Tạo Hóa Tiên Đế
Chương 413: Mọi người tâm gãy
- Khương Tư Nam, thoáng một phát giết trên trăm Ngoại Môn Đệ Tử, ngươi tội ác ngập trời, cái này ai cũng không cứu được ngươi rồi, ngươi nhất định là gian tế của Ma tộc, cái này tránh không được phải lên Trảm Tiên Đài một lần rồi!
Chu Hạo cũng vô cùng kinh hãi, không nghĩ tới Khương Tư Nam vậy mà thật sự dám thống hạ sát thủ, trực tiếp chém giết trên trăm Ngoại Môn Đệ Tử.
Đồng thời trong lòng của hắn cũng vô cùng khoái ý, lúc này đây cũng không phải phí công phu đợi đến ba tháng sau Chân Truyền thí luyện, chỉ bằng hành vi phạm tội này, đối phương cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Khương Tư Nam nhìn hai người bọn họ trên nhảy dưới tránh, sắc mặt lạnh nhạt, khóe miệng lộ ra vẻ trào phúng.
Trên hư không, như cũ là Lôi Hải như thác nước, rực rỡ tươi đẹp mà sáng chói, hào quang đâm vào mắt người không mở ra được, từ trong đó truyền đến thanh âm gào thét khủng bố, tuyệt vọng kêu to, còn có huyết vũ bay tán loạn.
Đám người Lý Kim Long cùng Đại Thốc Tử biến sắc, hơi có chút lo lắng.
Nếu thật sự giết trên trăm Ngoại Môn Đệ Tử, chỉ sợ coi như là Chân Truyền Đệ Tử cũng tránh không được đã bị trừng phạt nghiêm khắc!
Dịch Phi nhìn thoáng qua Lôi Hải, một chút cũng không lo lắng, cười hắc hắc, đối với Chu Hạo cùng Lâm Phong chửi ầm lên nói:
- Hai người chó chết các ngươi, con mắt nào trông thấy tiểu sư đệ ta giết người? Nếu còn dám ngậm máu phun người, lão tử liền cắt đầu lưỡi của các ngươi!
Lâm Phong run rẩy chỉ vào Khương Tư Nam cùng Dịch Phi, sắc mặt đỏ lên, cũng không có bất kỳ bi thương, ngược lại có một loại khoái cảm âm mưu thực hiện được, nghĩa chính ngôn từ hét lớn:
- Còn nói không có sát nhân? Loại Cửu Thiên Huyền Lôi trình độ này, Ngoại Môn Đệ Tử khẳng định là hài cốt không còn, ta nhất định sẽ đi chỗ chưởng giáo Chân Nhân báo cáo việc này, ngươi liền đợi lên Trảm Tiên Đài a...
Nhưng mà Lâm Phong lời còn chưa nói hết, sau một khắc thanh âm im bặt mà dừng, giống như bị bóp chặt cổ, trong ánh mắt mang theo thần sắc không thể tin.
Trên hư không, Lôi Hải chậm rãi tán đi, trên trăm Ngoại Môn Đệ Tử hoàn hảo không tổn hao gì xuất hiện ở trên hư không!
Bọn hắn chẳng những không chết, hơn nữa nhìn cả đám khí thế như rồng, tinh thần no đủ, toàn thân còn mơ hồ điện mang lập loè, ngoại trừ trên người quần áo nghiền nát, thoạt nhìn có chút chật vật ra, so với trước kia còn muốn long tinh hổ mãnh.
- Cái này... Đây là thế nào?
Coi như là Chu Hạo trong lúc nhất thời cũng có chút quá tải, nói lắp bắp.
Trên trăm Ngoại Môn Đệ Tử kia, ngay cả nhìn cũng không có nhìn Lâm Phong cùng Chu Hạo, ngược lại đứng ở trong hư không, đối với Khương Tư Nam thi lễ thật sâu.
- Đa tạ Khương sư huynh tái tạo chi ân, chúng ta suốt đời khó quên!
Hơn trăm người đồng thời hành lễ với Khương Tư Nam, hơn nữa khuôn mặt chân thành tha thiết, loại tương phản thật lớn này, trong lúc nhất thời để cho tất cả mọi người sờ không được ý nghĩ.
Chỉ có Dịch Phi ha ha phá lên cười, đối với những Ngoại Môn Đệ Tử kia nói:
- Các ngươi nha, đạo tâm không tinh khiết, vốn là cuộc đời này muốn đột phá đến Pháp Thiên Cảnh, cô đọng thần thông Kim Đan là muôn vàn khó khăn, nhưng mà lúc này đây tiểu sư đệ lấy ơn báo oán, không so đo các ngươi đắc tội, không ngừng dùng Cửu Thiên Huyền Lôi giúp các ngươi tẩy tủy phạt mao, hơn nữa cho các ngươi ở trong Lôi Hải ma luyện, đã trải qua một lần sinh tử chuyển biến, chỉ cần các ngươi chuyên tâm tu luyện, đột phá Pháp Thiên Cảnh chỉ là sự tình một năm nửa năm!
- Cái gì?
Lâm Phong cùng Chu Hạo nhìn nhau, đều lộ ra thần sắc không dám tin.
Trong đầu bọn hắn trống rỗng, căn bản không nghĩ ra tại sao lại xuất hiện chuyện như vậy, mấu chốt nhất chính là thủ đoạn của Khương Tư Nam để cho bọn hắn như rơi băng uyên, nội tâm bắt đầu run rẩy lên.
Duy nhất một lần giúp trên trăm đệ tử Chân Thiên Cảnh tẩy tủy phạt mao, chỉ sợ coi như là cường giả Anh Thiên Cảnh cũng làm không được!
Mà thể ngộ sinh tử biến hóa, khống chế lực lượng hủy diệt của Lôi Đình nhất định phải cẩn thận tỉ mỉ, nếu không chỉ cần có một chút lầm lỗi, liền hài cốt không còn!
- Khương sư huynh, chúng ta ở trong biển lôi kinh nghiệm sinh tử, đã đại triệt đại ngộ, lúc này đây bị người sai sử đến Thiên Đạo Phong ngăn cửa khiêu chiến, nhưng Khương sư huynh chẳng những không có thống hạ sát thủ, nhưng lại chỉ điểm chúng ta, đưa chúng ta một hồi Đại Tạo Hóa, chúng ta đều hổ thẹn không thôi!
Ở trong trăm Ngoại Môn Đệ Tử, một thanh niên khí tức cường đại nhất đứng dậy, anh vĩ bất phàm, trên mặt mang vẻ xấu hổ, nhưng mà ánh mắt thanh minh, như trút được gánh nặng.
- Khương sư huynh, ân đức này chúng ta suốt đời khó quên, ta biết rõ chúng ta tu vi thấp kém, không cách nào đến giúp Khương sư huynh, nhưng mà Thiên Đạo Phong này luôn thiếu mấy cái canh cổng quét rác, chúng ta hi vọng có thể gia nhập Thiên Đạo Phong!
- Chúng ta hi vọng gia nhập Thiên Đạo Phong!
Trên trăm Ngoại Môn Đệ Tử đồng thời nói, thanh âm chấn thương khung, trịch địa hữu thanh.
- Lý Hoằng, ngươi... Ngươi cái chó chết ăn cây táo, rào cây sung này!
Lâm Phong tức đến sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy, chỉ vào thanh niên đệ tử đứng ra kia, lập tức chửi ầm lên.
Lúc này hắn mới phát hiện, mình ngăn cửa khiêu chiến là đi một nước cờ dở.
Tuy Thiên Đạo Phong ở Đại La Thiên Tông địa vị tôn sùng, nhưng mà trên cơ bản không có đệ tử nguyện ý gia nhập Thiên Đạo Phong, thật sự là Thiên Đạo Phong quá cằn cỗi quá hoang vu.
Hơn nữa còn có một sư tôn hiếm thấy, cùng với mười năm trước sự tình kia để cho mọi người biến sắc.
- Lâm sư huynh, trước kia chúng ta bị người mê hoặc, mưu toan dùng lực lượng con sâu cái kiến khiêu chiến Khương sư huynh, thật sự là sai lầm lớn, chúng ta không phải nô bộc của ngươi, mà là đệ tử Đại La Thiên Tông, chúng ta tự nhiên có quyền lợi lựa chọn!
Sắc mặt Lý Hoằng lạnh nhạt, không kiêu ngạo không tự ti nói với Lâm Phong.
- Ha ha ha, nói hay lắm, các ngươi nguyện ý gia nhập Thiên Đạo Phong ta, tự nhiên là không còn gì tốt hơn! Về sau có chuyện gì, Đại Phi ca ta làm chủ cho các ngươi, không phải sợ bọn đầu trâu mặt ngựa kia!
Dịch Phi cũng vô cùng thoải mái, cười lên ha hả, trong thanh âm ý hữu sở chỉ.
Lâm Phong nổi trận lôi đình, nhưng mà hoàn toàn không có cách nào, coi như là Chu Hạo bên người cũng sắc mặt cực kỳ khó coi, không biết chuyện tình sẽ biến thành cái dạng này.
- Tiểu sư đệ, ngươi thấy thế nào?
Dịch Phi lên tiếng hỏi, cái này dù sao cũng là Khương Tư Nam thi triển ra thần thông, có thể gia nhập Thiên Đạo Phong hay không, Dịch Phi còn nguyện ý nghe ý kiến của Khương Tư Nam một chút.
Chu Hạo cũng vô cùng kinh hãi, không nghĩ tới Khương Tư Nam vậy mà thật sự dám thống hạ sát thủ, trực tiếp chém giết trên trăm Ngoại Môn Đệ Tử.
Đồng thời trong lòng của hắn cũng vô cùng khoái ý, lúc này đây cũng không phải phí công phu đợi đến ba tháng sau Chân Truyền thí luyện, chỉ bằng hành vi phạm tội này, đối phương cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Khương Tư Nam nhìn hai người bọn họ trên nhảy dưới tránh, sắc mặt lạnh nhạt, khóe miệng lộ ra vẻ trào phúng.
Trên hư không, như cũ là Lôi Hải như thác nước, rực rỡ tươi đẹp mà sáng chói, hào quang đâm vào mắt người không mở ra được, từ trong đó truyền đến thanh âm gào thét khủng bố, tuyệt vọng kêu to, còn có huyết vũ bay tán loạn.
Đám người Lý Kim Long cùng Đại Thốc Tử biến sắc, hơi có chút lo lắng.
Nếu thật sự giết trên trăm Ngoại Môn Đệ Tử, chỉ sợ coi như là Chân Truyền Đệ Tử cũng tránh không được đã bị trừng phạt nghiêm khắc!
Dịch Phi nhìn thoáng qua Lôi Hải, một chút cũng không lo lắng, cười hắc hắc, đối với Chu Hạo cùng Lâm Phong chửi ầm lên nói:
- Hai người chó chết các ngươi, con mắt nào trông thấy tiểu sư đệ ta giết người? Nếu còn dám ngậm máu phun người, lão tử liền cắt đầu lưỡi của các ngươi!
Lâm Phong run rẩy chỉ vào Khương Tư Nam cùng Dịch Phi, sắc mặt đỏ lên, cũng không có bất kỳ bi thương, ngược lại có một loại khoái cảm âm mưu thực hiện được, nghĩa chính ngôn từ hét lớn:
- Còn nói không có sát nhân? Loại Cửu Thiên Huyền Lôi trình độ này, Ngoại Môn Đệ Tử khẳng định là hài cốt không còn, ta nhất định sẽ đi chỗ chưởng giáo Chân Nhân báo cáo việc này, ngươi liền đợi lên Trảm Tiên Đài a...
Nhưng mà Lâm Phong lời còn chưa nói hết, sau một khắc thanh âm im bặt mà dừng, giống như bị bóp chặt cổ, trong ánh mắt mang theo thần sắc không thể tin.
Trên hư không, Lôi Hải chậm rãi tán đi, trên trăm Ngoại Môn Đệ Tử hoàn hảo không tổn hao gì xuất hiện ở trên hư không!
Bọn hắn chẳng những không chết, hơn nữa nhìn cả đám khí thế như rồng, tinh thần no đủ, toàn thân còn mơ hồ điện mang lập loè, ngoại trừ trên người quần áo nghiền nát, thoạt nhìn có chút chật vật ra, so với trước kia còn muốn long tinh hổ mãnh.
- Cái này... Đây là thế nào?
Coi như là Chu Hạo trong lúc nhất thời cũng có chút quá tải, nói lắp bắp.
Trên trăm Ngoại Môn Đệ Tử kia, ngay cả nhìn cũng không có nhìn Lâm Phong cùng Chu Hạo, ngược lại đứng ở trong hư không, đối với Khương Tư Nam thi lễ thật sâu.
- Đa tạ Khương sư huynh tái tạo chi ân, chúng ta suốt đời khó quên!
Hơn trăm người đồng thời hành lễ với Khương Tư Nam, hơn nữa khuôn mặt chân thành tha thiết, loại tương phản thật lớn này, trong lúc nhất thời để cho tất cả mọi người sờ không được ý nghĩ.
Chỉ có Dịch Phi ha ha phá lên cười, đối với những Ngoại Môn Đệ Tử kia nói:
- Các ngươi nha, đạo tâm không tinh khiết, vốn là cuộc đời này muốn đột phá đến Pháp Thiên Cảnh, cô đọng thần thông Kim Đan là muôn vàn khó khăn, nhưng mà lúc này đây tiểu sư đệ lấy ơn báo oán, không so đo các ngươi đắc tội, không ngừng dùng Cửu Thiên Huyền Lôi giúp các ngươi tẩy tủy phạt mao, hơn nữa cho các ngươi ở trong Lôi Hải ma luyện, đã trải qua một lần sinh tử chuyển biến, chỉ cần các ngươi chuyên tâm tu luyện, đột phá Pháp Thiên Cảnh chỉ là sự tình một năm nửa năm!
- Cái gì?
Lâm Phong cùng Chu Hạo nhìn nhau, đều lộ ra thần sắc không dám tin.
Trong đầu bọn hắn trống rỗng, căn bản không nghĩ ra tại sao lại xuất hiện chuyện như vậy, mấu chốt nhất chính là thủ đoạn của Khương Tư Nam để cho bọn hắn như rơi băng uyên, nội tâm bắt đầu run rẩy lên.
Duy nhất một lần giúp trên trăm đệ tử Chân Thiên Cảnh tẩy tủy phạt mao, chỉ sợ coi như là cường giả Anh Thiên Cảnh cũng làm không được!
Mà thể ngộ sinh tử biến hóa, khống chế lực lượng hủy diệt của Lôi Đình nhất định phải cẩn thận tỉ mỉ, nếu không chỉ cần có một chút lầm lỗi, liền hài cốt không còn!
- Khương sư huynh, chúng ta ở trong biển lôi kinh nghiệm sinh tử, đã đại triệt đại ngộ, lúc này đây bị người sai sử đến Thiên Đạo Phong ngăn cửa khiêu chiến, nhưng Khương sư huynh chẳng những không có thống hạ sát thủ, nhưng lại chỉ điểm chúng ta, đưa chúng ta một hồi Đại Tạo Hóa, chúng ta đều hổ thẹn không thôi!
Ở trong trăm Ngoại Môn Đệ Tử, một thanh niên khí tức cường đại nhất đứng dậy, anh vĩ bất phàm, trên mặt mang vẻ xấu hổ, nhưng mà ánh mắt thanh minh, như trút được gánh nặng.
- Khương sư huynh, ân đức này chúng ta suốt đời khó quên, ta biết rõ chúng ta tu vi thấp kém, không cách nào đến giúp Khương sư huynh, nhưng mà Thiên Đạo Phong này luôn thiếu mấy cái canh cổng quét rác, chúng ta hi vọng có thể gia nhập Thiên Đạo Phong!
- Chúng ta hi vọng gia nhập Thiên Đạo Phong!
Trên trăm Ngoại Môn Đệ Tử đồng thời nói, thanh âm chấn thương khung, trịch địa hữu thanh.
- Lý Hoằng, ngươi... Ngươi cái chó chết ăn cây táo, rào cây sung này!
Lâm Phong tức đến sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy, chỉ vào thanh niên đệ tử đứng ra kia, lập tức chửi ầm lên.
Lúc này hắn mới phát hiện, mình ngăn cửa khiêu chiến là đi một nước cờ dở.
Tuy Thiên Đạo Phong ở Đại La Thiên Tông địa vị tôn sùng, nhưng mà trên cơ bản không có đệ tử nguyện ý gia nhập Thiên Đạo Phong, thật sự là Thiên Đạo Phong quá cằn cỗi quá hoang vu.
Hơn nữa còn có một sư tôn hiếm thấy, cùng với mười năm trước sự tình kia để cho mọi người biến sắc.
- Lâm sư huynh, trước kia chúng ta bị người mê hoặc, mưu toan dùng lực lượng con sâu cái kiến khiêu chiến Khương sư huynh, thật sự là sai lầm lớn, chúng ta không phải nô bộc của ngươi, mà là đệ tử Đại La Thiên Tông, chúng ta tự nhiên có quyền lợi lựa chọn!
Sắc mặt Lý Hoằng lạnh nhạt, không kiêu ngạo không tự ti nói với Lâm Phong.
- Ha ha ha, nói hay lắm, các ngươi nguyện ý gia nhập Thiên Đạo Phong ta, tự nhiên là không còn gì tốt hơn! Về sau có chuyện gì, Đại Phi ca ta làm chủ cho các ngươi, không phải sợ bọn đầu trâu mặt ngựa kia!
Dịch Phi cũng vô cùng thoải mái, cười lên ha hả, trong thanh âm ý hữu sở chỉ.
Lâm Phong nổi trận lôi đình, nhưng mà hoàn toàn không có cách nào, coi như là Chu Hạo bên người cũng sắc mặt cực kỳ khó coi, không biết chuyện tình sẽ biến thành cái dạng này.
- Tiểu sư đệ, ngươi thấy thế nào?
Dịch Phi lên tiếng hỏi, cái này dù sao cũng là Khương Tư Nam thi triển ra thần thông, có thể gia nhập Thiên Đạo Phong hay không, Dịch Phi còn nguyện ý nghe ý kiến của Khương Tư Nam một chút.
Bình luận truyện