Thiên Sứ Bị Thất Lạc

Chương 51: Giải cứu thành công



-cậu đừng cố gắng gọi nữa, chẳng có ai nghe cậu đâu.

Ông Alex nhìn Jack la hét trong vô vọng, ông chỉ biết thờ dài, xưa kia ông Alex cứ nghĩ, tộc trưởng làng bên kia rất độc ác, rất thâm hiểm, bao nhiêu mưu sâu kế độc điều nghĩ ra được, nhưng sự thật ai có thể ngờ, tộc trưởng làng Diabolical chỉ là một cậu nhóc mới lớn, bị bọn người xấu lợi dụng.

Jack thôi không kêu gào nữa, cứ thế ngồi bệt xuống sàn, người cứ thẩn thờ.

Ông Alex nhìn qua buồng giam mẹ hắn,người bà đang rung lên từng hồi, mồ hôi trên trán ứa ra rất nhiều.

-Bella con không sao chứ?

Mẹ hắn lắc đầu, nhưng xem tình hình thì không ổn lắm, chắc do mấy vết thương, cộng thêm dây xích cột dưới chân bà đã rỉ sắt nên khiến bà phát sốt.

-nhìn con không ổn chút nào đâu, con cố chịu một chút nữa thôi, Alex cháu ta và Ray con trai của con sẽ đến cứu chúng ta thôi.

Nghe đến tên hắn, mắt bà dường như sáng lên, sao bao nhiêu năm xa cách, bà sẽ được gặp lại đứa con trai duy nhất mà bà luôn mong nhớ.

Jack nhìn ông Alex có một chút suy nghĩ, nói chuyện thân thiết với mẹ hắn như thế, chắc chắn là người của làng bên kia, nếu hỏi sẽ biết được cái tên tộc trưởng đã hại chết ông và ba Jack là ai.

-này ông, chắc ông là người bên làng bên đó đúng không.

Ông Alex nhìn Jack khẽ cười.

-đúng ta là người làng bên đấy.

-vậy ông có biết, ai là tộc trưởng bên đấy không ?

-tại sao cậu lại muốn biết tộc trưởng bên làng tôi là ai ?

Ánh mắt Jack thay đổi, nó mang vẻ ảm đạm, u buồn, khiến ông Alex không khỏi bận lòng.

-đương nhiên là muốn biết, tôi còn muốn chính đôi tay này sẽ tự tay trả thù cho ông và ba của tôi.

-trả thù ???

Jack cười khẩy.

-đừng nói với tôi là ông không biết đấy nhé, năm xưa chính tộc trưởng bên làng ông nói muốn làm hòa, nên đã hẹn ông và ba tôi để bàn bạc, nhưng thực chất chính là cái bẫy, chính tên tộc trưởng đó đã giết chết ông và ba của tôi.

Ông Alex chẳng hiểu gì cả, năm xưa ông đâu có hẹn ông và ba của Jack, còn chuyện giết chết hai người họ, rốt cuộc chuyện này là sao, ông suy nghĩ mãi, cuối cùng cũng biết, chắc là do lão phản bộ Shifty gây ra, ông Alex biết rõ về con người này, thâm hiểm và ác độc đến nhường nào.

-chuyện năm đó chắc là hiểu lầm thôi, cậu đừng nghe một phía hãy từ từ bình tĩnh lại, hãy nói cho tôi biết,chuyện đó cậu có tận mất chứng kiến không ?

-thấy tận mắt thì sau có thể, lúc đó tôi còn nhỏ chẳng biết gì, nhưng ghe các trưởng lão và ông Shifty kể lại, cộng với bằng chứng rành rành ra đó còn hiểu lầm gì nữa.

Mọi suy nghĩ của ông Alex đã đúng, chính ông Shifty đã đứng sau vụ này.

Ông Alex chỉ biết thở dài, cũng tại ông không nghe lời khuyên của Alex, lại ra ngoài không cẩn thận lại bị người của ông Shifty bắt, để bây giờ lại đưa Alex vào tình huống khó xử như thế này.

Jack cau có với ông Alex.

-sao ông cứ thở dài mãi thế, nói cho tôi biết tên tộc trưởng đó hình dáng như thế nào, nếu tôi thoát được nhất định tôi sẽ chính tay giết tên đó.

-tôi không cần tả cậu cũng đã nhìn thấy rồi đấy.

Lời ông Alex nói, Jack không hiểu cho lắm, nên thắc mắc.

-thật sự là tôi đã nhìn thấy sao ? sao tôi không biết nhỉ?

Ông Alex khẽ cười, xem ra vị tộc trưởng này vẫn còn là một đứa bé ngây thơ, đầu óc cậu ta quá giản đơn, và cũng chính vì cái giản đơn này đã khiến cậu ta bị điều khiển xuốt ngần ấy năm.

Nếu nói ra thân phận, có lẽ ông Alex sẽ bị nguy hiểm, nhưng ông tin Jack là người lương thiện sẽ không làm gì ông.

-đương nhiên cậu không biết, vì chúng ta mới vừa gặp nhau khi nãy thôi.

Mất mấy giây suy nghĩ, dường như Jack đã hiểu.

-đừng nói với tôi, ông chính là….là tộc trưởng bên đấy nhá.

Ông Alex thản nhiên đáp.

-trước kia thì đúng, bây giờ ta không còn là tộc trưởng nữa.

-vậy ông là…cái tên chết tiệt đã hại chết ông và ba tôi, ông phải chết.

Jack túm lấy áo ông Alex, làm ông hơi khó thở.

-cậu phải bình tĩnh…chuyện năm xưa ta…

-ông im đi!!! Đừng ngụy biện cho việc làm của mình, nhất định hôm nay tôi sẽ giết chết ông.

Ông Alex đã sai, Jack như mất kiểm xoát bản thân, tay dần chuyển sang bốp lấy cổ ông Alex, càng ngày càng chặt hơn.

Bên kia buồng giam, trong cơn mê mang mẹ hắn nhìn thấy cố gắng ngăn Jack lại, nhưng bà chỉ ú ớ Jack không thể nào nghe thấy.

-nếu cậu không ngừng lại, sao này cậu không có cơ hội hối hận đâu đấy.

Một giọng nói vang lên, sao đó là nhưng tiếng bước chân, càng ngày càn tiến gần, Jack nghe giọng nói này quen lắm, nhưng nhất thời chưa nhớ ra.

Jack buông ông Alex ra, cả ông Alex và Jack điều hướng về phía cửa.

Trong phút chốc thấy được ba người đang đi đến, ba người điều mặt đồ đen, còn mang mặt nạ che nữa khuôn mặt.

Một trong ba người, tiến đến phòng giam của mẹ hắn.

Giọng ai đó rung rung khi thấy mẹ hắn.

-con xin lỗi….con hứa là sẽ sớm quay trở lại vậy mà… Nhưng cô yên tâm cô sẽ không chịu đau đớn nữa đâu.

Nói ra những lời như vậy cũng đủ biết là nó rồi, nó cuối cùng cũng trở về làng, nhưng nó lại đi cứu ông Alex và mẹ hắn trước.

Nó nhìn sang Min và Tim.

-Tim bẻ khóa hai phòng giam giúp chị.

-vâng.

Tim đến bẻ khóa phòng mẹ hắn trước, đối với Tim chuyện này dễ như trở bàn tay.

Cửa được mở nó đi vào trong đỡ mẹ hắn ngồi lên giường đá, nó xem những vết thương của mẹ hắn, Min cũng phụ giúp nó một tay.

-Min, tiêm liều kháng sinh, và chuẩn bị đồ để chị cắt đứt sợi xích này.

Nó chỉ vào sợi xích dưới chân mẹ hắn, Min nhìn còn phải giật mình, hình như phần thịt xung quanh đã bị hoại tử.

Phòng giam bên kia cũng đã được mở, hai người họ cũng qua bên này xem, Jack cứ mãi nhìn vào nó, vì che nữa mặt nên Jack khó nhận ra.

nó tiêm thuốc tê vào chân mẹ hắn, làm cách này sẽ không đau khi nó cắt dây xích, nó định tiêm thuốc mê, nhưng mẹ hắn quá yếu nếu tiêm thuốc mê sẽ nguy hiểm.

sợi xích từ từ được nó cắt, có những nơi phần thịt dính chặt vào sợi xích, nên khi lấy mẹ hắn nhăn mặt vì đau cho dù đã tiêm thuốc tê.

Sau khi làm xong, nó sát trùng rồi băng bó lại giúp mẹ hắn, xem như bà đã được giải thoát khỏi nơi này.

-này cô gái, cho ta hỏi cô là ai sao lại giúp chúng tôi.

Ông Alex từ tốn hỏi, nó xoay người, từ từ gỡ mặt nạ ra, rồi cười tươi.

-lâu rồi không gặp người.

=Anna/ đùi gà !!!!

Hai người họ ngạt nhiên khi nhìn thấy nó.

-dạ, là con đây.

-năm xưa chuyện con đột ngột qua đời,làm ta…nhưng thật là may mắn, con vẫn còn sống.

-chuyện đó kể ra rất dài, con sẽ kể người nghe sau bây giờ, chúng ta về làng thôi ạ ! nó nhìn sang Jack- cậu có muốn về làng chúng tôi không ?

Jack thơ thẩn nhìn nó, nghe nó hỏi mà giật mình đến ấp a ấp úng.

-sao…sao..tôi..đùi gà…à không…

-cậu còn đắng đo gì nữa, những kẻ phạn bội đã lộ mặt cậu còn muốn ở đây sao ? quan trọng hơn hết nếu cậu muốn biết được sự thật năm xưa thì tốt nhất hãy qua làng chúng tôi.

-được.

Jack có hơi hụt hẫn, đã rất lâu mới gặp lại vậy mà nó còn chẳng hỏi thăm, lại còn lạnh lùng như thế, Jack có cảm giác nó chẳng phải đùi gà của ngày xưa nữa, làm Jack buồn vô cùng.

Nó nhờ Tim cõng mẹ hắn , nhưng Jack dành phần, nó cũn kệ cho Jack cõng khi nào mệt thì đổi người.

Đến gần ranh giới, có một vấn đề khó giải quyết đã xảy ra.

Jack, Min và Tim điều là người của bộ tộc Diabolical, không thể xuyên qua lớp bảo vệ này được, không qua được làm sao mà về làng được.

-đùi gà…à không Anna, vẫn còn đường để đi, mọi người đi theo tôi.

Mọi người đi theo Jack, có một con đường dẫn xuống vựt thẩm giữa ranh giới, thì ra vựt thẩm không phải là chỗ nào cũng sâu, có một con đường hẹp dẫn qua làng nó, đi tiếp một đoạn thì đếm vách vực bên làng nó.

Jack chuyển mẹ hắn qua cho Tim cõng, còn mình thì đến gần vách vực kéo nhẹ, một đường hầm hẹp hiện ra.

-đây là cách người của các cậu qua làng tôi được đấy à, thật là thông minh.

Ông Alex lên tiếng khen, nó khẽ nhíu mày.

-và cũng là cách này mà người bắn mũi tên độc vào Yuri vào được làng.

-chuyện ám sát đó , tôi cũng không muốn, chẳng qua những người họ điều hối thút tôi nên…tôi xin lỗi.

Nó cũng không thèm nhìn vẻ mặt hối lỗi của Jack, mà hối thút mọi người nhanh về làng.

-chúng ta nhanh về làng thôi.

Đường hầm được đào vào sâu bên trong làng, cộng thêm đường hầm hơi hẹp, mất khá lâu để vào được bên trong.

-trước tiên con sẽ đưa người về chính điện, còn Min và Tim, hai em cứ theo hướng này_nó đưa tay chỉ về hướng nhà cũ của ba mẹ nó- sẽ thấy một ngôi nhà, hai em cứ đưa cô Bella và Jack đến đó trước.

Như lời nó nói nó đưa ông Alex ba về hướng chính điện.

Còn tại chính điện lúc này đang hoản loạn, theo như kế hoạch của Luna khi Alex tập hợp hết mọi cận vệ đi cứu ông Alex thì đó là thời cơ để chiếm giữ làng, nhờ vào thế lực của lão già phản bội kia mà Luna dễ dàng không chế mọi người.

-Luna tại sao mày dám, mau thả chúng ta ra!!!.

Mẹ Alex hét lên, bà đang bị trói, tất cả nhưng người có mặt điều bị Luna bắt trói.

Luna nhìn mẹ Alex, mà cười khẩy.

-đã bị trói rồi mà bà vẫn còn lớn giọng nhỉ ? làm cho bà ta câm miệng đi.

Luna ra lệnh, một tên đi đến dán miệng mẹ Alex lại, bà muốn la hét nhưng không được.

-Luna sao em có thể làm vậy ? sao em có thể phản bội lại làng? Mọi người đã yêu thương em như thế mà, dừng lại đi trước khi quá muộn, chị xin em đấy.

Sam lên tiếng cầu xin, nhưng Luna chẳng thèm quan tâm.

-yêu thương tôi sao ? nực cười quá đấy, tôi đã nhẫn nhịn luôn giả vờ tươi cười, thân thiện với những kẻ thấm hèn đó quá đủ rồi, đến lúc bọn chúng phải quỳ xuống dưới chân tôi mà rung rẫy, haha.

-thì ra đó chỉ là em lừa mọi người thôi sao ? vậy mà mọi người đã tin em thay đổi, tin em đã thật lòng hối cãi, nhưng em dù em có ra sao đi nữa, thì sao em có thể phá hoại ngôi làng mà ba em đã dùng tính mạng để bảo bệ ???

Sam nói xong, Luna cười càng lớn hơn, đúng đó bé Sun trên phòng đi xuống, cũng may khi nãy Luna dẫn người đến bé Sun còn ngủ trên phòng, nhưng cậu nhóc xuống lúc này càng nguy hiểm.

-mẹ ơi !

Sun dụi mắt, gọi mẹ, Luna nhìn thấy liền kéo cậu nhóc xuống nhà.

-xém chút là xót thằng ranh này rồi.

Bị lôi kéo cậu nhóc cau có.

-buông cháu ra, đau qúa.

-mày im đi !!

Luna quát, làm cậu nhóc khóc thét lên, Sam thấy xót vô cùng nhưng đang bị trói thế này thì làm sao ngăn Luna lại.

-chị xin em đấy Luna, Sun nó còn nhỏ, không biết gì xin em tha cho nó, làm ơn tha cho con chị, xin em !!

-nếu nó là một đứa trẻ bình thường tôi có thể sẽ tha cho nó, nhưng đáng tiếc thay…nó là con của Alex, để nó lại xem như để lại mối nguy hiểm cho mình, nên nó phải chết.

Luna cầm con dao trong tay, mũi dao hướng về bé Sun, Sam giật bắn người.

Sam cố gắng đứng dậy, và lao đến dùng bản thân để che cho Sun, đối với Sam cậu nhóc như là mạng sống của mình, dù có chết cũng phải bảo vệ đứa con này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện