Thứ Nữ Công Lược

Chương 303: Kế thất (hạ)



Edit: Khuê Loạn Suy đoán của Thập Nhất Nương rất nhanh được chứng thực.

Buổi tối nàng đi cấp Thái phu nhân vấn an gặp Nhị phu nhân. Nhị phu nhân đang cùng Thái phu nhân thấp giọng nói cái gì đó, nhìn thấy Thập Nhất Nương đi vào, nàng khẽ gật đầu: “Tứ đệ muội tới!”.

Thập Nhất Nương cười đáp lễ với nàng.

Thái phu nhân nói tới hôn sự của Lan Đình: “...... Mọi người đều biết. Ta lớn tuổi, không chịu nổi ồn ào náo động, đến lúc đó ngươi đem theo nha hoàn, bà tử đảm nhiệm mọi việc là được rồi.”

Từ lo lắng cho mình mở không ra cục diện cho đến bây giờ hoàn toàn buông tay, đây có tính là một bước tiến bộ không nhỉ!

Thập Nhất Nương nở nụ cười vui vẻ.

Nàng ngồi xuống bên cạnh ghế thái sư của Thái phu nhân: “Hầu gia cùng ta thương lượng, hắn đi phủ Trung Cần Bá, ta đi quý phủ Lương đại nhân. Nương, nếu không người đi thì đến phủ Trung Cần Bá cùng Hầu gia nhé? Mấy người Hoàng phu nhân cũng đi. Người có lão bằng hữu, nói chút chuyện phiếm cũng rất náo nhiệt!”

Thập Nhất Nương là thật tâm muốn Thái phu nhân đi.

Người lớn tuổi, bằng hữu càng ngày càng ít, thân thể càng ngày càng kém. Thừa dịp thân thể còn khỏe, lão bằng hữu còn nhiều, nên tụ tập lại mới phải.

“Cái lão Tứ này.” Thái phu nhân nghe rồi cười nói, “Đem ngươi đến Lương gia đi ăn cưới, mình thì đi phủ Trung Cần Bá, chẳng lẽ là hắn đang trốn chuyện gì?”

Nhị phu nhân ở một bên cười nói: “Hẳn là do chuyện mở biển cấm đi? Hầu gia thân phận không phải bình thường, bất kể là tán thành hay không tán thành, chỉ sợ tới lúc đó cũng có liên lụy đến Hầu gia. Ta xem như vậy cũng tốt, tránh cho đắc tội với người.”

Thái phu nhân khẽ gật đầu, cười nói: “Chuyện cấm biển này vẫn còn chưa xong đi? Cũng không phải chuyện đùa. Không chừng chính là chuyện mấy nhà nghiêng đổ, mấy nhà thịnh vượng. Đừng tưởng rằng chỉ có mấy nhà thương nhân kia nghĩ chuyện cấm biển, chỉ sợ những nhà công khanh trong Yên Kinh này tất cả đều gắt gao ngó chừng chuyện này. Ta xem như vậy,” Thái phu nhân vừa nói ánh mắt liền rơi xuống trên người Thập Nhất Nương, “Hầu gia cũng là không nên đi rồi, ta cũng ở nhà ngốc vậy. Chúng ta nếu nói thân thiết, thì phủ Trung Cần Bá là quan hệ thông gia với nhà chúng ta, ngươi đại biểu Vĩnh Bình Hầu gia đi Trung Cần Bá phủ uống rượu mừng đi!”

Thập Nhất Nương không có lập tức đáp ứng mà uyển chuyển nói: “Ta trở về sẽ cùng Hầu gia nói chuyện một chút!”

Thái phu nhân nghe thấy nhẹ nhàng che miệng, cười nói cùng hai con dâu ít chuyện thanh nhàn.

Đợi Từ Tự Dụ cùng Truân ca học xong trở lại vấn an với Thái phu thân, Nam Dũng tức phụ cũng ôm Từ Tự Giới tới. Thái phu nhân bảo người kêu Trinh tỷ nhi ở Đông sương phòng tập viết đến, lại cho người đi hỏi Từ Lệnh Nghi, biết Từ Lện Nghi không đến ăn bữa tối, thì đưa các con dâu, cháu gái, tôn tử đến Đông đường ăn cơm tối, sau lại cùng bọn nhỏ đến Tây đường chơi đùa mấy câu, nhìn sắc trời không còn sớm, để cho Thập Nhất Nương hầu hạ thay quần áo, còn những người khác thì đều tản đi.

Thái phu nhân cùng Thập Nhất Nương ngồi trên giường gần cửa sổ trong nội thất.

“Mới vừa rồi Di Thực tới nói cho ta biết. Hôn sự sợ rằng không được!” Thái phu nhân thấp giọng nói, “Nói là ân oán của mình và chị dâu làm liên lụy đến tiền trình của bọn nhỏ. Để cho ta nói với các ngươi một tiếng, nếu có nhà nào tốt, sẽ giúp Dụ ca định ra hôn sự!”

Thập Nhất Nương lúc trước cũng có dự cảm.

Náo thành cái bộ dạng này, coi như là kết thân thì trong lòng mọi người cũng có hiềm khích, còn không bằng cứ tính như vậy.

Lại thấy Thái phu nhân có chút buồn bã, nhẹ giọng khuyên nhủ: “Nương, nhân duyên phải nói duyên phận, bằng không sao lại nói là nhân duyên chứ?”

“Ai!” Thái phu nhân nghe xong thở dài, “Ta nguyên nghĩ tới như vậy thì thân lại càng thêm thân cũng tốt!”

Thập Nhất Nương có chút không giải thích được.

Thái phu nhân chầm chậm nói: “Có một số việc, ngươi không biết. Lúc mẫu thân Di Thực còn sống, không ít lần vì chuyện con riêng mà bị khinh bỉ, sớm đã phải đi như vậy rồi, cùng chuyện này có chút quan hệ. Sau khi Nhị ca ngươi mất, Di Thực trong lòng mặc dù có khó chịu, nhưng vẫn nghĩ tới vì Nhị ca ngươi nhận con thừa tự kế thừa hương khói. Chẳng qua là khi đó, lão Ngũ còn không có thành thân, lão Tứ con nối dòng cũng ít, liền nghĩ đến Bổn gia thúc thúc ở Nam Kinh. Phái người đi qua thương lượng, chỉ có con thứ ba nhà Lệnh phú gia là thích hợp——khi đó vừa tròn 1 tuổi, lại là con trai trưởng. Vốn đều nói tốt lắm, gần đến lúc thì tức phụ Lệnh phú lại không đồng ý. Ta mới đầu trong lòng không có thoải mái, hết lần này tới lần khác, Nhị tẩu ngươi nói mẫu tử liên tâm, Phú Nhị phu nhân không đồng ý cũng là lẽ thường, sau này sẽ tìm được nhà thích hợp. Ta thấy nàng nhàn nhạt, nhà kia lại không muốn, còn chưa tính. Ai biết sau này lại bỏ mặc, lại có lão Tứ hồi gia chịu tang, lại giúp đại tỷ ngươi cầu y vấn dược, còn lo lắng Hoàng hậu nương nương có thể hay không.....” Nói đến chỗ này, nghĩ đến gần với “Lên ngôi” cũng không thể nói rõ, “Có lòng mà không có lực. Cũng là đem chuyện này bỏ xuống. Nhưng trong lòng vốn thương tiếc nàng sống không dễ dàng, tuổi thanh xuân liền mất đi như vậy. Nàng không đề cập tới, ta cũng như vậy không có nhắc lại.” Thái phu nhân vừa nói, muốn nói lại thôi, vỗ vỗ tay Thập Nhất Nương.

Thái phu nhân sở dĩ muốn cùng Hạng gia kết thân, cũng là hy vọng Nhị phu nhân có thể có bạn đi!

Nhưng chuyện như vậy lại không thể cưỡng cầu.

Thập Nhất Nương an ủi Thái phu nhân: “Nương, Nhị tẩu còn trẻ, chuyện cho làm con thừa tự này sau này từ từ tính là được mà!”

“Cũng chỉ có thể như vậy!” Rốt cuộc có chút tiếc nuối.

Mẹ chồng con dâu đang nói chuyện, Từ Lệnh Nghi tới đây vấn an Thái phu nhân, thấy Thập Nhất Nương thân thiết ngồi cạnh Thái phu nhân trên giường, hắn không khỏi khẽ mỉm cười.

Thái phu nhân cười đuổi bọn họ đi: “Ta cũng muốn nghỉ ngơi rồi!”

Thập Nhất Nương sắc mặt trở nên phiếm hồng: “Ta hầu hạ người ngủ lại!”

“Không cần, không cần!” Thái phu nhân cười nói, “Ta có Đỗ mama là được rồi!”

Thập Nhất Nương thấy Thái phu nhân thái độ kiên trì, cười cúi chào lão nhân gia nàng, cùng Từ Lệnh Nghi lui xuống.

Từ Lệnh Nghi liền hỏi Thập Nhất Nương: “Cùng nương nói chuyện gì đó? Nói chuyện thân thiết như vậy?”

“Cùng nương nói chuyện Dụ ca.”

Từ Lệnh Nghi nghe xong nhẹ cười một tiếng: “Hôn sự không được, Nhị tẩu vội tới chỗ nương trả lời?”

Thập Nhất Nương có chút ngoài ý muốn: “Hầu gia làm sao mà biết được?”

“Nhị tẩu làm việc có mấy phần tâm cao khí ngạo.” Từ Lệnh Nghi nói, “Nếu Hạng gia không phải hết sức nguyện ý, thì Nhị tẩu cũng sẽ không miễn cưỡng. Tự nhiên sẽ như dao sắc chặt đay rối mà đem chuyện nói rõ, sẽ không ướt át bẩn thỉu.”

“Thật là bị Hầu gia nói trúng.” Thập Nhất Nương đem chuyện Thái phu nhân nói cùng nàng nói cho Từ Lệnh Nghi, không nhịn được nói, “..... Nương đối đãi với người thật tốt!”

Từ Lệnh Nghi gật đầu: “Nương thường nói cho ta biết, người một nhà sống chung một chỗ, nàng thường nghĩ tới nàng tốt, thì ngày mới có thể trôi qua hòa hòa mĩ mĩ.”

Vậy tại sao lại cùng với Nguyên Nương lại như nước với lửa đây?

Thập Nhất Nương thiếu chút nữa đã thốt lên. Ngẩng đầu lên lại nhìn thấy Từ Lệnh Nghi thần sắc ảm đạm. Không khỏi suy đoán hắn cũng nghĩ tới Nguyên Nương đi!

Hai người yên lặng trở về nhà.

Thập Nhất Nương lúc này mới nhớ tới chuyện đi phủ Trung Cần Bá uống rượu mừng.

“Nương để cho ta cùng Hầu gia thương lượng một chút, rượu mừng hai nhà Lương, Cam, chúng ta chỉ luận thân sơ, để cho ta đi phủ Trung Cần Bá uống rượu mừng.”

Từ Lệnh Nghi suy nghĩ một chút, nói: “Nàng cùng Nương nói đến chuyện biển cấm rồi?”

“Không có!” Thập Nhất Nương nói, “Là Nhị tẩu nhắc tới.....”. Rồi đem tình cảnh lúc ấy nói ra.

“Như vậy cũng được!” Từ Lệnh Nghi cười nói, “Nàng vừa lúc có thể đi đưa Thất tiểu thư Cam gia rồi!”

Hai người rửa mặt rồi lên giường.

Thập Nhất Nương hỏi Từ Lệnh Nghi: “Sân lúc nào có thể tu sửa tốt?”

“Làm sao? Không thích ở bên này a?”

Từ khi hai người đến ở trong viện, quy củ trước kia ở trong viện đều tạm thời đặt xuống.

“Chính là hỏi một chút, trong lòng ta cũng có chuẩn bị.” Thập Nhất Nương hời hợt nói, “Khi đó lại muốn thu thập hòm xiểng, lại còn phải an bài nhân thủ khuân đồ, còn muốn bố trí phòng bên kia.... Có một trận phải bận rộn.”

“Ta phát hiện nàng chuyện gì đều thích nói trước cho biết, sau đó mới tinh tế chuẩn bị.”

“Ừ!” Thập Nhất Nương nói, “Không thích đột nhiên xuất hiện chuyện gì!”

“Chuyện chủ trì bếp núc thì sao? Chủ trì bếp núc có phải là chuyện đột phát?”

“Vẫn ổn!” Thập Nhất Nương nói, “Chỉ cần không ảnh hưởng đến đại cục, những thứ chuyện vụn vặt kia đều hoàn hảo!”

“Cái gì là chuyện ảnh hưởng đến đại cục? Cái gì là chuyện nhỏ?”

“Tương đối mà nói thôi......”

Vợ chồng hai người nhàn thoại, Từ Lệnh Nghi đến cuối cùng cũng không có nói đến chuyện sân lúc nào tu sửa tốt.

Đến hai mươi lăm tháng ba, Thập Nhất Nương mặc áo bối tử màu hồng nhạt lụa hàng châu có hoa văn chìm vạn tự, mặc váy màu vàng thêu triền chi văn màu xanh lục đi phủ Trung Cần Bá.

Cam phu nhân nhìn thấy nàng hơi có chút không được tự nhiên.

Thập Nhất Nương chỉ làm như chuyện ngày đó chưa tưng phát sinh. Tự nhiên hào phóng hành lễ, hàn huyên.

Cam phu nhân dần dần khôi phục sự thong dong, dẫn Thập Nhất Nương đi đến chỗ tiệc của khách quý giữa nhà.

Vĩnh Xương Hầu Hoàng phu nhân, Trung Sơn Hầu Đường phu nhân, Uy Bắc Hầu Lâm phu nhân, Chu phu nhân đã chờ từ sớm, đang tụ chung một chỗ nói chuyện, thấy Thập Nhất Nương đi một người tới, đều hơi có chút giật mình. Chu phu nhân thì cười khanh khách tiến lên đón: “Tứ phu nhân luôn luôn vừa vặn, xiêm y hôm nay thật là đẹp!”. Kéo tay nàng đi tới chỗ mọi người, rất là nhiệt tình.

Thập Nhất Nương cùng nàng làm lễ ra mắt: “Vẫn nhớ thương tỷ tỷ cùng chư vị phu nhân, sáng sớm đã chạy tới rồi, ai biết vẫn chậm chút ít.” Sau đó tiến lên cùng mấy vị phu nhân hành lễ.

Tất cả mọi người khom người.

Kiều phu nhân Trình Quốc Công phủ tới.

Mọi người chào hỏi.

Thập Nhất Nương cùng nàng gật đầu, sau đó ngồi bên cạnh Hoàng phu nhân.

Lại có đám người chị dâu Cam phu nhân tới đây. Trong lúc nhất thời trong nhà cười nói vui vẻ.

Chu phu nhân liền thấp giọng cùng Thập Nhất Nương nói chuyện: “Trinh tỷ nhi nhà ngươi năm nay cũng mười hai tuổi rồi đi? Sau lễ trừ phục, nên tìm nhà chồng đi?”

Thập Nhất Nương trong lòng vừa động.

Chu gia từ trước đến giờ cùng danh môn đám hỏi, nếu như có thể để cho Chu phu nhân quan tâm đến giúp cho Trinh tỷ nhi, so với mình thì nhãn giới muốn rộng hơn nhiều.

“Đúng a!” Nàng cười đáp Chu phu nhân, “Chẳng qua là những năm nay người trong nhà đi lại cũng ít, cũng không thấy có chỗ thích hợp. Nếu là có duyên phận này, kính xin Chu tỷ tỷ đến lúc đó lưu tâm giúp đỡ.”

Chu phu nhân nghe xong, cười không ngừng: “Chỗ này của ta có cái nhìn không tệ. Lại sợ đến lúc đó mở miệng mà Trinh tỷ nhi nhà ngươi lại định hôn rồi, cho nên cố ý hỏi tới ngươi.”

“Để cho tỷ tỷ phí tâm.” Thập Nhất Nương cười nói, “Đợi đến thời điểm sinh thần Thái phu nhân, ta nhất định hảo hảo kính tỷ tỷ hai chén.”

Là ý nói bây giờ không phải thời điểm nghị luận chuyện này, chờ hai mươi bốn tháng tư thời điểm sinh thần Thái phu nhân, lễ trừ phục cũng cử hành, mọi người mới ngồi xuống hảo hảo nghị luận.

Chu phu nhân nghe hiểu rõ, cười gật đầu: “Khi đó nhất định đòi chén rượu uống.”

Hai người thấp giọng hàn huyên chốc lát, chú rể mới tới, có người đi xem náo nhiệt, có người ngồi ở trong nhà uống trà, còn có người trong sân tùy ý đi lại.

Thập Nhất Nương đi tịnh phòng.

Lúc đi ra một tiểu nha hoàn đụng phải người nàng, một bên bối tử bị nước làm ướt không thể mặc nữa.

Tiểu nha hoàn bị làm cho sợ đến nằm trên mặt đất đến phát run, liền cái gì cũng không nói ra.

Thập Nhất Nương để cho Hổ Phách đỡ tiểu nha hoàn kia đứng lên: “Ngươi cũng đừng lộ ra, mang ta đi chỗ Tam tiểu thư các ngươi đổi lại xiêm y là được.”

Tiểu nha hoàn bất quá mới tám, chín tuổi, còn không có lưu đầu, nghe Thập Nhất Nương vừa nói như thế, không chỉ không có âm thầm dắt nàng đi chỗ Tào Nga, ngược lại “Oa” một tiếng khóc lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện