Sủng Mị

Chương 169: Chọn người yếu nhất - Sở Mộ đánh trận đầu (hạ)



Đề tài nóng bỏng nhất trong thời gian gần đây đương nhiên là về tiến cử, bên trong Sở gia được nghị luận nhiều nhất không phải là Sở Hưng, mà là Sở Mộ đã làm cho nhiều người cảm thấy kinh ngạc.

Sở Mộ vốn là phế vật bị mất một hồn, mặc dù đạt tới cấp bậc Hồn Sư chỉ có thể triệu hoán ra hai con Hồn sủng, vì thế ở trong mắt mọi người, hắn vẫn luôn ở trạng thái yếu thế.

Rất nhiều người cảm thấy nghi ngờ đối với việc Sở Mộ vẫn đi trên con đường Hồn sủng sư, lại càng không có nghĩ một người vốn không còn một chút hi vọng phát triển lại có thể đứng trên sân thi đấu lúc này.

Những người từng chứng kiến Sở Mộ tranh tài mấy trận trước cũng cảm thấy hắn đã hoàn toàn lột xác, so với bốn năm trước chênh lệch như trời với đất. Những người không biết vẫn ôm thái độ khinh miệt, cảm thấy Sở gia đã hết thời rồi, không ngờ lại cho một người chỉ có thể triệu hoán hai con Hồn sủng ra mặt dự thi.

"Lệ Quân, hành động lưu tình một chút, nếu như tiểu tử này lại có chuyện. Khi Sở Thiên Thừa trở lại, chúng ta sẽ có không ít phiền toái, cái tên kia chính là một tên điên cuồng rất khó đối phó." Thiếu gia chủ Chu Thượng Khách mở miệng nói.

"Không có việc gì lớn, Sở Thiên Thừa kia bây giờ không phải cũng bị phế rồi sao?" Chu Lệ Quân khinh thường nói.

"Nghe nói cấm lệnh của hắn đã được giải trừ, cái tên kia thực lực phập phồng khó đoán lắm, cẩn thận thì tốt hơn. Một khi hoàn toàn xung đột thì Dương gia cũng rất phiền toái." Chu Thượng Khách nói.

Chu Lệ Quân vẫn nhớ đến cảnh ngày hôm qua Sở Mộ nói với mình những gì, vốn muốn dạy dỗ Sở Mộ một lần thật sâu sắc, nhưng nghe Chu Thượng Khách nói như thế đành phải gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Sở Mộ chậm rãi đi vào sân thi đấu, ánh mắt hờ hững nhìn vào Chu Lệ Quân đang đi tới. Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ

Chu Lệ Quân không nói thì còn đỡ, một khi mở miệng là phun ra đủ thứ ngôn ngữ vô cùng ác tâm, nào là lớn lối, ngạo mạn, khinh miệt thay phiên nhau xuất hiện khiến cho những người nghe thấy cũng phải nhíu mày chán ghét.

Có lẽ là bị mẫu thân mình ảnh hưởng, tính cách Sở Mộ vẫn luôn bình tĩnh, ít nói, lạnh nhạt với những thứ biểu hiện ra bên ngoài. Hắn sẽ chú ý nhiều hơn đến sự hàm dưỡng và tính cách tiềm ẩn của con người.

"Ngày hôm qua ngươi nói muốn giết tất cả Hồn sủng ta triệu hoán, không nghĩ tới trận đầu đã gặp ngươi rồi, đúng là cơ hội tốt, tới đây, để ta xem cái tên đáng thương nhà ngươi làm sao giết Hồn sủng của ta." Chu Lệ Quân vừa lên đài đã lập tức khiêu khích.

Sở Mộ một khi tiến vào trạng thái chiến đấu sẽ không muốn nói nhảm, chỉ bình thản niệm chú ngữ triệu hồi Hồn sủng.

Lần này Sở Mộ cũng không triệu hồi Mặc Dã giống như ngày thường, mà trước tiên triệu hồi ra sáu đoạn ba giai Ma Thụ chiến sĩ.

Trải qua Yêu Thụ Tâm và hồn tinh cường hóa, thực lực Ma Thụ chiến sĩ bây giờ có thể nói là mạnh hơn Băng Không Tinh Linh rồi.

"Sáu đoạn ba giai Ma Thụ chiến sĩ? Còn tưởng rằng ẩn tàng Hồn sủng cường đại gì chứ? Cái thứ nhu nhược như vậy cũng đòi khoe khoang khoác lác." Chu Lệ Quân cũng niệm chú ngữ, trực tiếp triệu hồi ra một con bảy đoạn bảy giai Diễm Vĩ.

Diễm Vĩ là cao đẳng cấp nô bộc, nếu như trải qua cường hóa các loại thuộc tính đạt tới bảy đoạn bảy giai thì lực chiến đấu sẽ không thua kém Hồn sủng cấp chiến tướng.

Trong phần lớn những cuộc chiến đấu Hồn sủng sư sẽ triệu hồi ra một con Hồn sủng tỷ thí, chủ yếu là để dò xét đối thủ. Sau đó dựa vào tình thế mới triệu hồi ra Hồn sủng thứ hai, thứ ba chiếm lấy ưu thế.

Nhưng lần này Sở Mộ không có ý định làm như vậy, lập tức niệm chú ngữ triệu hồi ra sáu đoạn hai giai Băng Không Tinh Linh.

"Đinh!"

Băng Không Tinh Linh đã lâu không có ra trận rồi, vừa được Sở Mộ gọi ra đã hưng phấn kêu lên, lại còn dùng tâm niệm nói cho Ma Thụ chiến sĩ không được tranh đoạt đối thủ với nó.

"Triệu hoán ra hai con Hồn sủng nhanh như vậy? Chắc là muốn trực tiếp dùng hình thức hao tổn chiến rồi, sau khi tiêu hao lực chiến đấu của Chu Lệ Quân và Hồn sủng sẽ để cho thành viên thứ hai giải quyết."

"Ừ ừ, nhưng chỉ có hai con Hồn sủng sáu đoạn cấp chiến tướng, hình như cũng không có bao nhiêu tác dụng, ngược lại còn có thể tổn thất một gã đội viên."

Không ít người sáng suốt lập tức nhìn thấu chiến thuật của Sở gia, bắt đầu lớn tiếng nghị luận.

Chu Lệ Quân cũng không có quá mức tự tin, rất quyết đoán triệu hồi ra bản thân thứ hai đầu Hồn sủng.

Một việc vô cùng thú vị chính là Chu Lệ Quân triệu hoán ra Hồn sủng thứ hai cũng là một con Băng Không Tinh Linh. Hơn nữa còn đạt tới sáu đoạn sáu giai, cao hơn Hồn sủng của Sở Mộ bốn giai.

"Chiến đấu bắt đầu!"

Tuyển thủ đã triệu hoán xong, người trọng tài lập tức hô lên ra lệnh, ngay sau đó là một luồng hỏa diễm hiện ra.

"Vù vù vù!"

Hỏa diễm nhanh chóng lan tràn đốt cháy không gian, nhiệt đột theo đó từ từ gia tăng.

"Diễm Vĩ, Phần Mãng."

Chu Lệ Quân lập tức sử dụng hồn niệm ra lệnh cho Diễm Vĩ hai thuộc tính Thú và Hỏa phát động công kích Ma Thụ chiến sĩ.

Mộc hệ vốn kiêng kị kỹ năng Hỏa hệ, nhưng Sở Mộ cảm thấy không cần thiết để cho Băng Không Tinh Linh gia trì hiệu quả Băng Khải cho Ma Thụ chiến sĩ, chỉ hờ hững đứng tại chỗ để cho hai con Hồn sủng yên lặng chờ đợi luồng hỏa diễm nóng rực tới gần

"Băng Tường."

Băng Không Tinh Linh cơ hồ không cần niệm chú ngữ, trong nháy mắt đã hoàn thành buông thả ma pháp Băng Tường, hai bức tường băng lập tức xuất hiện ở trên chiến trường, độ cao tiếp cận hai mươi thước phát ra ánh sáng chói mắt.

"Các ngươi có ai nhìn thấy Băng Không Tinh Linh đọc chú ngữ không?" Băng Tường xuất hiện quá nhanh làm cho Sở Thiên Hằng hơi ngạc nhiên, lập tức quay sang hỏi thăm những thành viên khác.

Mấy người khác chỉ yên lặng lắc đầu, tỏ vẻ bọn họ cũng không thấy Băng Không Tinh Linh đọc chú ngữ, bọn họ tạm thời có thể xác định Sở Mộ - Băng Không Tinh Linh có năng lực khống chế Băng hệ rất tốt.

"Quán Chi Liên."

Sở Mộ hạ lệnh tiếp theo, hai cánh tay của Ma Thụ chiến sĩ đột nhiên vươn dài ra giống như hai sợi xích thật lớn xỏ xuyên vào lòng đất.

Không cần Sở Mộ ra chỉ lệnh, Băng Không Tinh Linh đã kêu lên một tiếng tan rã Băng Tường trong nháy mắt, mấy cái rễ cây của Ma Thụ chiến sĩ đúng lúc xuyên qua Băng Tường, trực tiếp đâm tới bảy đoạn bảy giai Diễm Vĩ.

Băng Tường chỉ dùng để tạo ra hiệu quả trở ngại tầm mắt, ngay khi Băng Tường giải tán, mấy rễ cây sần sùi đột nhiên xuất hiện ở trước mặt làm cho Diễm Vĩ phải bỏ qua kỹ năng Hỏa hệ, bối rối né tránh sang hướng khác.

"Ầm ầm!"

Kỹ năng Quán Chi Liên hung hăng đâm vào hai cột trụ làm hàng rào, không ngờ lại đủ sức trực tiếp xỏ xuyên qua cây trụ to lớn đó.

"Yêu Mộc nảy sinh."

Ma Thụ chiến sĩ buông thả kỹ năng làm sao có thể đơn giản như vậy được.

Hai nhánh cây men theo cột trụ vươn lên thẳng tắp, một trái một phải áp xuống đầu Diễm Vĩ, bỗng nhiên phía trên hai sợi rễ cây Quán Chi Liên sinh trưởng ra vô số nhánh nhỏ tựa như vô số trường xà điên cuồng lao tới.

Hàng loạt nhánh cây, rễ cây xanh biếc nhanh chóng bện thành một tấm lưới Yêu Mộc chằn chịt ập xuống đầu Diễm Vĩ.

Tất cả mọi người không ngờ rằng Sở Mộ - Ma Thụ chiến sĩ còn có kỹ năng tiếp diễn, chính bản thân Chu Lệ Quân cũng không suy nghĩ đến điểm này, trong lúc cấp bách không thể nào kịp thời né tránh. Vì thế nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn Diễm Vĩ bị tấm lưới rễ cây trói chặt.

"Băng Thứ."

Sở Mộ lại truyền ra chỉ lệnh mới.

Băng Không Tinh Linh thi triển Băng Thứ cũng không cần niệm chú ngữ, chỉ kêu lên một tiếng rồi trực tiếp buông thả Băng Thứ (gai băng, chông băng).

Băng Thứ từ trong lòng đất trồi lên, trực tiếp xuyên thấu qua lớp rễ cây chi chít đâm tới thân thể đối thủ.

Trong chớp mắt Băng Thứ đã đạt tới độ cao gần băng cột trụ.

Một đạo Băng Thứ lại có thể dài đến hai mươi thước, lại còn là buông thả trong nháy mắt.

Giờ phút này, tất cả mọi người đã bị cảnh tượng kia trấn trụ, bao gồm cả Chu Lệ Quân đang khống chế bảy đoạn bảy giai Diễm Vĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện