Sủng Mị

Chương 403: Thời khắc cuối cùng



Đồng dạng như thế, khi một sinh vật cường đại đến mức không thể chiến thắng xuất hiện ở trước mặt mình, tín niệm của Hồn sủng sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, vì thế chiến lực nhiều khi chỉ phát huy được một phần ba, thậm chí là hoàn toàn bất động không thể nào đề nổi tinh thần phản kháng. Nếu không có ý chí chiến đấu và tín niệm cường đại hỗ trợ, bản thân Hồn sủng làm sao có thể phát sinh lột xác?

Nhưng mà Mạc Tà lại có thể trực tiếp thuế biến vào lúc này.

Mạc Tà đang đối mặt với chín đoạn Lam Thực Trùng Quái và Bách Mẫu cấp thống lĩnh đã xảy ra quá trình lột xác.

"Đây … con hồ ly này có ý chí mạnh mẽ vượt xa đẳng cấp và giai đoạn, hay là trong đầu nó vốn không có khái niệm có giai đoạn và đẳng cấp? Tại sao lại có thể lột xác dưới tình huống này chứ?"

Diệp Hoàn Sinh sững sờ nhìn tới Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ chậm chạp lột xác thăng cấp lên tới bảy đoạn, tinh thần hắn đã chết lặng không biết nên diễn tả suy nghĩ trong lòng như thế nào.

Diệp Khuynh Tư thấy Mạc Tà bộc phát ra tiềm năng ở trong tình huống này liền khẽ cắn chặc đôi môi, tựa hồ đã hạ quyết tâm tranh thủ thời gian cho Sở Mộ.

"Ca ca, ngươi mau dẫn đám người trung niên tới đây, ta hạn chế Bách Mẫu." Diệp Khuynh Tư nói.

"Hạn chế? Ngươi hạn chế như thế nào?"

Diệp Hoàn Sinh vừa nói chuyện đột nhiên ý thức được Diệp Khuynh Tư đang muốn làm gì, sắc mặt lập tức tái nhợt hét lớn:

"Không được, tuyệt đối không được."

"Nhanh đi, bằng không chúng ta sẽ chết hết."

Diệp Khuynh Tư không có nhiều lời với Diệp Hoàn Sinh, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Hai hàng lông mi thon dài nhẹ nhàng rung động, mái tóc đen tung bay phất phới theo làn gió.

Diệp Hoàn Sinh cắn chặt hàm răng, dùng ánh mắt tàn bạo nhìn lướt qua Đoạn Tân Hà nói:

"Nếu như gươi dám thương tổn muội muội của ta một sợi tóc, ta nhất định sẽ chém đứt tứ chi ngươi và đám côn trùng kia, sau đó ném vào trong lu, thả độc trùng cầm đi nấu thuốc. Ta sẽ để cho ngươi sống sót bất tử trăm năm, một trăm năm thừa nhận độc tố thôn phệ thống khổ."

"Hừ hừ, các ngươi đừng hòng chạy thoát một người."

Đoạn Tân Hà đâu có sợ hãi Diệp Hoàn Sinh uy hiếp, lập tức cười lạnh nói.

Bách Mẫu ở bên cạnh đã hợp thành một khối thân thể cực kỳ quái dị, ánh mắt vàng nhạt đã khóa định Diệp Khuynh Tư đang niệm chú ngữ hồn ước, đồng thời còn có vài cặp mắt khác ngó chừng Mạc Tà đang hoàn thành quá trình lột xác.

"Ngao ô ô ô!"

Quá trình chính là thời khắc bộc phát tiềm lực, Yêu Hỏa Tà Diễm trên người Mạc Tà đã bốc cháy lên tới trạng thái cao nhất, Huyết Viêm cũng đạt đến hiệu quả trung cấp. Hai loại hỏa diễm đồng thời tăng cường khiến cho yêu khí chung quanh thân thể nó càng thêm mãnh liệt.

Mà Diệp Khuynh Tư đã nhắm mắt tập trung tinh thần niệm chú ngữ, mỗi khi đọc lên một âm tự thì mạch đập trong cơ thể nàng rung lên kịch liệt, mà Chiến Đình Ô Thú linh hồn tương thông cũng xuất hiện tình trạng giống y như thế.

Bộ lông đen nhánh từ từ dựng đứng lên, Chiến Đình Ô Thú bộc phát ra khí thế càng lúc càng mạnh theo sau đoạn thời gian Diệp Khuynh Tư niệm chú ngữ. Khí tức của nó dần dần tăng lên bắt đầu có xu hướng vượt qua Mạc Tà, mỗi một lần mạch đập chấn động là thực lực nó lại tăng trưởng vài giai.

Vào lúc này bộ lông trên người Chiến Đình Ô Thú đã dựng thẳng lên giống như lông nhím, trên đó không ngừng tỏa ra hàn quang đen nhánh vô cùng cường đại.

Mà càng thêm kinh người chính là dòng năng lượng màu đen đó vẫn tiếp tục bao phủ thân thể Chiến Đình Ô Thú rồi chậm rãi lan tỏa ra bốn phía.

Giờ phút này, Chiến Đình Ô Thú đã không phải là Chiến Đình Ô Thú đơn thuần nữa rồi, ở trong ánh mắt đen tuyền kia rõ ràng là sát khí tử vong nồng liệt y như u hồn dạ quỷ.

"Mạc Tà, ngươi đối phó Lam Thực Trùng Quái, ta khống chế Bách Mẫu."

Sau khi hoàn thành cường hóa cho Chiến Đình Ô Thú, Diệp Khuynh Tư nhỏ giọng nói với Mạc Tà.

"Ngao ô ô ô!"

Sau khi Mạc Tà đạt tới bảy đoạn bỗng nhiên tru lên một tràng dài, tựa hồ đang muốn nhắc nhở Diệp Khuynh Tư cái gì đó.

"Nguyệt, ngưng tụ ánh trăng." Diệp Khuynh Tư lĩnh hội ý tứ Mạc Tà rất nhanh, lập tức quay sang nói với Thủy Nguyệt.

Thủy Nguyệt sở dĩ được gọi là Thủy Nguyệt, đó là vì chỉ cần địa phương nào có nước tồn tại chiếu rọi là nó sẽ có khả năng tạo ra ánh trăng. Thậm chí theo thực lực Thủy Nguyệt từ từ tăng trưởng, Thủy Nguyệt tạo ra hiệu quả ánh trăng còn vượt qua mặt trăng chân chính, tạo thành ưu thế rất lớn cho những Hồn sủng dựa vào ánh trăng tăng cường chiến lực. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenbathu.net

Thủy Nguyệt ở trong trận chiến sẽ bị Lam Thực Trùng Quái giết chết dễ dàng, vì thế Diệp Khuynh Tư cố ý bảo nó rời xa chiến trường một chút.

Thủy Nguyệt vừa nghe được Diệp Khuynh Tư hạ chỉ lệnh, thân thể dần dần nổi lên hoa quang mỹ lệ có tác dụng giúp cho Mạc Tà tăng cường thực lực, từng gợn sóng nhu hòa chậm rãi lan tỏa tới trước.

Mạc Tà đã hoàn thành lột xác từ sáu đoạn lên đến bảy đoạn, trảo nhận sắc bén đã đạt tới trình độ cấp tám tiêu chuẩn, ngay khi luồng năng lượng màu lam của Thủy Nguyệt chiếu rọi lên trên người Mạc Tà lập tức phát sinh biến hóa rõ rệt, móng vuốt dần dần vươn dài ra, phía trên lóe lên hàn quang màu lam vô cùng lạnh lẽo.

Cấp tám sơ kỳ.

Trải qua Thủy Nguyệt hỗ trợ ánh trăng cường hóa, trảo nhận Mạc Tà đã trực tiếp đề thăng lên tới cấp tám, hai ngọn lửa màu sắc khác nhau đồng thời xen kẽ với năng lượng Thủy Nguyệt, một đời quân chủ Yêu Hồ vào lúc này lộ vẻ càng thêm nguy hiểm.

Lam Thực Trùng Quái phòng ngự không cao, công kích đạt tới cấp tám sơ kỳ cộng thêm uy lực kỹ năng thì Mạc Tà sẽ phá vỡ phòng ngự trên người Lam Thực Trùng Quái dễ dàng.

Vào giờ phút này, khí tức Viêm Hồ quân chủ đã hoàn toàn buông thả, khí thế cuồng dã và cao ngạo giống như Thú vương trực tiếp ép tới chín đoạn Lam Thực Trùng Quái.

Bảy đoạn sáu giai.

Sau khi Thủy Nguyệt buông thả năng lượng màu lam chiếu rọi vào người, Mạc Tà tăng cường giai đoạn lên tới sáu giai. Cộng thêm Thủy Mạc Chiến Khải gia trì, lúc này Mạc Tà đã có đủ khả năng đánh một trận với Lam Thực Trùng Quái.

"Ngao ô ô ô!"

Tốc độ so đấu tốc độ, Mạc Tà khẽ hạ thấp người xuống đất, ngay sau đó thân ảnh hỏa diễm triệt để biến mất.

Mà tốc độ Lam Thực Trùng Quái không chậm, ngay thời điểm Mạc Tà thi triển kỹ năng Thuấn Tập áp sát thì nó uốn éo thân thể biến ảo vị trí khiến cho Mạc Tà không thể bắt được hành tung của nó.

Ánh mắt Mạc Tà không ngừng xuất hiện biến hóa thay đổi vị trí, hiện tại không có hồn niệm Sở Mộ khóa định mục tiêu nên Mạc Tà chỉ có thể dựa vào cảm giác của mình phán đoán vị trí của đối phương.

Con đường rộng lớn đã biến thành phế tích, lúc này đã có thể nhìn thấy rõ ràng toàn bộ không gian gần đó bốc lên khói bụi cuồn cuộn.

Những trận cuồng phong này là do Mạc Tà và Lam Thực Trùng Quái liên tục di chuyển với tốc độ cao tạo ra.

Mạc Tà có tốc độ bộc phát vượt trội, kinh nghiệm chiến đấu phong phú nên trì hoãn thời gian đối với Lam Thực Trùng Quái không thành vấn đề, nhưng nó phải tìm cách đánh bị thương đối thủ. Nếu không, sau khi tốc độ của nó chậm lại sẽ không còn cơ hội đối kháng với Lam Thực Trùng Quái.

"Huyễn Ảnh."

Móng vuốt Lam Thực Trùng Quái xẹt qua năm đạo hư ảnh của Mạc Tà, trảo nhận sắc bén có thể trực tiếp chém ngang vài tòa kiến trúc, lực tấn công mạnh mẽ khiến cho Mạc Tà không thể nào né tránh toàn bộ, lúc này trên người nó đã có vài vết thương nhợt nhạt.

Năm đạo Huyễn Ảnh không có lập tức biến mất, mà chậm rãi tản ra năm phương vị rồi biến thành Viêm Hồ chân chính chờ đợi xuất hiện Lam Thực Trùng Quái.

Lần này Mạc Tà không có sử dụng kỹ năng Miện Diễm trảo thường xuyên tổ hợp với Huyễn Ảnh, mà năm con Viêm Hồ kia đồng thời giương chín cái đuôi khí thế bàng bạc lên ngưng tụ lực lượng, cuồng phong nhất thời dừng lại, không gian lạnh ngắt như tờ.

Mỗi một đạo Huyễn Ảnh có chín cái đuôi đang biến hóa rõ ràng, tổng cộng là bốn mươi lăm đòn công kích chuẩn bị sẵn sàng, một khi đối thủ xuất hiện sẽ giáng xuống đầu nó một loạt thế công mãnh liệt nhất.

Bốn mươi lăm luồng lửa đỏ rực chiếm cứ mảnh không gian riêng, cho dù Lam Thực Trùng Quái có lực công kích hoặc né tránh cường thịnh cỡ nào cũng không thể trốn tránh toàn bộ thế công dày đặc này.

Tất cả cái đuôi của Viêm Hồ lập tức biến thành xiềng xích quấn chặt lấy thân thể Lam Thực Trùng Quái ngay khi nó vừa xuất hiện do tình trạng ngắt quãng và hồi sức giữa các kỹ năng. Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ dốc toàn lực thi triển kỹ năng, nhất thời bốn mươi lăm cái đuôi tỏa ra quang mang cường liệt bắt đầu xiết lại.

"Ầm ầm ầm!"

Mỗi một cái đuôi đứt đoạn đều phát ra tiếng nổ giòn vang, đó không phải là thanh âm đuôi Mạc Tà đứt gãy, mà là tiếng xương cốt Lam Thực Trùng Quái nứt gãy khi bị lực lượng quá mức mạnh mẽ xiết chặc.

"Tám… hồn kỹ cấp tám?"

Đoạn Tân Hà nhìn thấy Viêm Hồ thi triển ra kỹ năng bá đạo và hoa lệ như thế liền trợn to hai mắt ra nhìn, bộ dáng rõ ràng là cực kỳ kinh ngạc và không dám tin tưởng vào mắt mình.

Hồn kỹ cấp bảy đã là kỹ năng Hồn sủng cấp quân chủ mới có thể lĩnh ngộ, Đoạn Tân Hà - Bách Mẫu cấp thống lĩnh sản sinh ra một đàn Nô sủng Lam Thực Trùng Quái cũng chỉ gia tăng năng lực thiên phú chậm chạp. Mặc dù lực chiến đấu có điểm cường hóa, nhưng mà từ đầu đến cuối vẫn không có cách nào lĩnh ngộ ra một cái kỹ năng cấp bảy.

Thế mà bây giờ Đoạn Tân Hà tận mắt nhìn thấy một con Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ lĩnh ngộ kỹ năng cấp tám, hơn nữa còn thi triển kỹ năng cấp tám này lên trên người Lam Thực Trùng Quái. Mà uy lực kỹ năng cấp tám sẽ mạnh hơn cấp bảy gấp năm lần trở lên, Mạc Tà chỉ dùng một chiêu đã vặn nát toàn bộ xương cốt trong cơ thể Lam Thực Trùng Quái. Nếu không phải vì Lam Thực Trùng Quái giai đoạn tương đối cao, chỉ riêng kỹ năng này buông xuống đã trực tiếp đoạt luôn tính mạng Lam Thực Trùng Quái rồi.

"Hồn kỹ cấp tám? Thiên phú Mạc Tà quá cao rồi, hình như có chỗ nào đó rất khác thường." Diệp Khuynh Tư nhỏ giọng lẩm bẩm.

Lúc trước sau khi niệm xong đoạn chú ngữ kỳ lạ, cả người Diệp Khuynh Tư đã bị một tầng ảo ảnh quỷ dị bao phủ, trạng thái hoàn toàn tương đồng với tám đoạn cao giai Chiến Đình Ô Thú.

Tám đoạn cao giai Chiến Đình Ô Thú có lực chiến đấu không hề thua kém Mạc Tà, bảo đảm có lực chống lại Hồn sủng cấp quân chủ cùng giai đoạn, hiện tại đối mặt với chín đoạn Bách Mẫu thì Chiến Đình Ô Thú ngược lại bộc phát ý chí chiến đấu cực mạnh. Tư thái cuồng ngạo càng thêm triệt để hơn cả Mạc Tà được gia trì ánh trăng trợ lực. Nếu như Sở Mộ có thể nhìn thấy chuyện này, hắn nhất định sẽ không dám tin tưởng Diệp Khuynh Tư vẫn còn ẩn giấu một hồn kỹ cường đại như vậy, từ trước đến giờ năng lực trực tiếp tăng cường giai đoạn cho Hồn sủng chính là điểm mấu chốt để quyết định thắng bại trong một trận đấu.

Ban đầu Sở Mộ lấy được hồn kỹ Huyết Đồng Cuồng chỉ là quyển sách dành cho cấp bậc Hồn Sư. Nếu như luyện tập đến đỉnh phong sẽ có thể giúp cho Hồn sủng tăng cường một đoạn.

Thế nhưng tăng cường một đoạn chỉ có tác dụng đối với sáu đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh trở xuống. Dù sao tới trình độ bảy đoạn và đẳng cấp quân chủ chênh lệch quá xa, thực lực cũng cách biệt vô cùng lớn. Chỉ một cái hồn kỹ cấp bậc Hồn Sư không thể nào mang đến hiệu quả mạnh như vậy.

Mà Diệp Khuynh Tư - Chiến Đình Ô Thú có lực chiến đấu đạt tới cấp quân chủ, thực lực cũng đã tiến vào bảy đoạn. Dưới tình huống như vậy, Diệp Khuynh Tư vẫn có một loại hồn kỹ giúp cho Chiến Đình Ô Thú từ trình độ bảy đoạn trực tiếp nhảy lên đến tám đoạn cao giai, khoảng cách cực xa này cần phải có hồn lực khổng lồ chống đỡ. Nếu như tin tức này bị lộ ra ngoài, chỉ riêng một cái hồn kỹ này sợ rằng đã khiến cho đại đa số Hồn sủng sư nổi điên lên rồi.

Đoạn Tân Hà mới đầu cũng không có để ý cô nàng đứng ở trước mặt, nhưng mà thời gian chậm chạp trôi qua, Chiến Đình Ô Thú và Bách Mẫu vẫn đang giằng co bất phân thắng bại thì Đoạn Tân Hà kinh hãi phát hiện con Chiến Đình Ô Thú vốn không có gì thu hút nhưng đã thành công kiềm chế Bách Mẫu.

"Không biết sống chết, không biết sống chết, chỉ bằng hai con phế vật cũng muốn đấu với Đoạn Tân Hà ta, mơ tưởng, mơ tưởng..."

Đoạn Tân Hà đã thật sự nổi giận, lúc này hắn cũng bất chấp hồn lực không còn thừa nhiều lắm, dứt khoát niệm lên chú ngữ.

"Diễn Liệt."

Chú ngữ nhanh chóng hoàn thành, toàn thân Đoạn Tân Hà hiện ra một tầng quang mang màu máu bao phủ, theo huyết quang càng lúc càng mãnh liệt, cả người hắn nhìn qua giống như là một Huyết ma từ dưới địa ngục trồi lên vậy.

Chuyện tình khiến cho người ta sởn tóc gáy chính là thân thể Đoạn Tân Hà bỗng nhiên nổi lên hàng loạt bướu thịt, đống bướu thịt này từ từ mọc lên rồi rớt xuống đất, sau đó không ngừng nhúc nhích bành trướng thể tích.

Diệp Khuynh Tư thấy một màn như vậy cũng không nhịn được hít sâu một hơi kinh hãi. Đoạn Tân Hà quả thực đã lấy máu thịt của chính mình giật xuống, sau đó cầm đi tạo thành cho một con Hồn sủng mới.

Đoạn Tân Hà buông thả kỹ năng Diễn Liệt đúng là dùng thịt và máu của mình tạo thành một con Nô sủng, điều này cũng có ý nghĩa là bản thân Đoạn Tân Hà cũng đã biến thành một con quái vật có thể tự mình sinh sản.

Diễn Liệt là kỹ năng lấy máu tươi, thân thể, tính mạng của mình làm cái giá tạo ra một con Hồn sủng tương tự với Bách Mẫu đã ký kết hồn ước.

Chốc lát sau từ trên người Đoạn Tân Hà đã rớt xuống mấy đống máu thịt bầy nhầy rồi tạo thành hình dạng một con Lam Thực Trùng Quái dữ tợn tới cực điểm, chắc chắn người bình thường nhìn vào sẽ trực tiếp nôn mửa và ngã lăn ra bất tỉnh nhân sự.

"Đi chết đi."

Đoạn Tân Hà trực tiếp phát ra mệnh lệnh đối với Lam Thực Trùng Quái vừa mới thành hình.

Đầu Lam Thực Trùng Quái này có tốc độ còn muốn kinh khủng hơn chín đoạn Lam Thực Trùng Quái, chỉ thoáng cái là thân thể nó đã hóa thành một luồng huyết quang tanh nồng bay thẳng đến tám đoạn cao giai Chiến Đình Ô Thú.

Chiến Đình Ô Thú đang tập trung dây dưa cùng Bách Mẫu nên không kịp đề phòng, liền bị con hung vật này đánh bay ra ngoài, văng ra xa mấy chục thước lăn lông lốc dưới mặt đất hồi lâu mới ngừng lại được. Nếu không phải Thủy Nguyệt buông thả kỹ năng hộ thân kịp thời rơi xuống, sợ rằng chỉ một đòn này đã đánh co nó trọng thương.

"Đình."

Nhìn thấy Chiến Đình Ô Thú bị thương, Diệp Khuynh Tư lại càng nóng lòng như lửa đốt.

Diệp Khuynh Tư đã dốc hết lực lượng của mình giúp cho thực lực Chiến Đình Ô Thú bạo tăng, nhưng mà bạo tăng cỡ nào cũng không thể chống lại Đoạn Tân Hà quá lâu. Tình hình trước mắt đã quá rõ ràng rồi, Đoạn Tân Hà vừa triệu hồi ra một con Hồn sủng mạnh hơn thì Diệp Khuynh Tư đã sinh ra cảm giác hữu tâm vô lực.

"Ô ô ô ô ô ô ô ô ~~~!"

Mạc Tà lưu ý đến Diệp Khuynh Tư lâm vào nguy cơ cũng trở nên khẩn trương, chín cái đuôi hung hăng quét bay chín đoạn Lam Thực Trùng Quái ra ngoài. Cặp mắt trắng bạc nhìn Sở Mộ bị chôn trong đống phế tích, vội vàng kêu lên một tràng cảnh báo nguy cấp.

"Ô ô ô ô!"

Sở Mộ và Mạc Tà tâm linh tương thông, mặc dù bản thân hắn đang ở trạng thái không có cách nào khống chế, Sở Mộ cũng có thể nghe thấy Mạc Tà cầu cứu.

Trên thực tế, Sở Mộ cũng biết rõ tình huống ở bên ngoài, trong lòng hắn bây giờ cũng gấp muốn chết, oán hận tại sao mình còn chưa có lao ra ngoài cứu viện đồng bạn.

Năng lượng Bích Tuyền dần dần giảm bớt, Sở Mộ đã cảm giác được thân thể của mình càng lúc càng cường đại, sức mạnh vô bờ bến theo sau quá trình Bích Tuyền tẩy lễ kết thúc lập tức bộc phát hoàn toàn.

"Mau mau, chịu đựng thêm một chút, ta sắp xong rồi."

Trong lòng Sở Mộ gào thét điên cuồng, ma diễm màu trắng bao phủ khuôn mặt bốc cháy mãnh liệt, khí tức bá đạo của một vị quân vương lan tràn ra bốn phương tám hướng.

"Ô ô ô ô ~!"

Thanh âm Mạc Tà vẫn lượn lờ bên tai làm cho tâm tình Sở Mộ vô cùng cấp bách.

"Vù vù vù vù vù vù!"

Linh hồn ma diễm trên người Sở Mộ bùng phát dữ dội, nhưng lực lượng của nó không ảnh hưởng gì đến cảnh vật chung quanh, chỉ có từng đợt gió lạnh thấu xương không ngừng càn quét.

Ma diễm màu trắng bắt đầu dâng lên thoát ra khỏi phạm vi phế tích đổ nát, mới đầu chỉ là một vài ngọn lửa nhỏ nhoi rồi dần dần biến chuyển mạnh hơn, cuối cùng đã hoàn toàn bao phủ khu phế tích to bằng ngọn đồi.

"Ha ha ha, những kẻ chọc giận Đoạn Tân Hà ta chỉ có một kết quả bi thảm nhất, nhất là ngươi, hừ hừ, lớn lên có bộ dáng câu hồn nhiếp phách như thế. Chẳng phải là sinh ra để cho Đoạn Tân Hà ta sủng ái hay sao? Yên tâm đi, cực phẩm giống như ngươi, ta nhất định không bao giờ giết chết, đoạn đời sau này cứ từ từ hưởng thụ hạnh phúc."

Đoạn Tân Hà cười phá lên, trong cặp mắt vàng nhạt kia tràn đầy dục vọng đê hèn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện