Sát Thần Chí Tôn

Chương 3539: C3539: Đường sống duy nhất



Huyêt Bồ lão tổ vận dụng loại độn thuật này kỳ thực cũng không khác gì là tự sát mãn tính, hắn rất rõ ràng, mặc dù thoát khỏi ra vòng vây của Thiên ma lão tổ, chỉ cần Thiên ma lão tổ cố tình giết hắn, phí chút thời gian và tâm huyết, vẫn có thể thoải mái tìm được hắn, cũng giết chết được hắn.

Cho nên sau khi Huyêt Bồ lão tổ thoát ra, vẫn đang suy nghĩ phương hướng chạy trốn.

Cân nhắc hồi lâu, hắn cũng không tìm thấy phương hướng đào tẩu thích hợp. Hắn cảm thấy cho dù trốn đi đâu đều chỉ còn con đường chết. Trừ phi là lập tức chạy trốn tới vực ngoại, thông qua thông đạo ngoại vực, chạy trốn tới vị diện khác, không bao giờ xuất đầu lộ diện nữa.

Thế nhưng mà dùng trạng thái trước mắt của hắn, không có khả năng chèo chống được tới lúc đó. Hiện tại cho dù hắn bỏ chạy được mười vạn dặm cũng sẽ kiệt sức.

Trong lúc nhất thời Huyêt Bồ lão tổ tuyệt vọng không thôi. Trong lòng hắn tràn ngập cừu hận, tràn ngập oán niệm, hắn hận không phải là thất bại ở chiến trường mà bị Thiên ma nhất mạch hại.

Nghĩ tới việc ra chiến trường thất bại, trong mắt Huyêt Bồ lão tổ đột nhiên hiện lên vẻ quái dị, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía Đông Duyên đảo.

- Đúng rồi.

Trong lúc đó Huyêt Bồ lão tổ đột nhiên cảm thấy mình dường như đã tìm thấy một đường sinh cơ.

Địa phương khác, cho dù hắn độn đi đâu, dường như cũng chỉ còn con đường chết. Nhưng mà ở Đông Duyên đảo, vốn là căn cứ nhân tộc, lại có một đường sinh cơ nhỏ nhoi a.

Huyêt Bồ lão tổ nghĩ tới đây, không ngờ lại không để ý tới tất cả, độn về phía Đông Duyên đảo. Tốc độ cực nhanh, có lẽ đã tới trình độ liều mạng.

Loại độn thuật này hoàn toàn giống như không muốn sống.

Khoảng cách với Đông Duyên đảo bất quá cũng chỉ vài ngàn dặm, hắn thi triển độn thuật đáng sợ này cũng không lâu lắm đã tới ngoài Đông Duyên đảo.

Ngoài Đông Duyên đảo vẫn bình tĩnh như cũ, tàn tích sau khi đại chiến một hồi trong bóng đêm trở nên mơ hồ không rõ.

Nhưng mà thân ở trong trận chiến đó vẫn có thể cảm nhận được vẻ thảm thiết bên trong, lúc này bầu không khí thảm thiết kia còn chưa có tiêu tán.


Huyêt Bồ lão tổ bồi hồi ở ngoài hồi lâu bỗng nhiên mở miệng nói:

- Giang Trần có ở đây không?

Hắn đã không còn thời gian do dự, nếu như tiếp tục do dự, lão tổ Thiên ma nhất mạch nhất định sẽ đuổi tới.

Kỳ thực khi Huyêt Bồ lão tổ tới gần, Giang Trần cũng đã phát giác ra được hắn. Dù sao Đại Lưu ly quang trản không phải là ăn chay, đối với khí tức ma tộc có lực cảm ứng vô cùng tốt.

Chỉ là hắn tuyệt đối không tưởng tượng được người đi tới Đông Duyên đảo lại là Huyêt Bồ lão tổ của Huyết ma nhất mạch, hơn nữa nhìn qua còn đi một mfinh.

- Trong hồ lô của tên này bán thuốc gì đây?

Vẻ mặt Hạ Thiên Trạch nghi hoặc không thôi.

Giang Trần cũng khó hiểu, cẩn thận cảm ứng một phen, lại phát hiện ra đúng là có một mình Huyêt Bồ lão tổ. Cũng không có ma tộc khác mai phục ở phụ cận.

Hơn nữa nhìn vẻ mặt Huyêt Bồ lão tổ này hốt hoảng, toàn thân dường như còn rất yếu ớt, giống như tùy thời có thể vẫn lạc vậy.

- Giang Trần đạo hữu, ta chính là Huyêt Bồ lão tổ của Huyết ma nhất mạch, ta dùng thiên địa thệ ước thề, lần này tới đây không có ác ý mà muốn đưa tới một cọc tạo hóa lớn cho nhân tộc các ngươi. Nếu như có nói ngoa, ta sẽ lập tức thân tử đạo tiêu.

Huyêt Bồ lão tổ này chỉ cầu mong sớm tiến vào Đông Duyên đảo tị nạn cho nên lập tức thề độc, hắn cũng sợ Giang Trần không gặp hắn.

Tu sĩ nhân tộc đều kinh ngạc cực kỳ.

agdn ói:


- Đây là lão tổ Huyết Ma nhất mạch sao? nghe nói lão tổ Huyết ma nhất mạch am hiểu đồng hóa huyết mạch, thường thường có thể bằng vào lực một người làm cho một tông môn hóa thành khôi lỗi của Huyết ma nhất mạch a?

Những điều này tự nhiên Giang Trần biết rõ, nhưng mà hắn quan sát Huyêt Bồ lão tổ này dường như cũng không phải vì thế mà tới đây. Mấu chốt nhất chính là, Huyêt Bồ lão tổ này dường như không phải đang diễn trò.

Trong lúc nhất thời, Giang Trần mở miệng nói:

- Ta sẽ đi gặp hắn, mọi người không cần phải lo lắng, nếu như hắn có âm mưu gì, ta tự có biện pháp thu thập hắn.

Giang Trần cũng không nói mạnh miệng, sau khi đánh xong trận này, tin tưởng của Giang Trần lại tăng lên một phần. Hắn cơ hồ cảm thấy, mình lại sắp đột phá một tầng, tiến vào Thần đạo lục trọng.

Đừng nói là Huyêt Bồ lão tổ này bị thương, cho dù là ở trạng thái đỉnh phong Giang Trần cũng không sợ.

Giang Trần đi ra khỏi Đông Duyên đảo, đi tới vị trí cách mặt Huyêt Bồ lão tổ không xa, nói:

- Chậc chậc, lão tổ Huyết ma nhất mạch sao lại có bộ dáng thảm thương như vậy, ngươi đang diễn trò sao?

Huyết Bồ lão tổ cũng không để ý tới Giang Trần đang châm chọc mình mà thở dài nói:

- Ma tộc bất hạnh, Thiên ma nhất mạch làm ngược ý trời. Hiện tại mười mạch ma tộc chỉ có Thiên ma nhất mạch. Ta đoán ta cũng là tu sĩ duy nhất trong các mạch có thể thoát ra. Giang Trần, bây giờ ngươi phải đánh cuộc một phen.

- Đánh cuộc cái gì?

Giang Trần cười nhạt một tiếng.


- Đánh cuộc ngươi tin được ta hay không. Tin ta, nhân tộc các ngươi có một lần cơ hội chiến thắng. Nếu không tin, trì hoàn mười năm tám năm, tai vạ của nhân tộc các ngươi sẽ tới.

Giang Trần ung dung cười nói:

- Chỉ giáo cho?

- Rất đơn giản, Thiên ma nhất mạch đã thôn phệ những tu sĩ các mạch khác, cướp lấy công lực của bọn họ, cướp lấy thần thông bọn họ. Chỉ cần đợi tới khi bọn họ triệt để luyện hóa những công lực kia, thực lực Thiên ma nhất mạch sẽ tăng vọt lên gấp bội. Đến lúc đó Thiên ma lão tổ dùng một thân công lực công đoạt tạo hóa của mình đánh tới, ai có thể địch lại chứ?

Huyết Bồ lão tổ lo lắng nói tiếp:

- Nếu như ngươi không cho là đúng, chắc chắn sẽ phải chịu thiệt.

Giang Trần lại cười rộ lên:

- Ta nói không tin rồi sao?

- Nói như vậy ngươi tin?

Huyết Bồ lão tổ có chút kinh ngạc nói.

- Tin, Thiên ma bí pháp, đây là bí pháp mà chỉ có Thiên ma nhất mạch biết rõ, ta chỉ hiếu kỳ, ngươi không phải là người Thiên ma nhất mạch thì làm sao biết được?

Ánh mắt Giang Trần lợi hại vô cùng, nhìn chằm chằm vào Huyết Bồ lão tổ, dường như muốn hiểu rõ tất cả bí mật của Huyết Bồ lão tổ.

Toàn thân Huyết Bồ lão tổ run lên:

- Ngươi ngay cả Thiên ma bí pháp cũng biết? Ngươi... Ngươi chẳng lẽ cũng là người Thiên ma nhất mạch?

Giang Trần cười ha hả nói:


- Ngươi cảm thấy đúng như vậy hay sao?

Huyết Bồ lão tổ cười khổ lắc đầu:

- Không giống, nhưng mà Thiên Ma bí pháp trong ma tộc, trừ ta có một lần ngoài ý muốn biết được ra, những người khác hoàn toàn mơ mơ màng màng. Lại không nghĩ rằng, ngươi lại biết rõ. Như vậy xem ra ngươi thực sự là khắc tinh của ma tộc a.

Giang Trần từ chối cho ý kiến, cũng không có nói nhiều mà chỉ thản nhiên nói:

- Các mạch ma tộc các ngươi rốt cuộc hiện tại còn có bao nhiêu lão tổ?

- Trừ ta ra có lẽ còn có mười lăm.

- Nói như vậy sáu lão tổ Thiên ma thôn phệ mười năm lão tổ các mạch khác trong ma tộc sao?

- Có thể nói như vậy.

Huyết Bồ lão tổ gật gật đầu:

- Giang Trần, quả thực ngươi rất lợi hại, nhưng mà một khi để cho Thiên ma nhất mạch luyện hóa công lực sau, Thiên ma bí pháp triệt để được tu thành, nhân tộc các ngươi chắc chắn sẽ sinh linh đồ thán, không ai có thể ngăn cản được Thiên ma nhất mạch, không có ai.

Ngữ khí của Huyết Bồ lão tổ vô cùng ngưng trọng.

Giang Trần lại cười nhạt một tiếng:

- Ma tộc chấn hưng, ngươi với tư cách là đệ tử ma tộc, chẳng lẽ không cao hứng sao?

- hừ, nếu như ta không có tham dự, ma tộc chấn hưng hay không liên quan rắm gì tới ta? Lại nói chấn hưng này là thành lập trên cơ sở hi sinh Huyết ma nhất tộc ta. Ta cần gì phải cao hứng cho bọn chúng? Thiên ma nhất mạch bịp ta, ta phải tận mắt nhìn thấy bọn chúng không may, mới có thể vừa lòng thỏa ý.

Tính cách ma tộc đều vô cùng bất thường, có đôi khi quả thực không thể dùng lẽ thường mà suy xét.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện