Sủng Mị

Chương 546: Có thể bị đánh bại - Không thể nào chiến bại



Trọng tài đã lên tiếng nhắc nhở chứng minh mức độ nguy hiểm của lượt đấu thú này rất lớn, chỉ cần là người còn đủ lý trí chắc chắn sẽ lựa chọn lập tức từ bỏ chiến đấu.

Trên thực tế, tất cả mọi người đã dự liệu kết quả này, cũng ý thức được lần khiêu chiến vinh dự cảnh thứ nhất nên kết thúc rồi. Hiện tại đã có không ít người lộ vẻ tiếc nuối đứng lên, bắt đầu rời khỏi sân thi đấu.

Lượt đấu thú cuối cùng kinh khủng ngoài sức tưởng tượng của bọn họ, tiếp tục chiến đấu dưới tình huống này chỉ là mất mạng vô ích mà thôi.

Một thành viên bậc thang thứ ba có thể khiêu chiến vinh quang đấu thú tại bậc thang thứ hai đã đáng nể lắm rồi. Huống chi hắn còn kiên trì qua 25 phút, vì thế mọi người đều âm thầm khâm phục và tôn trọng Sở Mộ, cho tới lúc này ít nhất hắn sẽ có thể đạt được một phần thưởng tại bậc thang thứ hai, tên của hắn chắc chắn sẽ xuất hiện ở trong Thiên Hạ bảng.

Tất cả thanh niên cao thủ của mấy chục địa giới, mấy trăm địa vực, mấy ngàn vạn tòa thành trì đều tụ tập trong Thiên Hạ thành, cùng nhau tham gia đại hội Thiên Hạ Quyết. Trong hoàn cảnh nơi nơi là cao thủ, đâu đâu cũng là cường giả thế này, chỉ cần có tên của mình trong Thiên Hạ bảng, cho dù xếp hạng ở vị trí cuối cùng khẳng định vẫn là vinh quang đáng để tự hào.

Huống chi Sở Mộ khiêu chiến vượt cấp, nhảy qua một bậc thang lại càng hiếm thấy. Chỉ riêng điều này đã khiến cho tất cả mọi người ở Thiên Hạ thành phải âm thầm cảm thán rồi, sợ rằng cả Thiên Hạ Quyết cũng không có bao nhiêu người làm được tới trình độ này.

"Bay trên không trung cũng vô ích thôi, mười đoạn Phố Lang chuẩn quân chủ hiển nhiên có thực lực vô cùng kinh khủng. Hơn nữa, nó vẫn có thể dựa vào lực lượng Thú hệ tiến hành đạp không trong một đoạn thời gian ngắn. Thực lực Dạ Lôi Mộng Thú chênh lệch với Phố Lang quá xa, chỉ cần một kích sẽ bị giết chết ngay lập tức. Đến lúc này hắn còn do dự gì nữa? Hay là cho rằng vẫn có thể chơi trò hao tổn thêm vài phút?"

Triển Hoành thấy Sở Mộ còn đang dừng lại trên không trung nghĩ ngợi gì đó, không nhịn được lên tiếng tỏ vẻ bất mãn.

"Mọi người đang rời khỏi sân thi đấu rồi, đầu lĩnh còn do dự cái gì vậy nhỉ? Chẳng lẽ hắn muốn tiếp tục chiến đấu?"

Triệu Thừa kinh ngạc nhìn lên thân ảnh Sở Mộ.

"Ta cảm thấy đầu lĩnh không muốn bỏ qua chiến đấu, Triệu Thừa, ngươi nhớ lúc ban đầu hắn dựa vào một con bất tử Mặc Dã chỉ có thể đối kháng chính diện với Bạo Huyết Uyên Thú của Trầm Dịch Thành không? Không những nó không chết, ngược lại còn liên tục tăng cường thực lực?" Thượng Hằng chậm rãi nói ra suy nghĩ của mình.

Sau khi Thượng Hằng nói xong, Đình Lan ngồi ở bên cạnh khẽ nhíu mày trầm tư, bởi vì nàng chưa bao giờ nghe nói Sở Mộ có một con Hồn sủng như vậy.

Triệu Thừa nghe xong câu này, trên mặt lập tức lộ ra nét kinh ngạc, thật lâu sau mới mở miệng nói:

"Đầu lĩnh... chẳng lẽ hắn định triệu hoán Mặc Dã tiếp tục chiến đấu?"

Triệu Thừa vừa mới dứt lời, Sở Mộ cưỡi trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú đã nhắm hai mắt lại, chậm rãi niệm chú ngữ.

Hai mắt Triệu Thừa trợn tròn ngó chừng Sở Mộ, khi hắn phát hiện Sở Mộ đúng là đang niệm chú ngữ triệu hoán Hồn sủng liền ngơ ngẩn cả người, kinh ngạc lẩm bẩm:

"Hắn… đầu lĩnh đúng là muốn tiếp tục chiến đấu, trời đất ơi!"

Hắn điên rồi."

"Điên rồi."

Đây là suy nghĩ chung của đại đa số những người có mặt ở nơi này, khi bọn họ nhìn thấy Sở Mộ niệm chú ngữ liền không nhịn được mắng to một tiếng.

Gần năm mươi đầu Phố Lang có chiến lực tổng thể tương đương với một con mười đoạn Hồn sủng cao đẳng cấp thống lĩnh, hơn nữa phía đối diện còn có một con mười đoạn Phố Lang chuẩn quân chủ. Cho dù là cường giả tối cường tại bậc thang thứ hai cũng chưa chắc có gan tiếp chiến, không ngờ rằng Sở Thần, một thành viên vốn ở bậc thang thứ ba lại muốn tiếp tục khiêu chiến. Chẳng lẽ hắn thật sự vì giành lấy vinh quang cao nhất mà bất chấp tất cả.

Sở Mộ lựa chọn tiếp tục chiến đấu khiến mọi người có cảm giác hắn quyết định quá mức lỗ mãng. Khi bọn họ phát hiện Sở Mộ đang niệm chú ngữ triệu hoán Hồn sủng liền cho ra một nhận định duy nhất, đó là cái tên thanh niên này bị vinh quang Thiên Hạ Quyết làm cho choáng váng đầu óc rồi.

Tám đoạn bảy giai chiến thú Mặc Dã - sơ đẳng cấp quân chủ.

Sở Mộ triệu hoán ra chiến thú Mặc Dã thực lực thậm chí còn yếu hơn tám đoạn chín giai Băng Không Tinh Linh, lấy một con Hồn sủng như vậy chống lại mười đoạn Phố Lang chuẩn quân chủ chẳng khác nào tự sát.

Thực lực song phương chênh lệch quá lớn, Phố Lang thi triển bất kỳ một kỹ năng nào cũng có thể miểu sát chiến thú Mặc Dã.

"Rống!"

Đồ án triệu hoán màu đen từ trên không trung hạ xuống, sau đó thân ảnh Chiến Dã chậm rãi bước ra.

Chiến Dã vừa mới xuất hiện lập tức khóa định một con chín đoạn trung giai Phố Lang sinh mệnh lực chỉ còn lại năm thành. Sau đó nó lao thẳng tới tiến hành công kích, Mặc Khải Thứ đâm vào trong sống lưng Phố Lang vô cùng chính xác. Thân thể Chiến Dã mạnh mẽ xoay ngang nửa vòng, vị trí bên hông Phố Lang lập tức bị xé rách một lỗ thật lớn, máu tươi đỏ bừng phun trào như suối.

Chín đoạn trung giai Phố Lang bị thương nặng không có cách nào đứng lên nổi, nó chỉ kịp gào lên một tiếng bi thảm rồi ngã gục trên mặt đất, máu tươi chảy tràn ra ngoài đọng thành vũng.

Một khi trên người xuất hiện vết thương, Ma Thụ chiến sĩ bố trí Độc Mầm trước đó sẽ tiến hành xâm nhiễm với tốc độ cực nhanh, Chiến Dã đánh một kích kia không thể giết ngay con Phố Lang kia, nhưng nó còn dư lại một hơi thở đã không có tính uy hiếp gì nữa.

Sau khi hiệu quả độc tố phát tác thì con Phố Lang này khẽ rên rỉ đau khổ, ánh mắt dần dần mờ đi, dấu hiệu tính mạng tắt ngấm.

"Đầu Chiến Dã này đã được trang bị hồn trang, đẳng cấp chiến lực đạt tới trung đẳng cấp quân chủ. Thế nhưng, coi như là đạt tới trình độ này vẫn chênh lệch tới bốn cấp bậc, không cẩn thận một chút sẽ bị mười đoạn Phố Lang miểu sát. Thật sự không biết người này triệu hồi Chiến Dã ra để làm gì, chỉ là chịu chết vô ích mà thôi!"

Gã bạch y hộ vệ Lục Đông Hà lên tiếng cười nhạo.

Cẩn Nhu công chúa chưa từng chứng kiến Hồn sủng Chiến Dã của Sở Mộ chiến đấu lần nào, chính nàng cũng âm thầm kỳ quái tại sao Sở Mộ lựa chọn triệu hồi ra một con Hồn sủng quá yếu vào lúc này.

Vinh quang cảnh thứ nhất dĩ nhiên là quý giá, nhưng trên thực tế những cao thủ chân chính sẽ không thể hiện ra toàn bộ thực lực tại cảnh thứ nhất. Bởi vì những cảnh sau của Thiên Hạ Quyết càng lúc càng hung hiểm, lưu lại một phần thực lực chính là bảo đảm thêm một lần tính mạng.

Cho nên ở trong mắt phần lớn người ở đây, dốc toàn lực giành lấy vinh quang cảnh thứ nhất chính là hành vi cực kỳ ngu ngốc.

Trong lúc Cẩn Nhu công chúa còn đang nghi hoặc không hiểu tại sao Sở Mộ triệu hoán ra chiến thú Mặc Dã, nàng suy đoán con Hồn sủng này hẳn là phải có tác dụng đặc thù. Ngoài ra nàng cảm thấy Sở Mộ lựa chọn tiếp tục chiến đấu rõ ràng là không sáng suốt, làm thế sẽ bại lộ thực lực của mình ra trước mắt tất cả mọi người. Nên nhớ rằng ở trong sân thi đấu lúc này có không ít đối thủ của hắn sau này.

"Sở Mộ đang làm cái gì vậy? Chẳng lẽ là bị vinh quang cảnh thứ nhất làm cho choáng váng thật rồi? Điều này không giống tính cách của hắn nha! Chiến thú Mặc Dã là vũ khí bí mật của hắn, lấy ra sớm như vậy không phải là nói cho đối phương biết hết mọi thứ về mình hay sao?"

Ngay cả Diệp Hoàn Sinh cũng không hiểu nổi quyết định của Sở Mộ.

Diệp Khuynh Tư lẳng lặng nhìn vào Sở Mộ ngồi trên lưng Dạ Lôi Mộng Thú, lúc này nàng cũng không thể suy đoán được ý nghĩ trong đầu Sở Mộ.

Toàn trường mấy vạn người cũng không nghĩ tới Sở Mộ sẽ tiếp tục chiến đấu, ngay cả đám lão già thành tinh cũng lắc đầu cảm thán, tỏ vẻ người thanh niên này thực lực kinh người nhưng mà quá mức vọng động rồi.

Con đường đột phá cảnh Thiên Hạ Quyết còn rất dài, bỏ qua chiến đấu mới là lựa chọn sáng suốt nhất. Coi như là liều mạng đoạt được phần thưởng cao nhất tại bậc thang thứ hai cũng không bù đắp nổi thiệt hại. Sau này hắn sẽ phải trả giá rất lớn cho hành vi lỗ mãng này.

Nếu như Sở Mộ đã lựa chọn tiếp tục chiến đấu, vậy thì mọi người cũng tạm thời dừng bước, không tiếp tục rời khỏi trường đấu thú nữa.

Thế nhưng, tất cả mọi người không có lập tức trở về chỗ ngồi của mình, bọn họ chỉ đứng tại chỗ nhìn xuống trường đấu thú nguy cơ tứ phía. Bởi vì bọn họ nghĩ rằng người thanh niên này không thể chống đỡ mười đoạn Phố Lang thời gian quá lâu, chỉ chốc lát sau đợi hắn thất bại sẽ tiếp tục rời khỏi đấu trường cũng không muộn.

Quá trình này sẽ diễn ra rất nhanh, cho nên bọn họ cảm thấy không cần thiết ngồi xuống, đỡ tốn công vừa ngồi xuống lại phải đứng lên phiền phức.

Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú lơ lửng ở giữa không trung, hai mắt hắn lóe lên chiến ý hừng hực.

Thái độ của hắn hắn không phải là ngơ ngẩn hoặc điên cuồng, Sở Mộ rất rõ ràng mình đang làm cái gì.

Thực lực Trầm Dịch Thành không phải là mạnh nhất tại bậc thang thứ hai nhưng cũng thuộc về hàng ngũ đỉnh phong. Nếu như hắn không bị giết chết chín đoạn ba giai Bạo Huyết Uyên Thú trung đẳng cấp quân chủ, vậy thì Trầm Dịch Thành khẳng định có tới ba con chín đoạn trung giai Hồn sủng, chiến lực tổng thể cường đại không thể nghi ngờ.

Chỉ một mìnhTrầm Dịch Thành đã có ba đầu chín đoạn trung giai Hồn sủng, như vậy thành viên của các thế lực lớn như Hồn sủng cung, Yểm Ma cung, Hồn Điện, cùng với Hồn Minh quyền uy tối thượng sẽ xuất hiện bao nhiêu cường giả?

Dựa theo suy luận này, mỗi thanh niên cường giả trong các thế lực lớn ít nhất cũng phải có bốn con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenbathu.net

Sở Mộ có thể khẳng định Yểm Ma cung - Lục Sam Ly và Cẩn Nhu công chúa chắc chắn là nằm trong hàng ngũ cầm cờ đi trước. Nhưng mà hai người bọn họ chưa bao giờ xuất hiện ở trong hàng ngũ Phong Vân bảng (danh sách thanh niên nổi bật trên đại lục). Nếu như Sở Mộ không quen biết bọn họ, chỉ sợ hắn đã bỏ qua không liệt kê hai người này vào danh sách những người có năng lực cạnh tranh mạnh nhất.

Ngay cả thế lực Hồn Điện cũng có không ít cường giả như vậy, đám người Thượng Hằng, Triển Hoành, Triệu Thừa nhìn bề ngoài giống như đại biểu cho hàng ngũ thanh niên tối cường tại bậc thang thứ hai của Hồn Điện. Nhưng mà Sở Mộ đã nhiều lần nghe thấy Đình Lan đề cập tới thiếu chủ thứ tám - Phương Trạch, cùng với thiếu chủ thứ bảy cực kỳ thần bí tới giờ vẫn chưa chịu hiện thân.

Sở Mộ không biết rõ thực lực của hai vị thiếu chủ Hồn Điện này, đồng thời chưa từng nghe được bất cứ người nào nhắc tới tin tức liên quan đến bọn họ, trong các tửu điếm, hàng quán bên ngoài lại càng không có bất kỳ ai biết được bọn họ tồn tại.

Nhưng điều này tuyệt đối không có nghĩa là thiếu chủ thứ tám và thiếu chủ thứ bảy thực lực tầm thường, chỉ có thể nói rõ bọn họ che giấu thực lực của mình quá tốt, rất có thể sẽ bộc phát trong lần tranh đoạt vinh quang cuối cùng.

Cho tới bây giờ những cường giả chân chính của bậc thang thứ hai còn chưa có xuất hiện, Sở Mộ cảm thấy thế lực khổng lồ như Hồn sủng cung tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài.

Còn có Hồn Minh quyền uy tối thượng nữa, một mình Phùng Khôn thuộc phe phái Trầm Dịch Thành không thể nào đại biểu cho thanh niên tối cường tại bậc thang thứ hai. Sở Mộ biết chắc Hồn Minh cũng ẩn giấu không ít cường giả thực lực kinh khủng vượt xa Phùng Khôn.

Sở Mộ hiển nhiên không phải là kẻ ngu dốt, hắn có thể khẳng định tất cả những người đại diện cho thế lực tranh đoạt vinh quang hiện tại nhiều nhất chỉ là tầng lớp thứ hai mà thôi. Phía sau màn chắc chắn tồn tại một đám thanh niên cường giả mạnh hơn, nhóm người đó phải có bốn con chủ sủng trình độ chín đoạn trung đẳng cấp quân chủ trở lên.

Sở Mộ bây giờ chỉ có Mạc Tà và Phược Phong Linh đạt đến trình độ đó, tạm thời coi như là hai đầu chủ sủng thuộc về hàng ngũ đỉnh phong.

Chiến Dã cần phải liên tục thi triển Đoạn Chi Trọng Sinh mới có thể chống đỡ một đoạn thời gian ngắn. Miễn cưỡng tính là chủ sủng thứ ba.

Nhưng mà Sở Mộ có một yếu điểm rất lớn.

Tất cả cường địch đều là bốn khống, nhưng Sở Mộ chỉ có thể ba khống. Chỉ sợ những cường giả đỉnh phong kia không tồn tại, một khi hắn đối diện với mấy cao thủ tầng lớp thứ hai như Trầm Dịch Thành cũng đã rơi vào hoàn cảnh xấu rồi.

Những người có thực lực tối cường tại bậc thang thứ hai chắc chắn là kinh nghiệm phong phú, trải qua vô số lần lịch lãm và rèn luyện trong hiểm cảnh, năng lực chiến đấu mạnh mẽ không thể nghi ngờ. Sở Mộ sẽ không tự cao tự đại cho rằng mình tài giỏi tới mức lấy ba khống chống lại bốn khống.

Cho nên Sở Mộ tự biết với trình độ thực lực này vẫn còn không đủ để đi tới mục tiêu cuối cùng là giành lấy vinh quang cao nhất trong đại hội Thiên Hạ Quyết.

Bây giờ đối mặt với mười đoạn Phố Lang chuẩn quân chủ, thật ra Sở Mộ đang cẩn thận suy tư vấn đề này.

Cuối cùng Sở Mộ quyết định lựa chọn một con đường riêng, hắn muốn cướp đoạt vinh quang cao nhất ở mỗi một cảnh.

Sở Mộ muốn thông qua những phần thưởng vinh quang này, tranh thủ thời gian Thiên Hạ Quyết diễn ra trong quãng thời gian dài để điên cuồng tăng cường thực lực của mình. Cố gắng rút ngắn chênh lệch giữa mình và những kia cường giả chân chính kia.

Thiên Hạ Quyết đã bắt đầu thi đấu, mỗi một lần đột phá cảnh sẽ trải qua thời gian rất dài.

Trong đoạn thời gian này, phần lớn cường giả sẽ lựa chọn bảo tồn thực lực và nghỉ ngơi lấy sức, nhằm chuẩn bị tinh thần và thể lực tốt nhất tranh đoạt vinh quang cuối cùng.

Nếu như Sở Mộ cũng làm giống như bọn họ, dưới tình huống thực lực chênh lệch cách xa nhất định sẽ bị những cường giả thần bí kia đánh bại dễ dàng.

Vì thế hắn quyết định đi một con đường riêng, dùng phần thưởng mỗi một cảnh để cường hóa Hồn sủng. Đồng thời không ngừng chiến đấu vượt qua cực hạn, điên cuồng rồi lại tiếp tục điên cuồng tăng trưởng mới có hi vọng giành lấy vinh quang cuối cùng.

Chiến đấu, không ngừng đột phá, đó là lựa chọn của hắn.

Đây chính là tín niệm trong đầu Sở Mộ, có thể nói hắn điên cuồng, cũng có thể nói hắn lỗ mãng, nhưng mà không điên cuồng, không lỗ mãng nhất định bị loại bỏ.

Cho nên Sở Mộ lựa chọn tiếp tục chiến đấu.

Hắn cần phải đoạt lấy vinh quang cao nhất ở cảnh thứ nhất, phần thưởng 300 triệu có thể giúp cho Hồn sủng của hắn tăng cường lên một cấp bậc.

"Chiến Dã, không nên sử dụng Dũng Triết Chi Tâm đối phó Phố Lang, tìm cơ hội giết chết những con chín đoạn và tám đoạn Phố Lang, kiên trì cho đến cuối cùng."

Sở Mộ nói với Chiến Dã vô cùng kiên định.

Hồn sủng sư kiên định với tín niệm của mình sẽ hóa thành ý chí chiến đấu của Hồn sủng, coi như là đối mặt địch nhân không thể nào chiến thắng, Chiến Dã cũng không có lý do lui bước.

"Ngao ô ô!"

"Rống rống!"

Chiến đấu hiệp đầu tiên bộc phát, khải giáp Chiến Dã vỡ vụn bị đánh văng ra xa tít tắp.

Dưới tình huống thực lực thua kém ba cấp bậc, lúc trước Bạo Huyết Uyên Thú phải thi triển kỹ năng sáu lần mới có thể giết được Chiến Dã.

Hiện tại đối mặt mười đoạn Phố Lang chuẩn quân chủ mạnh hơn bốn cấp bậc, ít nhất nó phải thi triển kỹ năng công kích bốn lần mới có thể làm cho Chiến Dã mất đi năng lực chiến đấu.

"Đây là chiến thú Mặc Dã hả? Sinh mệnh lực tại sao ương ngạnh đến trình độ này?"

Khi Chiến Dã bị mười đoạn Phố Lang đánh trúng lần thứ hai vẫn lồm cồm bò dậy, ánh mắt mọi người đồng thời trợn tròn lộ vẻ không dám tin tưởng.

"Thực lực chênh lệch bốn cấp bậc, ở tình huống bình thường chỉ cần thi triển một kỹ năng sẽ giết chết đối phương ngay lập tức, Nhưng đầu Mặc Dã này đã thừa nhận công kích lần thứ hai tại sao còn có thể sống sót? Chẳng lẽ đây là một con Hồn sủng đã được tập trung cường hóa sinh mệnh lực?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện