Sài Lang Hổ Bái - Quyển 1

Chương 22: Tin dữ



Cả khoảng không tràn ngập sương mù, một người nam nhân nhíu mày, có chút mờ mịt nhìn về phía trước.

Hắn không biết chính mình vì sao lại ở trong này, cũng không biết chạy đi đâu, cứ thế vô thức bước đi ….

Tới khi bắt gặp một bóng người thon dài lẫn trong làn sương mù phía trước ….

“Tiểu Niệm!” Cho dù chỉ có bóng lưng, nam nhân cũng lập tức nhận ra đó chính là con mình. Muốn bước tới gần nó ……. lại vô luận bước nhanh thế nào, khoảng cách giữa hai người vẫn không hề rút ngắn, thoạt nhìn lại như sắp chạm tới đối phương ……

Chấn Niệm tựa hồ nghe thấy tiếng kêu của hắn, hồi lâu sau mới thong thả quay đầu lại ……

Nhất thời, nam nhân ngây ngẩn cả người, thanh âm sau khi nhìn thấy khuôn mặt đối phương như nghẹn lại ….

Đó là con của hắn, đúng vậy…… Nhưng …… Vì sao nó lại trở nên tiều tụy như vậy, còn lưu nước mắt, khiến trái tim hắn lại nhói lên.

“Tiểu Niệm, ngươi xảy ra chuyện gì…… Đừng khóc…… Ba ba lập tức đi qua……” Lúc này ánh mắt nam nhân có chút đỏ lên…… Liều mạng chạy tới, dưới chân lại giống như có vô số bàn tay nắm chặt lấy, nặng nề tới mức hắn chẳng thể nhấc nổi …

“Ba……” Chấn Niệm đột nhiên hướng hắn gọi một tiếng.

Tiếng gọi rất nhẹ, như chất chứa tuyệt vọng.

Hơn nữa, thân thể nó đã dần dần biến mất……

Giống nhau sự tồn tại đang bị gạt bỏ……

“Không!!!!” Trình Chấn Toàn bừng tỉnh, phát hiện chính mình đang nằm trên một chiếc giường màu trắng, xung quanh tràn ngập mùi thuốc sát trùng  ….

“……” Mơ màng sửng sốt hồi lâu, hắn mới dần ý thức được mình đang nằm trên giường bệnh, mà vừa rồi chính là một hồi ác mộng.

“Tỉnh?” Thanh âm từ tĩnh lại tao nhã từ phía sau Trình Chấn Toàn truyền tới. Thân thể đột nhiên cứng đờ, xoay người lại, sắc mặt càng trở nên trắng bệch ……

Thậm chí thân thể, cũng theo bản năng run lên ……

Vì cái gì……

Người này lại ở đây …… Còn mặc quần áo của bác sĩ ……

“Chúng ta lại gặp nhau!” Lan bước tới giường bệnh, chống tay lên đầu giường, bóng trùm lên người nam nhân, hai mắt mỉm cười nhìn sắc mặt trắng bệch của hắn, thoạt nhìn tựa hồ tâm tình cũng không tồi.

“Ngươi…… là bác sĩ ở đây?” Trình Chấn Toàn mơ hồ hỏi, muốn đứng lên, thân thể vừa động, hạ thân bị xé rách lại truyền tới cảm giác đau đớn, nhất khắc sau đó đã bị cánh tay đối phương ôm lấy thắt lưng.

“Đương nhiên, cho nên ta mới ở đây giúp ngươi bôi thuốc, không phải sao?” Lan cười khẽ, ngón tay thon dài thong thả đem gối lót dưới mông Trình Chấn Toàn.

”……” Nam nhân ngẩn người, đột nhiên phát hiện phía dưới cái gì cũng không có mặc, thậm chí áo sơ mi cũng bị cởi hết cúc, tuột xuống bả vai…. Lúc này cả người liền phát lạnh:”Không…… Không cần…… Ô……” Còn chưa nói hết, ngón tay thon dài của đối phương đã trực tiếp tiến vào cơ thể hắn.

“Ngươi có biết không, lúc nãy giúp ngươi tẩy trừ, liền phát hiện nơi đó của ngươi bị không ít nam nhân uy “sữa”, dính đầy tay của ta ……….Sao vậy, ngày hôm qua hai người kia cũng hảo hảo uy ngươi sao?” Ngón tay nhờ thuốc mỡ bôi trơn ở nội huyệt giảo lộng.

“Đủ…… Dừng tay…… Ô……” Đau đớn khiến nam nhân nói cũng không rõ, càng khỏi nói tới việc thoát khỏi kiềm chế của đối phương.

“Sao vậy? Rất đau? Vậy sao ngươi còn trưng ra biểu tình giống như dâm phụ cầu nam nhân làm tình thế kia? Ân?” Lan vẫn như cũ mỉm cười, chính là trong mắt đã mất đi tiếu ý. Động tác dưới tay cũng tăng thêm vài phần cứng rắn.

“…… Dừng, ngươi dừng lại đi ……” Đau đớn khiến nam nhân phát run, ngón tay trong cơ thể càng thêm làm càn, hắn lại chỉ có thể ghé vào trên giường, bất lực thở dốc, hai mắt đều có chút ướt át ………

“Ta sao có thể dừng a, làm một người bác sĩ có đạo đức nghề nghiệp, ta hẳn phải hảo hảo chiếu cố vết thương của bệnh nhân ha?” Lan cười khẽ.

Ngón tay ở trong cơ thể của hắn giống như giảo xà, chậm rãi xâm nhập …… ác ý tăng thêm đau đớn cho hắn, trêu chọc từng điểm mẫn cảm bên trong ….

Làm cho hắn rốt cuộc không có khí lực……

“Ngươi nơi đó…… Nóng quá ……” Nam nhân cuối cùng không chịu nổi, muốn dùng lực giãy thoát, thanh âm trầm thấp của đối phương lại vang lên, sau đó, đầu lưỡi nóng ẩm liếm liếm lỗ tai hắn.

“Như vậy nhiệt, là vì phát sốt sao?…… Hơn nữa, còn giống như xử nữ, đem ngón tay của ta ngậm thật chặt …… Ha ha……” Miệng nói ra ngôn ngữ cực kỳ hạ lưu, bộ dáng lại vẫn bảo trì tư thái tao nhã, tựa như công tử quý tộc ở trong tranh bước ra.

Tao nhã lại sạch sẽ.

Điều kiện tiên quyết là không nhìn tới ngón tay đang tiến nhập thân thể nam nhân của y ……

“……” Hơi hơi thở dốc, tâm trí hỗn loạn của Trình Chấn Toàn đột nhiên hiện lên một cái mộng ảnh, cả người cơ hồ nhảy dựng lên.

“Con ta hiện tại đã xảy ra chuyện gì!!?” Nam nhân dường như đột nhiên khôi phục khí lực, hoàn toàn không nhìn đến hạ thân đang chịu thống khổ dày vò, mạnh mẽ xoay người đối diện với Lan:“Giải phẫu đã làm xong? Kết quả như thế nào?”

“……” Phản ứng của Lan lại khiến hắn sợ hãi.

Lan thu hồi tươi cười, lẳng lặng nhìn hắn, có chút tiếc hận quay đầu thở dài, cái gì cũng chưa nói liền đứng lên.

“Bác sĩ ……….?” Trình Chấn Toàn cảm thấy toàn thân phát lạnh, phản ứng của y là có ý gì?

Nhất thời, tình cảnh trong mộng lại một lần nữa tái hiện trước mắt hắn, vô cùng rõ ràng, rõ đến mức thân thể mất đi khống chế, liên tục run rẩy.

“……” Lan vẫn như cũ không nói gì, yên lặng đi ra ngoài, ngay tại thời điểm Trình Chấn Toàn cơ hồ không thể khống chế cảm xúc chính mình, hắn mới trở lại:“Ta gọi bác sĩ phụ trách của hắn tới nói chuyện với ngươi, ngươi nên chuẩn bị tâm lý.”

“……” Cái gì…… Cái gì chuẩn bị tâm lý……

Lời nói của y càng khiến Trình Chấn Toàn thêm khủng hoảng, lại không dám loạn tưởng………..Ngay cả đoán cũng không dám.

Một lúc sau, bác sĩ của Chấn Niệm đi vào phòng, ân cần chào hỏi Lan, sau đó mới đi tới bên cạnh nam nhân.

“Chấn tiên sinh, ngài hảo.”

“Nhĩ hảo……” Trình Chấn Toàn không hiểu sao tin tức vừa nãy còn gấp gáp muốn biết, hiện tại hắn lại không muốn nghe thấy.

“ Đối với bệnh tình của con trai ngài, ta rất tiếc phải thông báo………..Hắn đã bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để giải phẫu ……..” Thầy thuốc còn muốn thêm vài câu, nhưng là hắn có chút nói không được, bởi vì sắc mặt nam nhân, trắng bệch dọa người……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện