Sống Cùng Anh Một Năm

Chương 9: Lễ đường hoành tráng (1)



Trong một nhà hàng 5 năm sao sang trọng. Được trang trí với màu chủ đạo là màu trắng tinh. Hoa hồng đỏ được rải khắp đường đi đến bục lễ đường

Lâm Nhật lịch lãm mặc bộ vét trắng tinh đứng đợi trên bục lễ đường. Trên ngực bên trái cài một bông hoa hồng màu đỏ rực. Bộ vét anh mặc càng làm tôn lên sự quyến rũ ma mị của anh

Đôi mày rậm, đôi mắt sắc bén cùng kèm theo đôi môi mỏng. Ông trời đã quá ưu ái cho anh khi cho anh thêm khuôn mặt lãnh tử cùng với một vóc dáng hoàn hảo. Tạo ra một Lâm Nhật đẹp "không tì vết" như thế này.

Bà Thủy ở dưới hàng ghế đầu nhìn con rể cảm thấy hài lòng vô cùng. Coi như thần linh đã phù hộ cho con bé có một người chồng xuất sắc như thế này. Không chỉ có bà mà chồng bà rất thích anh. Hiểu đạo lý, luôn hay qua thăm ông bà, rảnh rỗi cùng ông đánh cờ vài ván cờ trong suốt một tháng qua. Nếu nói bằng lời thì cũng không đủ để khen ngợi anh, chỉ nói quá tuyệt, anh là một "vật phẩm" quý hiếm vô cùng

Lâm Nhật nhìn thấy vẻ mặt sảng khoái gia đình nhà "vợ" thì nở ra một nụ cười gật đầu nhẹ với gia đình cô

Lúc này, cánh cửa mở ra, ánh đèn màu trắng tập trung về phía cửa vào, cô dâu nhẹ nhàng bước vào. Minh Ngọc khoác trên mình bộ váy trắng tinh bẹt vai, lộ ra nước da trắng mịn của cô cùng với hai xương đòn. Bộ váy ôm sát thân hình của cô, xuất hiện một đường cong tuyệt vời, thêm cho cô vẻ quyến rũ tuyệt đối. Váy của cô rất dài, nếu đi không cẩn thận thì chuyện vấp té sẽ xảy ra thường xuyên. Chiếc váy cưới đã mô tả cô rất kỳ công, khoe ra những phần đẹp nhất của con người cô.

Trên tay cô cầm hoa cưới đủ lại màu sắc nhưng vẫn chủ yếu là hoa hồng đỏ rực. Cô nhẹ nhàng bước từ từ về phía bục lễ đường. Ánh mắt khẽ nhắm nhẹ rồi cũng mở ra. Vẻ đẹp này được mọi người xung quanh thu vào. Mọi người đều im lặng thưởng thức nhan sắc tuyệt đỉnh của cô

Đàn ông không thể không ngắm nhìn cô, đàn bà không thể không trầm trồ. Kể cả anh - Lâm Nhật cũng không thể rời mắt khỏi cô

Hôm nay cô quá xinh đẹp. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào được tô đậm thêm son phấn làm cho cô có vẻ trưởng thành. Thường ngày cô rất "trung thành" với tóc búi nhưng hôm nay tóc cô xã xuống đến ngang khuỷnh. Không ngờ tóc cô đã dài đến như vậy. Vẻ yêu kiều của cô trong bộ váy cưới khiến tim anh trong chốc lát có chút rung động. Đây là cô gái mười một năm trước đây sao? Lâm Nhật không ngăn được vẻ hồi hộp và vẻ mặt vui mừng

Thằng bạn thân chính là phụ rể Đào Khanh đứng bên cạnh anh nở ra một nụ cười khoái chí, kều nhẹ tay anh "Đúng là mỹ nhân nha. Rất thích nhỉ?"

Lời nói của bạn anh khiến anh ngưng cảm giác khoái cảm ấy lại. Trong lòng đang nghĩ cái gì thế? Rung động sao? Anh điên rồi

Liền không hài lòng với lời hắn nói, Lâm Nhật liền khuỷnh mạnh vào bụng của Đào Khanh khiến hắn đau đớn, than vãn trách móc anh "Đúng là có vợ rồi quên hết tình nghĩa anh em"

Lâm Nhật bỏ mặc lời nói trách của hắn, tâm trạng trùng xuống, không được vui mừng. Anh yêu Hà Linh, Hà Linh là người phụ nữ đẹp nhất của anh. Cái suy nghĩ này khiến anh làm bình tâm lại. Bình tĩnh ngắm nhìn cô, không có xúc cảm nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện