Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 422: Cơ thể cũng rung lắc một hồi!



Không biết tại sao, anh luôn cảm thấy không thích biệt thự nhà họ Lâm.  

Hơn nữa có Lý Phượng Cầm ở đấy, Trương Minh Vũ cũng không chịu nổi.  

Một lúc sau, Trương Minh Vũ lúng túng nói: "Nếu cô chuyển ra được là tốt nhất, nếu thực sự không được... tôi chỉ đành quay về..."  

Lâm Kiều Hân cũng phân vân nói: "Tôi biết nỗi khổ của anh, nhưng nếu tôi chuyển ra, mẹ tôi nhất định không cho, hơn nữa..."  

"Ở nhà vẫn tiện hơn một chút..."  

Cô cho rằng Trương Minh Vũ đang ở trong khách sạn.  

Nói như vậy, Trương Minh Vũ cũng không biết nên nói gì nữa.  

Trầm ngâm một lúc, anh chỉ có thể cười nói: "Vậy tôi về vậy".  

Nói đến đây, anh thực sự rất lúng túng, Trương Minh Vũ cũng không biết phải nói gì nữa.  

Lâm Kiều Hân thở phào nhẹ nhõm.  

"Vậy... hôm nay anh về với tôi đi?", Lâm Kiều Hân chần chừ hỏi.  

Trong lòng bất giác cảm thấy mong đợi.  

Trương Minh Vũ bây giờ đã có thể đem lại cảm giác an toàn cho cô rồi.  

Hình ảnh mấy lần trước anh dũng cảm lao ra vẫn còn in hằn trong tâm trí cô.  

Trương Minh Vũ cũng ngẩn người.  

Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, bây giờ phiền toái duy nhất chỉ có Lý Phượng Cầm mà thôi.  

Dẫu sao mấy chị cũng đi rồi, về biệt thự cũng không cần thiết, nếu về nhà họ Lâm thì có thể bảo vệ cho Lâm Kiều Hân.  

"Được, vậy tí nữa tôi về với cô".  

Trương Minh Vũ cười nói.  

Mắt Lâm Kiều Hân lóe sáng, cô lặng lẽ gật đầu.  

Hai người không chần chừ nữa, đứng dậy đi ra khỏi nhà hàng.  

Sắc trời đã tối hẳn ròi.  

Đèn led lập lòe, phố xá vô cùng náo nhiệt.  

Sau khi lên xe, Lâm Kiều Hân liền lái xe đến biệt thự nhà họ Lâm.  

Từ đầu đến cuối, trong lòng Trương Minh Vũ cứ cảm thấy có sự lo lắng vô hình.  

Hơn nữa trở lại nhà họ Lâm, chuyện khách sạn nhất định sẽ bị ảnh hưởng không ít.  

Nhưng không quay về, Lâm Kiều Hân sẽ gặp nguy hiểm.  

Khó thật...  

Trương Minh Vũ lặng lẽ thở dài, nhưng bây giờ anh cũng hết cách rồi.  

Hai người nhanh chóng lái được nửa đường rồi.  

Đi qua thành phố náo nhiệt, đến một khu vô cùng yên lặng.  

Cả đường hai người không nói gì, tâm trạng của ai cũng phức tạp.  

Két!  

Đột nhiên tiếng thắng xe chói tai vang lên!  

Trương Minh Vũ nhất thời kinh hãi! Nắm lấy tay vịn bên cạnh theo bản năng!  

Cơ thể cũng rung lắc một hồi!  

Một giây sau, xe dừng ở giữa đường cái!  

Chuyện gì vậy? 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện