Chương 22: Chương 22: được như ý nguyện
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânVừa rồi mẹ Lục cao hứng quá sớm, bị Lục Hành Tung nhắc nhở cũng cảm thấy có đạo lý.
Gia đình họ Lục đều là những người có trí thức, không ai có ý nghĩ phụ nữ kết hôn sớm sẽ ở nhà giúp chồng dạy con. Mẹ Lục cũng là một người phụ nữ, càng hiểu phụ nữ tuổi sinh con tốt nhất không phải mười chín.
Đây cũng là lý do tại sao Lục Hành Tung muốn cưới Giang Dao mẹ Lục vẫn luôn không đồng ý, Giang Dao còn quá trẻ.
“Nói đến nói đi, dù sao nó đều được như ý nguyện đi Giang Nam học đại học y?” Lục Vũ Tình chế nhạo, tuy không biết hai người ở bên ngoài nói chuyện gì hay vì Giang Dao luôn im lặng sự thật thủ đoạn lợi hại, vài câu dỗ dành làm Lục Hành Tung xoay quanh.
Ở trong mắt Lục Vũ Tình, Lục Hành không phải đứa nhóc dễ lừa gạt, từ nhỏ Lục Hành Tung rất thông minh, chỉ sợ hồng nhan hoạ thuỷ toàn bộ lý trí của hắn đều bị cẩu tha mất.
Nhưng Lục Vũ Tình có thể cảm nhận rất rõ, sau khi Lục Hành Tung đi từ ngoài vào tâm tình rất tốt.
“Được rồi Vũ Tình, đây là chuyện của em trai và em dâu, hai vợ chồng đã thương lượng tốt, nếu hai người đã quyết định vậy làm bọn họ tự giải quyết.” Ba Lục cũng nghe được ẩn ý trong lời nói Lục Vũ Tình, nhìn vào mắt cô ngăn cô ngừng nói.
Lục Vũ Tình hừ một tiếng, “Con biết, dù sao Lục Hành Tung vui liền tốt.” Lời nói cũng mang điểm bất đắc dĩ.
“Quyết định như vậy đi, học đại học ở Giang Nam.” Mẹ Lục thoả hiệp, giống như ba Lục nói, hai đứa tự đưa ra quyết định của mình, bọn họ vui vẻ thì tốt, làm cha mẹ can thiệp quá sâu cũng không tốt, tất cả đã trưởng thành cũng không phải đứa bé bảy tám tuổi.
Đại học y Giang Nam cũng là đại học y trọng điểm phía Nam, mẹ Lục nghĩ, lời này nói ra ngoài thật hãnh diện, có một cô con dâu bản lĩnh. Sau khi tốt nghiệp đại học y làm bác sĩ, tốt xấu nghề nghiệp này cũng rất danh giá, càng làm người hâm mộ.
Nghĩ xong, mẹ Lục đối với Giang Dao tuổi nhỏ chưa hiểu hết chăm sóc người khác cũng không quá để ý. Dù sao, hai vợ chồng chỉ cần tình cảm tốt, Giang Dao sẽ trưởng thành, sẽ hiểu được điều này.
Sau khi ăn cơm trưa, Lục Hành Tung, Giang Dao và hai vợ chồng Lục Vũ Tình cùng nhau ra cửa, vợ chồng Lục Vũ Tình cũng phải về thành phố đi làm, Lục Hành Tung và Giang Dao cần về thôn Giang Thị. Nơi Giang Dao từ nhỏ lớn lên, nhà mẹ đẻ cô.
Lục Hành Tung lấy xe đạp ba Lục cùng Giang Dao ra khỏi nhà, từ nhà họ Lục đến thôn Giang Thị nhà mẹ Giang Dao mất nửa tiếng đi xe đạp, thời kỳ đầu phương tiện phổ biến nhất chính là xe đạp, sau khi phá bỏ sự dụng phiếu mua đồ vật, gia đình có chút điều kiện trong nhà sẽ mua một chiếc xe đạp làm phương tiện đi lại.
Xe ô tô nhỏ ở trong trấn vẫn là đồ vật hiếm lạ, Lục goa hẳn là ngoại lệ, ba Lục không phải mua không nổi mà sinh hoạt ở trấn mua không dùng được, nhưng Lục Hải Hưng sinh hoạt ở thành phố thật ra có xe con, ngày thường cuối tuần không có việc gì thường xuyện tự mình lái xe mang theo con gái Lục Tiếu Tiếu trở về trấn cùng gia đình ăn cơm đoàn viên.
Đi được nửa đường, Giang Dao ngồi sau xe đạp một tay cầm kem Lục Hành Tung vừa mua cho nàng, một tay ôm eo Lục Hành Tung phía trước để không ngã xuống đường.
Phía trước, Lục Hành Tung cảm nhận bàn tay trên eo, phảng phất nghe được âm thanh cô gái nhỏ ngồi đằng sau một bên ăn kem một bên hừ hừ thoả mãn, tâm tình cô tựa hồ thực không tồi.
Bình luận truyện