Quyển 1 - Chương 17: Đừng ở trước mặt Diệp Cảnh tìm bảo bối?
Ánh lửa xuất hiện ở phương xa, nằm bên ngoài khu vực trung tâm dòng xoáy.
Mắt thấy Yến Triệu Ca vội vàng ổn định lại Nội Tinh Lô, các đệ tử Quảng Thừa Sơn bên cạnh liền vội vàng nói:
- Yến sư huynh, đó chính là Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng mà ngươi muốn tìm sao?
- Ngươi phải ổn định Nội Tinh Lô, chúng ta đi giúp ngươi thu lấy.
Yến Triệu Ca lắc đầu một cái:
- Hoàn cảnh nơi này đối với các ngươi mà nói, vẫn tương đối nguy hiểm, không nên manh động, tự nhiên sẽ có người khác đi thu.
Diệp Cảnh cùng một đám đệ tử trẻ tuổi hiếu kỳ quan sát bốn phía, xem Yến Triệu Ca nói "người khác" là có ý gì.
Sau một lúc, sau lưng mọi người đột nhiên vang lên tiếng gió thổi, có mấy đạo thân ảnh xuất hiện, lướt qua đoàn người, hướng về ánh lửa màu xanh thắm trong sương đen chạy tới.
Trong lòng một đám người trẻ tuổi đều nghiêm nghị, lúc này mới biết có người đi theo phía sau đoàn người của mình.
Mà xem thân pháp của bọn hắn, tuyệt đối không phải Võ giả bình thường có thể làm được, toàn bộ dĩ nhiên đều là người có cấp bậc Tông Sư.
Mà những cao thủ cấp bậc Tông Sư này, lại đều cam tâm im hơi lặng tiếng, như một cái bóng tuỳ tùng theo Yến Triệu Ca.
Không giống với A Hổ công khai bên ngoài, những người này âm thầm ẩn núp, là tuỳ tùng hộ vệ của Yến Triệu Ca, bình thường sẽ không dễ dàng hiện thân, chỉ khi có chỉ thị rõ ràng của Yến Triệu Ca thì mới xuất hiện.
Tràng diện như vậy, làm một đám đệ tử trẻ tuổi, như ở trong mộng mới tỉnh lại.
Bây giờ bọn hắn mới hiểu được nếu không có uy hiếp như Xích Linh Kỳ Chủ ẩn núp, đoàn người của mình dưới tình huống này, theo Yến Triệu Ca tiến nhập Trấn Long Uyên, so với các Nội Cương Tông Sư khác lĩnh đội, là càng thêm an toàn.
Mấy đạo thân ảnh cùng nhau chạy về phía ánh lửa màu xanh thắm, sương đen hơi tán đi, chỉ thấy luồng điện quang ở trong không trung trôi nổi lên xuống, được cuồn cuộn hoả quang bao quanh.
Chính là Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng mà Yến Triệu Ca muốn tìm.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên có hồng quanh mãnh liệt cuộn trào từ sâu trong vùng sương đen hiện lên, giống như một con sông dài mênh mông cuồn cuộn chảy xiết mà qua, trùng kích vào Hoả chủng thổi nó đi xa.
Dưới hồng quang dẫn động, sương đen cũng bạo ngược lên, chấn động không ngừng.
Mấy người áo đen đi thu Hoả chủng, cũng buộc phải cùng Hoả chủng bị thổi đi.
Yến Triệu Ca cau mày lại, vỗ Nội Tinh Lô một cái, tạm thời dừng vận chuyển Nội Tinh Lô lại, sau đó phóng ra, đến khu vực trung tâm dòng xoáy, nhảy tới Hỏa chủng màu xanh thắm trong hồng quang.
Ống tay áo vung vẫy, một đường thanh quang nhanh chóng hiện lên, từ trong ống tay áo bên phải của Yến Triệu Ca bay ra, trực tiếp cắt đứt hồng quang giống như sông lớn này.
Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng hướng về phía trước mà bay lên, tay trái của Yến Triệu Ca đã sớm mang theo một cái bao tay đặc chế, đưa tay ra bắt.
Thế nhưng trong dòng chảy màu đỏ bị cắt đứt, đột nhiên bay ra một huyễn ảnh dữ tợn, trong nháy mắt mang tất cả sương đen không chỗ nào không có trong Trấn Long Uyên, ngưng tụ thành một pho tượng có bộ dáng quỷ thần thật lớn, phảng phất như có trí tuệ, hướng trên đầu của Yến Triệu Ca trảo (cầm, bắt) xuống!
Yến Triệu Ca không lên tiếng mà cười, ống tay áo phải vung lên, thanh quang xuất hiện lần hai, trực tiếp đem quỷ thần do sương đen ngưng tụ chém thành hai khúc!
Theo quỷ thần thật lớn tan biến, sương đen dập dờn trong trời đất trước mắt mọi người càng kịch liệt lên, không gian bên cạnh dường như cũng bị run rẩy, trong chốc lát làm người khác sinh ra cảm giác núi rung động đất, trời đất quay cuồng.
Huyễn ảnh dữ tợn lúc đầu xuất hiện lần nữa, nhưng dường như trở nên hư nhược rất nhiều, bay nhanh về phương xa mà trốn chạy.
Ánh lửa màu xanh thắm chập chờn, trong bóng đêm phiêu đãng.
Chấn động cho sát khí trong Trấn Long Uyên bắt đầu trở nên hỗn loạn và kịch liệt lên, khu vực trung tâm dòng xoáy vốn bình tĩnh, tựa hồ cũng muốn tiêu tán.
Yến Triệu Ca nhíu mày, quyết đoán dặn dò cấp dưới:
- Thứ yêu tà này cùng Trấn Long Uyên dị biến có liên quan, ta phải bắt nó, mấy người các ngươi trông coi Nội Tinh Lô, cùng thu lấy Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng.
- Các sư đệ sư muội, dị biến ở đây đã tiến thêm một bước, trở nên rất nguy hiểm, các ngươi không nên đợi ở khu vực biên giới trung tâm dòng xoáy nữa, hướng vào bên trong thối lui đi.
Dứt lời, liền hướng huyễn ảnh kia đuổi theo.
Đám người Diệp Cảnh, Tư Không Tinh thì nghe theo lời lui về phía sau, mấy người áo đen kia lại hướng về ánh lửa màu xanh thắm bắt tới.
Dòng chảy màu đỏ bị Yến Triệu Ca phá vỡ trước kia, rơi lả tả khắp nơi, cùng một chỗ với sương đen cuộn trào mãnh liệt chấn động, cuốn ánh lửa màu xanh thắm bay khắp nơi.
Một bên Diệp Cảnh cùng mọi người lui về phía sau, một bên tầm nhìn nhìn chằm chằm vào ánh lửa màu xanh thắm, ngón tay chà xát chiếc giới chỉ màu đỏ thẫm trên tay: "Đúng là Ly Diễm Chân Hỏa, tiếp tục lưu lại trong Trấn Long Uyên, quả nhiên là chính xác."
"Ly Diễm Chân Hỏa, chính là cực phẩm trong các loại lửa, loại lửa này lại càng có thể không ngừng đào tạo ra Chân Hỏa, nếu ta chiếm được, có thể sớm mở ra thêm một tầng cấm chế trong giới chỉ."
Tuy rằng trước đây có nhớ thương Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng, nhưng Diệp Cảnh cũng chưa từng nghĩ đến, dĩ nhiên sẽ dễ dàng gặp như vậy.
"Rơi vào trong tay của Yến Triệu Ca, ta muốn mượn, sẽ khiến cho trong lòng hắn và những người khác trong tông môn nghi ngờ, bại lộ sự tồn tại của chiếc giới chỉ này."
"Trước tiên ta đoạt lấy, mở ra cấm chế trong giới chỉ, đến lúc đó lại đem Hỏa chủng giao cho Yến Triệu Ca, đến lúc đó chính là hắn nợ nhân tình của ta."
