Rốt Cuộc Em Là Ai?
Chương 25
Bóng người loay hoay rồi biến mất nhanh chóng khi nghe tiếng chân của một ai đó bước tới, nhưng không may, lúc trốn đi đã lộ phần đuôi áo.
-Ai đó? -Tên đó rụt rè, chắc người mới vô đây mà.
-Tôi đây, tôi bị té xuống đây, không có gì đâu, anh mau đi trực đi khéo có người tới làm phiền Trương tiểu thư -Người đó đánh hơi được đây là người mới nên sử dụng trò lừa con nít cũng biết này để dụ.
-Được rồi, anh nhớ cẩn thận -Tên “lính” canh không hề nghi ngờ gì cả. Đúng là dễ bị lừa.
Đợi tên này đi được một đoạn, người đó mới dám đứng lên, thở phào, ngay lập tức thấy cánh tay bị ai đó gĩư lấy và nắm chăt lại.
-Tôi biết trong chuyện này có vấn đề mà, anh không phải người ở đây, anh không có bộ phục trang của nhưng người ở đây, anh đến đây nhằm mục đích gì? -Tên lúc nãy làm cho một tràng, tên này quá nguy hiểm.
Người đó vẫn im lặng không nói tiếng nào.
-Để tôi đưa anh vào gặp cô chủ -Tên lính đẩy mạnh người đó
Ngừơi đó chỉ lẳng lặng đi theo. Cũng may khuôn mặt được che bởi lớp khăn đen nên sẽ khó thấy được là ai. Dù sao thì chắc cũng không ai biết.
-Thưa cô chủ, tôi đã bắt được một tên vừa đột nhập vào -Tên lính vừa nói vừa đẩy mạnh người đó làm người đó suýt hôn đất mẹ.
-Lui -Một từ ngắn gọn và đầy súc tích (-_-#)
Tên lính ngoan ngoãn lui đi. Trong căn phòng chỉ còn ả Duy và người đó....
-Ngươi tên gì? -Ả nhếch mép.
Không khí im lặng bao trùm.
“Chát”- 5 dấu tay của ả in đậm lên mặt người đó.
-Mày không nói tao tát mày nữa -Ả thay đổi cáh xưng hô nhanh thiệt.
-H... Hải -Không phải là sợ nhưng Hải nghĩ đã đến lúc hành động.
-Mày đến đây theo lệnh của con Nhi có phải không? -Ả nhếch mép vì tưỏng Hải sợ ả.
-Nhi? Nhi nào? -Hải tròn mắt đầy vẻ giả nai.
-Không phải con Nhi? Mày cũng láo tao biết rõ mà, nếu không phải nó kêu mày đến thì mày đến đây làm cm gì? -Ả đã mất bình tĩnh trút ra một câu chửi thề.
-Tôi... Tôi đến đây tìm cô, tôi là người rất hâm mộ cô, tôi muốn gặp cô, tôi nghe tụi bạn nói cô rất xinh đẹp, tài năng và giỏi giang, hỏi chúng nó nhà cô ở đâu, tôi muốn đến gặp, chúng nó có chỉ, đến nhà cô, muốn vào gặp nhưng tụi lính ngoài kia không cho nên tôi đành trèo tường -Lời nói dối rất lí lẽ.
Nghe thấy coa người hâm mộ, ả sướng bụng liền, nở mũi vì được khen, hiểu quá mà.
-Thế anh đến gặp tôi làm gì? -Giọng ả nhej nhàng mà dịu dàng hẳn đi. Làm ai đó muốn nôn hết ra, nôn triền miên không chỗ nào đựng hết, nhưng thôi, cố nuốt vào, vì nhiệm vụ mà.
-Cô có thể đi đây với tôi chút? -Hải khẽ cười một cách bắt buộc.
-Tôi thấy anh đeo mặt nạ hoài à, anh tháo ra nhé! -Châm ngôn của ả là có trai đẹp là được. Ả muốn thấy trai đẹp, có trai đẹp thì đi, không thì đuổi.
Hải miễn cưỡng tháo ra.... Một nhan sắc thật.....
-Ai đó? -Tên đó rụt rè, chắc người mới vô đây mà.
-Tôi đây, tôi bị té xuống đây, không có gì đâu, anh mau đi trực đi khéo có người tới làm phiền Trương tiểu thư -Người đó đánh hơi được đây là người mới nên sử dụng trò lừa con nít cũng biết này để dụ.
-Được rồi, anh nhớ cẩn thận -Tên “lính” canh không hề nghi ngờ gì cả. Đúng là dễ bị lừa.
Đợi tên này đi được một đoạn, người đó mới dám đứng lên, thở phào, ngay lập tức thấy cánh tay bị ai đó gĩư lấy và nắm chăt lại.
-Tôi biết trong chuyện này có vấn đề mà, anh không phải người ở đây, anh không có bộ phục trang của nhưng người ở đây, anh đến đây nhằm mục đích gì? -Tên lúc nãy làm cho một tràng, tên này quá nguy hiểm.
Người đó vẫn im lặng không nói tiếng nào.
-Để tôi đưa anh vào gặp cô chủ -Tên lính đẩy mạnh người đó
Ngừơi đó chỉ lẳng lặng đi theo. Cũng may khuôn mặt được che bởi lớp khăn đen nên sẽ khó thấy được là ai. Dù sao thì chắc cũng không ai biết.
-Thưa cô chủ, tôi đã bắt được một tên vừa đột nhập vào -Tên lính vừa nói vừa đẩy mạnh người đó làm người đó suýt hôn đất mẹ.
-Lui -Một từ ngắn gọn và đầy súc tích (-_-#)
Tên lính ngoan ngoãn lui đi. Trong căn phòng chỉ còn ả Duy và người đó....
-Ngươi tên gì? -Ả nhếch mép.
Không khí im lặng bao trùm.
“Chát”- 5 dấu tay của ả in đậm lên mặt người đó.
-Mày không nói tao tát mày nữa -Ả thay đổi cáh xưng hô nhanh thiệt.
-H... Hải -Không phải là sợ nhưng Hải nghĩ đã đến lúc hành động.
-Mày đến đây theo lệnh của con Nhi có phải không? -Ả nhếch mép vì tưỏng Hải sợ ả.
-Nhi? Nhi nào? -Hải tròn mắt đầy vẻ giả nai.
-Không phải con Nhi? Mày cũng láo tao biết rõ mà, nếu không phải nó kêu mày đến thì mày đến đây làm cm gì? -Ả đã mất bình tĩnh trút ra một câu chửi thề.
-Tôi... Tôi đến đây tìm cô, tôi là người rất hâm mộ cô, tôi muốn gặp cô, tôi nghe tụi bạn nói cô rất xinh đẹp, tài năng và giỏi giang, hỏi chúng nó nhà cô ở đâu, tôi muốn đến gặp, chúng nó có chỉ, đến nhà cô, muốn vào gặp nhưng tụi lính ngoài kia không cho nên tôi đành trèo tường -Lời nói dối rất lí lẽ.
Nghe thấy coa người hâm mộ, ả sướng bụng liền, nở mũi vì được khen, hiểu quá mà.
-Thế anh đến gặp tôi làm gì? -Giọng ả nhej nhàng mà dịu dàng hẳn đi. Làm ai đó muốn nôn hết ra, nôn triền miên không chỗ nào đựng hết, nhưng thôi, cố nuốt vào, vì nhiệm vụ mà.
-Cô có thể đi đây với tôi chút? -Hải khẽ cười một cách bắt buộc.
-Tôi thấy anh đeo mặt nạ hoài à, anh tháo ra nhé! -Châm ngôn của ả là có trai đẹp là được. Ả muốn thấy trai đẹp, có trai đẹp thì đi, không thì đuổi.
Hải miễn cưỡng tháo ra.... Một nhan sắc thật.....
Bình luận truyện