Sủng Mị
Chương 370: Tộc quần Lam Thực Trùng Quái
Đoạn Tân Hà do dự chốc lát nên tốc độ cũng chậm lại mấy phần, khoảng cách song phương lại giãn ra một chút.
Thế nhưng, Đoạn Tân Hà không có ý định bỏ qua đuổi giết Sở Mộ, hắn vẫn tiếp tục ra sức truy đuổi rút ngắn khoảng cách lại gần hơn.
Sở Mộ cũng không có suy nghĩ quá nhiều, vẫn cố gắng chạy trốn về phía quảng trường trung tâm thành.
Rốt cuộc quảng trường trung tâm rộng lớn đã xuất hiện ở trong tầm mắt Sở Mộ. Lúc này tình thế quá mức cấp bách, hắn liền ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú bay thẳng đến tòa kiến trúc của Hồn Điện ở phía nam.
Đại môn Hồn Điện đang mở rộng, trước cửa có hai hàng thủ vệ tổng cộng là hai mươi người uy phong lẫm lẫm. Đám thủ vệ đột nhiên ý thức được có người khống chế Hồn sủng trực tiếp xông vào trong đại sảnh Hồn Điện, lập tức triệu hồi ra Hồn sủng dự định ngăn cản Sở Mộ.
"Vù vù vù!"
Một cỗ hàn phong lạnh như băng đập vào mặt Sở Mộ, đó chính là sát khí phát ra từ chủ nhân Bách Mẫu. Hiện tại cái tên này đã truy đuổi Sở Mộ gần lắm rồi.
Lúc trước Sở Mộ đuổi theo đầu Lam Thực Trùng Quái có thực lực tương đương với tám đoạn Hồn sủng thống lĩnh. Nhưng mà chủ nhân Bách Mẫu đang khống chế Lam Thực Trùng Quái chắc chắn là một con chín đoạn cấp thống lĩnh.
Sở Mộ biết mình không có sức hoàn thủ dù chỉ là một kích, vì thế không dám dừng lại một giây, vội vàng buông thả hồn niệm của mình ra chung quanh khóa vị trí tất cả thủ vệ và Hồn sủng có mặt ở nơi này.
"Dạ, né tránh, xông vào trong."
Sở Mộ không có thời gian đưa ra thân phận cho đám thủ vệ này, ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú trực tiếp xông vào đại sảnh Hồn Điện rồi nói sau.
Dạ Lôi Mộng Thú đã biết rõ lộ tuyến né tránh tối ưu từ tinh thần Sở Mộ truyền tới, thân thể màu đen hóa thành một tia chớp phóng xuyên qua hai mươi con Hồn sủng rồi xông ào ào vào trong Hồn Điện.
"Càn rỡ, trọng địa Hồn Điện làm sao cho phép ngươi chạy lung tung như thế."
Sở Mộ mới vừa xông vào trong Hồn Điện lập tức có một thanh âm hùng hồn vang lên. Người nam tử trung niên này đứng ở trước mặt Sở Mộ vài thước, đối mặt với Dạ Lôi Mộng Thú liều mạng xông thẳng vào nhưng chỉ dùng khí thế cường đại chèn ép Dạ Lôi Mộng Thú phải dừng bước.
"Vù vù vù vù!"
Chủ nhân Bách Mẫu tỏa ra sát khí nồng đậm cũng chạy theo vào đại sảnh, người này dựa vào năng lực ẩn hình muốn giết chết Sở Mộ ở đại sảnh Hồn Điện trong thời gian ngắn rồi lập tức xoay người chạy trốn.
Quả nhiên, sau khi người này vọt vào trong nhưng đám thủ vệ căn bản không có nhận ra được hắn tồn tại.
"Người nào ~!?"
Vị cường giả Hồn Điện chỉ thoáng cái đã nhận ra chủ nhân Bách Mẫu đang có mặt ở nơi này, nhất thời hét lớn một tiếng cảnh báo.
Chủ nhân Bách Mẫu tên là Đoạn Tân Hà vốn là một tên ác bá nổi tiếng bốn phương, không có việc ác nào không dám làm. Nhưng hắn không ngờ được vừa mới chạy vào Hồn Điện đã gặp phải người này, vì thế sắc mặt hắn hơi tái đi, cảm giác được khí thế của vị cường giả Hồn Điện kia bao trùm toàn bộ khu vực trong đại sảnh. Đoạn Tân Hà vội vàng thả ra hồn niệm đối kháng với vị cường giả Hồn Điện.
"Vù vù vù!"
Một luồng sóng xung kích vô hình nổ tung ầm ầm ở vị trí chính giữa hai cường giả, nhất thời trong phạm vi 100 thước vuông bị cuồng phong thổi tung lên, đồ đạc xoay vòng vòng hỗn loạn. Những Hồn sủng sư thực lực kém hơn lập tức bị ném văng ra ngoài.
Cường giả Hồn Điện khẽ chau mày, hiển nhiên hắn cũng không ngờ thực lực đối phương mạnh như thế, dưới tình huống sơ sẩy cũng bị hồn niệm Đoạn Tân Hà đẩy lùi mấy bước.
Đoạn Tân Hà thấy vị cường giả Hồn Điện đã thối lui liền cắn răng một cái hạ quyết tâm, mệnh lệnh cho chín đoạn Lam Thực Trùng Quái đánh tới Sở Mộ, cố gắng xử lý Sở Mộ thật nhanh rồi chạy ra khỏi cái nơi hung hiểm này.
"Thác Vị Ma Ảnh."
Chú ngữ hoàn thành trong phút chốc, trên người Sở Mộ bốc cháy ma diễm màu trắng rồi dần dần lan tràn ra khắp toàn thân Sở Mộ, không khí chung quanh cũng đột ngột hạ xuống nhanh chóng.
Ở vị trí phía sau vị cường giả Hồn Điện chừng năm thước là thân ảnh Sở Mộ ẩn trong Bạch Mị ma diễm, dùng cặp mắt lãnh khốc vô tình nhìn chằm chằm vào chủ nhân Bách Mẫu.
Sở Mộ né tránh hoa lệ sang một bên, sau khi thoát khỏi một kích trí mạng của Lam Thực Trùng Quái, đồng thời cũng trốn ra sau lưng vị cường giả Hồn Điện vô cùng xảo diệu.
Đoạn Tân Hà liền biến sắc, cắn răng tức giận nhưng cũng biết lúc này đã không còn cơ hội giết chết tiểu tử này nữa, vì thế hắn quyết đoán lựa chọn rút lui.
Lam Thực Trùng Quái từ đầu đến cuối vẫn luôn duy trì trạng thái ẩn hình, Đoạn Tân Hà cũng không có bại lộ dung mạo của mình, quá trình giằng co với vị cường giả Hồn Điện chỉ diễn ra trong nháy mắt rồi toàn thân trở lui.
Trong đoạn thời gian này, hai mươi tên thủ vệ Hồn Điện vẫn không có ý thức được người này tồn tại.
Vị cường giả Hồn Điện đứng yên ở nơi đó, cũng không có triệu hoán Hồn sủng ra ngoài, ánh mắt nhìn theo phương hướng Đoạn Tân Hà ly khai, sắc mặt trở nên cực kỳ ngưng trọng. Cho đến khi khí tức Đoạn Tân Hà hoàn toàn biến mất, vị cường giả Hồn Điện mới hòa hoãn thái độ hơn một chút.
Sở Mộ thấy Đoạn Tân Hà và Hồn sủng đã rời khỏi cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, lúc nãy trảo nhận đáng sợ kia đã nhắm ngay vị trí sau lưng của hắn. Nếu hắn không kịp quyết đoán niệm chú ngữ từ trước, khẳng định đã bị chín đoạn Lam Thực Trùng Quái cấp thống lĩnh xé thành hai mảnh rồi.
"Vị tiền bối này, đa tạ cứu giúp."
Sở Mộ cũng biết lễ số, nhanh chóng ôm quyền thi lễ với vị cường giả Hồn Điện.
"Hừ, trước tiên nói ra thân phận của ngươi."
Người trung niên nam tử chậm rãi xoay người, ánh mắt nghiêm nghị nhìn vào Sở Mộ như hai thanh lợi kiếm sắc bén. Khí thế uy nghiêm đó áp tới khiến cho Sở Mộ không dám nói dối một câu.
Sở Mộ cũng biết người trung niên nam tử ở trước mắt rất có thể là một đại nhân vật ở trong Hồn Điện, lập tức lấy Hồn Điện Lệnh ra đưa tới.
Mà lúc này đây Ly lão nhi tự động nhảy ra khỏi không gian giới chỉ, cầm lấy Hồn Điện Lệnh trên tay Sở Mộ rồi chạy tới trước mặt vị cường giả Hồn Điện.
" Vũ điện chủ của Thất Đại Điện a… aa…! Nhìn thấy ngươi ở đây thật sự là quá tốt."
Ly lão nhi hiển nhiên là nhận ra người trung niên này, vừa đi tới vừa mở miệng chào hỏi.
"Tặc lão đầu, hừ, dám chạy đến Hồn Điện của ta gây chuyện, tội này không chết không được."
Cặp mắt Vũ điện chủ nhìn chằm chằm Ly lão nhi, bộ dạng rõ ràng là chán ghét lão gia hỏa nửa người nửa sủng này.
"Vũ điện chủ bớt giận, lần này lão nhi chính là phụng mệnh đi làm việc cho Hồn Điện, trong tay còn có Hồn Điện Lệnh nữa nha!" Ly lão nhi vừa nở nụ cười đắc ý, vừa lắc lắc Hồn Điện Lệnh ở trong tay.
Vũ điện chủ hờ hững nhận lấy Hồn Điện Lệnh, nhưng khi hắn phát hiện đây là Hồn Điện Lệnh có đồ án Nữ Tôn thì chân mày khẽ nhíu lại, lạnh lùng nói:
"Tại sao lệnh bài của Nữ Tôn điện hạ lại ở trong tay người? Chẳng lẽ ngươi đã bắt đầu hoạt động trộm đạo trở lại?"
"Vũ điện chủ, ngươi đừng kích động, nghe ta nói một lời đã."
Ly lão nhi cố ý hắng giọng một cái, bắt đầu tường thuật lại ý chỉ của Nữ Tôn Băng Lam, vì sao lão phụng mệnh làm tùy tùng cho thiếu chủ cùng nhau đi lịch lãm, đồng thời cũng không quên thổi phồng, tự khen mình mấy câu.
Vũ điện chủ mới ban đầu còn không thể nào tin nổi, nhưng nhắc tới Sở Mộ là nhi tử Băng Lam thì Vũ điện chủ liền lộ ra cảm xúc phức tạp, cố ý quay sang đánh giá Sở Mộ hồi lâu, trên mặt hiện ra vẻ không dám khẳng định, nhưng cũng không thể không tin.
"Nữ Tôn điện hạ là mẫu thân của ngươi?"
Cặp mắt Vũ điện chủ ngó chừng Sở Mộ, dùng giọng nói nghiêm túc dò hỏi.
Sở Mộ gật đầu xác nhận, cũng không nói thêm điều gì.
"Vũ điện chủ, ngươi cũng biết thực lực của Nữ Tôn điện hạ thế nào mà. Dù cho ta lợi hại cỡ nào cũng không thể ăn trộm Hồn Điện Lệnh của nàng, cho dù có thành công trộm được cũng không dám chạy đến Hồn Điện giả danh lừa bịp, đúng không?" Ly lão nhi tiếp tục nói.
Ly lão nhi vốn ẩn cư tại Tây Giới, chủ yếu là bởi vì trước kia lão từng đắc tội không ít người, coi như là bị Hồn Điện liệt vào hàng ngũ truy nã gắt gao.
Mà bây giờ lão đi theo Sở Mộ có thể nói là Nữ Tôn ban cho một cơ hội hoàn lương. Dựa vào thân phận tùy tùng của thiếu chủ, lão không cần phải lo lắng bị kẻ thù trước kia chạy tới thu thập, chỉ cần có Hồn Điện Lệnh ở trong tay là có thể nghênh ngang xuất nhập bất kỳ địa phương nào.
Vũ điện chủ do dự chốc lát, cuối cùng vẫn thừa nhận thân phận thiếu chủ của Sở Mộ, dù sao Hồn Điện Lệnh cũng không có chỗ nào đáng nghi. Thân phận Vũ điện chủ ở trong Hồn Điện rất cao, vì thế hoặc nhiều hoặc ít cũng biết Nữ Tôn Băng Lam có một đứa con ẩn cư nơi đất khách quê người xa xôi.
Sở Mộ tuy là thiếu chủ nhưng hắn không cần phải hành lễ, chỉ nhẹ giọng hỏi:
"Tại sao Sở thiếu chủ chọc tới cái tên Đoạn Tân Hà kia?"
"Vũ điện chủ biết hắn là ai hả?" Sở Mộ lập tức hỏi tới.
"Hừ, như thế nào không biết chứ? Cái tên kia là Hồn sủng sư tội ác chồng chất bị Hồn Điện chúng ta truy nã từ lâu. Con chín đoạn Lam Thực Trùng Quái lúc nãy là đệ nhất Nô sủng của Bách Mẫu, cho dù nó ẩn hình ta cũng nhận ra được." Vũ điện chủ trầm giọng nói.
"Chỉ là Nô sủng của Bách Mẫu? Chẳng lẽ con quái vật lúc nãy không phải là Bách Mẫu?"
Sở Mộ nghe thế liền ngẩn người ra, không thể nào ngờ nổi con Hồn sủng khủng bố như vậy vẫn không phải là chủ thể Bách Mẫu.
"Dĩ nhiên không phải, Bách Mẫu mạnh hơn nó nhiều, ta nhớ mấy năm trước tên kia tổng cộng có mười con Lam Thực Trùng Quái là Nô sủng thế hệ đầu tiên, thực lực từ chín đoạn trở lên, ba năm trước đây bị một vị cường giả của chúng ta giết rụng tám con. Cái tên kia liều mạng dẫn theo hai con Lam Thực Trùng Quái và Bách Mẫu chạy trốn, đã rất lâu rồi không dám xuất hiện ở trong đại thành. Nhưng không nghĩ tới tên này lại gan lớn như vậy, dám chạy tới Ly thành làm loạn. Trong khoảng thời gian này khẳng định có không ít người gặp tao ương rồi."
Vũ điện chủ rõ ràng là khinh thường và tức giận đối với Đoạn Tân Hà.
Mười đầu chín đoạn Lam Thực Trùng Quái?!?
Sở Mộ làm thế nào đi nữa cũng không nghĩ tới Đoạn Tân Hà lại kinh khủng đến trình độ này, rồi lại suy nghĩ tới Bách Mẫu của Đoạn Tân Hà còn chưa có xuất hiện. Một tầng mồ hôi lạnh bỗng nhiên chạy dọc sống lưng Sở Mộ rồi xông thẳng lên não.
"Ngươi còn không có nói cho ta biết tại sao lại chọc tới hắn?" Vũ điện chủ hỏi lại lần nữa.
Sở Mộ nhanh chóng phục hồi tinh thần kể lại câu chuyện từ khi tiến vào Ly thành, làm quen Đông Thanh, sau đó sử dụng Thủy công giết chết một đám Lam Thực Trùng Quái, tiếp theo trong quá trình truy đuổi mới vô tình nhìn thấy mặt thật của Đoạn Tân Hà. Cuối cùng bị hắn truy đuổi tới tận nơi này.
"Quá mức càn rỡ rồi, chuyện như vậy đừng nói là một tên thành quan, coi như là tướng quân cũng rất khó giải quyết. Cái tên tiểu tử Đông Thanh kia không phải là con trai thành chủ sao? Tại sao không thông báo cho thành chủ từ sớm chứ?"
Vũ điện chủ không thèm quản Sở Mộ là thiếu chủ hay không, hễ thấy chuyện đáng phê bình là lập tức trách mắng ngay. Đọc Truyện Online Tại
"Vũ điện chủ, ngươi đừng nói như thế, mấy tên cường giả ở Ly thành đâu có chịu quản chuyện này, cả đám đang liều mạng tìm kiếm tung tích Thanh Chập Long kia kìa. Mà thiếu chủ đâu có biết khu vực Tây Nhai lại có một nhân vật kinh khủng như Đoạn Tân Hà tác quái chứ? Có thể tiêu diệt vài trăm con Lam Thực Trùng Quái coi như đã chọc cho Đoạn Tân Hà tức giận đến nổ phổi rồi." Ly lão nhi nói chen vào.
"Ngươi đúng là có can đảm, nhưng Sở thiếu chủ đừng nhúng tay vào chuyện này nữa. Hồn Điện chúng ta sẽ phái người truy nã hắn, bên phía Ly thành sẽ đưa ra một vài cao thủ chuyên trị người này. Mặt khác, Đoạn Tân Hà là một tên tiểu nhân chân chính, chắc chắn hắn đã nhắm trúng ngươi rồi, trong khoảng thời gian này ngươi nên tận lực sống ở ở trong Hồn Điện. Cho dù muốn đi ra ngoài cũng phải báo cho điện chủ Phân điện phái người đi theo hộ vệ. Ta còn có việc phải xử lý, sau này gặp lại." Vũ điện chủ mở miệng nói.
Sau khi dứt lời, Vũ điện chủ trực tiếp gọi một gã phó điện tới thông báo thân phận Sở Mộ cho hắn biết. Rồi không có nhiều lời với Sở Mộ, mà đi thẳng ra ngoài đại sảnh Hồn Điện.
"Ly lão nhi, Vũ điện chủ có phải là phụ thân của Vũ Lang không?" Sở Mộ lập tức dò hỏi.
"Ừ, bằng không lấy tính cách người này sẽ không tùy tùy tiện tiện rời khỏi Chủ Điện chạy đến Ly thành đâu. Chỉ có điều hình như hắn còn không biết thiếu chủ là nhân chứng duy nhất để thẩm lí và phán quyết vụ án con trai hắn." Ly lão nhi cười nói.
"À, thời gian thẩm lí và phán quyết có lẽ cũng sắp đến rồi, nếu như những người đó đều dồn lực chú ý lên người Thiên Thương Thanh Chập Long, không phải là quá trình thẩm lí và phán quyết sẽ bị trì hoãn sao?" Sở Mộ nghi ngờ hỏi.
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra chắc chắn sẽ bị trì hoãn. Một tên Vu Hạ nho nhỏ chết sống làm sao có thể so sánh với Thanh Chập Long." Ly lão nhi nói.
Quảng trường Tây Nhai.
Kế hoạch Thủy công được áp dụng vô cùng thành công, một đoàn thành vệ và không trung vệ đội hiệp lực vây công đã tiêu diệt ít nhất một trăm năm mươi con Lam Thực Trùng Quái.
Trong số một trăm năm mươi con Lam Thực Trùng Quái này có rất nhiều bị chết dưới dòng nước chảy xiết, cũng có không ít mất mạng trong tay thành vệ đội, sau đó bọn họ tung một lưới bắt hết những con may mắn sống sót. Vào lúc đó, mấy gã đội trưởng và Lý Cốc đích thân giết chết mấy con tám đoạn sơ giai Lam Thực Trùng Quái.
Sau khi thống khoái tàn sát đám hung vật một trận khiến cho tất cả thành vệ vô cùng vui mừng, xem như đã báo thù rửa hận cho đồng đội mất mạng lúc trước.
Trải qua một phen xác nhận không còn một con Lam Thực Trùng Quái nào còn tồn tại trong khu vực. Lý Cốc bắt đầu cho người ta giải phóng bức tường ngăn cản dưới lòng đất khơi thông dòng nước.
Mấy đường ống thoát nước trong khu vực Tây Nhai đều chảy về một con sông phía tây thành. Vì muốn tính toán rõ ràng số lượng Lam Thực Trùng Quái đã chết, Lý Cốc cố ý để cho một nhóm người chạy tới con sông đó tung lưới vớt xác tất cả Lam Thực Trùng Quái lên tiến hành kiểm chứng.
Quá trình thoát nước hao phí thời gian cả một buổi tối, nhưng mà đám thành vệ lại có cảm giác run sợ chưa bao giờ ngừng lại.
Bởi vì trong một buổi tối này, bọn họ đã vớt được hơn năm trăm thi thể Lam Thực Trùng Quái ở dưới dòng sông.
Chỗ này có hơn năm trăm cỗ thi thể, cộng thêm một trăm năm mươi con bị thành vệ đội tiêu diệt chính là gần bảy trăm con Lam Thực Trùng Quái. Số lượng hung vật lên tới con số kinh người.
Đám Lam Thực Trùng Quái chia đều thực lực vào khoảng bảy đoạn cấp thống lĩnh, mà bảy trăm con hung vật như thế ẩn núp phía dưới Tây Nhai sẽ là tai họa ngầm đáng sợ đến mức nào đây?
Sau khi tất cả thành vệ xác nhận rõ ràng tin tức kia liền bị cảm giác lo sợ lấp mất niềm vui chiến thắng. Một màn sương u ám bao trùm lên người bọn họ, nhất là thành quan Lý Cốc lúc trước còn định ra quân tìm kiếm kiểu trải thảm.
"Thiếu chút nữa là biến thành tội nhân Ly thành rồi, nếu không phải Sở Thần ngăn cản thì đám người chúng ta đã biến thành thức ăn trong bụng quái vật từ lâu rồi."
Sắc mặt Lý Cốc tái nhợt nhìn vào đống thi thể chất cao như núi ở trước mặt, trong lòng vẫn còn sợ hãi không dứt.
Ngay cả Diệp Khuynh Tư cũng không thể giữ vững trầm mặc, bởi vì nàng không nghĩ tới Lam Thực Trùng Quái ẩn núp dưới lòng đất lại có số lượng khủng bố như vậy. Lần này kế hoạch Thủy công vô tình đánh bậy đánh bạ tiêu diệt được cả một tộc quần chân chính, có lẽ sau khi chủ nhân Bách Mẫu biết được chuyện này ngay cả vọng động tự sát cũng phải có.
"Những thi thể này cũng có hồn hạch, hồn tinh và một số vật phẩm khác đáng giá. Đừng để cho chúng nó rời khỏi mặt nước, nếu không mọi thứ đó sẽ biến mất." Diệp Khuynh Tư lên tiếng nhắc nhở đám thành vệ.
Thế nhưng, Đoạn Tân Hà không có ý định bỏ qua đuổi giết Sở Mộ, hắn vẫn tiếp tục ra sức truy đuổi rút ngắn khoảng cách lại gần hơn.
Sở Mộ cũng không có suy nghĩ quá nhiều, vẫn cố gắng chạy trốn về phía quảng trường trung tâm thành.
Rốt cuộc quảng trường trung tâm rộng lớn đã xuất hiện ở trong tầm mắt Sở Mộ. Lúc này tình thế quá mức cấp bách, hắn liền ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú bay thẳng đến tòa kiến trúc của Hồn Điện ở phía nam.
Đại môn Hồn Điện đang mở rộng, trước cửa có hai hàng thủ vệ tổng cộng là hai mươi người uy phong lẫm lẫm. Đám thủ vệ đột nhiên ý thức được có người khống chế Hồn sủng trực tiếp xông vào trong đại sảnh Hồn Điện, lập tức triệu hồi ra Hồn sủng dự định ngăn cản Sở Mộ.
"Vù vù vù!"
Một cỗ hàn phong lạnh như băng đập vào mặt Sở Mộ, đó chính là sát khí phát ra từ chủ nhân Bách Mẫu. Hiện tại cái tên này đã truy đuổi Sở Mộ gần lắm rồi.
Lúc trước Sở Mộ đuổi theo đầu Lam Thực Trùng Quái có thực lực tương đương với tám đoạn Hồn sủng thống lĩnh. Nhưng mà chủ nhân Bách Mẫu đang khống chế Lam Thực Trùng Quái chắc chắn là một con chín đoạn cấp thống lĩnh.
Sở Mộ biết mình không có sức hoàn thủ dù chỉ là một kích, vì thế không dám dừng lại một giây, vội vàng buông thả hồn niệm của mình ra chung quanh khóa vị trí tất cả thủ vệ và Hồn sủng có mặt ở nơi này.
"Dạ, né tránh, xông vào trong."
Sở Mộ không có thời gian đưa ra thân phận cho đám thủ vệ này, ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú trực tiếp xông vào đại sảnh Hồn Điện rồi nói sau.
Dạ Lôi Mộng Thú đã biết rõ lộ tuyến né tránh tối ưu từ tinh thần Sở Mộ truyền tới, thân thể màu đen hóa thành một tia chớp phóng xuyên qua hai mươi con Hồn sủng rồi xông ào ào vào trong Hồn Điện.
"Càn rỡ, trọng địa Hồn Điện làm sao cho phép ngươi chạy lung tung như thế."
Sở Mộ mới vừa xông vào trong Hồn Điện lập tức có một thanh âm hùng hồn vang lên. Người nam tử trung niên này đứng ở trước mặt Sở Mộ vài thước, đối mặt với Dạ Lôi Mộng Thú liều mạng xông thẳng vào nhưng chỉ dùng khí thế cường đại chèn ép Dạ Lôi Mộng Thú phải dừng bước.
"Vù vù vù vù!"
Chủ nhân Bách Mẫu tỏa ra sát khí nồng đậm cũng chạy theo vào đại sảnh, người này dựa vào năng lực ẩn hình muốn giết chết Sở Mộ ở đại sảnh Hồn Điện trong thời gian ngắn rồi lập tức xoay người chạy trốn.
Quả nhiên, sau khi người này vọt vào trong nhưng đám thủ vệ căn bản không có nhận ra được hắn tồn tại.
"Người nào ~!?"
Vị cường giả Hồn Điện chỉ thoáng cái đã nhận ra chủ nhân Bách Mẫu đang có mặt ở nơi này, nhất thời hét lớn một tiếng cảnh báo.
Chủ nhân Bách Mẫu tên là Đoạn Tân Hà vốn là một tên ác bá nổi tiếng bốn phương, không có việc ác nào không dám làm. Nhưng hắn không ngờ được vừa mới chạy vào Hồn Điện đã gặp phải người này, vì thế sắc mặt hắn hơi tái đi, cảm giác được khí thế của vị cường giả Hồn Điện kia bao trùm toàn bộ khu vực trong đại sảnh. Đoạn Tân Hà vội vàng thả ra hồn niệm đối kháng với vị cường giả Hồn Điện.
"Vù vù vù!"
Một luồng sóng xung kích vô hình nổ tung ầm ầm ở vị trí chính giữa hai cường giả, nhất thời trong phạm vi 100 thước vuông bị cuồng phong thổi tung lên, đồ đạc xoay vòng vòng hỗn loạn. Những Hồn sủng sư thực lực kém hơn lập tức bị ném văng ra ngoài.
Cường giả Hồn Điện khẽ chau mày, hiển nhiên hắn cũng không ngờ thực lực đối phương mạnh như thế, dưới tình huống sơ sẩy cũng bị hồn niệm Đoạn Tân Hà đẩy lùi mấy bước.
Đoạn Tân Hà thấy vị cường giả Hồn Điện đã thối lui liền cắn răng một cái hạ quyết tâm, mệnh lệnh cho chín đoạn Lam Thực Trùng Quái đánh tới Sở Mộ, cố gắng xử lý Sở Mộ thật nhanh rồi chạy ra khỏi cái nơi hung hiểm này.
"Thác Vị Ma Ảnh."
Chú ngữ hoàn thành trong phút chốc, trên người Sở Mộ bốc cháy ma diễm màu trắng rồi dần dần lan tràn ra khắp toàn thân Sở Mộ, không khí chung quanh cũng đột ngột hạ xuống nhanh chóng.
Ở vị trí phía sau vị cường giả Hồn Điện chừng năm thước là thân ảnh Sở Mộ ẩn trong Bạch Mị ma diễm, dùng cặp mắt lãnh khốc vô tình nhìn chằm chằm vào chủ nhân Bách Mẫu.
Sở Mộ né tránh hoa lệ sang một bên, sau khi thoát khỏi một kích trí mạng của Lam Thực Trùng Quái, đồng thời cũng trốn ra sau lưng vị cường giả Hồn Điện vô cùng xảo diệu.
Đoạn Tân Hà liền biến sắc, cắn răng tức giận nhưng cũng biết lúc này đã không còn cơ hội giết chết tiểu tử này nữa, vì thế hắn quyết đoán lựa chọn rút lui.
Lam Thực Trùng Quái từ đầu đến cuối vẫn luôn duy trì trạng thái ẩn hình, Đoạn Tân Hà cũng không có bại lộ dung mạo của mình, quá trình giằng co với vị cường giả Hồn Điện chỉ diễn ra trong nháy mắt rồi toàn thân trở lui.
Trong đoạn thời gian này, hai mươi tên thủ vệ Hồn Điện vẫn không có ý thức được người này tồn tại.
Vị cường giả Hồn Điện đứng yên ở nơi đó, cũng không có triệu hoán Hồn sủng ra ngoài, ánh mắt nhìn theo phương hướng Đoạn Tân Hà ly khai, sắc mặt trở nên cực kỳ ngưng trọng. Cho đến khi khí tức Đoạn Tân Hà hoàn toàn biến mất, vị cường giả Hồn Điện mới hòa hoãn thái độ hơn một chút.
Sở Mộ thấy Đoạn Tân Hà và Hồn sủng đã rời khỏi cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, lúc nãy trảo nhận đáng sợ kia đã nhắm ngay vị trí sau lưng của hắn. Nếu hắn không kịp quyết đoán niệm chú ngữ từ trước, khẳng định đã bị chín đoạn Lam Thực Trùng Quái cấp thống lĩnh xé thành hai mảnh rồi.
"Vị tiền bối này, đa tạ cứu giúp."
Sở Mộ cũng biết lễ số, nhanh chóng ôm quyền thi lễ với vị cường giả Hồn Điện.
"Hừ, trước tiên nói ra thân phận của ngươi."
Người trung niên nam tử chậm rãi xoay người, ánh mắt nghiêm nghị nhìn vào Sở Mộ như hai thanh lợi kiếm sắc bén. Khí thế uy nghiêm đó áp tới khiến cho Sở Mộ không dám nói dối một câu.
Sở Mộ cũng biết người trung niên nam tử ở trước mắt rất có thể là một đại nhân vật ở trong Hồn Điện, lập tức lấy Hồn Điện Lệnh ra đưa tới.
Mà lúc này đây Ly lão nhi tự động nhảy ra khỏi không gian giới chỉ, cầm lấy Hồn Điện Lệnh trên tay Sở Mộ rồi chạy tới trước mặt vị cường giả Hồn Điện.
" Vũ điện chủ của Thất Đại Điện a… aa…! Nhìn thấy ngươi ở đây thật sự là quá tốt."
Ly lão nhi hiển nhiên là nhận ra người trung niên này, vừa đi tới vừa mở miệng chào hỏi.
"Tặc lão đầu, hừ, dám chạy đến Hồn Điện của ta gây chuyện, tội này không chết không được."
Cặp mắt Vũ điện chủ nhìn chằm chằm Ly lão nhi, bộ dạng rõ ràng là chán ghét lão gia hỏa nửa người nửa sủng này.
"Vũ điện chủ bớt giận, lần này lão nhi chính là phụng mệnh đi làm việc cho Hồn Điện, trong tay còn có Hồn Điện Lệnh nữa nha!" Ly lão nhi vừa nở nụ cười đắc ý, vừa lắc lắc Hồn Điện Lệnh ở trong tay.
Vũ điện chủ hờ hững nhận lấy Hồn Điện Lệnh, nhưng khi hắn phát hiện đây là Hồn Điện Lệnh có đồ án Nữ Tôn thì chân mày khẽ nhíu lại, lạnh lùng nói:
"Tại sao lệnh bài của Nữ Tôn điện hạ lại ở trong tay người? Chẳng lẽ ngươi đã bắt đầu hoạt động trộm đạo trở lại?"
"Vũ điện chủ, ngươi đừng kích động, nghe ta nói một lời đã."
Ly lão nhi cố ý hắng giọng một cái, bắt đầu tường thuật lại ý chỉ của Nữ Tôn Băng Lam, vì sao lão phụng mệnh làm tùy tùng cho thiếu chủ cùng nhau đi lịch lãm, đồng thời cũng không quên thổi phồng, tự khen mình mấy câu.
Vũ điện chủ mới ban đầu còn không thể nào tin nổi, nhưng nhắc tới Sở Mộ là nhi tử Băng Lam thì Vũ điện chủ liền lộ ra cảm xúc phức tạp, cố ý quay sang đánh giá Sở Mộ hồi lâu, trên mặt hiện ra vẻ không dám khẳng định, nhưng cũng không thể không tin.
"Nữ Tôn điện hạ là mẫu thân của ngươi?"
Cặp mắt Vũ điện chủ ngó chừng Sở Mộ, dùng giọng nói nghiêm túc dò hỏi.
Sở Mộ gật đầu xác nhận, cũng không nói thêm điều gì.
"Vũ điện chủ, ngươi cũng biết thực lực của Nữ Tôn điện hạ thế nào mà. Dù cho ta lợi hại cỡ nào cũng không thể ăn trộm Hồn Điện Lệnh của nàng, cho dù có thành công trộm được cũng không dám chạy đến Hồn Điện giả danh lừa bịp, đúng không?" Ly lão nhi tiếp tục nói.
Ly lão nhi vốn ẩn cư tại Tây Giới, chủ yếu là bởi vì trước kia lão từng đắc tội không ít người, coi như là bị Hồn Điện liệt vào hàng ngũ truy nã gắt gao.
Mà bây giờ lão đi theo Sở Mộ có thể nói là Nữ Tôn ban cho một cơ hội hoàn lương. Dựa vào thân phận tùy tùng của thiếu chủ, lão không cần phải lo lắng bị kẻ thù trước kia chạy tới thu thập, chỉ cần có Hồn Điện Lệnh ở trong tay là có thể nghênh ngang xuất nhập bất kỳ địa phương nào.
Vũ điện chủ do dự chốc lát, cuối cùng vẫn thừa nhận thân phận thiếu chủ của Sở Mộ, dù sao Hồn Điện Lệnh cũng không có chỗ nào đáng nghi. Thân phận Vũ điện chủ ở trong Hồn Điện rất cao, vì thế hoặc nhiều hoặc ít cũng biết Nữ Tôn Băng Lam có một đứa con ẩn cư nơi đất khách quê người xa xôi.
Sở Mộ tuy là thiếu chủ nhưng hắn không cần phải hành lễ, chỉ nhẹ giọng hỏi:
"Tại sao Sở thiếu chủ chọc tới cái tên Đoạn Tân Hà kia?"
"Vũ điện chủ biết hắn là ai hả?" Sở Mộ lập tức hỏi tới.
"Hừ, như thế nào không biết chứ? Cái tên kia là Hồn sủng sư tội ác chồng chất bị Hồn Điện chúng ta truy nã từ lâu. Con chín đoạn Lam Thực Trùng Quái lúc nãy là đệ nhất Nô sủng của Bách Mẫu, cho dù nó ẩn hình ta cũng nhận ra được." Vũ điện chủ trầm giọng nói.
"Chỉ là Nô sủng của Bách Mẫu? Chẳng lẽ con quái vật lúc nãy không phải là Bách Mẫu?"
Sở Mộ nghe thế liền ngẩn người ra, không thể nào ngờ nổi con Hồn sủng khủng bố như vậy vẫn không phải là chủ thể Bách Mẫu.
"Dĩ nhiên không phải, Bách Mẫu mạnh hơn nó nhiều, ta nhớ mấy năm trước tên kia tổng cộng có mười con Lam Thực Trùng Quái là Nô sủng thế hệ đầu tiên, thực lực từ chín đoạn trở lên, ba năm trước đây bị một vị cường giả của chúng ta giết rụng tám con. Cái tên kia liều mạng dẫn theo hai con Lam Thực Trùng Quái và Bách Mẫu chạy trốn, đã rất lâu rồi không dám xuất hiện ở trong đại thành. Nhưng không nghĩ tới tên này lại gan lớn như vậy, dám chạy tới Ly thành làm loạn. Trong khoảng thời gian này khẳng định có không ít người gặp tao ương rồi."
Vũ điện chủ rõ ràng là khinh thường và tức giận đối với Đoạn Tân Hà.
Mười đầu chín đoạn Lam Thực Trùng Quái?!?
Sở Mộ làm thế nào đi nữa cũng không nghĩ tới Đoạn Tân Hà lại kinh khủng đến trình độ này, rồi lại suy nghĩ tới Bách Mẫu của Đoạn Tân Hà còn chưa có xuất hiện. Một tầng mồ hôi lạnh bỗng nhiên chạy dọc sống lưng Sở Mộ rồi xông thẳng lên não.
"Ngươi còn không có nói cho ta biết tại sao lại chọc tới hắn?" Vũ điện chủ hỏi lại lần nữa.
Sở Mộ nhanh chóng phục hồi tinh thần kể lại câu chuyện từ khi tiến vào Ly thành, làm quen Đông Thanh, sau đó sử dụng Thủy công giết chết một đám Lam Thực Trùng Quái, tiếp theo trong quá trình truy đuổi mới vô tình nhìn thấy mặt thật của Đoạn Tân Hà. Cuối cùng bị hắn truy đuổi tới tận nơi này.
"Quá mức càn rỡ rồi, chuyện như vậy đừng nói là một tên thành quan, coi như là tướng quân cũng rất khó giải quyết. Cái tên tiểu tử Đông Thanh kia không phải là con trai thành chủ sao? Tại sao không thông báo cho thành chủ từ sớm chứ?"
Vũ điện chủ không thèm quản Sở Mộ là thiếu chủ hay không, hễ thấy chuyện đáng phê bình là lập tức trách mắng ngay. Đọc Truyện Online Tại
"Vũ điện chủ, ngươi đừng nói như thế, mấy tên cường giả ở Ly thành đâu có chịu quản chuyện này, cả đám đang liều mạng tìm kiếm tung tích Thanh Chập Long kia kìa. Mà thiếu chủ đâu có biết khu vực Tây Nhai lại có một nhân vật kinh khủng như Đoạn Tân Hà tác quái chứ? Có thể tiêu diệt vài trăm con Lam Thực Trùng Quái coi như đã chọc cho Đoạn Tân Hà tức giận đến nổ phổi rồi." Ly lão nhi nói chen vào.
"Ngươi đúng là có can đảm, nhưng Sở thiếu chủ đừng nhúng tay vào chuyện này nữa. Hồn Điện chúng ta sẽ phái người truy nã hắn, bên phía Ly thành sẽ đưa ra một vài cao thủ chuyên trị người này. Mặt khác, Đoạn Tân Hà là một tên tiểu nhân chân chính, chắc chắn hắn đã nhắm trúng ngươi rồi, trong khoảng thời gian này ngươi nên tận lực sống ở ở trong Hồn Điện. Cho dù muốn đi ra ngoài cũng phải báo cho điện chủ Phân điện phái người đi theo hộ vệ. Ta còn có việc phải xử lý, sau này gặp lại." Vũ điện chủ mở miệng nói.
Sau khi dứt lời, Vũ điện chủ trực tiếp gọi một gã phó điện tới thông báo thân phận Sở Mộ cho hắn biết. Rồi không có nhiều lời với Sở Mộ, mà đi thẳng ra ngoài đại sảnh Hồn Điện.
"Ly lão nhi, Vũ điện chủ có phải là phụ thân của Vũ Lang không?" Sở Mộ lập tức dò hỏi.
"Ừ, bằng không lấy tính cách người này sẽ không tùy tùy tiện tiện rời khỏi Chủ Điện chạy đến Ly thành đâu. Chỉ có điều hình như hắn còn không biết thiếu chủ là nhân chứng duy nhất để thẩm lí và phán quyết vụ án con trai hắn." Ly lão nhi cười nói.
"À, thời gian thẩm lí và phán quyết có lẽ cũng sắp đến rồi, nếu như những người đó đều dồn lực chú ý lên người Thiên Thương Thanh Chập Long, không phải là quá trình thẩm lí và phán quyết sẽ bị trì hoãn sao?" Sở Mộ nghi ngờ hỏi.
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra chắc chắn sẽ bị trì hoãn. Một tên Vu Hạ nho nhỏ chết sống làm sao có thể so sánh với Thanh Chập Long." Ly lão nhi nói.
Quảng trường Tây Nhai.
Kế hoạch Thủy công được áp dụng vô cùng thành công, một đoàn thành vệ và không trung vệ đội hiệp lực vây công đã tiêu diệt ít nhất một trăm năm mươi con Lam Thực Trùng Quái.
Trong số một trăm năm mươi con Lam Thực Trùng Quái này có rất nhiều bị chết dưới dòng nước chảy xiết, cũng có không ít mất mạng trong tay thành vệ đội, sau đó bọn họ tung một lưới bắt hết những con may mắn sống sót. Vào lúc đó, mấy gã đội trưởng và Lý Cốc đích thân giết chết mấy con tám đoạn sơ giai Lam Thực Trùng Quái.
Sau khi thống khoái tàn sát đám hung vật một trận khiến cho tất cả thành vệ vô cùng vui mừng, xem như đã báo thù rửa hận cho đồng đội mất mạng lúc trước.
Trải qua một phen xác nhận không còn một con Lam Thực Trùng Quái nào còn tồn tại trong khu vực. Lý Cốc bắt đầu cho người ta giải phóng bức tường ngăn cản dưới lòng đất khơi thông dòng nước.
Mấy đường ống thoát nước trong khu vực Tây Nhai đều chảy về một con sông phía tây thành. Vì muốn tính toán rõ ràng số lượng Lam Thực Trùng Quái đã chết, Lý Cốc cố ý để cho một nhóm người chạy tới con sông đó tung lưới vớt xác tất cả Lam Thực Trùng Quái lên tiến hành kiểm chứng.
Quá trình thoát nước hao phí thời gian cả một buổi tối, nhưng mà đám thành vệ lại có cảm giác run sợ chưa bao giờ ngừng lại.
Bởi vì trong một buổi tối này, bọn họ đã vớt được hơn năm trăm thi thể Lam Thực Trùng Quái ở dưới dòng sông.
Chỗ này có hơn năm trăm cỗ thi thể, cộng thêm một trăm năm mươi con bị thành vệ đội tiêu diệt chính là gần bảy trăm con Lam Thực Trùng Quái. Số lượng hung vật lên tới con số kinh người.
Đám Lam Thực Trùng Quái chia đều thực lực vào khoảng bảy đoạn cấp thống lĩnh, mà bảy trăm con hung vật như thế ẩn núp phía dưới Tây Nhai sẽ là tai họa ngầm đáng sợ đến mức nào đây?
Sau khi tất cả thành vệ xác nhận rõ ràng tin tức kia liền bị cảm giác lo sợ lấp mất niềm vui chiến thắng. Một màn sương u ám bao trùm lên người bọn họ, nhất là thành quan Lý Cốc lúc trước còn định ra quân tìm kiếm kiểu trải thảm.
"Thiếu chút nữa là biến thành tội nhân Ly thành rồi, nếu không phải Sở Thần ngăn cản thì đám người chúng ta đã biến thành thức ăn trong bụng quái vật từ lâu rồi."
Sắc mặt Lý Cốc tái nhợt nhìn vào đống thi thể chất cao như núi ở trước mặt, trong lòng vẫn còn sợ hãi không dứt.
Ngay cả Diệp Khuynh Tư cũng không thể giữ vững trầm mặc, bởi vì nàng không nghĩ tới Lam Thực Trùng Quái ẩn núp dưới lòng đất lại có số lượng khủng bố như vậy. Lần này kế hoạch Thủy công vô tình đánh bậy đánh bạ tiêu diệt được cả một tộc quần chân chính, có lẽ sau khi chủ nhân Bách Mẫu biết được chuyện này ngay cả vọng động tự sát cũng phải có.
"Những thi thể này cũng có hồn hạch, hồn tinh và một số vật phẩm khác đáng giá. Đừng để cho chúng nó rời khỏi mặt nước, nếu không mọi thứ đó sẽ biến mất." Diệp Khuynh Tư lên tiếng nhắc nhở đám thành vệ.
Bình luận truyện