"Cũng có thể trực tiếp nộp lên tông môn, Hỏa chủng cùng Nội Tinh Lô có liên quan, hiện nay Nội Tinh Lô công việc chung của tông môn, ai có thể cung cấp Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng, tất nhiên là có công lao lớn ."
"Ai nói Hoả chủng này, nhất định phải thuộc về Yến Triệu Ca hắn?"
"Đồ vật còn chưa tới tay, thiên tài địa bảo, người có tài thì đạt được, bây giờ Hỏa chủng là vật vô chủ, vào tới tay ta, liền là cơ duyên của ta!"
"Chẳng qua là, làm sao mới có thể đoạt được Hỏa chủng đây?"
Nhiều ý niệm đang ở trong đầu lướt qua, trước mắt của Diệp Cảnh đột nhiên sáng ngời, ánh lửa màu xanh thắm đang bay chập chờn, dĩ nhiên đi tới lân cận hắn!
Diệp Cảnh cũng là ngẩn ngơ, lập tức kịp phản ứng, khẽ cắn môi, phóng ra, bàn tay đem Hỏa chủng nắm!
Giữa sân, mọi người thấy thế, trong nháy mắt đều im lặng.
Mấy người áo đen kia, lúc đầu cũng ngạc nhiên, phục hồi lại khuôn mặt không biểu tình, nhảy xuống núi đá, không một tiếng động đồng thời phóng nhanh hướng Diệp Cảnh đi tới.
Mấy người Tông Sư, đồng thời nhìn chăm chú một Dẫn Khí trung kỳ Luyện Thể cảnh giới Võ giả, chỉ là tầm mắt cũng đều có thể để cho người khác tan vỡ, chứ đừng nói là đồng thời chạy tới mà mang đến áp lực.
Diệp Cảnh cắn chặt răng, không lùi bước chút nào mà đối mặt cùng bọn hắn.
Tư Không Tinh có chút không rõ nguyên nhân, hơi nhíu mày.
Những đệ tử trẻ tuổi khác, càng lúng túng chẳng biết gì, bầu không khí của tràng diện này ngưng trọng đến cực điểm, làm người ta hít thở không thông.
Đúng lúc này, thanh quang lặp loè ở phương xa, sương mù màu đen bị phá ra lần nữa, Yến Triệu Ca trở lại lần nữa.
- Chuyện gì xảy ra?
Yến Triệu Ca rơi xuống đất, ánh mắt đảo qua, trước hết đã nhìn thấy ánh lửa màu xanh thắm bị Diệp Cảnh nắm trong tay, trong chốc lát không cầm được mà cười.
Lúc này, Yến Triệu Ca thực sự không biết nên dùng loại ngôn ngữ nào để hình dung tâm tình của mình.
Nhân vật chính trong tiểu thuyết đi tầm bảo, xưa nay đều là bá khí bốn phía, "ăn sạch", "lấy sạch", "cướp sạch", có người trên đầu có vầng sáng "đoàn diệt", nói không chừng còn phải thêm "giết sạch". . .
Trời ạ, đây đúng là hồng phúc tề thiên sao?
Vầng sáng của ngươi thật là chọc mù mắt người khác a, đến thám hiểm địa phương nào, toàn bộ đồ tốt đều là của ngươi?
Ý nghĩa là tìm bảo bối trước mặt của ngươi, là ta sai hả?
Không biết có phải hay không là có chuẩn bị tâm lý từ sớm, lúc này Yến Triệu Ca còn rãnh rỗi nghĩ vớ vẩn: "Tay không bắt Hỏa chủng, cũng không sợ bị đốt thành tro, nguyên nhân là do chiếc giới chỉ kia?"
Diệp Cảnh thì gắt gao nắm chặt Ly Diễm Chân Hỏa Hỏa chủng, vẻ mặt quật cường bất khuất nhìn chằm chằm Yến Triệu Ca.
Vì Yến Triệu Ca không cho những người khác phát giác, nên rất nhanh nghiêng mắt đi: "Lại nữa rồi, lại là tình huống này."
Bình luận truyện