Sát Thần Chí Tôn

Chương 3600: C3600: Thiên đạo thái uyên lệnh



Giang Trần bỗng nhiên xuất hiện làm cho hiện trường thoáng cái có chút hoạt kê. Đều là một đám tu sĩ Thần Vương đỉnh cấp tranh đấu bên trên, sao lại bỗng nhiên có một tu sĩ trẻ tuổi xuất hiện.

Xích Thủy Thần Vương thấy Giang Trần bỗng nhiên đứng lên, vội vàng quát:

- Tiểu Chân, không được làm càn, lui ra. Đây là chư hầu Thần Vương đỉnh cấp đọ sức, ngươi nhảy vào vũng nước đục này làm gì?

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Ta không vì cái gì khác, chỉ muốn nói với lão thất phu đại nghịch bất đạo kia một lời mà thôi. Cửu Đỉnh lão nhân ngươi đi ra đây, ta muốn đánh cho ngươi tàn phế, không thể làm gì được mới thôi.

Giang Trần chỉ vào Cửu Đỉnh Thần Vương, vẻ mặt như phán quan.

Cửu Đỉnh Thần Vương không hiểu ra sao, một tiểu tử trẻ tuổi lấy gan từ đâu, không ngờ lại dám khiêu chiến hắn. Người dưới trướng Xích Thủy Thần Vương này đều không có đầu óc như vậy sao?

- Xích Thủy, Xích Thủy tiểu thế giới của ngươi dạy bảo thuộc hạ như vậy sao? Ngươi không biết quản người của mình vậy lão phu sẽ thay ngươi quản giáo.

Cửu Đỉnh Thần Vương ra vẻ đúng lý không buông tha người.

Giang Trần lúc này tràn ngập lửa giận, một cỗ lửa giận, một cỗ huyết khí toàn bộ hội tụ lại một điểm, huyết mạch toàn thân giống như bốc cháy lên.

Áp lực hơn mười vạn năm, khuất nhục kiếp trước kiếp này toàn bộ ngưng tụ ở trên điểm kia.

Oanh.


Sau khi huyết mạch dung hợp, điểm này thoáng cái bị phá tan.

Giang Trần bước vào cảnh giới Thần Vương.

Nhưng mà vào lúc này, đạo phong ấn trong thức hải Giang Trần bỗng nhiên nổ tung, hóa thành một đạo quang mang, biến mất trước mắt Giang Trần.

Sau đó một cái lệnh bài dài bằng bàn tay, rộng nhỏ hơn bàn tay một chút hiển hiện trước mắt Giang Trần. Lệnh bài kia nhoáng lên trước mặt Giang Trần, giống như một thế giới mở cửa với Giang Trần, giống như tinh không vô tận đều đang mở chờ đón Giang Trần.

Tín vật tạo hóa.

Trong lòng Giang Trần khẽ động, một tay bắt lấy vật này, lập tức vận dujgn thần thức, đem vật này nhét vào trong cơ thể mình, bắt đầu rót vào ấn ký thần thức của bản thân.

Nhận chủ.

Tín vật tạo hóa dưới ấn ký thần thức của Giang Trần, bắt đầu bắn ra lực lượng to lớn của thiên địa, tạo thành một vòng xoáy vạn trượng bên người Giang Trần, giống như một thế giới mới sắp được hình thành.

Có người kiến thức rộng rãi, lập tức thất thanh hô lên:

- Đó là cái gì? Đó chính là Thiên đạo Thái Uyên lệnh hay sao?

- Tín vật tạo hóa.


- Tiểu tử này sao có tín vật tạo hóa?

- Ngăn hắn lại, ngăn hắn lại.

Giờ phút này hiện trường đại loạn, cho dù là Kình Thiên Thiên Đế lúc trước đã rút lui lặng lẽ thoáng cái hai mắt tràn ngập vẻ nóng bỏng, lộ ra vẻ tham lam cực độ. Bắc Minh Thần Vương kia cũng lẻn tới trước mặt Kình Thiên Thiên Đế:

- Bệ hạ, đây là tín vật tạo hóa, nếu như có thể lấy được, người chính là Thiên Đế được tạo hóa tán thành a. Từ nay về sau uy chấn thiên hạ, ai dám không phục?

Hai mắt Kình Thiên Thiên Đế đỏ hồng:

- Chúng ta liên thủ. Ngươi giúp ta đoạt được vật này, ngày sau ta sẽ cùng ngươi hưởng Thái Uyên đại thế giới anfy.

Xích Thủy Thần Vương trong lúc nhất thời không kịp phản ứng, nhưng mà hắn lập tức tỉnh ngộ:

- Tiểu Chân, tới bên cạnh ta, bổn vương hộ pháp cho ngươi.

Lăng Hàn Thần Vương cũng hơi có chút kinh ngạc, nhìn qua Giang Trần, mặc dù không có vẻ tham lam, nhưng lại tràn ngập vẻ hiếu kỳ, suy nghĩ.

Ba người khác, Thanh Mộc Thần Vương, Cửu Đỉnh Thần Vương cùng với Bạch Hà Thần Vương đều khó nhịn dục vọng trong lòng. Đều hận không thể tiến lên, đem tín vật tạo hóa kia chiếm làm của mình. Từ nay về sau thống lĩnh Thái Uyên đại thế giới, quân lâm thiên hạ, vạn dân thuần phục.

Nghĩ tới cảnh tượng như vậy, trong lòng những người này dâng lên dã tâm nồng đậm.


Trong lúc nhất thời Giang Trần bị những người kia vây vào giữa.

Chư hầu phía dưới cũng nhao nhao tản ra, đều tự tìm Thần Vương đứng đầu thân cận với mình, hiển nhiên cũng chuẩn bị gia nhập vòng chiến tranh đoạt.

Những tu sĩ tu vi thấp thì tránh né bốn phía.

Cát trưởng lão và Từ trưởng lão giờ phút này đã chạy trốn rất xa, hận không thể tìm nơi bỏ trốn mất dạng. Bọn họ giờ phút này quả thực đã bị dọa tới mức tiểu ra quần. Không thể tưởng tượng được Tiểu Chân trưởng lão này lại có tín vật tạo hóa, đây không phải là muốn gài bẫy bọn họ sao?

Giờ phút này Giang Hoàn lại lạnh lùng cười, chậm rãi đi tới trước mặt Giang Trần.

Đối mặt với nhiều Thần Vương như vậy, Giang Hoàn không sợ hãi chút nào, nụ cười trên mặt tràn ngập châm chọc:

- Cửu Đỉnh, Thanh Mộc, Bạch Hà, ba người các ngươi rốt cuộc ai là hung thủ phía sau màn? Hoặc là ba người các ngươi đều trợ giúp hung thủ?

- Ngươi là ai?

Cửu Đỉnh Thần Vương lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Giang Hoàn.

Giang Hoàn lúc này cũng xé đi lớp ngụy trang, lộ ra bộ mặt thật sự, lộ ra thực lực chân chính của hắn.

- Ta là ai sao? Ta cũng muốn biết ta là ai. Hơn mười vạn năm qua ta không có thân phận, chúng ta chờ trọn vẹn hơn mười vạn năm chính là vì hôm nay. Chính là vì hôm nay đoạt lại thân phận của ta, đoạt lại tất cả những thứ mất đi của Giang gia chúng ta. Các ngươi đều vểnh tai lên mà nghe kỹ đây, ta gọi là Giang Hoàn, là tâm phúc của Thái Uyên Thiên Đế bệ hạ, cũng là tộc nhân của Thái Uyên Thiên Đế bệ hạ. Hôm nay ta nghênh đón Giang Trần hoàng tử, nhi tử duy nhất của Thái Uyên Thiên Đế bệ hạ trở về, mang theo tín vật tạo hóa trở lại. Đám phản tặc các ngươi còn không thúc thủ chịu trói?

Giang Hoàn giờ phsut này đã triệt để bạo lộ thực lực, quả nhiên cũng là cảnh giới Thần Vương.

Cái gì?

Nhi tử độc nhất của Thiên Đế? Phế vật Thái âm chi thể kia sao?


Cửu Đỉnh Thần Vương cười lên ha hả:

- Giang Hoàn? Chưa từng nghe qua. Ta xin ngươi, nói dối cũng có thành ý một chút. Nhi tử độc nhất của Thái Uyên Thiên Đế, Giang Trần hoàng tử trời sinh đã là Thái Âm chi thể, là phế vật được công nhận. hắn có thể luyện hóa tín vật tạo hóa, ngươi cảm thấy mọi người là tiểu hài tử lên ba hay sao?

Ngay cả Xích Thủy Thần Vương cũng âm thầm lắc đầu, lời nói dối này cũng quá không có trình độ.

Nhưng mà Giang Hoàn lại cười lạnh liên tục:

- Cho nên nói các ngươi là ếch ngồi đáy giếng, các ngươi căn bản không biết năng lực và thần thông của Thiên Đế bệ hạ. Giang Trần hoàng tử đã sớm được Thiên Đế bệ hạ cưỡng ép mở luân hồn, hoàn thành chuyển sinh. Một thân tu vi các ngươi cũng nhìn thấy rồi đấy. Đã là cảnh giới Thần Vương, hơn nữa thiếu chủ còn có năng lực mở một chư thiên đại thế giới.

Giang Hoàn nói tới đây, ánh mắt sắc bén quét về phía các tu sĩ bốn phía:

- Chư vị đạo hữu, các ngươi đều là trụ cột của Thái Uyên đại thế giới, chẳng lẽ các ngươi còn nguyện ý sống trong một thế giới hỗn loạn toàn màu đen hay sao? Chẳng lẽ muốn trơ mắt nhìn Thái Uyên đại thế giới sa đọa hay sao? Các ngươi chẳng lẽ không muốn tái hiện huy hoàng của Thái Uyên đại thế giới sao? Thái Uyên Thiên Đế bệ hạ năm đó luyện chế Nhật Nguyệt thần đan, quả thực vi phạm Thiên đạo. Nhưng mà người bị nhốt hơn mười vạn năm, đã sớm chuộc lỗi đủ. Mà nhi tử của người kế thừa tín vật tạo hóa, kéo dài số mệnh cho Thái Uyên đại thế giới, thay đổi càn khôn, đúng là thời điểm chuyển mình của Thái Uyên đại thế giới. Chẳng lẽ các ngươi tình nguyện trợ giúp kẻ đứng phía sau cũng không muốn đón thịnh thế sắp tới của Thái Uyên đại thế giới sao?

Tài ăn nói của Giang Hoàn có thể nói là không phải tốt bình thường.

Mỗi một câu nói đều tuyên truyền giác ngộ, tính đầu độc vô cùng mạnh.

Xích Thủy Thần Vương mừng rỡ cực kỳ, nhìn qua Giang Trần nói:

- Tiểu Chân, ngươi... Ngươi thực sự là Giang Trần hoàng tử chuyển thế sao?

Giang Trần thuận tay lật một cái, bội kiếm năm đó của phụ thân xuất hiện.

- Kiếm này gọi là Trụ cực, chính là thứ phụ thân phong ấn trong thần thức ta. Chư vị đều là nòng cốt của phụ thân ta năm đó, có lẽ cũng biết thanh kiếm này chứ?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện