Thương Hành Thiên Hạ

Chương 11: Thắng lợi đầu tiên



Tần Đồng giống như lần trước, mặt trời chưa tỏ đã tự rời giường, tiểu đào cùng Chu tẩu đang chuẩn bị điểm tâm, thấy hắn, tiểu đào cười nói: “Công tử thức dậy vừa lúc, ăn điểm tâm đi.” Đột nhiên kinh ngạc nói: “Công tử, ngươi tối hôm qua ngủ không ngon?” Chính là vì nhìn thấy Tần Đồng hai hốc mắt đen thui, vẻ mặt tiều tụy. Tần đồng cười khổ: “Làm sao mà ngủ được.”

Chạy tới múc nước lạnh rửa mặt, lúc này mới cảm thấy thanh tỉnh một chút, nếm qua điểm tâm, bao lại tóc, mang theo đồ ra ngoài, người dân theo lệ chờ những người khác, tập trung đầy đủ, liền theo thôn trưởng dẫn đường, xuống núi.

Dọc theo đường cũ đến Ứng Sơn trấn, vẫn ồn ào náo nhiệt như trước, bất quá lúc này Tần Đồng không có tâm tình để ý đến, khẩn trương cùng hưng phấn làm cho hắn hơi hơi phát run.

Đi vào giữa chợ, chọn một nơi tốt tốt, dọn xong đồ đạc, các tiểu cô nương vẫn đi theo bên cạnh, các thôn dân khác thì lại đi lo chuyện của mình, miễn cho việc một đám chen chúc chỗ này, làm sao có thể buôn bán được. Tần Đồng sẽ không rao hàng, không phải mở miệng rao to, chỉ phải chỉ bảo các cô gái hỗ trợ. Các nàng cười khúc khích, nói: “Tần công tử, ngươi ở bên cạnh nhìn được rồi, chúng ta nếu có chút sai lầm gì, đến chỉ bảo là được.”

Dứt lời liền hướng về phía đám người giữa chợ rao hàng: “Son phấn tốt nhất đây, vừa tốt vừa rẻ, đến xem đến xem, không nên bỏ qua!” Thanh âm không tính là hoàng anh xuất cốc, nhưng thanh thúy nhẹ nhàng, tràn ngập tinh thần phấn chấn, không bao lâu liền hấp dẫn không ít người đến.

Các cô gái thiếu phụ trấn trên vây quanh không ít, các tiểu cô nương mỗi người hướng dẫn vài người, đối với mọi người giải thích cách dùng cùng chất lượng, một tay cầm bộ trang điểm dùng thử, khiến cho các nàng cảm thụ sản phẩm, phục vụ rất cẩn thận chu đáo.

Những người đó làm sao gặp qua loại thủ đoạn đẩy mạnh tiêu thụ này, rất hứng thú, các tiểu cô nương lại thoải mái đem chính mình ra cho các nàng nhìn kỹ, chứng thực hiệu quả khi dùng qua sản phẩm.

Nguyên lai các nàng đã chuẩn bị cho ngày hôm nay nhiều lắm, nghe sự phân phó của Tần Đồng, những ngày gần đây luyện tập phương pháp trang điểm, tỉ mỉ mà trang điểm thử cho chính mình. Son phấn của Tần Đồng cũng không quá mức cường điệu, rất phù hợp với màu da các nàng.

Sau khi trang điểm qua, hoàn toàn rất tự nhiên, không có son phấn thông thường cùng với việc che lấp những khiếm khuyết trên mặt, khiến cho màu da xinh đẹp nổi bật lên cùng với tinh thần phấn chấn bừng bừng.

Tục ngữ nói trăm nghe không bằng một thấy, có quảng cáo sống, so với tất cả đều tốt hơn, rất nhanh cả những người phụ nữ gia cảnh không khó khăn lắm cũng quyết định mua. Tất cả mọi người càng thêm phi thường cao hứng, cẩn thận chỉ bảo cách dùng cùng phương pháp bảo quản, lại tặng thêm một hạp phấn mi nhỏ, đem phương pháp nói cho mọi người nghe, lại giúp các nàng xem hiệu quả trang điểm. Người thời này làm sao chịu nổi được loại đãi ngộ này, chỉ cảm thấy lâng lâng, trong lòng nóng lên, đụng vào loại bệnh chung của nữ nhân thiên hạ, trực tiếp lấy cả một bộ mới vừa lòng mà trở về.

Có một hai người bên cạnh nhìn thấy tình cảnh như thế, lập tức nổi lên làn sóng tranh nhau mua. Nhà có điều kiện tốt không cần phải nói, còn những người gia đình bình thường cũng đánh giá túi tiền, chọn một số thứ không đắt tiền.

Tiểu đào ở trong đó bị vây quanh bởi một đống người, vội vàng thu tiền bạc, trên mặt tươi cười sáng lạn, Tần Đồng thấy tình hình như vậy, không khỏi trong lòng hân hoan mừng rỡ, lần đầu buôn bán, chỉ sử dụng một thủ đoạn sơ sài của thời hiện đại, lại có thể đạt được thành công như thế. Tại thời khắc này, hắn cảm giác được toàn bộ tự tin của mình đều đã trở lại, lại bắt đầu ảo tưởng đến việc sáng lập cửa tiệm mỹ phẩm riêng.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, nhoáng cái liền đến giữa trưa. Tần Đồng vội vàng lôi kéo tiểu đào chạy đến “Nghênh Tân quán”, đếm số người gọi đồ ăn, phân phó hoàn hảo, trong chốc lát tìm người theo hắn đưa đến nơi đã được chỉ định, hơn nữa phải càng nhanh càng tốt, nói xong liền đem bạc để trên bàn. Chưởng quầy khó được nhìn thấy lượng khách hàng lớn như vậy, tự nhiên là hảo hảo nịnh bợ, tự mình bưng nước trà, còn chạy đến phòng bếp thúc giục đầu bếp nhất định phải mau chóng làm tốt.

Quả nhiên có chủ nhìn chằm chằm thì khác hẳn, chỉ non nửa canh giờ đã được hơn một nửa. Tần Đồng kêu tiểu đào dẫn đường, dẫn tiểu nhị trong khách điếm đưa đến cho các tiểu cô nương, dặn các nàng chia làm hai nhóm, một nhóm ăn cơm một nhóm tiếp tục, ăn xong lại thay phiên, dặn dò tiểu đào nhớ ăn trước, đỡ phải đói bụng. Tiểu đào cười cười, liền mang theo tiểu nhị đi đến vị trí của mình.

Trở về đem phân phó của Tần Đồng nói lại, tất cả mọi người đều đồng ý, vì thế phân tám người đi ăn cơm trước. Tiểu nhị kia nào biết khách hàng tất cả đều là những cô gái oanh oanh yến yến, hương thơm nhẹ nhàng, nói cười râm ran, thật sự náo nhiệt, liền lập tức sững sờ tại chỗ, tùy ý các nàng lấy đồ ăn, nửa ngày mới hoàn hồn được.

Tiểu đào thấy đồ ăn đã được lấy hết, đi qua vỗ vỗ vai tiểu nhị, cười nói: “Tiểu ca vất vả rồi, có thể đi về trước, khoảng một canh giờ sau phiền tiểu ca đến thu thập chén đũa.” Tiểu nhị lúc này mới tỉnh táo lại, trên mặt lập tức hiện lên một mảng đỏ, “Ừ” qua loa hai tiếng, lập tức mang theo thực hạp ba bước đi hai bước chạy về điếm. Đây chính là một tin tức trọng đại a, nếu không đi hảo hảo tuyên truyền thật sự là rất có lỗi với chính mình.

Tiểu nhị vào cửa cũng vừa vặn Tần Đồng dắt một gã sai vặt trong bếp hỗ trợ đưa dồ ăn chuẩn bị ra cửa, nhìn thấy Tần Đồng liền hướng hắn cười “Hắc hắc”, khiến cho Tần Đồng hoàn toàn không hiểu gì, ra khỏi cửa còn sờ sờ mặt mình, thầm nghĩ: “Chẳng lẽ trên mặt ta có cái gì kỳ cục?”

Tiểu nhị trở về quán, sớm đã có người cao giọng kêu đồ ăn hoặc thượng trà, hắn lập tức ứng một tiếng rồi chạy tới. Chợ ngày này, những nơi ăn uống tự nhiên là nơi tập hợp người, ai mà lại không thương lượng chỗ nào náo nhiệt hoặc là có bán thứ gì đó tốt tốt, tiệm cơm này cũng là một nơi tập kết tin tức tốt nhất. Nghe người ta nghị luận, tiểu nhị đắc ý đứng lên, đem những gì mình vừa chứng kiến ra, những thứ nghe thấy sờ thấy không hề thiếu sót một chút nào, hắn bất quá chỉ đứng tại nơi đó có một chút, nhưng lại dựa vào tài ăn nói khiến cho người khác tưởng như hắn đã chứng kiến từ sáng sớm, thực sự sống động, thành công gợi lên hứng thú nơi thực khách, còn có người đặt câu hỏi, làm cho tiểu nhị một phen đắc ý.

Đương lúc tiểu nhị mặt mày hớn hở hăng say nói, sau thình lình phát giác một ánh nhìn giận dữ, quay lại nhìn đúng là chưởng quầy đang trừng mắt, cả giận nói: “Ta thuê ngươi là để phục vụ, việc cần thiết thì không thấy người hăng say đến như thế, còn không mau đi làm việc!” Tiểu nhị lập tức vâng dạ, đắc ý biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, chạy nhanh tới châm nước trà, khiến cho trong sảnh một trận cười vang.

Mọi người tuy đều biết tiểu nhị nói có chỗ khuếch đại, nhưng chính là ai cũng có hứng thú, nhịn không được tính toán cơm nước xong cũng đi nhìn thử xem chỗ náo nhiệt đó, chưa kể đến nữ nhân khi nghe son phấn loại tốt nhất, đương nhiên tâm lại động, không đi liếc mắt thử một cái chắc hẳn sẽ cảm thấy không thoải mái.

Tần Đồng hoàn toàn không nghĩ tới, lần đầu tiên buôn bán lại có thể đông đúc đến như thế này, công của tiểu nhị thực sự không thể không kể. Hắn chỉ sợ tiểu cô nương bị đói, vội vàng dẫn người trở lại sạp, vừa lúc thay ca ăn cơm.

Tần Đồng nhìn lướt qua người ăn cơm, liền biết tiểu đào không có, bưng một chén đưa nàng, nói: “Không phải dặn ngươi ăn trước sao?” Tiểu đào cười, nói: “Các tỷ muội đều vất vả, ta đợi sau cũng được mà.” Tần Đồng cũng bưng một chén, vừa ăn vừa lắc đầu, hắn cũng đã đói bụng lắm rồi.

Bởi vì lúc này là giờ cơm trưa, sạp cũng ít người lui tới, mợi người thay phiên nhau nghỉ ngơi để tiếp đón những người khách khác. Thời gian trôi qua, người trong chợ lại dần dần đông đúc, sạp cũng từ từ trở nên náo nhiệt.

Vừa vặn lúc này tiểu nhị lại thu chén đũa, điều này vốn cũng không có gì ngạc nhiên, nhưng điều làm mọi người trợn mắt há mồm chính là sau lưng hắn lại có không ít người đi theo, quả nhiên, tiểu nhị không vội vàng thu dọn đồ đạc mà đắc ý nói: “Xem đi, ta không có nói quá, quả thật rất náo nhiệt đi.”

Dĩ nhiên là tiểu nhị đem thực khách muốn xem náo nhiệt tại tiệm toàn bộ kéo đến, mọi người thấy lời nói tiểu nhị không sai, hứng thú lại tăng thêm, kêu to một tiếng liền bu quanh sạp đến chật như cối nêm, ngay cả Tần Đồng cũng vì chen chúc mà bị đẩy ra.

Tiểu nhị lúc này mới đi lên thu thập chén đũa, Tần Đồng cảm thấy khóe miệng run rẩy, không biết nên nói thế nào với tiểu nhị này mới tốt, cuối cùng khi hắn sắp phải đi, mới tiến lên vỗ vỗ vai của hắn, nói: “Tiểu nhị ca, ta buôn bán thịnh như thế này, cũng thật sự rất cảm tạ ngươi a.” Lấy ra một thỏi bạc vụn tắc đặt vào trong tay hắn, “Một chút lòng thành, đừng ngại.”

Tiểu nhị vừa mừng vừa sợ, nhận bạc, hào phóng nói: “Khách quan, ngươi hào phóng như vậy, sau này nếu có việc cần ta giúp đỡ, cứ việc mở miệng.” Thấy mình đi cũng đã lâu, hắn mới vội vàng thu thập chén đũa chạy nhanh về.

Chào tiểu nhị xong, Tần Đồng thấy khách nhân so với buổi sáng càng tăng, người lui tới không dứt, hơn nữa dường như không ai tay không mà về, ngay cả lão đại gia cũng chạy tới mua một chút về nhà đưa cho lão bà của mình dùng.

Lúc này vừa vặn có tiểu nha đầu chạy tới hỏi: “Tần công tử, khách nhân đều hỏi son phấn này của ngươi làm từ chỗ nào? Chúng ta không có tên, sao nói cho bọn họ được?” Tần Đồng “A”  một tiếng, lập tức buồn bực, hắn như thế nào lại không nghĩ tới cái này, muốn làm thành sản nghiệp lớn mà ngay cả tên cũng không có, như thế nào tạo lập được danh tiếng?

Lại bắt đầu tìm tòi lục xét, tế bào não vận chuyển với tốc độ cực cao, không nghĩ ra được cái tên nào, mình lại kiến thức hữu hạn, vậy phải làm sao bây giờ? Há mồm nói: “Tên là… tên là…” nửa ngày cũng không biết nên gọi là gì, gấp đến độ chỉ muốn thắt cổ tự tử. Thật sự nói tức nước vỡ bờ, cái khó ló cái khôn hoàn toàn không sai chút nào. Tại thời điểm hắn gần như chịu không nổi, trong đầu linh quang chợt lóe, hai tay vỗ lớn, kêu to: “Có, tên là Chu Nhan.”

Tiếp theo đối với mọi người cười nói: “Mong mọi người giúp đỡ, hôm nay tiểu sạp của ta coi như cũng có cái tên, từ nay về sau liền xưng “Chu nhan các”. Chu của chu son (màu son), nhan của nhan sắc.” Mọi người yên lặng vài giây, trong bụng khen thầm hai chữ “Chu nhan” tinh tế, danh xưng rất hay rất hay, tôn lên được màu sắc nổi bật rõ rệt.

Các tiểu cô nương kia tất nhiên là không hiểu, nhưng nghe người ta nói hảo, rõ ràng là thể hiện trình độ của Tần Đồng, liền cũng cao hứng, không khỏi vỗ tay. Việc này cư nhiên kéo theo cả đám người cùng nhau trầm trồ khen ngợi và vỗ tay, thật là náo nhiệt.

Tần đồng mặt tươi cười, chắp tay hành lễ, cảm ơn liên tục, trong lòng lại lén đem lau mồ hôi lạnh, thầm kêu: “Qua ải.” Trước kia lão ba ép hắn học thi từ Trung Quốc, hắn mặc dù đối với cổ văn chán ghét cực kỳ, nhưng cũng có một hai câu hắn thực thích, bất quá hắn không nhớ được đầy đủ, chỉ còn “Điêu lan ngọc thế ứng do tại, chích thị chu nhan cải” lại nhớ rõ ràng, không nghĩ hôm nay lại giúp hắn qua được một ải lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện