Thập Niên 70 Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Chương 165





Ngô Thục Cầm thật sự tò mò, thò lại gần nhìn thử: “Bài gì mà khó như vậy?”Trước đến nay Ngô Thục Cầm học cùng Tạ Miêu, cô ta tới thì chắc chắn Tạ Miêu cũng tới rồi.

Mắt Trịnh Chí An sáng lên: “Tạ Miêu, cậu mau đến xem mấy bài này đi.

”“Đúng vậy, Tạ Miêu mau đến xem xem.

” Từ Hải cũng nói theo.

Ngay cả hai nam sinh lớp (3) cũng lấy tinh thần, ánh mắt sáng quắc nhìn Tạ Miêu, nhất là Lưu Đại Giang.

Lưu Đại Giang thi cấp ba được hạng nhì, thi giữa kỳ được hạng nhất.

Thi cấp ba cậu ta bị Tạ Miêu đè đầu, kỳ thi giữa kỳ khó khăn lắm mới được hạng nhất, lại bởi bài thi tiếng Anh của Tạ Miêu mới được kết quả nhất khối, trở thành hư vô.


Trong lòng cậu ta nghẹn tức, gần đây vẫn luôn rất chú tâm học hành, đương nhiên cũng muốn biết nữ sinh Tạ Miêu đè đầu mình này rốt cuộc có bao nhiêu thực lực, có thể làm được đề toán học đầy bẫy đó hay không.

Lưu Đại Giang đứng dậy nhường chỗ cho Tạ Miêu, Tạ Miêu đi tới, Trịnh Chí An lập tức đưa tờ giấy trên tay tới trước mặt cô: “Bây giờ còn vài bài chưa làm xong, cậu xem có thể làm hay không.

”Tạ Miêu tới, người xem náo nhiệt chung quanh cũng nhiều lên, trong mắt mỗi người đều có chờ mong.

Ai cũng nói đề này làm khó lớp (3) một ngày, nhìn dáng vẻ của Lưu Đại Giang thì cũng không chắc có thể làm được.

Vì Tạ Miêu bị Tào Khiết trộm bài thi mà bỏ lỡ hạng nhất giữa kỳ, nhưng giờ lại tìm được mặt mũi.

Hôm nay tới lượt Tạ Miêu, vốn muốn làm trực nhật trước, thấy vậy cũng chỉ ngồi xuống.

Cô vẫn còn cầm tờ giấy lạnh lẽo kia, nhìn sơ qua, lập tức lộ ra vẻ mặt bất ngờ.

Hễ ai nhìn thấy đề này thì đều có vẻ mặt như vậy.

Nam sinh lớp (3) kia xoa xoa tay, đôi mắt sáng lấp lánh: “Ở đây có năm bài, lớp chúng tôi đã làm được ba, Đại Giang cũng tự làm hai bài.

” Thái độ muốn thách thức Tạ Miêu.

Người ở xung quanh nghe vậy, lập tức bị k/ch thích tâm lý hiếu thắng, ánh mắt nhìn Tạ Miêu càng nóng.

Thậm chí Trịnh Chí An còn hơi bối rối: “Tạ Miêu cậu làm được chứ.

”Tạ Miêu không trả lời cậu ta, ngẩng đầu nhìn Lưu Đại Giang: “Cậu làm hai bài tốn bao nhiêu thời gian?”“Hai tiết.

” Lưu Đại Giang ăn ngay nói thật.

“Vậy là rất giỏi đó.


” Tạ Miêu cười nói.

Người khác có thể chưa thấy đề như vậy nhưng cô lại rất quen, bởi vì đây đều là đề thi học sinh giỏi.

Các trường học bắt đầu chú tâm học tập chỉ sau khi khôi phục chuyện thi đại học, bây giờ mọi người vẫn chưa nghe đề thi học sinh giỏi là gì.

Mà Lưu Đại Giang chưa từng tiếp xúc với đề thi học sinh giỏi lại còn có thể hai bài, chắc chắn rất không tệ.

Lời của Tạ Miêu lọt vào lỗ tai của Tào Khiết luôn yên lặng lắng nghe, trở thành chủ động yếu thế.

Đúng là chẳng học tốt hơn cô ta bao nhiêu, không ngờ chưa bắt đầu làm đã chịu thua.

Thật không biết hai lần trước cậu ta đạp trúng vận phân chó gì nữa.

Tào Khiết khinh trong lòng, Hồ Thúy Nga còn cười nhạo ra tiếng: “Không làm được thì cao điểm nhất khối gì nữa chứ.

”Nếu chuyện này đã đề cập đến vấn đề mặt mũi giữa hai lớp, cậu ta không giúp đỡ làm thì thôi, còn nói bóng gió gì chứ.

Các bạn học đều nhăn mày mày, bạn cùng bàn của cô ta còn hất hất cô ta:: “Trước hết cậu đừng nói chuyện, đừng quấy rầy Tạ Miêu làm bài.

”“Tự cậu ta làm không được, liên quan gì chuyện tớ có nói hay không chứ.

”Hồ Thúy Nga rút cánh tay, tức giận đến mức bạn ngồi cùng bàn của cô ta không nói được cả buổi.

Tạ Miêu nghe xong, chỉ thờ ơ liếc cô ta một cái, lấy bút và vở ra rồi cúi đầu giải.

Cách cô giải khác hoàn toàn với người khác, ngay từ khi viết lúc đầu, Trịnh Chí An và Lưu Đại Giang đều nhíu mày.

Một nam sinh khác trong lớp (3) ghé vào bên tai Lưu Đại Giang: “Cậu ấy làm sai rồi hả? Tôi thấy bước giải không giống cậu làm khi nãy chút nào.


”Lưu Đại Giang không nói chuyện, chỉ chuyên chú nhìn chằm chằm Tạ Miêu làm bài.

Nhưng không lâu sau, Tạ Miêu giải một cách khác nhưng lại thành công ra đáp án giống với Lưu Đại Giang.

Nam sinh đó sửng sốt: “Vậy là giải được rồi sao? Sao lại đơn giản như vậy?”Trịnh Chí An và Từ Hải cũng cảm thấy chỉ số thông minh của mình có giới hạn.

Bọn họ suy nghĩ nửa giờ lại không có một chút manh mối nào, Tạ Miêu chỉ cần hai phút đã giải được, còn để ai sống không?Có khởi đầu tốt đẹp, tất cả mọi người đều chờ mong biểu hiện tiếp theo của Tạ Miêu.

Tạ Miêu bỏ qua bài thứ hai, giải tiếp bài thứ ba.

Cậu ta cảm thấy khó quá không làm được, muốn giải bài dễ trước à?Mọi người thắc mắc nhưng rất nhanh sau đó lại bị bước giải trơn tru của Tạ Miêu hấp dẫn.

Viết trôi chảy như vậy, vừa thấy là biết làm, đề này đơn giản như vậy sao?Không bao lâu, Tạ Miêu tính xong, điền con số cuối cùng vào, nam sinh lớp (3) kia không khỏi cảm phục một tiếng.

“Lại làm đúng rồi! Tạ Miêu, không phải trước kia cậu đã làm bài này rồi chứ??”“Thầy của chúng tôi còn chưa dạy cái này, cậu ta làm rồi ở chỗ nào.

” Ngô Thục Cầm nâng cằm hừ một tiếng.

Nam sinh kia không nói, nhìn Tạ Miêu không chớp mắt, xem cô giải bài cuối cùng như thế nào.

Bài thứ tư, thứ năm, mấy bạn học môn toán khó tốt của lớp họ cùng nhau nghiên cứu một ngày, đến bây giờ còn không biết nên bắt đầu từ chỗ nào.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện