Thế Thân 49 Ngày

Chương 15: Thủy Chi. Ký ức Đen Tối



Triệu Mẫn và Lý Mỹ Nam tách ra 1 đám phiền phức kia thì đi lại hàng ghế đầu mà Phong Tình đặt biệt chuẩn bị cho 2 người. Bé Moon vẫn hào hứng nhìn xem xung quanh xem có thấy Phong Tình ở đâu không.

_" Khúc Linh Nhi.. Em không sao chứ ". Lý Mỹ Nam nhìn cô cười nói.

_" Hài... Cái bọn đó muốn làm em bực mình thì con lâu. Em vẫn ổn ". Triệu Mẫn cười nói. Lý Mỹ Nam nhận được câu trả lời thì cũng yên tâm nói chuyện với bé Moon thêm vài câu.

Cô không quay lại nhưng vẫn cảm giác được có 1 ánh mắt như độc xà đang nhìn chằm chằm vào cô, khỏi nói cô cũng biết là ánh mắt của ai rồi. Ngoài Thủy Chi còn ai vào đây. Cô làm cô ta mất mặt nhiều lần như vậy mà cô ta vẫn dùng ánh mắt hiền lành nhìn cô được mới sợ, nhưng cô cảm giác được có thêm 1 ánh mắt không cam lòng tiếc nuối của Hứa Trác Lâm. Chắc cô lầm rồi Hứa Trác Lâm còn lâu mới biết hối lỗi.

Thủy Chi ngồi hàng ghế phía sau liếc mắt nhìn Khúc Linh Nhi 1 cái. Vì cái gì cô cố gắng nhiều như vậy nhưng luôn thua Khúc Linh Nhi 1 bước. Khúc Linh Nhi chẳng làm gì cả thì tất cả may mắn đều tự nhiên đến với cô ta cơ chứ. Có phải từ lúc Thủy Chi cô và Khúc Linh Nhi xuất phát thì giàu nghèo không đồng nhau, nên định mệnh là cô luôn thua thiệt cho Khúc Linh Nhi hay không. Cô không cam lòng... rồi có 1 ngày cô sẽ vượt qua Khúc Linh Nhi và sẽ có được tất cả thứ mà Khúc Linh Nhi có.. Chắc chắn là sẽ có ngày đó.

Thủy Chi còn đang không vui thì điện thoại cầm tay của cô vang lên tiếng tin nhắn cực nhỏ. Thủy Chi lấy ra xem thì vẫn là cái số máy lạ không được lưu lại, nhưng nó lại làm gương mặt của cô tái xanh lên khi thấy tin nhắn đến. Thủy Chi liếc mắt nhìn 1 vòng thấy Hứa Trác Lâm đang chào hỏi 1 vài đối tác quan trọng thì cô mới an tâm xem tin nhắn.

_" Thủy Chi con gái cưng của dượng. Lâu rồi không gặp con. Dượng rất nhớ con nha. Dượng biết con không có thời gian và rất bận rộn công việc không có thời gian gặp dượng. Vậy để dượng tranh thủ lên gặp con. Nghe nói con và Hứa Trác Lâm sắp kết hôn sẵn dượng đến chúc mừng con luôn ". Thủy Chi xem xong tin nhắn thì sát ý nhanh chóng hiện lên và rất nhanh vội tắt.

Cô nhắn lại 1 tin nhắn. " Tiền tôi gửi cho ông mấy hôm trước ông lại đi đánh bài thua hết rồi à. Sao ông không đi chết luôn đi rồi đừng có ám tôi nữa. Thứ người khốn nạn như ông còn sống dai hơn đỉa đói. Đi chết đi đồ khốn nạn, chó chết ".

_" Thủy Chi con gái ngoan. Đừng tuyệt tình thế chứ. Tại dạo này xui quá thôi. Con gửi cho Dượng 1 chút đỉnh nữa thôi, dù gì con cũng sắp làm dâu nhà giàu rồi còn tính toán chi ly với người thân nhất của con như vậy hay sao. 1 chút tiền cỏn con thôi mà ". Tin nhắn lại đến.

_" Ông đi chết đi.. Tôi không có tiền đừng làm phiền tôi nữa ". Thủy Chi nét mặt đầy sát ý nghiến răng nhắn lại 1 câu.

_" Thủy Chi.. Con tuyệt tình thế hay sao. Dù gì thì chúng ta.... Chắc con không muốn Hứa Trác Lâm biết chứ ". Tin nhắn lại đến.

_" Hừ... ông mà dám thì cũng lắm tôi và ông chết chùm thôi. Đừng hòng đe dọa tôi nữa. Đi chết đi... Tôi hận ông, cả đời Thủy Chi tôi hận nhất là ông, đồ khốn nạn. Trời đánh thánh đâm ông ". Thủy Chi nhắn lại 1 câu. Ký ức âm u đen tối năm nào lại hiện về trong đầu của cô làm cô đau đớn đến không thở được, sát ý lúc này không hề khống chế nhìn những dòng tin nhắn đến.

_____ ITS_ME_2210 ________

Ba cô mất sớm khi cô lên 10 tuổi. 2 mẹ con cô nương tựa sống vào nhau yên bình mà sống. Viễn cảnh ấm êm không được bao lâu thì ác mộng ập đến. Năm cô 13 tuổi mẹ cô tái giá với 1 người đàn ông khác. Cô mới đầu cũng không bài xích người bố dượng này. Cả nhà 3 người đều yên bình mà sống. Ông bố dượng này đối xử với cô cũng rất tốt, cô cũng không có gì phải phàn nàn.

Khi đó cô còn nhỏ nên không biết cái ánh mắt ông nhìn cô là ý nghĩ gì, từng cái va chạm tay của cô, hay ông giả vờ đùa giỡn chạm eo cô đầy ẩn ý của ông là cái gì. Cô chỉ nghĩ là ông xem cô như con gái, nên ông có những cử chỉ quan tâm thôi nên cô cũng không quan tâm đến. Cô nào biết những lần ông bố dượng nhìn về ngực cô đang phát dục và từ từ nhú ra cái áo lá mỏng manh kia, thì mỗi lần như vậy càng làm ông bố dượng phải thèm thuồng mà bỏ tay vào quần mà tự sướng liên tục khi nghĩ về nó. Mỗi lần như vậy ông lại rên rỉ và gào tên cô khi đạt đỉnh, nhưng Thủy Chi cô không hề hay biết. Có những lần cô đang tắm thì vẫn cảm giác được có ánh mắt đang theo dõi cô vậy. Nhưng khi cô nhìn 1 vòng thì lại không thấy gì, do tâm lý chủ quan nên cô cũng không đề phòng nhiều.

Thời gian cứ như vậy trôi đi. Những lần va chạm giữa ông bố dượng cố ý với cơ thể non nớt của cô càng lúc càng nhiều. Lúc cô ý thức được chuyện không đơn giản như vậy thì cô cố né tránh ông bố dượng ra, nhưng cô vẫn không dám nói cho mẹ cô biết những hành động quá đáng của ông vì sợ mẹ của cô buồn.

Ông bố dượng thấy cô có phòng vệ thì cũng tạm thời thu bớt lại hành động thú tính của mình làm cô buông lỏng cảnh giác 1 chút. Nhưng cô nào biết thú tính của ông không những không bớt đi, mà ngược lại càng thêm điên cuồng khi những lần thấy cô mặc cái quần đùi ngắn cụt, hay là lúc cô ngủ cái đầm ngủ của cô bị kéo lên lộ cái quần chíp nhỏ xíu. Cô đâu biết những lúc đó cô chọc ông thèm thuồng đến phát điên lên nhưng ráng cắn răng nhịn xuống.

Có 1 lần cô tình cờ bắt gặp được ông ở trong nhà tắm vừa thụ dâm, vừa cầm cái quần lót dơ của cô để nhà tắm chưa kịp giặt lên ngửi, nhìn ông lúc đó dâm tục cực kỳ. Tay của ông vẫn không ngừng lên xuống dương vật vừa dài, vừa to đầy lông lá đen rậm rạp, mà cái miệng của ông còn lẩm bẩm tên của cô kèm theo nhưng tiếng rên rỉ khi đạt được cực khoái. Lúc đó làm tâm lý non nớt của cô cực kỳ hoảng sợ. Cô càng ráng cố gắng né tránh ông ra nhiều hơn.

Năm Thủy Chi cô lên 16 tuổi thì cơ thể đã phát dục hoàn thiện thì ông bố dượng kia càng cố ý va chạm thân thể với cô nhiều hơn làm cô càng hoảng sợ lo lắng đêm ngày đều bất an. Cô thực sự không dám nói cho ai nghe những chuyện này. Cô chỉ lặng lẽ cam chịu và tìm cách né tránh ông ra mà thôi. Rồi 1 ngày tai nạn ấp đến. Mẹ cô bị tai nạn mất thì từ lúc đó cũng là những chuỗi ngày âm u đen tối nhất của cuộc đời cô.

Sau tang lễ vừa được 49 ngày của mẹ cô. Vào 1 đêm mưa to gió lớn cô đang ngủ thật say thì ông bố dượng cả người đầy hơi rượu loảng choảng vào phòng của cô. Ông lấy sợi dây nhẹ nhàng trói 2 tay và 2 chân của cô vào thành giường mà cô ngủ say không hay biết gì hết. Cho đến khi cả người cô không còn 1 mảnh vải, cả cơ thể vừa phát dục hoàn thiện lộ ra trước con mắt đầy dâm dục của ông ta. Cô giật mình tỉnh dậy thì bàn tay thô ráp của ông ta đã mơn trớn khắp người non nớt của cô rồi.

_" Dượng làm gì vậy.. thả con ra. Đừng làm vậy mà.. mẹ mới mất được 49 ngày thôi. Dượng thả con ra đi.. Dượng đừng làm con sợ.. ". Thủy Chi khóc nấc lên cầu xin nói, nhưng ông bố dượng chẳng những không dừng lại mà ngược lại ông càng thêm hưng phấn vì mấy tiếng vang xin của cô.

_" Thủy Chi ngoan.. Dượng đợi ngày này lâu lắm rồi, nhìn cơ thể của con đi. Nó làm con c*c của dượng cứng ngắt rồi đây. Thủy Chi con càng lớn càng đẹp, đẹp đến nỗi trong mơ dượng lúc nào cũng nghĩ về con, lúc nào dượng cũng muốn làm tình với con, dượng lúc nào cũng muốn xuất hết tinh của dượng vào cái lỗ nhỏ xíu này của con. Mấy năm nay con hành dượng chưa đủ sao. Ngoan... Dượng thương con ". Ông nói rồi lại úp cái mặt của ông vào giữa 2 chân của cô mà mút liếm cái âm đạo đỏ hồng trinh nguyên non nớt của cô. Ông càng làm thì lại càng say mê giống như ông đang thưởng thức 1 bữa tiệc mỹ vị vậy. Bàn tay thô ráp của ông thô bạo mà nhào bóp 2 khỏa ngực sữa vừa hoàn thiện của cô vừa bóp ông vừa rên rỉ trong khoái lạc.

_" Đừng mà dượng... Đừng mà ". Thủy Chi cực kỳ hoảng sợ lắc đầu khóc nói. Cô càng né tránh, càng khóc thì ông càng hưng phấn hơn. Thú tính lúc này của ông được bộc lộ ra không hề che dấu chút nào.

Cô càng cố nhích người né tránh cái lưỡi như rắn nước của ông đang tiến sâu vào trong âm đạo của cô thì ông càng được nước làm tới. Ông xiếc chặc mông cô, rồi ông mạnh mẽ tách 2 chân cô giang ra thật rộng để ông dễ dàng mà tiến vào càng sâu trong âm đạo nhỏ của cô hơn. Kỹ thuật điêu luyện của ông khi mút liếm cô bé của cô làm cô càng hoảng sợ khóc càng lớn tiếng, nhưng theo từng cái mút liếm điêu luyện của ông lại kèm theo những đợt khoái cảm như thủy triều ấp đến làm cô từ từ quên dần đi phản kháng. Ông bố dượng lại càng được nước chơi đùa càng khí thế.

_" Con xin dượng mà dừng lại đi... ". Cô giật mình thoát khỏi cái cảm giác đê mê tình dục mang lại thì cô lại tiếp tục cầu xin ông nói, nhưng cá lên thớt rồi thì dễ gì ông bỏ qua cho cô.

_" Ngoan đi dượng làm cho con sung sướng. Thủy Chi dượng muốn đút cái con C*C này vô cái lỗ nhỏ xíu này của con lâu rồi. Con thật biết chọc dượng nhớ thương mà. Thủy Chi dượng muốn con ... ". Ông nói rồi lại ngồi dậy. Tay của ông thô bạo bóp mạnh cái miệng của cô mở ra thật lớn. Ông lúc này thú tính đã hiện rõ, nên ông càng điên cuồng bất chấp lời cầu xin của Thủy Chi mà nhét cái dương vật to dài đầy gân xanh vào miệng cô.

Cô càng phản kháng thì càng làm ông thêm sung sướng, dương vật của ông không ngừng chọt sâu vào trong miệng cô làm cô muốn ói cực kỳ. Răng của cô cà nhẹ vào dương vật của ông làm ông thêm rên rỉ càng lớn tiếng. Đến khi ông xuất tinh vào miệng cô thì ông lại nghỉ ngơi 1 chút. Không bao lâu thì ông lại hành xác cơ thể của cô tiếp tục.

Thủy Chi đau đớn tột cùng khóc sưng cả mắt, nhưng cô nhìn 4 sợi dây đang trói chặc 2 tay, 2 chân của mình lại thì cô lại càng thất vọng nặng nề. Cả cơ thể to khỏe của ông đè hẳn lên người cô, 2 cái núm ngực đỏ nhỏ của cô bị ông hành bóp xoa thô bạo đến mức ửng đỏ. Cái giai đoạn ác mộng cuối cùng với cô cũng đã đến. Ông liếm môi dâm đảng rồi cầm cái dương vật to dài lông lá kia quẹt qua quẹt lại cái âm đạo nhỏ còn trinh nguyên của cô vài cái, rồi Ông cứ như vậy cố nhét nó vào cái lỗ nhỏ xíu của cô làm sao cho dương vật của ông tiến vào sâu của cô nhất. Ông cứ làm mà mặc kệ cái dương vật to lớn của mình làm cô đau đớn đến cỡ nào chỉ cần ông sướng là được.

Ác mộng với cô thực sự ập đến. Cái dương vật to dài của ông đang xé toạc cái âm đảo nhỏ xíu của cô, mặc kệ cho cô có khóc than cầu xin ông dừng lại thế nào, thì ông vẫn không ngừng nhấp người thô bạo ra vào âm đạo nhỏ của cô. Máu chảy đỏ rực khắp cơ thể của cô. Ông xuất tinh đạt đỉnh rồi lại nhét nó vào tiếp tục nhấp người thật mạnh làm âm đạo nhỏ bé của cô. Trong lần quan hệ đầu tiên của cô thì âm đạo nhỏ của cô đã bị tàn nhẫn xé rách và tàn phá nghiêm trọng tầng sinh môn do từng cái nhấp người đầy thô bạo của ông. Máu của cô chảy đỏ rực cả 1 góc giường.

Thủy Chi cực kỳ đau đớn nhắm mắt, đôi môi đỏ mỏng của cô mím chặt lại vì tuyệt vọng. Đau đớn thể xác làm giọng cô lạc đi, đến nỗi cô không phát ra được 1 câu cầu xin thêm nữa. Cảm giác nhục nhã ê chê làm cô muốn tự tử chết đi, kèm theo vết máu đỏ chói mắt của cô loang ra cái khăn nệm trắng tinh làm tâm cô thêm nguội lạnh. Đau đớn về thể xác chỉ là 1 mà đau đớn về tâm hồn non nớt của cô lúc này gấp 10 lần, thậm chí là gấp trăm ngàn lần và còn hơn như vậy. Cô chỉ mới 16 tuổi. Cô hận cái người đàn ông đang hành xác cô, cô hận số phận lại để cô phải chịu cái cảnh như vậy. Cô hận.... hận cả thế gian này.

Những ngày tiếp sau đó với cô mới thực sự là ác mộng, khi ông liên tục hành xác cô để thỏa mãn dục vọng biến thái chết tiệt của ông bố dượng kia. 1 tháng, 2 tháng, 3 tháng rồi nửa năm. Cô phải liên tiếp chịu cái cảnh nhục nhã kéo dài như vậy. Cô không khóc và cũng không cầu xin ông ta thêm 1 câu nào nữa. Tất cả chỉ còn lại nỗi hận sâu trong đáy lòng mà thôi. Cô không muốn chết, ý nghĩ tự tử không hề xuất hiện trong đầu cô. Thủy Chi cô phải sống, bằng mọi giá cũng phải sống để trả thù ông ta. Cô muốn ông ta phải trả 1 cái giá đắt nhất và sống 1 cuộc sống còn lại heo chó cũng không bằng.

Cho đến 1 ngày nọ. Cô lếch cái thân xác thân tàn ma dại của mình trốn đi được thì cô mới được yên thân 1 chút. Thoát đi được rồi, được yên cái thân rồi thì ông ta lại tìm đến khủng bố tinh thần cô, khi ông ta cầm những bức ảnh sex của cô và ông ta lại tống tiền cô và còn dọa là để cho Hứa Trác Lâm biết. Những tháng ngày địa ngục kéo dài này chỉ 1 mình cô biết nó kinh khủng như thế nào. Cho đến tận bây giờ, trong giấc mơ mỗi đêm cô vẫn mơ thấy ác mộng là cảnh ông bố dượng kia cưỡng hiếp cô. Cô có làm cách nào cũng không trị được, hay xóa đi được cái nỗi ám ảnh kinh khủng đó.

____ IT'S_ME_2210 ______

" Thủy Chi... Em không sao chứ, sắc mặt sao lại kém như vậy, không khỏe ở đâu à ". Hứa Trác Lâm có chút quan tâm, anh vuốt ve gương mặt xinh đẹp được trang điểm sắc xảo của cô nói.

_" Em không sao. Có lẽ con trai chúng ta quậy phá đang hành em đó mà. Em ngồi 1 chút sẽ không sao ". Thủy Chi cất điện thoại đi rồi lau đi 1 giọt nước mắt hận thù nói. Ánh mắt hận thù được thay đổi bằng ánh mắt dịu dàng như trước, môi cô lại nở 1 nụ cười rạng rỡ rực rỡ quen thuộc.

Từ ngày gia nhập cái làng giải trí này thì cô đã học được cách dùng nụ cười làm mặt nạ hoàn hảo nhất, và vũ khí tấn công người lợi hại nhất cũng chính là nụ cười. Thủy Chi cô không phải là Thủy Chi ngu ngơ ngày trước mà để mặc cho người khác chà đạp nữa rồi. Cái thứ gì cô muốn thì dù có phải trả giá đắt cô cũng phải có nó cho bằng được. Người khác đau khổ thì sao, có liên quan gì đến cô đâu. Lúc cô đau đớn đến tuyệt vọng, thì cũng có ai quan tâm đến cô đâu, mà bây giờ đòi hỏi cô phải cảm nhận hay thông cảm cho những nỗi đau của người khác. Bây giờ tâm tư của cô càng không thể để cho người ngoài biết được, nụ cười rực rỡ của cô là mặt nạ hoàn hảo để che dấu đi tất cả, rồi sẽ có 1 ngày.. cô sẽ cho những người từng làm cô đau khổ phải trả giá đắt nhất.

_" Nếu em mệt thì anh đưa em về nghỉ ngơi trước. Em đừng ráng biết không ". Hứa Trác Lâm nói.

_" Em không sao thật mà ". Thủy Chi cười nói. Chút nữa có bộ trang sức cô ưng ý nhất thì làm sao cô về được chứ. Cô rất cần nó cho ngày hội liên hoan phim sắp tới, có bộ trang sức đó sẽ làm danh tiếng của cô được đẩy lên 1 tầm cao mới. Cô mới không ngu mà bỏ về giờ này.

Hứa Trác Lâm còn tính nói thêm gì nữa thì Phong Tình và 1 người dẫn chương trình bước ra làm anh thôi không nói nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện