Chương 482: Chạy Về Diệt Tinh Vương Thành
Lúc này, tất cả trưởng lão trong Tiên quốc đã chạy đến phiến tiên cung kia, Đế Lạc, Đế Thái Nhất hai người tới sau lưng cách Hoắc Cương không xa.
- Ha ha, chúc mừng Hoắc Cương thái thượng trưởng lão đột phá Tiên Đế chi cảnh! Trở thành Thiên Nguyên đệ nhất nhân! Từ nay về sau, Diệt Tinh tiên môn chúng ta chính là Thiên Nguyên đệ nhất đại phái!
Thấy mọi người đã đến, Đế Lạc mở miệng cười to, nói.
Đế Lạc tuy thân là chưởng môn nhưng lúc này, trước mặt Hoắc Cương lại rất câu nệ, ánh mắt kính sợ, cung kính.
Nếu như Hoắc Cương chỉ là Tiên Quân hậu kỳ đỉnh phong Đế Lạc tự nhiên không cần phải như thế, nhưng mà hiện tại Hoắc Cương đã tấn chức Đế cấp, địa vị, thân phận tự nhiên hoàn toàn bất đồng!
Tại Tiên giới, Tiên Đế mới thật sự là cường giả đỉnh cao, Đế cấp cường giả chính là ô dù để môn phái trường cửu sinh tồn, phồn vinh về sau.
Tiên Đế sơ kỳ tuy chỉ cách Tiên Quân hậu kỳ đỉnh phong một đường, nhưng mà thực lực lại là ngày đêm cách biệt.
Những trưởng lão, thái thượng trưởng lão khác chạy tới đều nhao nhao mở miệng chúc mừng Hoắc Cương, so với Đế Lạc, trước mặt Hoắc Cương, những trưởng lão, thái thượng trưởng lão này càng thêm cung kính rồi.
Hoắc Cương tấn chức Tiên Đế cũng không tự đại, vẻ mặt tươi cười, gật đầu mà đáp lễ, nhận lấy những lời chúc mừng của mọi người.
- Phụ thân, Hoắc Cương thái thượng trưởng lão đã tấn chức Tiên Đế, đây chính là nhất đại hỉ sự của Diệt Tinh tiên môn chúng ta trong ngàn vạn năm qua, chúng ta phải phát thiếp mời rộng rãi, mời Thành gia, Cửu Băng cung, còn có các vương giả đại phái, đế vương đại phái đại lục khác cùng một chỗ ăn mừng!
Lúc này, Đế Thái Nhất lại cẩn thận đề nghị.
Đế Lạc cười nói.
- Đúng vậy, phải nên như thế!
Nói xong, hắn quay đầu trưng cầu ý kiến của Hoắc Cương.
- Không biết ý tứ của Hoắc Cương thái thượng trưởng lão ra sao?
Hoắc Cương cười nói.
- Cũng được.
Đây là việc vui, cho dù Diệt Tinh tiên môn không có rộng rãi phát thiệp thì những môn phái này một khi biết rõ khẳng định cũng sẽ đến đây chúc mừng!
Hơn nữa, tại Tiên giới, khi mỗi một môn phái có cường giả tấn chức Đế cấp đều rộng rãi phát thiếp mời mời thế lực bốn phía đến chúc mừng, đây là luật bất thành văn.
Thấy Hoắc Cương đồng ý, Đế Lạc thầm thở phào một hơi, cười to mà nói.
- Tốt! Thái Nhất, việc này liền do ngươi phụ trách.
Đế Thái Nhất vui vẻ nói.
- Vâng, phụ thân.
Hoắc Cương tấn chức không bao lâu, Thành gia, Cửu Băng cung, còn có thế lực lớn nhỏ tại Thiên Nguyên đại lục đều biết tin tức này, trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ Thiên Nguyên đại lục đều chấn động, sôi trào lên.
Đế cấp!
Thiên Nguyên đại lục đã có gần mười ức năm không có người tấn chức Đế cấp rồi!
Hiện tại, Diệt Tinh tiên môn Hoắc Cương thái thượng trưởng lão vậy mà tấn chức Đế cấp!
Sau Thiên Nguyên đại lục, đến phiên thế lực lớn nhỏ tại các đại lục khác chấn động, sôi trào, khiếp sợ.
- Cái gì? Hoắc Cương, Diệt Tinh tiên môn thái thượng trưởng lão tấn chức Đế cấp rồi hả?
Thành gia, trong một mật thất, Thành Tiêu Thành gia lão tổ bạch phát đồng nhan vẻ mặt khiếp sợ mà nhìn Thành gia gia chủ Thành Tịch Diệt hướng hắn bẩm báo lên.
Thành Tịch Diệt vẻ mặt ngưng trọng, gật gật đầu nói.
- Đúng vậy, lão tổ.
Thành Tiêu sắc mặt biến ảo, thì thào nói với mình.
- Không nghĩ tới, không nghĩ tới Hoắc Cương này tới cuối cùng vẫn tấn chức Đế cấp trước ta một bước! Sư tôn, chẳng lẽ cả đời này của ta thật sự vô vọng với Đế cấp?
Năm đó, hắn tại Đại La thiên cung nghe Đại La Thiên Tôn giảng đạo, Đại La Thiên Tôn từng nói qua, nếu không có biến cố, Thành Tiêu hắn cả đời vĩnh viễn không có khả năng tấn chức Đế cấp được.
Thành Tiêu có nghị lực, kiên nhẫn, nhưng mà Đế cấp cũng không phải chỉ dựa vào nghị lực, dựa vào bền lòng là có thể đột phá được. truyện được lấy tại truyenbathu.vn
- Lão tổ, Diệt Tinh tiên môn đưa tới thiếp mời, vậy chúng ta...
Thành Tịch Diệt hỏi.
Thành Tiêu bừng tỉnh, trầm ngâm nói.
- Ngày mai, ngươi đi cùng với ta.
Vốn, hắn bế quan vạn năm không ra, nhưng mà hiện tại Hoắc Cương đã tấn chức Đế cấp, hắn thân là Thành gia lão tổ cũng muốn đi tới chúc mừng một phen.
Ngay tại lúc Thiên Nguyên đại lục cùng đại lục bốn phía vì Hoắc Cương tấn chức Đế cấp mà chấn động, nhao nhao tiến về Diệt Tinh tiên môn chúc mừng thì Long Kình Thiên vẫn đang luyện hoá Tiên phù của hai gã tinh anh đệ tử Diệt Tinh tiên môn kia.
Sau khi tấn chức Đại La Kim Tiên, Tiên phù của hắn sinh ra Hỗn độn chi hoả, tốc độ luyện hoá gia tăng một cách sâu sắc. Vốn, trước kia muốn luyện hoá được một quả Tiên phù Đại La Kim Tiên phải cần tới ba bốn năm, nhưng mà hiện tại cũng chỉ cần có ba tháng.
Ba tháng sau, Long Kình Thiên mới từ trong Thái Hư Thần Phủ đi ra, đã luyện hoá xong Tiên phù của hai gã tinh anh đệ tử kia, tuy rằng tu vi vẫn chỉ là Đại La Kim Tiên sơ kỳ đỉnh phong nhưng thực lực lại gia tăng không ít, Đại La Kim Tiên pháp tắc đã đạt tới trên một trăm sáu mươi vạn đầu, thô to gần 30m!
Từ Thái Hư Thần Phủ đi ra, Long Kình Thiên liền đem tất cả Tiên thiên linh dược trong dược viên lấy đi, sau đó liền cùng Bàn Tiểu Nhị chạy trở về Diệt Tinh tiên môn.
Một ngày sau, Long Kình Thiên cưỡi một đầu tiên thú cấp thấp trông giống như Thổ Hùng xuất hiện ở khu vực bên ngoài Hắc Thuỷ sâm lâm.
Tiên thú cấp thấp giống như Thổ Hùng này đúng là Bàn Tiểu Nhị.
Bản thể của Bàn Tiểu Nhị chính là Hoàng Hùng, một trong những tiên thú cao cấp nhất Tiên giới. Hoàng Hùng, một cái danh tự rất đơn giản nhưng trong cả vũ trụ này số lượng không hơn mười đầu.
Hơn nữa, huyết mạch của Bàn Tiểu Nhị lại cực kỳ tinh thuần.
Lúc Long Kình Thiên cùng Bàn Tiểu Nhị ra khỏi Hắc Thuỷ sâm lâm, đột nhiên có tiếng xé gió truyền đến, tiếp đó có hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên xuất hiện trước mặt Long Kình Thiên.
- Thành gia trưởng lão.
Long Kình Thiên nhìn hai người, sắc mặt đạm mạc.
Hai người khẽ giật mình, tiếp đó là ha hả cười lên.
- Đúng vậy, chúng ta chính là Thành gia trưởng lão! Long Kình Thiên, không nghĩ tới mệnh ngươi còn rất dài, trốn vào Hắc Thuỷ sâm lâm, một lần liền tới mấy tháng, hiện tại mới đi ra, khiến hai người chúng ta vì ngươi mà phải chờ đợi mấy tháng!
- Cho nên, vì ban thưởng cho ngươi, hai người chúng ta sẽ cho ngươi một cái thống khoái!
Một người cười lạnh nói.
Ngay lúc khi người này vừa dứt lời, đột nhiên Bàn Tiểu Nhị giơ một chân lên. Một chân kia giơ lên liền biến lớn, hai người kia chỉ cảm thấy bầu trời tối sầm lại, còn chưa kịp nhận ra chuyện gì thì đã bị Bàn Tiểu Nhị dẫm nát dưới chân. Nhìn hai người kêu thảm thiết dưới chân, Bàn Tiểu Nhị dùng chân văn vê vài cái, rất nhanh hai người liền trở thành hai cái bánh thịt.
- Thống khoái hay không?
Bàn Tiểu Nhị lạnh lùng nhìn hai người dưới chân, hắn nhất thời không có đem hai người triệt để giết đi mà để cho hai người bảo lưu một tia thần trí, để cho hai người cảm giác "thống khoái" là như thế nào trong chốc lát.
- Ngươi, ngươi, tha mạng a, tiền bối, tha mạng!
Hai người hoảng sợ, thảm thiết kêu lên, thét lên cầu xin tha thứ.
- Tha mạng?
Bàn Tiểu Nhị cười lạnh.
- Ngươi không phải vừa mới nói cho sư tôn ta thống khoái hay sao? Ta hiện tại liền cho hai ngươi thống khoái một cái!
Dứt lời, hùng chưởng lần nữa văn vê, đây cũng không phải chỉ là một cái văn vê bình thường, lúc văn vê hắn không ngừng dùng Tiên Quân chi lực quất lên thần hồn trong cơ thể hai người.
- Sư, sư tôn?
Hai người dưới chân Bàn Tiểu Nhị hoảng sợ mà nhìn Long Kình Thiên.
Sau đó, hai người dưới kinh hãi, nghi hoặc mà chết dưới chân Bàn Tiểu Nhị.
Long Kình Thiên đem Tiên phù của hai người thu lại, miệng hé ra trực tiếp đem Tiên phù của hai người nuốt xuống. Có được Hỗn độn chi hoả, Long Kình Thiên cho dù không bế quan thì cũng có thể chậm rãi luyện hoá Tiên phù của hai người kia, chỉ có điều tốc độ luyện hoá hơi chậm đi một tí mà thôi.
Giải quyết xong hai người, Long Kình Thiên liền cưỡi Bàn Tiểu Nhị chạy về Diệt Tinh vương thành.
Bình luận truyện