Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 532: Thánh thiên sứ cứu rỗi





Chu Văn cũng không rảnh chọc Ước Hàn, Ước Hàn chẳng qua cười lạnh nói:

-Vậy ngươi thử xem, kẻ tâm thần rốt cuộc mạnh cỡ nào.

Nói xong thân ảnh Ước Hàn mang theo một vệt ảo ảnh, chớp mắt đến trước mặt Chu Văn, bàn tay mang theo hào quang định tóm cổ hắn, nhanh không tưởng.

Long dực sau lưng Chu Văn chấn động, triển khai thân pháp, né tránh bàn tay của Ước Hàn, nhưng hắn không có ý định phản đòn, chẳng qua mỉm cười nhìn Ước Hàn.

-Tại sao không rút đao?

Ước Hàn nhìn chằm chẳm Trúc đao bên cạnh Chu Văn hỏi.

-Nếu ta rút đao ra, ngươi thua, vậy còn gì thú vị nữa?

Chu Văn nghiêm túc nói.

-Hiện tại ta bắt đầu thích hắn rồi, ta còn tưởng chỉ có mỗi Trương gia chúng ta thích nói khoác.

Trương Xuân Thu nở nụ cười.

A Sinh nghe lời Chu Văn, trong lòng buông lỏng không ít, nhưng vẫn lo lắng an toàn của hắn.


An Thiên Tá thì nhíu mày nói một câu:

-Tiểu tử thúi cuồng vọng tự đại.

Ước Hàn nghe câu nói này, con ngươi đột nhiên co vào, thế nhưng cuối cùng không nổi giận, chẳng qua lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Văn nói:

-Hi vọng lát nữa, ngươi còn dũng khí nói câu này.

Dứt lời, không đợi Chu Văn phản ứng, Thánh quang trên người hắn đột nhiên bộc phát, Lực dực sau lưng duỗi thẳng, thân thể giống như cây lao đứng trên không trung, thoạt nhìn như một cái Thập Tự giá bằng người, toàn bộ thân thể bộc phát hào quang kinh khủng.

Từng đạo kiếm quang trên người hắn bộc phát, như mưa sa bao phủ toàn bộ sân thi đấu, mỗi một đạo kiếm quang đều có lực lượng của Lục dực Thiên sứ.

Vẻ mặt Chu Văn không đổi, Lục dực sau lưng chấn động, thân hình phiêu dật bay lượn trong kiếm quang, thoạt nhìn thân hình của hắn không nhanh không chậm, tuy nhiên lại tránh qua, tránh né mưa kiếm quang.

Ầm ầm!

Mưa kiếm quang rơi trên mặt đất, đem mặt đất thủng lỗ chỗ, một một chuôi kiếm quang đều có Thần thoại lực lượng gia trì.

Trương Xuân Thu đột nhiên nói với Độc Cô Ca:

-Tên Chu Văn này không phải con riêng của Độc Cô gia chứ?

-Có ý gì?

Độc Cô Ca nhíu mày hỏi.

-Bằng không tại sao thân pháp của hắn có thể biến thái như vậy, dạng thân pháp này, sợ áp đảo những nhà khác, hẳn chỉ có mỗi nhà Độc Cô gia các ngươi có thể so sánh.

Trương Xuân Thu nói.

Độc Cô Ca nhìn chằm chằm Chu Văn nhìn một lúc lâu mới lên tiếng:

-Thân pháp của hắn xác thực rất lợi hại, có điều không cùng đường với Độc Cô gia ta.

Trương Xuân Thu gật đầu nói:

-Mặc dù Chu Văn có chút cuồng vọng, có điều câu nói vừa rồi hắn nói không sai, so với Chu Văn, Ước Hàn chỉ có tố chất thân thể khá hơn chút, lực lượng mạnh một chút, tốc độ nhanh một chút, nếu cả hai đều có tố chất ngang nhau, sợ Ước Hàn chỉ trong vài chiêu bị Chu Văn đánh ngã. Lần này An gia thật sự nhặt được bảo, khó trách bọn hắn tình nguyện đắc tội thượng nghị viện, cũng phải đảm bảo Chu Văn.

-Nói vậy không sai, có điều ngươi và ta đều rõ ràng, thực lực Ước Hàn quá mạnh, những kỹ xảo này còn chưa đủ bù đắp chênh lệnh. Dưới tình huống không ngang hàng này, Ước Hàn phạm trăm sai lầm đều vô sự, Chu Văn chỉ cần sai một lần, có khả năng mất mạng.

Độc Cô Ca nghiêm túc nói.


-Nhìn lại một chút đi, ta cảm thấy gia hỏa Chu Văn càng ngày càng thú vị, khó trách có thể làm bằng hữu với muội muội ta.

Trương Xuân Thu nói.

-A, vị Tiểu công chúa kia lại có bằng hữu?

Độc Cô Ca và Hạ Huyền Nguyệt đều như nghe được tin giật gân, mở to hai mắt nhìn nhìn về phía Trương Xuân Thu.

Trương Xuân Thu tựa hồ cũng biết mình lỡ lời, đành phải nói:

-Bọn hắn chẳng qua gặp nhau vài lần, quan hệ không tệ, lần này ta đến, cũng một phần nhìn xem Chu Văn là hạng người gì?

-Chắc ngươi không yên lòng Chu Văn tiếp cận vị Tiểu công chúa nhà ngươi, cho nên rắp tâm điều tra?

Độc Cô Ca biết nội tình, bĩu môi một cái nói.

Trương Xuân Thu cười nói:

-Nói khó nghe vậy, chẳng qua ta tùy tiện đến xem.

Ước Hàn thấy mưa kiếm quang lại không đả thương được Chu Văn, Lực dực sau lưng Ước Hàn phun ra hào quang kinh khủng, thúc đẩy thân thể hắn tăng tốc, mang theo lực lượng kinh khủng chém về phía Chu Văn.

Chu Văn không có ý định phản kích, chẳng qua không ngừng trốn tránh, lợi dụng thân pháp bản thân, không ngừng tránh né cuồng phong bạo kích của Ước Hàn.

Mỗi một kích của Ước Hàn vô cùng kinh khủng, đem sân thi đấu chia năm sẻ bảy, binh lính thủ hộ sân thi đấu đã được A Sinh an bài rời khỏi đây, đứng bên ngoài sân thi đấu chờ lệnh, chỉ còn A Sinh và vài Sử thi cường giả ở lại trên khán đài thi đấu.

Đám người Hạ Huyền Nguyệt chỉ có thể lui lại phía sau một chút, để tránh bị lực xung kích kinh khủng của trận đấu ảnh hưởng đến.

-Thật sự cường đại, lực lượng Lục dực Thiên sứ giao phó cho Ước Hàn, thật khiến người ta hâm mộ.

Trương Xuân Thu nói.

-Lực lượng mạnh thế nào, cũng phải nhìn người sử dụng nó, rõ ràng Ước Hàn vẫn không thể phát huy toàn bộ lực lượng của Lục dực Thiên sứ, đơn giản lãng phí, nếu đổi lại là ta, Chu Văn đã sớm bị đo ván.

Độc Cô Ca nói.

-Vậy cũng chưa chắc.

Hạ Huyền Nguyệt có chút không vui.

Thân pháp của Chu Văn cùng thân pháp của nàng cũng nhau lĩnh ngộ, nói Chu Văn không được, chẳng khác nói nàng không ra gì?


Trương Xuân Thu tán thán nói:

-Thân pháp của Chu Văn thật lợi hại, dưới chênh lệch về lực lượng cách xa như vậy, từ đầu đến cuối không làm sao, loại thân pháp này, từ trước đến này ta cũng chỉ gặp qua thân pháp Độc Cô gia các ngươi.

Dưới cuồng phong bạo kích của Ước Hàn, thân hình Chu Văn tung bay, thoạt nhìn tựa hồ không nhanh, nhưng Ước Hàn ngay cả góc áo của hắn vẫn không chạm đến.

Ban đầu Ước Hàn còn rất bình tĩnh, muốn thôn qua đủ loại kỹ xảo và Nguyên Khí kỹ đánh bại Chu Văn, nhưng vô luận hắn sử dụng loại kỹ xảo và Nguyên Khí kỹ gì, vẫn thủy chung không đả thương được Chu Văn.

-Chu Văn, ngươi có thể để ta phải sử dụng lực lượng chân chính của Thần, ngươi đã đủ kiêu ngạo.

Ước Hàn ngừng công kích, hào quang trong ánh mắt lưu động, Lục dực của Thiên sứ như đóa hoa nở rộ ngay sau lưng hắn.

-Rốt cuộc mới chịu sử dụng sao?

Nụ cười trên mặt Trương Xuân Thu thu lại, nghiêm túc nhìn chằm chằm Ước Hàn.

Vẻ mặt Độc Cô Ca cũng trở nên nghiêm túc, không nói một lời nhìn chằm chằm Ước Hàn.

Hạ Huyền Nguyệt cũng đồng dạng, bọn hắn đều rất rõ ràng, khoảng cách giữa Sử thi và Thần thoại, tố chất thân thể kỳ thật chỉ là một phương diện, mà đây là phương diện không quan trọng.

Hào rộng mà cấp độ Sử thi vô phương vượt qua cấp độ Thần thoại, chính là lực lượng Thần tích của Vận Mệnh Chi Luân.

Mặc dù mỗi Thần thoại sinh vật không có Vận Mệnh Chi Luân giống nhau, có điều đều có chung một điểm, chính là loại Thần tích lực lượng, mà bất kỳ sinh vật nào dưới Thần thoại, không thể nào ngăn cản.

Trên thân Ước Hàn bùng nổ Thánh quang ngày càng mạnh, Lực dực sau lưng, lại biến thành một Cổ quang chi môn.

-Thần tích…Thánh Thiên sứ cứu rỗi…

Theo thanh âm như nước thủy triều của Ước Hàn, Quang chi môn sau lưng hắn từ từ mở ra, Thánh quang huy hoàng từ bên trong Quang môn bắn ra.







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện