Thập Niên 70 Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Chương 171





Tào Khiết nghiến răng nghiến lợi nói xong câu đó, bỏ hai người chạy đi, khiến Hứa Văn Lệ đứng ngốc: “Cậu ta phát điên gì vậy?”“Chắc là kết quả lần này của em tốt hơn cậu ta nên tức giận.

” Tạ Miêu cười.

Hứa Văn Lệ nghĩ cũng thấy có khả năng, vội vàng chen vào xem thành tích.

Sau đó, cô ấy ôm Tạ Miêu bắt đầu nhảy nhót: “Bị cậu ta đè ép nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có thể ưỡn ngực hít thở rồi.

Không được, vì về sau có thể nhìn thấy vẻ mặt xuất sắc như vậy của cậu ta, em phải học tập cho tốt, để cậu ta vĩnh viễn bị đè ở dưới.


”Tạ Miêu luôn cảm thấy lời này của cô ấy có ý nghĩa gì khác, dễ dàng khiến người khác nghĩ nhiều nhưng vẫn cười gật đầu: “Được, vậy nghỉ đông em tới nhà của chị ở vài ngày đi.

Chị mượn sách giáo khoa học kỳ sau, chúng ta cùng chuẩn bị bài.

”Hứa Văn Lệ: “…”Không, cô ấy muốn một kỳ nghỉ đông nằm ườn, chờ khi khai giảng mới nỗ lực QAQ.

Hai người xem hết kết quả, Tạ Miêu nghĩ đến Cố Hàm Giang mỗi ngày đều đến phòng học của bọn họ điểm danh thì chuyển mắt lên bảng vàng khối 11.

Không ngờ đứng đầu bảng lại là Cố Hàm Giang, cô có chút bất ngờ.

Không phải thành tích của anh rất tốt sao? Vì sao còn tìm cô xem giúp “Tuyển tập Toán Lý Hóa” chứ?Nhưng Hứa Văn Lệ lại không nghĩ nhiều như vậy: “Không ngờ hai nhất khối ở trường chúng ta đều quen biết nhau ha ha ha! Có điều điểm tiếng Anh của Cố Hàm Giang hơi kém, vừa mới đạt chuẩn, bằng không chắc chắn anh ấy có thể vượt hạng nhì mấy chục điểm.

”So với những môn khác, điểm tiếng Anh của Cố Hàm Giang đúng là kém một chút, mới chỉ 68 điểm.

Hàng mi của Tạ Miêu hơi rũ xuống, nghĩ đến chuyện tiếng Anh cần sự tích lũy, kiên trì tham gia góc tiếng Anh thì cũng có tiến bộ thì mới giãn ra.

Các thầy giáo khối 11 thấy lần này Cố Hàm Giang bị tiếng Anh kéo chân sau, không vào được top 10 cả thành phố thì cảm thấy vô cùng khó chịu.

Gần đây thầy Trịnh mang mặt mày hớn hở, tựa như trẻ ra 10 tuổi.

“Các bạn học thấy bảng vàng cuối kỳ lần này không?” Ông vừa vào cửa liền cười hỏi mọi người.


“Thấy!”Các bạn học lớp 10.

1 trả lời rất rõ.

Có thể không rõ sao? Mười ba lớp 10, lớp của bọn họ, 100 tên được vào 14 người.

Trong đó có 2 người trong top 10, top 20 có 4 người, hạng nhất vẫn là lớp của bọn họ.

Thầy Trịnh bị âm thanh này làm chấn động nhưng vẻ mặt vẫn mỉm cười: “Lần này mọi người thi rất tốt, nhất là Hứa Văn Lệ và Lâm Hạo, tiến bộ rất lớn, hy vọng mọi người cũng có thể nhìn bọn họ làm chuẩn.

”Nghe thầy Trịnh khen ngợi Hứa Văn Lệ, Tào Khiết không khỏi cắn chặt răng.

Mấy nam sinh hàng sau nghĩ đến Lâm Hạo ngày nào cũng tìm Tạ Miêu hỏi bài thì làm mặt quỷ.

“Hạo Tử hay quá đó, được thầy Trịnh điểm danh khen ngợi.

”“Có thể không được sao? Mục tiêu của người ta là hạng nhất đó.

”Nghe vậy, Lâm Hạo tức giận đá qua: “Cậu nói bừa gì đấy?” thế nhưng trên mặt lại khó nén ý cười.

Đối phương bị đá cũng không giận, ngược lại còn cười hắc hắc.


“Cậu gấp cái gì? Tôi cũng không có ý gì khác, có học sinh nào không muốn thi được hạng nhất chứ, cậu thấy nói đúng không Chí Cường?”Ngô Chí Cường: “Tôi không nghĩ vậy, dù tôi muốn thi hạng nhất thì cũng là nhất từ dưới lên.

”Thầy Trịnh không để ý những hành động nhỏ của những học sinh phía sau, lại nhắc đến thành tích những học sinh đầu lớn nhận được.

Tổng điểm trung bình hạng nhất, điểm trung bình ba môn Toán học, tiếng Anh, Hóa học hạng nhất, quả thực là chiến thắng áp đảo.

Ông còn cười trêu chọc các bạn học một câu: “Mỗi ngày thầy đều cho mấy em ưu đãi, sao điểm trung bình toán của mấy em mới hơn lớp (3) chưa được 4 phần mà tiếng Anh lại hơn hạng nhì 7 phần vậy? Các em thích thầy Mã như vậy à?”Các bạn học đều cười rộ lên, thậm chí còn có người ồn ào: “Chúng em không thích thầy Mã, chúng em thích Tạ Miêu!”Nghe vậy Tạ Miêu có chút ngượng ngùng.

Thầy Trịnh cũng dở khóc dở cười: “Vậy các em có biết lần này Tạ Miêu hạng mấy thành phố không?”Đương nhiên bọn họ không biết nhưng thầy Trịnh đã hỏi như vậy, chỉ có một khả năng, Tạ Miêu xếp hạng rất cao ở thành phố.

Ngoại trừ Tào Khiết, Hồ Thúy Nga thì ai cũng phấn chấn tinh thần: “Hạng mấy?”“Tạ Miêu không tệ đâu, lần trước thi cấp ba hạng 9 thành phố, lần này thi được hạng 3 thành phố.

Nhất là tiếng Anh cùng Toán học, chiếm lấy điểm tối đa của trường chúng ta, sao lúc trước lại không giành lấy em ấy nhỉ?”Trong văn phòng trường trung học số hai thành phố, Vương Chấn Hưng tóc hoa râm cầm bảng điểm của top 20 thành phố, có chút tiếc nuối.

Đường Quyên thấy Tạ Miêu không lọt vào mắt mình lại được hạng 3, tiếng Anh còn vô cùng tốt, trong lòng có chút không được thoải mái.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện