Chương 24: 24: Đi Đến Trường Học Báo Danh 2
Ninh Diệu Hương hỏi kỹ càng, thế mới biết được, năm trước tiểu học không tuyển sinh, năm ngoái cũng không tuyển sinh, mùa xuân năm nay lại gấp gáp tuyển sinh, sau đó thì chuyện trường học lại không có ai quản, cái gì cũng được, lại còn có một nửa giáo viên được đào tạo không tốt lắm, cho nên hiện tại giáo viên trong trường học cũng thiếu, cứ như vậy miễn cưỡng duy trì.Ô Đào cũng trợn tròn mắt, vậy người khác thì sao, người khác sẽ đi học ở chỗ nào?Cô bé nhớ tới cậu con trai Hồng Thắng Lợi của nhà Hồng biên tập, cậu ta hình như học ở trường tiểu học bên cạnh đơn vị làm việc mà cha cậu ta làm việc thì phải? Vậy chị Tịch Mai thì sao?Ô Đào cố gắng nghĩ lại lời chị Tịch Mai nói.
Ninh Diệu Hương: "Con cũng nhìn thấy đấy, trường học căn bản không tuyển sinh.Con làm ầm ĩ cái gì, đi học nào có dễ dàng như vậy!"Ô Đào không tin: "Chúng ta đi hỏi chị Tịch Mai xem? Chị Tịch Mai cũng học ở chỗ này đúng không?"Ninh Diệu Hương: "Tịch Mai thì học hành cái gì, ngày nào cũng đi cùng một đám mang băng tay màu đỏ làm loạn, hỏi nó thì biết được gì!"Ô Đào lại nhỏ giọng cầu khẩn: "Còn có nhiều trường học khác mà, mẹ thử thêm một lần nữa đi?"Ninh Diệu Hương cũng không hiểu, bình thường cũng không chú ý tới cái này, bà đi hỏi giáo viên trường học, giáo viên nói ở đằng sau cao ốc An Môn có một trường tiểu học, là trường tiểu học Hoàng Hóa Môn, hẳn là còn ở mở mấy khóa, bảo hai người đi thử xem.Ô Đào nghe xong, cũng hơi ngơ ngác.
Tòa nhà An Môn kia chắc chắn sẽ ở ngay cạnh trường tiểu học Hoàng Hóa Môn, cô bé cũng không muốn đi đến đó, cô bé luôn cảm thấy đó là một thế giới khác.
Ninh Diệu Hương: "Vậy qua đó xem một chút đi."Ô Đào không muốn đi đến tiểu học ở An Môn, nhưng mà cũng không có cách nào khác, tiểu học bên này không thể học, cô bé sợ không được đi học nên chỉ có thể đi theo tới trường tiểu học Hoàng Hóa Môn.Trường tiểu học Hắc Chi Ma ở phía đông phố Tịch Khố, mà trường tiểu học Hoàng Hóa Môn ở phía tây phố Tịch Khố.Đi rất là xa, trên mặt đất còn lưu lại tuyết, đường không dễ đi, Ninh Diệu Hương dẫn Ô Đào đi gần hai mươi phút mới đến.Bên ngoài trường tiểu học Hoàng Hóa Môn cũng dán rất nhiều giấy, nhưng mà bên trong trường có truyền ra tiếng đọc sách, xem ra là vẫn đang tiếp tục học, chuyện này khiến Ô Đào nhẹ nhàng thở ra.Trước cửa không có người nào, Ninh Diệu Hương dẫn cô bé vào cửa.Vừa vào cửa đối mặt là một hàng tường gạch màu xám, ở giữa là một cánh cửa mặt trăng, tiến vào sân trường.Trường học này rõ ràng đã được xây rất nhiều năm rồi, chắc chắn là xây trước giải phóng, trông cũng khá được chú trọng.Phòng xá gạch xanh ngói xám, xen vào nhau tinh tế, cửa sổ là gỗ màu nâu, có vẻ vô cùng trang trọng.Ô Đào vừa tiến đến đã bị trấn trụ, cô bé mặc kệ bên ngoài dán một đống giấy, cũng mặc kệ người ta nói này nói kia, dù sao cô bé cũng muốn đọc sách, muốn đi học.Cô bé cảm thấy trường học này rất được, vừa tiến vào, trong không khí đã lộ ra hương vị, chính là hương vị học vấn.Ninh Diệu Hương nghe ngóng một lát, rồi dẫn theo Ô Đào qua phòng làm việc của hiệu trưởng, hiệu trưởng cũng không ở đó, nhưng mà có một giám đốc.Ninh Diệu Hương hỏi tình huống, rồi điền vào một tờ đơn đăng kí, đóng học phí, sau đó nhìn thời gian, đã đến lúc làm việc, bà căn dặn Ô Đào phải nghe lời xong rồi kín đáo đưa cho Ô Đào một đồng tiền để cô bé mua đồ dùng học tập, sau đó rời đi.Người chủ nhiệm kia hỏi tuổi tác Ô Đào, rồi có hơi lúng túng nói: "Em có cơ sở gì chưa?"Ô Đào không hiểu: "Cái gì là cơ sở ạ?"Giám đốc nhíu mày: "Em bây giờ đi học sẽ rất khó khăn, hai năm rồi bên trường không tuyển sinh, đầu năm nay lại nhận thêm vài lớp, đã học được nửa năm, đến mùa thu năm nay sẽ trực tiếp lên lớp hai.
Lẽ ra em cũng phải lên lớp hai, nhưng chắc chắn em sẽ theo không kịp nên chỉ có thể vào lớp một, nhưng cho dù em học theo lớp một thì các em đó cũng đã học được một học kỳ, em và các em đó sẽ không giống nhau được."Ô Đào hơi ngỡ ngàng, lại có chút ảo não, nghĩ thầm.
Nếu như đầu năm nay mình đã làm loạn lên là muốn lên học thì có lẽ cũng đã được lên lớp hai rồi, hiện tại chỉ có thể học với lớp một.Lớp một nhỏ hơn mình một tuổi, mấu chốt là mình còn chưa nhất định có thể học theo kịp lớp một.Cô bé không thể làm gì khác hơn, bèn nói: "Vậy em sẽ đi theo lớp một học, em nhất định sẽ cố gắng, tranh thủ đuổi theo."Giám đốc nhìn cô bé bé đứng nghiêm, lúc nói chuyện, hai cái sừng trâu lắc lắc, cả người tràn đầy nhiệt tình, bèn cười: "Thật ra cũng không có gì, hiện tại cũng không có mấy ai chăm chỉ học tập, lòng người bàng hoàng, tất cả đều mơ hồ như nhau."Giám đốc lại hỏi Ô Đào mấy vấn đề, cuối cùng dẫn cô bé qua phòng học.Xuyên qua một chỗ tiểu viện trồng hoa đinh hương và Tử Đằng, xuyên qua một chỗ cửa hình bán nguyệt thì đã đến trước phòng học.Tiếng đọc sách trước kia Ô Đào nghe được chính là truyền ra từ nơi này..
Bình luận truyện