Thiên Thánh
Quyển 5 - Chương 124: Tác Hợp Nhân Duyên
Thời điểm này Duệ Phong Lâu chấn động dần dần yếu bớt, thiên kiếp của Thánh Hoàng đang giảm đi, Cổ
Ngũ tấn chức đã cơ bản hoàn thành.
Đối với người không rõ tình huống của Duệ Phong Lâu, hôm nay có hai đại
Thánh Hoàng, thực lực so với lúc trước còn tăng lên gấp đôi, tuy không cách nào so sánh với ba đại cự đầu, nhưng cũng cực kỳ kinh người.
- Lâu chủ có thể yên tâm về chuyện của Cổ Ngũ, thời điểm tới thì ta tự sẽ nói cho ngươi biết. Hiện tại lâu chủ nên ngồi một chút, ta đi gặp Cổ
Ngũ.
Đứng dậy Ý Thiên biến mất, sau một khắc đã xuất hiện trong địa huyệt.
Tấn chức Thánh Hoàng thì trí tuệ của Cổ Ngũ tăng cao hơn dĩ vãng rất nhiều lần, hình thể cũng biến lớn, nhìn qua dáng người cao lớn kiêu ngạo, cao lớn khôi ngô.
Cổ Ngũ dung mạo cũng có một ít biến hóa, tuy vẫn không tính là tuấn tú, nhưng lại cương nghị hữu thần, toàn thân tản mát ra mị lực nam tính, tráng kiện, dũng mãnh.
Nhìn qua Cổ Ngũ, Ý Thiên lúc này tươi cười ra mặt.
Tuy nói Cổ Ngũ không phải loại người giỏi về tâm kế, nhưng Ý Thiên thực sự nhìn ra, hắn so với dĩ vãng ổn trọng và thành thục hơn.
Cổ Ngũ nhìn qua Ý Thiên, trên mặt tươi cười vui sướng, lúc này nhìn qua Ý Thiên thi lễ đáp tạ, dùng biểu đạt cảm kích trong lòng.
Ý Thiên khẽ lắc đầu, gọi Cổ Ngũ tới bên người, vỗ nhè nhẹ vai hắn, cười nói:
- Ta có một việc muốn hỏi ngươi một câu..
Cổ Ngũ cười nói:
- Công tử xin hỏi, Cổ Ngũ biết ẽ nói hết, không dám giấu diếm.
Ý Thiên gật đầu, hỏi:
- Ngươi đối với Bích Vân La người này có cái nhìn thế nào?
Cổ Ngũ sững sờ một chút, chần chờ nói:
- Bích Vân La là một nữ nhân thông minh giảo hoạt, thủ đoạn rất cao minh, ta nhìn nàng không quá rõ.
Cổ Ngũ trả lời đúng vào trọng tâm, Bích Vân La tám mặt lung linh, tự nhiên không phải Cổ Ngũ có thể nhìn thấu.
- Ngươi đối với nàng ra, dáng người, giọng nói, cử chỉ các phương diện có cái nhìn thế nào?
Cổ Ngũ gãi gãi đầu, lúng túng nói:
- Rất tốt, nhưng mà quá mị hoặc một chút làm cho người ta dễ dàng rộn ràng.
Ý Thiên cười nói:
- Mị hoặc chỉ là bề ngoài, trên thực tế Bích Vân La rất trong trẻo nhưng lạnh lùng thanh nhã. Ta tới tìm ngươi là muốn nói cho ngươi biết, ta hủy tính toán khiến Bích Vân La phụ tá ngươi. Nói cách khác, ta muốn nàng trở thành nữ nhân của ngươi, ngươi nên nghĩ cách chinh phục nàng.
Cổ Ngũ cả kinh há to mồm, ấp úng nói:
- Công tử không phải nói đùa sao?
Ý Thiên cười hỏi:
- Ngươi không thích nàng?
Cổ Ngũ lắc đầu, lập tức xáu hổ nói:
- Ưa thích. Nhưng mà bản tính của ta chất phác, chỉ sợ không phải đối thủ của nàng.
Ý Thiên nói:
- Chuyện này không sao, ngươi chỉ cần nhớ kỹ một điểm, trước khi chưa hoàn toàn chinh phục nàng, không được lộ ra chuyện tiên nhân thối. Ta sẽ truyền thụ cho ngươi bí thuật song tu, tiếp xúc thân mật sẽ kéo gần tâm tư của các ngươi với nhau, dùng thể chất của ngươi muốn chinh phục nàng ở mặt này quá dễ dàng. Về phần tâm hồn, chỉ cần ngươi tu vị áp chế nàng, ngươi sẽ vĩnh viễn có giá trị với nàng.
Cổ Ngũ nghe vậy vui vẻ, nghiêm mặt nói:
- Công tử đối đãi với ta như thế, Cổ Ngũ nhất định đem hết toàn lực, cầm lấy Phiêu Hương Lâu.
Cổ Ngũ cũng không ngốc, tự nhiên hiểu ý của Ý Thiên làm như vậy, chính là muốn đoạt Phiêu Hương Lâu.
Bởi vì đối với Duệ Phong Lâu trước mắt mà nói, Phiêu Hương Lâu có giá trị rất cao.
Ý Thiên cười cười, lập tức thấp giọng dặn dò một phen, sau đó mới mang theo Cổ Ngũ phản trở về trong phòng, hội kiến Bích Vân La.
Đánh giá Cổ Ngũ, ánh mắt Bích Vân La có chút phức tạp, trong mắt của Cổ
Ngũ mang theo một tia hưng phấn, bao nhiêu vẫn có chút thẹn thùng.
Ý Thiên phân phó Cổ Ngũ mang theo Bích Vân La đi dạo Duệ Phong Lâu, tận lực tạo cơ hội cho hai người, làm cho bọn họ thích ứng với quan hệ mới.
Sau khi hai người rời đi, Nam Cung Vân hỏi:
- Phi Vũ, ngươi thực cảm thấy Cổ Ngũ cùng Bích Vân La thích hợp?
Ý Thiên nói:
- Ta chỉ cho Bích Vân La Nhất cơ hội, nàng có nắm chắc hay không, tương lai tất nhiên hối hận không kịp.
Xích Hà chân nhân vẫn không mở miệng nãy giờ, hỏi:
- Ngươi sẽ không sợ Bích Vân La gây bất lợi cho Cổ Ngũ sao?
Ý Thiên cười nói:
- Dùng tu vị của Cổ Ngũ hôm nay, đứng tại chỗ không hoàn thủ, Bích Vân La cũng không thể tạo thành chút tổn thương cho hắn đâu.
Tiêu Minh Nguyệt chen miệng nói:
- Hôm nay Vi Tinh Nghi xuôi nam, Phi Vân thành rất nhiều thế lực đều muốn truy tung, chúng ta nên làm như thế nào?
Ý Thiên nhìn qua mọi người, nói ra ý của mình.
- Ta cân nhắc đôi chút, xuôi nam thế là phải làm, nhưng chúng ta phải lưu lại một nhóm người giải quyết chuyện ở Phi Vân thành. Ý định sơ bộ của ta là mang theo Nhược Hoa, Hinh Nhi, Tiểu Dạ, Mã Trí Viễn xuôi nam, còn lại ở lại Duệ Phong Lâu.
Nam Cung Vân lo lắng nói:
- Năm người các ngươi đi, thực lực đơn bạc quá lớn.
Từ Nhược Hoa nói:
- Duệ Phong Lâu bên này cũng cần nhân thủ, chúng ta phải chiếu cố hai đầu.
Bạch Phong nhìn qua Ý Thiên, khuyên nhủ:
- Việc này chi bằng thận trọng, xuôi nam tranh đoạt Vi Tinh Nghi, đây là chuyện rất hung hiểm, ngay cả Vũ Đế cũng liên lụy vào trong đó, nương rất lo lắng.
Ý Thiên an ủi:
- Nương đừng lo lắng, chúng ta bây giờ có nhiều nhân thủ, Nhược Hoa cùng Hinh Nhi tùy thời có thể tấn chức Thánh Hoàng, Tiểu Dạ cùng Mã Chí
Viễn cũng có tu vị Huyền Hoàng, thực lực chỉnh thể vẫn không kém. Còn nói Lý Nhược Nhiên là sư tỷ của ta, nàng chính là Vũ Đế, lần này xuôi nam truy tìm Vi Tinh Nghi. Ta và nàng sẽ giữ liên lạc, không có việc gì.
Bạch Phong nghe vậy thoáng an tâm, có Lý Nhược Nhiên, tính an toàn sẽ tăng lên thật lớn.
Tiêu Minh Nguyệt muốn nói lại thôi, nàng định đi theo xuôi nam, nhưng mà cân nhắc đến thân phận của mình, nàng vẫn im lặng.
Mã Chí Viễn hỏi:
- Khi nào hành động?
Ý Thiên nói:
- Chuyện này không vội, đi muộn một chút sẽ có lợi. Trước mắt chúng ta nên thăm dò rõ ràng chuyện ở Phi Vân thành, sau đó lại khởi hành xuôi nam là được.
Hôm nay tin tức vừa mới truyền ra, Phi Vân thành đang ở tình thế hỗn loạn, đối với cao thủ Duệ Phong Lâu mà nói, đây cũng không phải là thời điểm tốt rời đi.
Vi Tinh Nghi nằm trong tay Vũ Đế, quá sớm đuổi theo cũng vô dụng, còn không bằng tìm hiểu rõ tình huống của Phi Vân thành, xử lý tốt chuyện bên này và giải quyết nổi lo về sau, sau đó lại chuyên tâm chém giết cướp đoạt.
Kết thúc buổi sáng, ở Duệ Phong Lâu, Bích Vân La thu được tin tức mới nhất từ Phiêu Hương Lâu, lập tức cùng Cổ Ngũ đi trở lại phòng của Ý
Thiên.
- Vừa nhận được tin tức, Huyền Dương Cung bên kia phái Thánh Hoàng Dương Tông Thánh, suất lĩnh bốn đại Huyền hoàng dướng trướng xuôi nam đi tìm
Vi Tinh Nghi.
Phi Vân thành ba đại cự đầu, Phủ nguyên soái động tác nhanh nhất, tiếp theo là Nam Cung thế gia, hôm nay Huyền Dương Cung cũng phái cao thủ ra, nói rõ Vi Tinh Nghi xuôi nam đã khiến các nơi rung động, các lộ cao thủ bắt đầu rút lui khỏi Phi Vân thành, đổi mục tiêu thành xích vân sa mạc.
Ngũ tấn chức đã cơ bản hoàn thành.
Đối với người không rõ tình huống của Duệ Phong Lâu, hôm nay có hai đại
Thánh Hoàng, thực lực so với lúc trước còn tăng lên gấp đôi, tuy không cách nào so sánh với ba đại cự đầu, nhưng cũng cực kỳ kinh người.
- Lâu chủ có thể yên tâm về chuyện của Cổ Ngũ, thời điểm tới thì ta tự sẽ nói cho ngươi biết. Hiện tại lâu chủ nên ngồi một chút, ta đi gặp Cổ
Ngũ.
Đứng dậy Ý Thiên biến mất, sau một khắc đã xuất hiện trong địa huyệt.
Tấn chức Thánh Hoàng thì trí tuệ của Cổ Ngũ tăng cao hơn dĩ vãng rất nhiều lần, hình thể cũng biến lớn, nhìn qua dáng người cao lớn kiêu ngạo, cao lớn khôi ngô.
Cổ Ngũ dung mạo cũng có một ít biến hóa, tuy vẫn không tính là tuấn tú, nhưng lại cương nghị hữu thần, toàn thân tản mát ra mị lực nam tính, tráng kiện, dũng mãnh.
Nhìn qua Cổ Ngũ, Ý Thiên lúc này tươi cười ra mặt.
Tuy nói Cổ Ngũ không phải loại người giỏi về tâm kế, nhưng Ý Thiên thực sự nhìn ra, hắn so với dĩ vãng ổn trọng và thành thục hơn.
Cổ Ngũ nhìn qua Ý Thiên, trên mặt tươi cười vui sướng, lúc này nhìn qua Ý Thiên thi lễ đáp tạ, dùng biểu đạt cảm kích trong lòng.
Ý Thiên khẽ lắc đầu, gọi Cổ Ngũ tới bên người, vỗ nhè nhẹ vai hắn, cười nói:
- Ta có một việc muốn hỏi ngươi một câu..
Cổ Ngũ cười nói:
- Công tử xin hỏi, Cổ Ngũ biết ẽ nói hết, không dám giấu diếm.
Ý Thiên gật đầu, hỏi:
- Ngươi đối với Bích Vân La người này có cái nhìn thế nào?
Cổ Ngũ sững sờ một chút, chần chờ nói:
- Bích Vân La là một nữ nhân thông minh giảo hoạt, thủ đoạn rất cao minh, ta nhìn nàng không quá rõ.
Cổ Ngũ trả lời đúng vào trọng tâm, Bích Vân La tám mặt lung linh, tự nhiên không phải Cổ Ngũ có thể nhìn thấu.
- Ngươi đối với nàng ra, dáng người, giọng nói, cử chỉ các phương diện có cái nhìn thế nào?
Cổ Ngũ gãi gãi đầu, lúng túng nói:
- Rất tốt, nhưng mà quá mị hoặc một chút làm cho người ta dễ dàng rộn ràng.
Ý Thiên cười nói:
- Mị hoặc chỉ là bề ngoài, trên thực tế Bích Vân La rất trong trẻo nhưng lạnh lùng thanh nhã. Ta tới tìm ngươi là muốn nói cho ngươi biết, ta hủy tính toán khiến Bích Vân La phụ tá ngươi. Nói cách khác, ta muốn nàng trở thành nữ nhân của ngươi, ngươi nên nghĩ cách chinh phục nàng.
Cổ Ngũ cả kinh há to mồm, ấp úng nói:
- Công tử không phải nói đùa sao?
Ý Thiên cười hỏi:
- Ngươi không thích nàng?
Cổ Ngũ lắc đầu, lập tức xáu hổ nói:
- Ưa thích. Nhưng mà bản tính của ta chất phác, chỉ sợ không phải đối thủ của nàng.
Ý Thiên nói:
- Chuyện này không sao, ngươi chỉ cần nhớ kỹ một điểm, trước khi chưa hoàn toàn chinh phục nàng, không được lộ ra chuyện tiên nhân thối. Ta sẽ truyền thụ cho ngươi bí thuật song tu, tiếp xúc thân mật sẽ kéo gần tâm tư của các ngươi với nhau, dùng thể chất của ngươi muốn chinh phục nàng ở mặt này quá dễ dàng. Về phần tâm hồn, chỉ cần ngươi tu vị áp chế nàng, ngươi sẽ vĩnh viễn có giá trị với nàng.
Cổ Ngũ nghe vậy vui vẻ, nghiêm mặt nói:
- Công tử đối đãi với ta như thế, Cổ Ngũ nhất định đem hết toàn lực, cầm lấy Phiêu Hương Lâu.
Cổ Ngũ cũng không ngốc, tự nhiên hiểu ý của Ý Thiên làm như vậy, chính là muốn đoạt Phiêu Hương Lâu.
Bởi vì đối với Duệ Phong Lâu trước mắt mà nói, Phiêu Hương Lâu có giá trị rất cao.
Ý Thiên cười cười, lập tức thấp giọng dặn dò một phen, sau đó mới mang theo Cổ Ngũ phản trở về trong phòng, hội kiến Bích Vân La.
Đánh giá Cổ Ngũ, ánh mắt Bích Vân La có chút phức tạp, trong mắt của Cổ
Ngũ mang theo một tia hưng phấn, bao nhiêu vẫn có chút thẹn thùng.
Ý Thiên phân phó Cổ Ngũ mang theo Bích Vân La đi dạo Duệ Phong Lâu, tận lực tạo cơ hội cho hai người, làm cho bọn họ thích ứng với quan hệ mới.
Sau khi hai người rời đi, Nam Cung Vân hỏi:
- Phi Vũ, ngươi thực cảm thấy Cổ Ngũ cùng Bích Vân La thích hợp?
Ý Thiên nói:
- Ta chỉ cho Bích Vân La Nhất cơ hội, nàng có nắm chắc hay không, tương lai tất nhiên hối hận không kịp.
Xích Hà chân nhân vẫn không mở miệng nãy giờ, hỏi:
- Ngươi sẽ không sợ Bích Vân La gây bất lợi cho Cổ Ngũ sao?
Ý Thiên cười nói:
- Dùng tu vị của Cổ Ngũ hôm nay, đứng tại chỗ không hoàn thủ, Bích Vân La cũng không thể tạo thành chút tổn thương cho hắn đâu.
Tiêu Minh Nguyệt chen miệng nói:
- Hôm nay Vi Tinh Nghi xuôi nam, Phi Vân thành rất nhiều thế lực đều muốn truy tung, chúng ta nên làm như thế nào?
Ý Thiên nhìn qua mọi người, nói ra ý của mình.
- Ta cân nhắc đôi chút, xuôi nam thế là phải làm, nhưng chúng ta phải lưu lại một nhóm người giải quyết chuyện ở Phi Vân thành. Ý định sơ bộ của ta là mang theo Nhược Hoa, Hinh Nhi, Tiểu Dạ, Mã Trí Viễn xuôi nam, còn lại ở lại Duệ Phong Lâu.
Nam Cung Vân lo lắng nói:
- Năm người các ngươi đi, thực lực đơn bạc quá lớn.
Từ Nhược Hoa nói:
- Duệ Phong Lâu bên này cũng cần nhân thủ, chúng ta phải chiếu cố hai đầu.
Bạch Phong nhìn qua Ý Thiên, khuyên nhủ:
- Việc này chi bằng thận trọng, xuôi nam tranh đoạt Vi Tinh Nghi, đây là chuyện rất hung hiểm, ngay cả Vũ Đế cũng liên lụy vào trong đó, nương rất lo lắng.
Ý Thiên an ủi:
- Nương đừng lo lắng, chúng ta bây giờ có nhiều nhân thủ, Nhược Hoa cùng Hinh Nhi tùy thời có thể tấn chức Thánh Hoàng, Tiểu Dạ cùng Mã Chí
Viễn cũng có tu vị Huyền Hoàng, thực lực chỉnh thể vẫn không kém. Còn nói Lý Nhược Nhiên là sư tỷ của ta, nàng chính là Vũ Đế, lần này xuôi nam truy tìm Vi Tinh Nghi. Ta và nàng sẽ giữ liên lạc, không có việc gì.
Bạch Phong nghe vậy thoáng an tâm, có Lý Nhược Nhiên, tính an toàn sẽ tăng lên thật lớn.
Tiêu Minh Nguyệt muốn nói lại thôi, nàng định đi theo xuôi nam, nhưng mà cân nhắc đến thân phận của mình, nàng vẫn im lặng.
Mã Chí Viễn hỏi:
- Khi nào hành động?
Ý Thiên nói:
- Chuyện này không vội, đi muộn một chút sẽ có lợi. Trước mắt chúng ta nên thăm dò rõ ràng chuyện ở Phi Vân thành, sau đó lại khởi hành xuôi nam là được.
Hôm nay tin tức vừa mới truyền ra, Phi Vân thành đang ở tình thế hỗn loạn, đối với cao thủ Duệ Phong Lâu mà nói, đây cũng không phải là thời điểm tốt rời đi.
Vi Tinh Nghi nằm trong tay Vũ Đế, quá sớm đuổi theo cũng vô dụng, còn không bằng tìm hiểu rõ tình huống của Phi Vân thành, xử lý tốt chuyện bên này và giải quyết nổi lo về sau, sau đó lại chuyên tâm chém giết cướp đoạt.
Kết thúc buổi sáng, ở Duệ Phong Lâu, Bích Vân La thu được tin tức mới nhất từ Phiêu Hương Lâu, lập tức cùng Cổ Ngũ đi trở lại phòng của Ý
Thiên.
- Vừa nhận được tin tức, Huyền Dương Cung bên kia phái Thánh Hoàng Dương Tông Thánh, suất lĩnh bốn đại Huyền hoàng dướng trướng xuôi nam đi tìm
Vi Tinh Nghi.
Phi Vân thành ba đại cự đầu, Phủ nguyên soái động tác nhanh nhất, tiếp theo là Nam Cung thế gia, hôm nay Huyền Dương Cung cũng phái cao thủ ra, nói rõ Vi Tinh Nghi xuôi nam đã khiến các nơi rung động, các lộ cao thủ bắt đầu rút lui khỏi Phi Vân thành, đổi mục tiêu thành xích vân sa mạc.
Bình luận truyện