Thiên Thánh
Quyển 5 - Chương 108: Hành Thiện Tích Đức
Hôm nay Ý Thiên nhắc lại lời này, muốn dùng nguyên thân của Nam Cung Minh Chí hiệp trợ Mộ Dung Tiểu
Dạ tấn chức Huyền Hoàng, chuyện này khiến nàng hưng phấn mang theo ngượng ngùng, dù sao Lan Hinh cùng Từ Nhược Hoa đều ở đây, bao giờ cũng có chút xấu hổ.
Cổ Ngũ khen:
- Vật tận kỳ dụng (*xài cho đúng tác dụng), công tử quả nhiên cân nhắc chu đáo.
Từ tình huống trước mắt, Mộ Dung Tiểu Dạ có hi vọng nhất tấn chức Huyền Hoàng, Ý Thiên an bài như thế là hợp tình hợp lý.
Mã Chí Viễn nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt của hắn cổ quía và cũng có suy nghĩ như Nam Cung Vân, Ý Thiên này nhất định là vừa ý Mộ Dung Tiểu Dạ.
Đối mặt ánh mắt của mọi người, Ý Thiên có thể nhạy cảm đọc được suy nghĩ của bọn họ, nhưng mà hắn lại giả vờ thành không biết.
Theo Ý Thiên mà nói, có một số việc có thể đọng ở trên miệng, có một số việc chỉ nên đặt trong lòng.
Trở lại Duệ Phong Lâu, Nam Cung Uyển Nghi đang đợi mọi người.
Song phương gặp mặt nhau, Ý Thiên bảo Lan Hinh giảng thuật lại trọng điểm của ngày thi đấu hôm nay của Lý Nhược Nhiên.
Nghe được Lan Hinh giảng thuật, Nam Cung Uyển Nghi nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt giống như cười mà không phải cười, nói khẽ:
- Ngươi đúng là vận khí tốt.
Ý Thiên hiểu hàm nghĩa của lời này, hắn mỉm cười.
Từ Nhược Hoa không biết rõ Nam Cung Uyển Nghi nói lời này có ý gì, hỏi:
- Tỷ tỷ vì sao đột nhiên nói Phi Vũ vận khí tốt?
Nam Cung Uyển Nghi nhìn qua mọi nguòi, ánh mắt nhìn qua Từ Nhược Hoa.
- Các ngươi không biết Phi Vũ cùng Lý Nhược Nhiên có quan hệ thế nào sao?
Từ Nhược Hoa sững sờ, nhìn qua Ý Thiên, lại nhìn qua những người khác, nghi vấn nói:
- Bọn họ có quan hệ gì?
Mọi người nơi này ai cũng ngạc nhiên, ngay cả Lan Hinh cũng chưa từng nghe Ý Thiên đề cập qua mình có quan hệ gì với Lý Nhược Nhiên, nhưng mà
Nam Cung Uyển Nghi nhìn qua Ý Thiên, ngạc nhiên nói:
- Ngươi không có nói cho các nàng biết sao?
Ý Thiên nói:
- Ta chỉ nói trước mặt tỷ tỷ mà thôi.
Lời này nghe ra chẳng có gì không đúng cả, nhưng mà Nam Cung Uyển Nghi vô cùng cảm động, ít nhất từ điểm này có thể thấy được Ý Thiên tín nhiệm mình thế nào, tới một mức độ nào đó đã vượt qua Lan Hinh, Từ Nhược Hoa rồi, Nam Cung Vân nhìn qua Ý Thiên, hỏi:
- Ngươi và Lý Nhược Nhiên trước khi luận võ có lẽ không có gặp qua nhau, tại sao có thể có quan hệ gì chứ?
Ý Thiên mỉm cười nói:
- Ta và nàng quen nhau ở trong Phi Vân thành, trước mắt nàng là sư tỷ của ta.
Lời vừa nói ra mọi người kinh hãi.
Lý Nhược Nhiên chính là sư tỷ của Ý Thiên, chuyện này quá kỳ quái.
- Phi vũ, ngươi mới quen Lý Nhược Nhiên tại Phi Vân thành, tại sao nàng trở thành sư tỷ của ngươi được?
Đối mặt Tiêu Minh Nguyệt hỏi thăm, Ý Thiên giảng thuạt đơn giản quá trình quen biết Lý Nhược Nhiên, cảm giác giống như mình đang nằm mơ vậy, hư ảo mà không chân thực.
Lan Hinh nhõng nhẽo cười nói:
- Thiếu gia đúng là vận khí tốt, lăng không toát ra một sư phó, lại còn có một kiện tiên khí, còn nhiều ra một sư tỷ. Hôm nay Lý Nhược Nhiên tấn chức Vũ Đế, từ nay về sau có thể chấn nhiếp thiên hạ, thiếu gia có tầng quan hệ này, trong Phi Vân thành này không ai dám làm gì thiếu gia cả.
Lan Hinh nói ra lời này là tăng tầm quan trọng của Lý Nhược Nhiên đối với Ý Thiên, nhiều một vị sư tỷ Vũ Đế làm chỗ dựa, đây là chuyện dáng khoe khoang và tự hào.
Ánh mắt Từ Nhược Hoa kỳ dị nhìn qua Ý Thiên, hỏi:
- Hôm nay trên sân thi đấu, Lý Nhược Nhiên chủ động xuất hiện nghênh chiến Mông Ngao, đó cũng là ý của ngươi sao?
Ý Thiên cười mà không nói, không nói quá nhiều.
Mã Chí Viễn ở bên cạnh lắng nghe, đột nhiên đưa ra một vấn đề sắc bén.
- Lý Nhược Nhiên tấn chức Vũ Đế, nói rõ nàng trước đó nàng chỉ có tu vị
Thánh Hoàng. Tại sao giết chết Huyền Hoàng Mông Ngao thì đột nhiên tấn chức? Đó căn bản là chuyện không hợp thói thường.
Ý Thiên lạnh nhạt nói:
- Việc này tự nhiên có nguyên nhân khác, liên quan đến chuyện tư ẩn của sư tỷ, ta không tiện nói thêm. Trước mắt thập cường đã sinh ra, tranh đoạt Vi Tinh Nghi sẽ càng ngày càng kịch liệt, người có tu vị dưới Huyền Hoàng đã không còn cơ hội đi lên võ đài nữa rồi. Đêm nay Tiểu Dạ phải nắm chặt tu luyện, phải chắc chắn tấn chức Huyền Hoàng mới được. Cổ Ngũ thì đi tới Phiêu Hương Lâu hỏi một chút, tìm hiểu tình huống mới nhất trong Phi Vân thành này.
Ý Thiên không muốn nói thêm, trực tiếp chuyển qua chủ đề khác.
Mã Chí Viễn nghe vậy cũng không hỏi nhiều, người còn lại cũng biết tính tình của Ý Thiên, thảo luận chuyện ngày hôm nay cũng dừng ở đây.
Nam Cung Uyển Nghi đứng dậy rời đi, Ý Thiên lưu lại Mộ Dung Tiểu Dạ, những người còn lại cũng đi làm việc của mình, phải đi chuẩn bị cho các tình huống phát sinh kế tiếp.
Mộ Dung Tiểu Dạ ngồi đối diện Ý Thiên, hơi khẩn trương nhìn qua Ý Thiên, cùng đợi hắn phản ứng.
Giờ phút này trong phòng Ý Thiên chỉ còn hai người bọn họ là cô nam quả nữ chung sống một phòng. Tình huống này khiến Mộ Dung Tiểu Dạ bao nhiêu có chút không quá thích ứng.
Ý Thiên không nói tiếng nào, hắn đang đọc trí nhớ của Nam Cung Minh Chí, tìm hiểu những kinh nghiệm chủ yếu từ nhỏ tới lớn của Nam Cung Minh
Chí.
Trong quá tình tìm hiểu này, Ý Thiên rất nhanh tìm được phương pháp tu luyện Long Phá Trảm cùng Huyết Văn Đao và những thứ khác.
Trên sân thi đấu, Nam Cung Minh Chí bổ kết giới phòng ngự của Ý Thiên chính là pháp quyết Huyết Văn Đao, đây là một kỹ năng đặc thù dùng trận pháp dung nhập vào trong đao thế, cho nên có công hiệu cực kỳ rõ ràng với việc phá kết giới phòng ngự.
Long Phá Trảm cùng Huyết Văn Đao đều là pháp quyết thượng thừa bí truyền của Nam Cung thế gia, người bình thường căn bản cũng không có tư cách tu luyện, Nam Cung Minh Chí cũng từ chỗ Thánh Hoàng Nam Cung Đức Vận học được, đó là do hứn được Thánh Hoàng thưởng thức.
Với tư cách là một trong tứ đại công tử của Phi Vân thành, Nam Cung Minh Chí ngoại hiệu đa tình công tử, trừ vẻ ngoài tuấn tú ra, hắn há mồm là có thể trêu chọc nữ nhân vui vẻ.
Ý Thiên trong lúc đọc trí nhớ của Nam Cung Minh Chí, tiếp xúc nhiều nhất chính là nữ nhân, trước trước sau sau cộng lại cũng hơn ba mươi người, chuyện này làm cho Ý Thiên líu lưỡi.
Những nữ nhân này chín thành đều là thế hệ tư sắc hơn người, kể cả thiếu nữ kiều diễm cho tới thiếu phụ ôn nhu, trong đó còn có một ít thiên kim tiểu thư của thế gia Huyền Hoàng.
Trong trí nhớ của Nam Cung Minh Chí, hắn từng cấu kết với một thiếu phụ, mà thiếu phụ kia dĩ nhiên là tiểu thiếp của Nam Cung Đức Vận, chuyện này khiến Ý Thiên sợ hãi.
Đối với danh hiệu đa tình công tử này, hắn thực sự khinh bỉ và xem thường.
Nhưng mà tin tức này rất có giá trị lợi dụng với Ý Thiên, tương lai gặp gỡ Nam Cung Đức Vận, chuyện này vẫn có thể xem là chủ đề cười nhạo đối thủ.
Nam Cung Minh Chí ở lại thành bắc, đối với huyền thiên bảo tháp cũng quen thuộc, từng nhiều lần tiến vào bảo tháp, còn bái kiến Vũ Đế Nam
Cung Tuấn Trì.
Những tin tức này với Ý
Thiên mà nói đều rất trân quý, tương lai nếu như có thể chống lại Nam
Cung Tuấn Trì và những tin tức cả đời của Nam Cung Minh Chí háo sắc thành tính này, dùng đùa bỡn nữ nhân làm mục tiêu, đối với nữ nhân xinh đẹp trong Phi Vân thành này rất hiểu rõ.
Đáng tiếc vận khí của hắn quá kém, đắc tội Ý Thiên, rơi vào cảnh tráng niên mất sớm.
Xóa đi ý thức của Nam Cung Minh Chí, Ý Thiên mang năng lượng thuần chánh nhất rót vào trong người của Mộ Dung Tiểu Dạ, cũng trợ giúp nàng cô đọng và luyện hóa đạo năng lượng tinh thuần này, nguyên thần của nàng đạt được thoải mái, Ý Thiên cũng mang Long Phá Trảm cùng Huyết Văn Đao truyền thụ cho Mộ Dung Tiểu Dạ, sau đó phân phó nàng đi vào trong địa huyệt, tranh thủ tối nay đột phá Huyền Hoàng.
Mộ Dung Tiểu Dạ thần sắc kỳ dị, nói khẽ:
- Vì cái gì tốt với ta như vậy?
Ý Thiên cười nói:
- Bởi vì số mệnh.
Mộ Dung Tiểu Dạ không phải rất hiểu, nhưng không có hỏi nhiều, cười cười, lập tức quay người rời đi, Ý Thiên nhìn qua bóng lưng Mộ Dung Tiểu Dạ, trong nội tâm đột nhiên xuất hiện nghi hoặc, không biết sau khi mình rời đi thì nàng có phản ứng gì?
Lắc đầu cười cười, Ý Thiên thu hồi suy nghĩ, lại biến mất.
Sau một khắc Ý Thiên xuất hiện một chỗ phía đông tại thành bắc, khu vực này chỉ có người tu vị thấp hoặc thân phận hèn mọn ở lại.
Đứng tại đầu phố, Ý Thiên nhìn thấy một thân ảnh yểu điệu cách đó không xa, trong ánh mắt lộ ra vẻ kỳ dị.
Đó là một thiếu phụ mặc váy dài thêu hoa, tuổi chừng hai mươi sáu, dáng người yểu điệu, dung mạo tú lệ, khí chất xuất chúng.
Bên cạnh thiếu phụ này có một nam đồng chừng sáu bảy tuổi, đứa trẻ hoạt bát ngây thơ đang chơi đùa chung quanh, tướng mạo thập phần thanh tú.
Đánh giá thiếu phụ này, trong mắt Ý Thiên mang theo nét ca ngợi.
Thiếu phụ quần áo chất phác, nhưng thiên sinh lệ chất, có khí chất cao quý, phối hợp với đường cong lung linh, thần sắc hơi có vẻ u oán, cho người ta cảm giác vừa gặp không quên.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Ý Thiên, thiếu phụ ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn qua Ý Thiên, lộ ra vẻ đề phòng rõ ràng.
Tươi cười ôn hòa, Ý Thiên gật đầu với thiếu phụ này, lập tức chậm rãi tiến lên, đi tới bên cạnh thiếu phụ.
- Ngươi là ai, ngươi muốn làm gì?
Thiếu phụ mang hài đồng bảo hộ ra phía sau, vẻ mặt khẩn trương trừng mắt Ý Thiên.
Mỉm cười lắc đầu, Ý Thiên cũng không nói gì, chỉ nhìn qua nam đồng, lập tức nhìn qua thiếu phụ xinh đẹp, ánh mắt không ngừng lập loè.
Một khắc này hai mắt thiếu phụ phủ đầy sương mù, dường như mất đi ý thức, đầu óc trống rỗng.
Ý Thiên cong ngón tay búng ra, đầu ngón tay có một vầng sáng xuất hiện bay tới gàn thiếu phụ, đột nhiên một phân thành hai, phân biệt đánh trúng thiếu phụ cùng nam đồng.
Một khắc này thân hình hai mẹ con run lên, thiếu phụ lập tức giật mình tỉnh lại, lại ôm con của mình lui ra phía sau, miệng quát:
- Rốt cuộc ngươi là ai, có ý đồ gì?
Ý Thiên đứng tại chỗ không có động đậy, ánh mắt mỉm cười nhìn qua thiếu phụ, lạnh nhạt nói:
- Không cần quan tâm ta là ai, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, Nam Cung
Minh Chí đã chết. Ta bắn vào cơ thể mẫu tử các ngươi một trăm bốn mươi tám gốc Thiên Niên Huyết Sâm, trong đó con của ngươi trong cơ thể thì có một trăm gốc, cũng mang phương pháp tu luyện Long Phá Trảm của Nam Cung thế gia truyền vào trong đầu của ngươi.
Thiếu phụ nghe vậy chấn động, bật thốt lên:
- Đây là thật? Nam Cung Minh Chí chết thật? Tại sao ngươi phải làm như vậy?
Ý Thiên không nói, chỉ cười cười, lập tức biến mất trong hư không.
Thiếu phụ không hiểu ra sao, nhưng mà nàng biết tin tức của Nam Cung
Minh Chí đã chết thì không nín được cười to như điên, trong giọng của nàng tràn ngập thê lương và hận ý.
Ý Thiên đứng trong đám mây, nhìn qua thiếu phụ bên dưới thần sắc kích động, cuồng tiếu không ngớt, hắn thở dài một hơi.
Ý Thiên cũng không nhận ra thiếu phụ này, nhưng mà Nam Cung Minh Chí nhận ra.
Ba năm trước đây, Nam Cung Minh Chí trong lúc vô tình gặp gỡ thiếu phụ này, bởi vì thấy nàng tướng mạo đẹp, liền giết phu quân của nàng, lại bắt lấy con của nàng, uy hiếp bức bách, cuối cùng nhất cưỡng hiếp thiếu phụ.
Sau đó thiếu phụ vài lần tìm chết nhưng nghĩ đến đứa con tuổi còn nhỏ, lúc này mới chịu nhục, ba năm qua nhận hết lăng nhục, không chiếm được giải thoát.
Hôm nay Ý Thiên giết Nam Cung Minh Chí, nhớ lại chuyện cũ và nỗi lòng bộc phát, cho nên trước khi đến thăm, lưu lại Thiên Niên Huyết Sâm và pháp quyết tu luyện cho nàng.
Trong phần đông nữ nhân của Nam Cung Minh Chí, thiếu phụ này tao ngộ xem như thê lương nhất.
Rất nhiều nữ nhân đều vừa ý Nam Cung Minh Chí tuấn tú, mặc dù biết bị lừa, nhưng là ngươi tình ta nguyện.
Chỉ có thiếu phụ này từ lúc ban đầu là liều chết phản kháng, đáng tiếc vì con của mình nên nàng không được giải thoát.
- Đây là thiện nhân được thiện quả, hôm nay làm việc thiện, ngày mai được phúc.
Giọng nói thanh thúy ca ngợi vang lên, truyền vào tai của Ý Thiên.
Ý Thiên sóng mắt khẽ nhúc nhích, quay đầu nhìn qua thánh nữ Tử Hoa, trong nội tâm hơi có vẻ kinh ngạc, mặc dù hắn chỉ vừa mới phân thần, nhưng mà thánh nữ Tử Hoa có thể im ắng tới gần, đây đối với Ý Thiên mà nói cũng là chuyện cực kỳ ngoài ý muốn.
- Giúp người làm niềm vui, làm việc thiện tích đức. Đây là kết quả của giáo hóa nhân tính. Thánh nữ hành tung phiêu hốt, khi thì đi tây, khi thì đi đông, không biết hai ngày nay đã làm cái gì?
Thánh nữ Tử Hoa đi tới bên cạnh Ý Thiên, nhìn qua Phi Vân thành dưới chân, thanh nhã nói:
- Trong Phi Vân thành này phong vân quỷ bí, Tam đại tà phái, năm đại tà ma, tình huống còn phức tạp hơn tưởng tượng của ta nhiều.
Ý Thiên cười nói:
- Loạn thế xuất anh hùng, đối với người tu chân Nam Dương mà nói đây là kết quả đã chờ lâu rồi.
Thánh nữ Tử Hoa quay đầu nhìn qua Ý Thiên, hỏi:
- Ngươi chờ đợi kết cục sẽ là cái gì?
Thánh nữ đôi mắt thần diệu khó lường, giống như nhìn thấu nhân tâm, chuyện này khiến cho Ý Thiên cảnh giác.
Vận chuyển ý thức Thiên Tâm, Ý Thiên thúc dục Tịch Diệt Tâm Kinh, thu liễm khí tức toàn thân, ngay cả ý thức chấn động cũng hạ xuống thấp nhất.
Kể từ đó thánh nữ Tử Hoa không cách nào phát hiện ra tin tức gì của Ý
Thiên, tự nhiên cũng không nhìn thấy nội tâm của Ý Thiên đăm chiêu.
- Thánh nữ cảm thấy người sống là vì cái gì?
Ý Thiên không trả lời thẳng, lại hỏi câu khác.
Tử Hoa lạnh nhạt nói:
- Người sống cầm truy tìm lý do mình sống, đây là ý nghĩa tính mạng, nhưng lại không phải là toàn bộ tính mạng.
Ý Thiên hiếu kỳ nói:
- Trong lòng của thánh nữ, toàn bộ tính mạng bao hàm cái gì?
Tử Hoa lắc đầu, cũng không có mở miệng, đây là thiên cơ, người bình thường rất khó lĩnh ngộ.
Ý Thiên mới đầu cũng không hiểu, nhưng sau một lát thì hiểu rõ, hắn hiểu vì cái gì thánh nữ chỉ lắc đầu, lại không mở miệng.
Dời ánh mắt, Ý Thiên nhìn qua Phi Vân thành to lớn bên dưới, thời điểm này là lúc hoàng hôn.
Dạ tấn chức Huyền Hoàng, chuyện này khiến nàng hưng phấn mang theo ngượng ngùng, dù sao Lan Hinh cùng Từ Nhược Hoa đều ở đây, bao giờ cũng có chút xấu hổ.
Cổ Ngũ khen:
- Vật tận kỳ dụng (*xài cho đúng tác dụng), công tử quả nhiên cân nhắc chu đáo.
Từ tình huống trước mắt, Mộ Dung Tiểu Dạ có hi vọng nhất tấn chức Huyền Hoàng, Ý Thiên an bài như thế là hợp tình hợp lý.
Mã Chí Viễn nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt của hắn cổ quía và cũng có suy nghĩ như Nam Cung Vân, Ý Thiên này nhất định là vừa ý Mộ Dung Tiểu Dạ.
Đối mặt ánh mắt của mọi người, Ý Thiên có thể nhạy cảm đọc được suy nghĩ của bọn họ, nhưng mà hắn lại giả vờ thành không biết.
Theo Ý Thiên mà nói, có một số việc có thể đọng ở trên miệng, có một số việc chỉ nên đặt trong lòng.
Trở lại Duệ Phong Lâu, Nam Cung Uyển Nghi đang đợi mọi người.
Song phương gặp mặt nhau, Ý Thiên bảo Lan Hinh giảng thuật lại trọng điểm của ngày thi đấu hôm nay của Lý Nhược Nhiên.
Nghe được Lan Hinh giảng thuật, Nam Cung Uyển Nghi nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt giống như cười mà không phải cười, nói khẽ:
- Ngươi đúng là vận khí tốt.
Ý Thiên hiểu hàm nghĩa của lời này, hắn mỉm cười.
Từ Nhược Hoa không biết rõ Nam Cung Uyển Nghi nói lời này có ý gì, hỏi:
- Tỷ tỷ vì sao đột nhiên nói Phi Vũ vận khí tốt?
Nam Cung Uyển Nghi nhìn qua mọi nguòi, ánh mắt nhìn qua Từ Nhược Hoa.
- Các ngươi không biết Phi Vũ cùng Lý Nhược Nhiên có quan hệ thế nào sao?
Từ Nhược Hoa sững sờ, nhìn qua Ý Thiên, lại nhìn qua những người khác, nghi vấn nói:
- Bọn họ có quan hệ gì?
Mọi người nơi này ai cũng ngạc nhiên, ngay cả Lan Hinh cũng chưa từng nghe Ý Thiên đề cập qua mình có quan hệ gì với Lý Nhược Nhiên, nhưng mà
Nam Cung Uyển Nghi nhìn qua Ý Thiên, ngạc nhiên nói:
- Ngươi không có nói cho các nàng biết sao?
Ý Thiên nói:
- Ta chỉ nói trước mặt tỷ tỷ mà thôi.
Lời này nghe ra chẳng có gì không đúng cả, nhưng mà Nam Cung Uyển Nghi vô cùng cảm động, ít nhất từ điểm này có thể thấy được Ý Thiên tín nhiệm mình thế nào, tới một mức độ nào đó đã vượt qua Lan Hinh, Từ Nhược Hoa rồi, Nam Cung Vân nhìn qua Ý Thiên, hỏi:
- Ngươi và Lý Nhược Nhiên trước khi luận võ có lẽ không có gặp qua nhau, tại sao có thể có quan hệ gì chứ?
Ý Thiên mỉm cười nói:
- Ta và nàng quen nhau ở trong Phi Vân thành, trước mắt nàng là sư tỷ của ta.
Lời vừa nói ra mọi người kinh hãi.
Lý Nhược Nhiên chính là sư tỷ của Ý Thiên, chuyện này quá kỳ quái.
- Phi vũ, ngươi mới quen Lý Nhược Nhiên tại Phi Vân thành, tại sao nàng trở thành sư tỷ của ngươi được?
Đối mặt Tiêu Minh Nguyệt hỏi thăm, Ý Thiên giảng thuạt đơn giản quá trình quen biết Lý Nhược Nhiên, cảm giác giống như mình đang nằm mơ vậy, hư ảo mà không chân thực.
Lan Hinh nhõng nhẽo cười nói:
- Thiếu gia đúng là vận khí tốt, lăng không toát ra một sư phó, lại còn có một kiện tiên khí, còn nhiều ra một sư tỷ. Hôm nay Lý Nhược Nhiên tấn chức Vũ Đế, từ nay về sau có thể chấn nhiếp thiên hạ, thiếu gia có tầng quan hệ này, trong Phi Vân thành này không ai dám làm gì thiếu gia cả.
Lan Hinh nói ra lời này là tăng tầm quan trọng của Lý Nhược Nhiên đối với Ý Thiên, nhiều một vị sư tỷ Vũ Đế làm chỗ dựa, đây là chuyện dáng khoe khoang và tự hào.
Ánh mắt Từ Nhược Hoa kỳ dị nhìn qua Ý Thiên, hỏi:
- Hôm nay trên sân thi đấu, Lý Nhược Nhiên chủ động xuất hiện nghênh chiến Mông Ngao, đó cũng là ý của ngươi sao?
Ý Thiên cười mà không nói, không nói quá nhiều.
Mã Chí Viễn ở bên cạnh lắng nghe, đột nhiên đưa ra một vấn đề sắc bén.
- Lý Nhược Nhiên tấn chức Vũ Đế, nói rõ nàng trước đó nàng chỉ có tu vị
Thánh Hoàng. Tại sao giết chết Huyền Hoàng Mông Ngao thì đột nhiên tấn chức? Đó căn bản là chuyện không hợp thói thường.
Ý Thiên lạnh nhạt nói:
- Việc này tự nhiên có nguyên nhân khác, liên quan đến chuyện tư ẩn của sư tỷ, ta không tiện nói thêm. Trước mắt thập cường đã sinh ra, tranh đoạt Vi Tinh Nghi sẽ càng ngày càng kịch liệt, người có tu vị dưới Huyền Hoàng đã không còn cơ hội đi lên võ đài nữa rồi. Đêm nay Tiểu Dạ phải nắm chặt tu luyện, phải chắc chắn tấn chức Huyền Hoàng mới được. Cổ Ngũ thì đi tới Phiêu Hương Lâu hỏi một chút, tìm hiểu tình huống mới nhất trong Phi Vân thành này.
Ý Thiên không muốn nói thêm, trực tiếp chuyển qua chủ đề khác.
Mã Chí Viễn nghe vậy cũng không hỏi nhiều, người còn lại cũng biết tính tình của Ý Thiên, thảo luận chuyện ngày hôm nay cũng dừng ở đây.
Nam Cung Uyển Nghi đứng dậy rời đi, Ý Thiên lưu lại Mộ Dung Tiểu Dạ, những người còn lại cũng đi làm việc của mình, phải đi chuẩn bị cho các tình huống phát sinh kế tiếp.
Mộ Dung Tiểu Dạ ngồi đối diện Ý Thiên, hơi khẩn trương nhìn qua Ý Thiên, cùng đợi hắn phản ứng.
Giờ phút này trong phòng Ý Thiên chỉ còn hai người bọn họ là cô nam quả nữ chung sống một phòng. Tình huống này khiến Mộ Dung Tiểu Dạ bao nhiêu có chút không quá thích ứng.
Ý Thiên không nói tiếng nào, hắn đang đọc trí nhớ của Nam Cung Minh Chí, tìm hiểu những kinh nghiệm chủ yếu từ nhỏ tới lớn của Nam Cung Minh
Chí.
Trong quá tình tìm hiểu này, Ý Thiên rất nhanh tìm được phương pháp tu luyện Long Phá Trảm cùng Huyết Văn Đao và những thứ khác.
Trên sân thi đấu, Nam Cung Minh Chí bổ kết giới phòng ngự của Ý Thiên chính là pháp quyết Huyết Văn Đao, đây là một kỹ năng đặc thù dùng trận pháp dung nhập vào trong đao thế, cho nên có công hiệu cực kỳ rõ ràng với việc phá kết giới phòng ngự.
Long Phá Trảm cùng Huyết Văn Đao đều là pháp quyết thượng thừa bí truyền của Nam Cung thế gia, người bình thường căn bản cũng không có tư cách tu luyện, Nam Cung Minh Chí cũng từ chỗ Thánh Hoàng Nam Cung Đức Vận học được, đó là do hứn được Thánh Hoàng thưởng thức.
Với tư cách là một trong tứ đại công tử của Phi Vân thành, Nam Cung Minh Chí ngoại hiệu đa tình công tử, trừ vẻ ngoài tuấn tú ra, hắn há mồm là có thể trêu chọc nữ nhân vui vẻ.
Ý Thiên trong lúc đọc trí nhớ của Nam Cung Minh Chí, tiếp xúc nhiều nhất chính là nữ nhân, trước trước sau sau cộng lại cũng hơn ba mươi người, chuyện này làm cho Ý Thiên líu lưỡi.
Những nữ nhân này chín thành đều là thế hệ tư sắc hơn người, kể cả thiếu nữ kiều diễm cho tới thiếu phụ ôn nhu, trong đó còn có một ít thiên kim tiểu thư của thế gia Huyền Hoàng.
Trong trí nhớ của Nam Cung Minh Chí, hắn từng cấu kết với một thiếu phụ, mà thiếu phụ kia dĩ nhiên là tiểu thiếp của Nam Cung Đức Vận, chuyện này khiến Ý Thiên sợ hãi.
Đối với danh hiệu đa tình công tử này, hắn thực sự khinh bỉ và xem thường.
Nhưng mà tin tức này rất có giá trị lợi dụng với Ý Thiên, tương lai gặp gỡ Nam Cung Đức Vận, chuyện này vẫn có thể xem là chủ đề cười nhạo đối thủ.
Nam Cung Minh Chí ở lại thành bắc, đối với huyền thiên bảo tháp cũng quen thuộc, từng nhiều lần tiến vào bảo tháp, còn bái kiến Vũ Đế Nam
Cung Tuấn Trì.
Những tin tức này với Ý
Thiên mà nói đều rất trân quý, tương lai nếu như có thể chống lại Nam
Cung Tuấn Trì và những tin tức cả đời của Nam Cung Minh Chí háo sắc thành tính này, dùng đùa bỡn nữ nhân làm mục tiêu, đối với nữ nhân xinh đẹp trong Phi Vân thành này rất hiểu rõ.
Đáng tiếc vận khí của hắn quá kém, đắc tội Ý Thiên, rơi vào cảnh tráng niên mất sớm.
Xóa đi ý thức của Nam Cung Minh Chí, Ý Thiên mang năng lượng thuần chánh nhất rót vào trong người của Mộ Dung Tiểu Dạ, cũng trợ giúp nàng cô đọng và luyện hóa đạo năng lượng tinh thuần này, nguyên thần của nàng đạt được thoải mái, Ý Thiên cũng mang Long Phá Trảm cùng Huyết Văn Đao truyền thụ cho Mộ Dung Tiểu Dạ, sau đó phân phó nàng đi vào trong địa huyệt, tranh thủ tối nay đột phá Huyền Hoàng.
Mộ Dung Tiểu Dạ thần sắc kỳ dị, nói khẽ:
- Vì cái gì tốt với ta như vậy?
Ý Thiên cười nói:
- Bởi vì số mệnh.
Mộ Dung Tiểu Dạ không phải rất hiểu, nhưng không có hỏi nhiều, cười cười, lập tức quay người rời đi, Ý Thiên nhìn qua bóng lưng Mộ Dung Tiểu Dạ, trong nội tâm đột nhiên xuất hiện nghi hoặc, không biết sau khi mình rời đi thì nàng có phản ứng gì?
Lắc đầu cười cười, Ý Thiên thu hồi suy nghĩ, lại biến mất.
Sau một khắc Ý Thiên xuất hiện một chỗ phía đông tại thành bắc, khu vực này chỉ có người tu vị thấp hoặc thân phận hèn mọn ở lại.
Đứng tại đầu phố, Ý Thiên nhìn thấy một thân ảnh yểu điệu cách đó không xa, trong ánh mắt lộ ra vẻ kỳ dị.
Đó là một thiếu phụ mặc váy dài thêu hoa, tuổi chừng hai mươi sáu, dáng người yểu điệu, dung mạo tú lệ, khí chất xuất chúng.
Bên cạnh thiếu phụ này có một nam đồng chừng sáu bảy tuổi, đứa trẻ hoạt bát ngây thơ đang chơi đùa chung quanh, tướng mạo thập phần thanh tú.
Đánh giá thiếu phụ này, trong mắt Ý Thiên mang theo nét ca ngợi.
Thiếu phụ quần áo chất phác, nhưng thiên sinh lệ chất, có khí chất cao quý, phối hợp với đường cong lung linh, thần sắc hơi có vẻ u oán, cho người ta cảm giác vừa gặp không quên.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Ý Thiên, thiếu phụ ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn qua Ý Thiên, lộ ra vẻ đề phòng rõ ràng.
Tươi cười ôn hòa, Ý Thiên gật đầu với thiếu phụ này, lập tức chậm rãi tiến lên, đi tới bên cạnh thiếu phụ.
- Ngươi là ai, ngươi muốn làm gì?
Thiếu phụ mang hài đồng bảo hộ ra phía sau, vẻ mặt khẩn trương trừng mắt Ý Thiên.
Mỉm cười lắc đầu, Ý Thiên cũng không nói gì, chỉ nhìn qua nam đồng, lập tức nhìn qua thiếu phụ xinh đẹp, ánh mắt không ngừng lập loè.
Một khắc này hai mắt thiếu phụ phủ đầy sương mù, dường như mất đi ý thức, đầu óc trống rỗng.
Ý Thiên cong ngón tay búng ra, đầu ngón tay có một vầng sáng xuất hiện bay tới gàn thiếu phụ, đột nhiên một phân thành hai, phân biệt đánh trúng thiếu phụ cùng nam đồng.
Một khắc này thân hình hai mẹ con run lên, thiếu phụ lập tức giật mình tỉnh lại, lại ôm con của mình lui ra phía sau, miệng quát:
- Rốt cuộc ngươi là ai, có ý đồ gì?
Ý Thiên đứng tại chỗ không có động đậy, ánh mắt mỉm cười nhìn qua thiếu phụ, lạnh nhạt nói:
- Không cần quan tâm ta là ai, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, Nam Cung
Minh Chí đã chết. Ta bắn vào cơ thể mẫu tử các ngươi một trăm bốn mươi tám gốc Thiên Niên Huyết Sâm, trong đó con của ngươi trong cơ thể thì có một trăm gốc, cũng mang phương pháp tu luyện Long Phá Trảm của Nam Cung thế gia truyền vào trong đầu của ngươi.
Thiếu phụ nghe vậy chấn động, bật thốt lên:
- Đây là thật? Nam Cung Minh Chí chết thật? Tại sao ngươi phải làm như vậy?
Ý Thiên không nói, chỉ cười cười, lập tức biến mất trong hư không.
Thiếu phụ không hiểu ra sao, nhưng mà nàng biết tin tức của Nam Cung
Minh Chí đã chết thì không nín được cười to như điên, trong giọng của nàng tràn ngập thê lương và hận ý.
Ý Thiên đứng trong đám mây, nhìn qua thiếu phụ bên dưới thần sắc kích động, cuồng tiếu không ngớt, hắn thở dài một hơi.
Ý Thiên cũng không nhận ra thiếu phụ này, nhưng mà Nam Cung Minh Chí nhận ra.
Ba năm trước đây, Nam Cung Minh Chí trong lúc vô tình gặp gỡ thiếu phụ này, bởi vì thấy nàng tướng mạo đẹp, liền giết phu quân của nàng, lại bắt lấy con của nàng, uy hiếp bức bách, cuối cùng nhất cưỡng hiếp thiếu phụ.
Sau đó thiếu phụ vài lần tìm chết nhưng nghĩ đến đứa con tuổi còn nhỏ, lúc này mới chịu nhục, ba năm qua nhận hết lăng nhục, không chiếm được giải thoát.
Hôm nay Ý Thiên giết Nam Cung Minh Chí, nhớ lại chuyện cũ và nỗi lòng bộc phát, cho nên trước khi đến thăm, lưu lại Thiên Niên Huyết Sâm và pháp quyết tu luyện cho nàng.
Trong phần đông nữ nhân của Nam Cung Minh Chí, thiếu phụ này tao ngộ xem như thê lương nhất.
Rất nhiều nữ nhân đều vừa ý Nam Cung Minh Chí tuấn tú, mặc dù biết bị lừa, nhưng là ngươi tình ta nguyện.
Chỉ có thiếu phụ này từ lúc ban đầu là liều chết phản kháng, đáng tiếc vì con của mình nên nàng không được giải thoát.
- Đây là thiện nhân được thiện quả, hôm nay làm việc thiện, ngày mai được phúc.
Giọng nói thanh thúy ca ngợi vang lên, truyền vào tai của Ý Thiên.
Ý Thiên sóng mắt khẽ nhúc nhích, quay đầu nhìn qua thánh nữ Tử Hoa, trong nội tâm hơi có vẻ kinh ngạc, mặc dù hắn chỉ vừa mới phân thần, nhưng mà thánh nữ Tử Hoa có thể im ắng tới gần, đây đối với Ý Thiên mà nói cũng là chuyện cực kỳ ngoài ý muốn.
- Giúp người làm niềm vui, làm việc thiện tích đức. Đây là kết quả của giáo hóa nhân tính. Thánh nữ hành tung phiêu hốt, khi thì đi tây, khi thì đi đông, không biết hai ngày nay đã làm cái gì?
Thánh nữ Tử Hoa đi tới bên cạnh Ý Thiên, nhìn qua Phi Vân thành dưới chân, thanh nhã nói:
- Trong Phi Vân thành này phong vân quỷ bí, Tam đại tà phái, năm đại tà ma, tình huống còn phức tạp hơn tưởng tượng của ta nhiều.
Ý Thiên cười nói:
- Loạn thế xuất anh hùng, đối với người tu chân Nam Dương mà nói đây là kết quả đã chờ lâu rồi.
Thánh nữ Tử Hoa quay đầu nhìn qua Ý Thiên, hỏi:
- Ngươi chờ đợi kết cục sẽ là cái gì?
Thánh nữ đôi mắt thần diệu khó lường, giống như nhìn thấu nhân tâm, chuyện này khiến cho Ý Thiên cảnh giác.
Vận chuyển ý thức Thiên Tâm, Ý Thiên thúc dục Tịch Diệt Tâm Kinh, thu liễm khí tức toàn thân, ngay cả ý thức chấn động cũng hạ xuống thấp nhất.
Kể từ đó thánh nữ Tử Hoa không cách nào phát hiện ra tin tức gì của Ý
Thiên, tự nhiên cũng không nhìn thấy nội tâm của Ý Thiên đăm chiêu.
- Thánh nữ cảm thấy người sống là vì cái gì?
Ý Thiên không trả lời thẳng, lại hỏi câu khác.
Tử Hoa lạnh nhạt nói:
- Người sống cầm truy tìm lý do mình sống, đây là ý nghĩa tính mạng, nhưng lại không phải là toàn bộ tính mạng.
Ý Thiên hiếu kỳ nói:
- Trong lòng của thánh nữ, toàn bộ tính mạng bao hàm cái gì?
Tử Hoa lắc đầu, cũng không có mở miệng, đây là thiên cơ, người bình thường rất khó lĩnh ngộ.
Ý Thiên mới đầu cũng không hiểu, nhưng sau một lát thì hiểu rõ, hắn hiểu vì cái gì thánh nữ chỉ lắc đầu, lại không mở miệng.
Dời ánh mắt, Ý Thiên nhìn qua Phi Vân thành to lớn bên dưới, thời điểm này là lúc hoàng hôn.
Bình luận truyện