiền mặt, nghĩ biện pháp ổn định tâm lý khách hàng.
Lập tức triệu tập toàn bộ nhân viên của thương minh Phúc Ngọc tới họp, nói ra biện pháp giải quyết nguy cơ của Hối Thông.
Toàn bộ thành viên của thương minh Phúc Ngọc bao gồm cả hắn trong đó đều không có khả năng gửi tất cả ngân lượng tại Hối Thông, ít nhiều cũng có rải rác ở các tiền trang khác, phỏng chừng có thể đủ khiến mọi người an tâm phần nào. Thậm chí ngay cả tiền trang Đại Thông của Vương gia đôi khi cũng có tồn tại một ít.
Ý tứ của Đường Tiểu Đông rất rõ ràng, yêu cầu mọi người rút hết tiền của mình đang gửi trong các tiền trang khác ra, giải quyết nguy cơ trước mắt của Hối Thông.
Không nói đến việc mình là thành viên của Hối Thông, một khi Hối Thông sụp đổ, tổn thất của mọi người càng thêm thảm trọng, nói không chừng còn có thể mất cả vốn lẫn lời.
Dù sao, đại bộ phận lợi nhuận do việc buôn bán đem lại đều được gửi
Đề nghị của Đường Tiểu Đông được tất cả mọi người nhất trí thông qua.
Kỳ thực, mọi người đều bị Vương gia bức tới tuyệt cảnh, không liều mạng giúp Hối Thông tiền trang chống đỡ, giải quyết nguy cơ trước mắt, ai cũng đều sẽ tổn thất thảm trọng.
Tất cả mọi người dựa theo thỏa thuận khẩn cấp hành động, đều phái người đến các tiền trang khác rút tiền mặt về, sau đó lại tập trung tại Trung tâm ngu nhạc.
Đường Tiểu Đông bí mật sao chép lại sách H bán ra với lợi nhuận vô cùng lớn. Sao được hơn mười tập, mỗi tập có tới cả vạn bản. Mỗi quyển như vậy kiếm tới hơn năm mươi lượng. Nếu cứ tính theo quy tắc này, số tiền kiếm được thực khiến người khác phải ganh tỵ.
Số tiền này hắn để Tần Thiên Bảo dùng tên giả gửi vào Đại Thông tiền trang. Ngoại trừ Kha Vân Tiên và Tần Thiên Bảo, không còn người nào khác biết chuyện này.
Vốn là lo lắng bị chúng nữ phát hiện, rất có thể sẽ dẫn tới một phen đầu rơi máu chảy, rốt cục lúc này đã có kỳ binh, có thể đứng sau màn điều khiển.
Tài khoản trong Đại Thông tiền trang lần lượt dùng tên của mười mấy thuộc hạ khai báo, do đám người Tần Thiên Bảo và Đường Mộc phụ trách, chuyển tiền mặt trở lại trung tâm ngu nhạc.
Trước khi mời dự họp hội nghị thương minh, một vài huynh đệ tinh anh đã phụng mệnh xuất môn, truyền bá các loại tin tức vỉa hè. Nguồn truyện: truyenbathu.vn
Cuối cùng, bên ngoài Hối Thông tiền trang đã chật ních người xếp hàng rút tiền, thái độ mọi người đều lo sợ, nghi hoặc, lo lắng rằng không đủ tiền mặt để rút, số tiền mồ hôi nước mắt tích góp cả nửa cuộc đời sẽ không cánh mà bay.
Nếu như Hối Thông tiền trang đóng cửa, cho dù lột da lão bản cũng chẳng thể lấy lại được số tiền của mình, hỏi ai không lo lắng chứ?
Dù sao bên ngoài tiền trang hiện tại cũng vô cùng tấp nập. Tràng diện náo nhiệt kia tuyệt đối không thua gì lễ hội hay các loại quốc gia đại sự.
Chương 280: Đại chiến tài chính
Dương Phàm rời khỏi thương minh Kim Nguyên vốn đã khiến người Vương gia tức giận. Hơn nữa, khi hắn gia nhập thương minh Phúc Ngọc, chống đỡ toàn bộ đại vcủa thương minh, số lượng nghiệp vụ phát triển không ngừng, mơ hồ còn đuổi kịp, thậm chí vượt qua khí thế của Đại Thông tiền trang. Rõ ràng đã tạo thành uy hiếp nhất định đối với Đại Thông tiền trang.
Thương trường như chiến trường. Lật đổ đối thủ cạnh tranh là con đường duy nhất của các thế lực kiêu hùng. Cho nên, Vương gia chính là đối tượng hiềm nghi lớn nhất.
Con bà nó là con gấu! Tên Vương Ngạo Phong này hẳn là dựa vào thực lực kinh tế hùng hậu của gia tộc mà đả kích người của mình.
Lão tử sẽ chơi với hắn!
Tuy nhiên, chuyện này thực ra cũng khá đau đầu. Không thể chỉ đơn giản bằng chém chém giết giết là có thể giải quyết vấn đề.
Đường Tiểu Đông theo thói quen xoa xoa hai gò má, đầu óc mạnh mẽ xoay chuyển, nghĩ biện pháp giải quyết. Trong lúc cấp bách lại không nghĩ ra biện pháp gì khả thi. Một chiêu này của Vương Ngạo Phong thực sự là quá nham hiểm, độc ác.
Lôi Mị từ trên lầu xuống, thấy bộ dạng mặt ủ mày chau của hắn, thần tình Dương Phàm lại càng hoảng loạn, trán toát mồ hôi lạnh, y phục trên người đều lấm tấ mồ hôi.
- Ủa? Xảy ra chuyện gì vậy?
Nàng ngạc nhiên hỏi.
Đợi khi Dương Phàm nói lại mọi chuyện một lần nữa, chân mày Lôi Mị cũng nhăn tít lại.
Tuy rằng nàng không thích buôn bán, nhưng sống trong gia tộc nhiều năm, ít nhiều cũng hiểu được một vài sự vụ trong gia tộc, khó tránh khỏi liên quan đến chút ít chuyện buôn bán làm ăn. Mặc dù không có bất cứ tiếng tăm gì trên thương trường, nhưng với sự thông minh tài trí của nàng, những quy luật cơ bản của thương trường, nàng cũng không thể không biết.
Hàng ngày nghe Đường Tiểu Đông, Ngọc Nhược Vân, Kha Vân Tiên và Đường Nhu thương thảo chuyện sinh ý, nàng cũng biết trong giới tài chính Đại Đường, chỉ có Đại Thông của Vương gia, Hối Thông của Dương Phàm là lớn nhất. Mấy tiền trang khác quy mô quá nhỏ, ngay cả liên hợp lại cũng không thể tạo thành uy hiếp gì với Hối Thông, ngược lại, Hối Thông mơ hồ còn có xu thế vượt qua cả Đại Thông.
Thương trường như chiến trường – chân lý đơn giản này ai cũng đều có thể hiểu được. Biểu hiện ra bên ngoài tuy là cạnh tranh công bằng, nhưng bên trong lại ngầm gạt bỏ, chèn ép đối thủ cạnh tranh, hy vọng mình độc chiếm, tiến tới lũng đoạn thị trường.
Đại Thông chèn ép, loại bỏ Hối Thông, trên thương trường vốn cũng là chuyện rất bình thường, chỉ bất quá Vương gia lấy thủ đoạn này đả kích đối thủ, thực sự cũng là quá đê tiện.
Tuy Vương Nguyên Bảo là chủ sự của Vương gia, nhưng do tuổi già sức yếu, hơn phân nửa sinh ý đều giao cho Vương Ngạo Phong quản lý. Việc này khẳng định là mưu kế của hắn.
Lúc đầu, Vương Tam công tử vốn có phong độ anh tuấn tiêu sái, lưu lại ấn tượng rất tốt trong lòng hắn, chỉ là hiện tại, càng ngày càng suy giảm.
Lời đồn bên ngoài truyền đi khắp nơi, khách hàng của Hối Thông không hiểu rõ mọi chuyện đã bị kinh sợ, tâm lý vội vàng rút tiền là phản ứng hết sức bình thường.
Nếu như không mau chóng dập tắt lời đồn này, Hối Thông chắc chắn lâm vào nguy cấp.
Loại bỏ lời đồn chỉ là biện pháp bề ngoài, hoàn toàn không có khả năng triệt để ngăn lại phản ứng nhất thời của đa số khách hàng. Đồng thời với việc này, trước hết còn cần phản ổn định tâm lý khách hàng, chứng minh cho họ thấy Hối Thông hoàn toàn có đủ tiền mặt. Như vậy mới không ảnh hưởng đến uy tín.
Ngân lượng khách hàng gửi vào trước đó, hơn phân nửa đã được Dương Phàm sử dụng để đầu tư các lĩnh vực khác. Lúc này muốn gom góp tiền mặt cho Hối Thông, thực sự là túi tiền không đáy, nhưng để cứu Hối Thông, cũng chỉ có thể tiếp tục kiên trì chống đỡ
mà thôi.
Nàng nói ra suy nghĩ của mình, Đường Tiểu Đông trầm từ một lát, đột nhiên vỗ đùi nói:
- Theo cách của Mị nhi đi!
Hắn y lời Lôi Mị, gom góp tiền mặt, nghĩ biện pháp ổn định tâm lý khách hàng.
Lập tức triệu tập toàn bộ nhân viên của thương minh Phúc Ngọc tới họp, nói ra biện pháp giải quyết nguy cơ của Hối Thông.
Toàn bộ thành viên của thương minh Phúc Ngọc bao gồm cả hắn trong đó đều không có khả năng gửi tất cả ngân lượng tại Hối Thông, ít nhiều cũng có rải rác ở các tiền trang khác, phỏng chừng có thể đủ khiến mọi người an tâm phần nào. Thậm chí ngay cả tiền trang Đại Thông của Vương gia đôi khi cũng có tồn tại một ít.
Ý tứ của Đường Tiểu Đông rất rõ ràng, yêu cầu mọi người rút hết tiền của mình đang gửi trong các tiền trang khác ra, giải quyết nguy cơ trước mắt của Hối Thông.
Không nói đến việc mình là thành viên của Hối Thông, một khi Hối Thông sụp đổ, tổn thất của mọi người càng thêm thảm trọng, nói không chừng còn có thể mất cả vốn lẫn lời.
Dù sao, đại bộ phận lợi nhuận do việc buôn bán đem lại đều được gửi
Đề nghị của Đường Tiểu Đông được tất cả mọi người nhất trí thông qua.
Kỳ thực, mọi người đều bị Vương gia bức tới tuyệt cảnh, không liều mạng giúp Hối Thông tiền trang chống đỡ, giải quyết nguy cơ trước mắt, ai cũng đều sẽ tổn thất thảm trọng.
Tất cả mọi người dựa theo thỏa thuận khẩn cấp hành động, đều phái người đến các tiền trang khác rút tiền mặt về, sau đó lại tập trung tại Trung tâm ngu nhạc.
Đường Tiểu Đông bí mật sao chép lại sách H bán ra với lợi nhuận vô cùng lớn. Sao được hơn mười tập, mỗi tập có tới cả vạn bản. Mỗi quyển như vậy kiếm tới hơn năm mươi lượng. Nếu cứ tính theo quy tắc này, số tiền kiếm được thực khiến người khác phải ganh tỵ.
Số tiền này hắn để Tần Thiên Bảo dùng tên giả gửi vào Đại Thông tiền trang. Ngoại trừ Kha Vân Tiên và Tần Thiên Bảo, không còn người nào khác biết chuyện này.
Vốn là lo lắng bị chúng nữ phát hiện, rất có thể sẽ dẫn tới một phen đầu rơi máu chảy, rốt cục lúc này đã có kỳ binh, có thể đứng sau màn điều khiển.
Tài khoản trong Đại Thông tiền trang lần lượt dùng tên của mười mấy thuộc hạ khai báo, do đám người Tần Thiên Bảo và Đường Mộc phụ trách, chuyển tiền mặt trở lại trung tâm ngu nhạc.
Trước khi mời dự họp hội nghị thương minh, một vài huynh đệ tinh anh đã phụng mệnh xuất môn, truyền bá các loại tin tức vỉa hè. Nguồn truyện: truyenbathu.vn
Cuối cùng, bên ngoài Hối Thông tiền trang đã chật ních người xếp hàng rút tiền, thái độ mọi người đều lo sợ, nghi hoặc, lo lắng rằng không đủ tiền mặt để rút, số tiền mồ hôi nước mắt tích góp cả nửa cuộc đời sẽ không cánh mà bay.
Nếu như Hối Thông tiền trang đóng cửa, cho dù lột da lão bản cũng chẳng thể lấy lại được số tiền của mình, hỏi ai không lo lắng chứ?
Dù sao bên ngoài tiền trang hiện tại cũng vô cùng tấp nập. Tràng diện náo nhiệt kia tuyệt đối không thua gì lễ hội hay các loại quốc gia đại sự.
Bình luận truyện