Chương 56: C56: 55. Một Ngày Này
Chương 55: Một ngày này
Edit: Thanh Phong Ngân Nguyệt
Beta: Phong Thanh Dương
Lê Thốc đọc được tin tức của Ngô Tam Tỉnh mang ra từ trung tâm xà chiểu.
Không có ai biết chi tiết tất cả bước tiếp theo trong kế hoạch của Ngô Tà, đã ở trong mùi của con rắn kia, thong thả truyền đạt cho Lê Thốc.
Đợi đến khi Lê Thốc mở mắt lần nữa, bước đầu tiên của kế hoạch sẽ lập tức trở về không.
Giá trị của tất cả những hy sinh cũng thể hiện sau thời điểm không này.
Đoàn xe từ từ vượt xe Vương Minh đang lái, từng chiếc một, cách xa bọn họ.
Xem ra chỉ là một hồi sợ bóng sợ gió.
Cho dù Ngô Tà đã nghĩ tới các loại khả năng khi lập kế hoạch, đều không tránh khỏi bản thân sẽ có một lần đối mặt chính diện với bọn họ, thế nhưng sau khi đoàn xe từ từ lái đi, hắn vẫn thở phào nhẹ nhõm.
Có một số việc dù tiên đoán được, nhưng căn bản là mình vẫn hi vọng không phải trải qua.
Vương Minh lái xe rất nhanh, Ngô Tà lại đốt lên một điếu thuốc, bảo hắn chậm lại.
Vương Minh từ từ hạ tốc độ, đầu đã đầy mồ hôi lạnh: "Em muốn từ chức được không?"
"Đưa anh đến nơi rồi nói tiếp." Ngô Tà nhả điếu thuốc ra, cởi ba lô trên lưng mình xuống, đóng cửa trên nóc ô tô, sau đó mở chiếc điện thoại ra, trên màn hình không có gì cả, không có bết kỳ tin nhắn ngắn nào. Hắn tắt điện thoại, kiềm chế lo nghĩ trong lòng.
Hắn bỗng nhiên nghĩ đến, nếu như mình ở bên này một đường đều thuận lợi, vậy cũng chứng minh, khổ chiến ở bên kia đã đến mức độ không thể hình dung.
Bắc Kinh Bắc Kinh. Không hề có chút ý nghĩa nào, nhưng lại nhất định phải hi sinh, đặt trên mình những người mình rất không muốn thấy phải hi sinh.
Các cậu còn sống không?
Những vết sẹo trên tay lại bắt đầu đau nhức, cho dù đã hoàn toàn thành sẹo, hắn vẫn có thể cảm giác được loại đau đớn thời điểm cắt lên.
Một ngày này, Ngô Tà đang trên đường về Mặc Thoát, tâm tư phập phồng bất định, trước khi quá nhiều suy nghĩ làm tinh thần của hắn càng không ngừng tan rã, làm một người thiết kế "mê cung", tất cả đối thủ và bạn bè của hắn đều đã ở trong vòng mê cung này, hắn không hề can thiệp vào bất kỳ số mệnh nào, chỉ còn một chuyện cuối cùng đang chờ hắn làm nốt.
Một ngày này, Bắc Kinh bặt vô âm tín, sinh tử của bọn Hoắc Tú Tú chưa biết, bọn họ phải chống đỡ áp lực lớn nhất, gặp phải không chỉ là kẻ địch chưa hề biết, còn có cả đế quốc mà chính họ đã tạo dựng nên. Bọn họ bị cô lập, dường như đã định trước là gặp kết cục bi thảm.
Một ngày này, Giải Vũ Thần đã biến mất trong biển người mênh mông được ba ngày, trên người hắn là sương mù dày đặc, vẫn chưa triển khai, hắn ở ngoài, độc lập với kế hoạch của Ngô Tà, là nhân tố không ổn định nhất, thời gian sắp tới sẽ có tác dụng gì?
Một ngày này, Lương Loan tiếp tục đi tới trung tâm của phế tích, cô không biết số phận chờ đợi mình sẽ là gì, cũng không biết, cô làm quân cờ của Giải Vũ Thần, kế cục sẽ bị sắp đặt ở nơi nào?
Một ngày này, Hắc Nhãn Kính đau đớn vì bệnh tật trong cơ thể, Dương Hảo không biết kết cuộc ra sao, Tô Vạn đối mặt với tuyệt vọng.
Một ngày này, Lê Thốc mở mắt, một phần trong tất cả kế hoạch của Ngô Tà, hoàn toàn thành công.
Mà một ngày này, trên địa cầu, một nơi tối tăm trong lòng đất, một người trẻ tuổi trầm mặc dường như cảm thấy thế giới bên ngoài xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, hắn ít khi cảm giác được sự khác thường như vậy.
Bình luận truyện