Tiên Hồng Lộ
Chương 713: Uy lực của Tụ Lôi Đinh
- Chính ớ nơi này, nhất định Dương Phàm trốn ớ phía dưới...
Dương Phàm đang khoanh chân điểu tức, cũng lập tức nghe ra đây là thanh âm của Vũ Dương.
Trong lòng hắn "lộp bộp" một tiếng, kirih ngạc không thôi.
Vũ Dương này chi là tu sĩ Hợp Thể trung kỳ, hắn dựa vào thủ đoạn gì mà nhanh như vậy tìm được chính mình, hơn nữa giọng điệu còn khẳng định như thế?
Đám người đối phương ở hài vực Bồng Sơn Đáo có thể nói là địa đầu xà, có thể tìm được Dương Phàm cũng không kỳ quái.
Nhưng là nhanh như vậy liền đuổi kịp, hon nữa còn tự tin như thế. đích thật có chút kỳ quái.
Rốt cục là vấn đề ờ nơi nào?
Dương Phàm lại sinh ra báo động, nguy cơ đến từ trên người Vũ Dương.
Rồi sau đó, hắn toàn lực điểu tra toàn thân mình, mơ hỗ cảm ứng được có tồn tại một tia không hài hòa.
Dường như có một tia dao động thẩn hồn rất nhỏ tiềm tàng trên thân, mà lại không thuộc về chính hắn.
- Chẳng lẽ là cao nhân Độ Kiếp Kỳ nào để lại ấn ký trên người ta?
Dương Phàm cũng không kịp tra xét tỉ mi, cho dù tra được cũng không thể tiêu trừ trong khoảng thòi gian ngắn.
- Ha ha ha... Dương Phàm, cho dù ngươi chạy đến chân trời góc biển cũng trổn không thoát khói lòng bàn tay bổn thiéu gia.
Thanh âm đắc ý vô cùng của Vũ Dương từ hải vực phia trên truyền xuống.
Sau đó. hai trường lão của Dược Thánh Tông đểu thi triển thán thông tiến hành công kích hải vực bén dưới.
Đẩu tiên là một cỗ trọng lực từ hải vực phía trên buông xuống, hung hăng oanh kích xuống dưới.
ở dưới đáv biển sâu, sức ép của nước vốn khủng bố vô cùng, lại thêm thần thông trọng lực này, Dương Phàm nghẹn mặt đỏ bừng.
Rồi sau đó. một cồ độc quang hư vô theo dòng nước bao phủ nơi này.
Đạt tới trình độ cao nhất, độc thuật bình thường đã sớm vượt xa phạm trù bình thường, nhăm vào linh hôn, pháp lực, sinh mệnh thậm chí là tinh thân, tạo thành thương tôn không thể tướng tượng.
- Vừa mới giết chết hai tên, hiện tại lại tới ba tên càng khó chơi.
Trong mắt Dương Phàm lại hiện sát khí, hận không thể đem tám tầng phong ấn một hơi giải hết, một ngụm giết sạch những nguời này.
Cũng may pháp lực hắn cơ bản khôi phục, chi là tâm thẩn còn chưa khôi phục tới đinh, nhiều nhất trá một cái giá lớn cũng có thê diệt sát ba người này.
Thình thịch!
Một con sóng lớn động trời từ trong đáy biển sâu bộc phát ra. cùng theo một mánh huyễn quang năm màu phóng lẻn tận tròi. Khi thế kinh thiên đem ba người trên mặt biển dọa nhảv dựng, đêu rút lui ra một đoạn xa.
- Các ngươi đã chán sổng, như vậy Dương mỗ sẽ đem các ngươi xuống địa phủ cùng hai nguời kia.
Trong mắt Dương Phàm sát khí nhưthực chất mang đến áp lực lớn lao cho ba người.
Vũ Dương vẻ mặt hoàng sợ, không nghĩ tới Dương Phàm lại cường đại như vậy.
- Ngươi... Băng Thủy nhị sứ là bị ngươi giết chết?
Trong đó một vị trướng lão Dược Thánh Tòng khó có thể tin nói.
Ba người chấn động tâm thẩn, chi cám thấy một cỗ khí lạnh lan khắp toàn thân.
- Hừ! Cho dù ngươi giết chết Băng Thủy nhị sứ. hôm nay cũng đừng mơ giữ mạng trước mặt Vũ mỗ.
Sắc mặt Vũ Dương hung ác nói, dường nhưthật sự có con bài chưa lật nào.
- Được!
Dương Phàm cười lạnh nhìn phía hắn, khóe miệng có một tia cười trừo phúng.
Đưa lung vểphia hai cường giả Hợp Thể. Dương Phàm nhìn chẳm chẳm Vũ Dương, chậm rãi vươn bân tay trái ra.
Bới vì hắn từ trên người Vũ Dương cảm ứng được uy hiếp không hiểu, hon nữa cực kỳ mãnh liệt.
Một khi đã vậy. hắn tính toán dùng Tiên Hồng bí kỹ trước diệt sát người này rồi tính.
Vũ Dương chi có tu vi Hợp Thể trung kỳ, bất kể pháp lực hay là cảnh giới linh hồn đểu kém Dương Phàm một giai vị.
Kéo người này vào Tiên Hồng Không Gian, ít nhất nắm chắc sáu bảy phẩn.
- A...
Sắc mặt Vũ Dương đột nhiên trắng bệch, chi cảm thấy một cỗ khí tức tử vong, toàn thản nan lên.
Giờ khác này, hắn đột nhiên cảm thấy được sinh mệnh không bị khống chế.
-Bá!
Ngay sau đó, hắn chi cảm thấy một không gian không biết, bị một bàn tay gắt gao nắm
lấy.
Hắn không thể phản biệt đây là không gian chân thực hay là tirih thẩn lĩnh vực như cành trong mơ.
■ Cứu ta...
Vũ Dương hò hét trong đầu.
Dương Phàm lạnh lùng cười nhạo, đang chuẩn bị diệt sát hăn. s
Nhưng đúng lúc này. một cỗ hàn ý lan khắp toàn thản.
Trên mặt biển!
Bá!
Một đạo hàn mang màu trắng nhỏ bé từ trong tay áo Vũ Dương thoáng hiện, cũng chợt biến mất.
Phốc!
Một con bạch văn độc ác xà dài bốn năm tấc quấn trên thản Dương Phàm, một ngụm cắn trúng cổ họng hắn.
- A! Không tốt...
Dương Phàm kêu rén một tiếng nhỏ. chi cảm thấy một cỗ độc tính trí mạng gạt bó sinh cơ lan ra toàn thân, Ngay cả linh hồn đểu bị tê dại.
Khoảnh khắc đó, hắn gần như đã chết, ý thức chim trong hắc ám.
Bùm!
Thản thể Dương Phàm rơi vào trong hải vực, da toàn thản biến thành màu đen.
Lấy lực khỏi phục khủngbổ của hắn, trong khoảnh khắc chữa trị vết thương nơi cổ họng, nhưng là độc lực khủng bố khiến hắn rơi vào hiểm cảnh.
- May nhờ có tiền bối giúp đỡ...
Vũ Dương sắc mặt tái nhợt, ánh thân thoát khói Tiên Hồng Không Gian, bộ dạng lòng còn sợ hãi.
Tiền bối theo lời hắn, bạch văn độc ác xà kia sau khi cắn vỡ cổ họng Dương Phàm, sắc mặt bình tĩnh phảng phất chi là một việc cực kỳ tẩm thường.
- Hi hi... Bị tuyệt mệnh độc của ta đánh trúng vếu hại không ngờ còn chưa có chết, ỏ, thì ra là thán thê bất diệt!
Bạch văn độc ác xà hóa thành một xà nữ áo trắng, tay nguời thân rắn, đầy hứng thú nhìn Dương Phàm.
- Đó là...
Hai trướng lão khác của Dược Thánh Tông sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên nhận ra lai lịch xà nữ này.
Trong đó một gã trướng lão thẩn niệm truyền âm nói:
- Dĩ nhiên là Thát Tuyệt Độc Ác Xà... mà lại còn tu luyện đến Độ Kiếp Kỳ!
Thất Tuyệt Độc Ác Xà Độ Kiếp Kỳ!
Xà này cho dù cắn trúng cao nhân Độ Kiếp Kỳ cùng cấp cũng là chín phẩn chết một phần sống, huống chi là một tu sĩ lục địa?
Bên ngoài thản Dương Phàm màu đen thẫm, rất nhanh lại nổi lên ánh sáng mờ năm màu, quang lưu màu lục vận chuyển, từng tia độc lực bị bức ra từ trong thân thể.
Trong khoảnh khắc, Dương Phàm đã áp chế độc lực, cũng có năng lực miễn dịch nhất định.
Điều này sao có thể?
Xà nữ áo trắng biểu tình kinh ngạc.
"Thế gian này không ngờ có nhân loại có thể chống cự Thất Tuyệt Độc Hồn Dịch của mình?"
Ba người Vũ Dương của Dược Thánh Tông cũng trợ mắt há hốc mỗm.
- Hi hi! Tiểu mĩ" nam, cho dù ngươi có năng lực kháng độc này thì lại thế nào?
Khóe miệng xà nữ áo trắng đùa cợt nói. Nàng là vêu tu Độ Kiếp Kỳ. cho dù không dựa vào Thất Tuyệt Độc Hồn Dịch, giết Dương Phàm cũng vô cùng thoải mái.
Trong cơ thể Dương Phàm ánh sáng nhạt năm màu phát ra, một màn hào quang màu lam lóng lánh thủ hộ chặt chẽ.
Bới vì ớ trong nước biển, lẩn này Dương Phàm sử dụng chính là Thủy Linh Châu.
Dùng Thủv Hồn Giới khống chế Thủv Linh Châu, chẳng những có được lực phòng ngự cường đại, mà lại còn có năng lực trị liệu nhất định.
- Hết thảy phản kháng đểu là vô dụng...
Xà nữ áo trắng tiếc nuối than thờ. một đẩu ngón tay ngọc thon dài điểm tới trước mặt Dương Phàm.
Chi dùng một đẩu ngón tay.
Dương Phàm tức thì cảm thấy một áp lực cuồn cuộn mãnh liệt dường như toàn bộ lực lượng không gian đều hội tụ thành một điêm, áp bách lên người hắn.
Loại ý cảnh huyền diệu này. Hợp Thể Kỳ tuyệt đối không thể làm được.
Xà nữ áo trắng trước mắt này không ngờ là cao nhân Độ Kiếp Kỳ.
Phốc!
Một đẩu ngón tay giống như không mang theo một tia linh khí dao động, lại như đâm vào đậu hũ, đâm phá vòng bào hộ cùa truyền thùa Thủy Linh Châu.
Ầm!
Đẩu ngón tay kia lại điểm lẻn trên một giáp trụ tử long lân. phát ra tiếng nổ nặng nề. hải vực phụ cặn giống như sôi trừo, nồ tung ra một dải chân không đường kính ngàn dặm.
Dương Phàm mặc Tử Long Chiến Giáp, ngạnh kháng hon nửa uy lực còn thừa từ đẩu ngón tay, lập tức kêu một tiếng đau đớn. khóe miệng trừo máu.
Ầm!
Huyễn quang năm màu trong cơ thể Dương Phàm bùng nổ. mượn cơ hội này lao ra hải vực.
Nhưng mà xà nữ áo trắng lại "vân đạm phong khinh" đứng bên cạnh hắn, cười dài nói:
- Tiểu mỹ nam, ngươi quá làm người ta thích rồi, lại mang đến cho ta ngạc nhiên vui mừng như thế. Tử Long Chiến Giáp này cho dù ờ Ngoại Hải vực cũng coi như phòng ngự linh bảo cấp bậc trân bảo a!
- Tử Long Chiến Giáp!
Đám nguời Vũ Dương nhìn chẳm chẳm long giáp uy phong mà Dương Phàm đang mặc. không khòi lộ ra thân sắc tham lam.
Chiến giáp này là một kiện có lực phòng ngự cường đại nhất trong số linh bào Dương Phàm vơ vét được tại Thiên Lan Điện.
Nếu không có một chút tư bản, Dương Phàm sao dám dễ dàng chinh chiến Ngoại Hài vực?
Tuy nhiên là vận khí hắn quá kém, dây vào một phiền toái lớn như vậy!
Bá!
Dương Phàm chi cảm thấy trước mắt nhoáng lên. song chướng xà nữ áo trắng kia ôm chặt lấy hắn, độc lực trí mạng mơ hô xuyên thấu qua Tử Long Chiến Giáp, xâm nhập vào cơ thể.
Hơn nữa, thản thể hắn bị thản rắn của xà nữ quan chặt.
Một cỗ lực lớn khủng bố ý đồ đem thản thể Dương Phàm quan thành thịt nát.
- Không tốt!
Mặc kệ Dương Phàm giãv dụa đểu không thể tránh thoát, thân thể càng ngày càng yếu.
Sau đó. đẩu của xà nữ áo trắng kia đột nhiên hóa thành một đẩu rắn lớn. thè lưỡi, mớ ra miệng máu to lớn cùng răng độc. chậm rãi nhìn vào Dương Phàm, dường như tính toán làm thế nào đem món ngon Dương Phàm này nuốt vào.
Toàn thán Dương Phàm lạnh băng, kinh hãi, hoảng sợ.
Đọt nhiên hắn cảm thấy được, xà nữ này có một loại cám giác giống như đã từng quen biết.
Dường như vào lúc cùng lên đinh vu sơn với Vũ Nghiên, đã gặp xà này.
Bất kể hắn vận chuyển pháp lực như thế nào đểu không thể làm gì được, ngược lại một thán pháp lực lại bị đổi phương áp chế giam câm từng chút một.
Ba người Vũ Dương thấy tình hình này đểu lạnh lẽo run sợ. ngay cả thớ mạnh cùng không dám.
- Còn tiếp tục như vậy... Ta thật sự trớ thành món ngon trong bụng xà nữ này.
Dương Phàm cắn răng một cái, vận chuyển Thái Hư Thiên Hòa còn thừa không nhiều.
Phốc... Ầm!
Một mành xích viêm ánh vàng chói mắt từ trên người Dương Phàm bùng nổ. bốc lên cao mấy trượng, bao phủ cả xà nữ áo trắng bên trong.
Xà nữ áo trắng kêu một tiếng đau đớn, bị cỗ lực lượng thái cổ tinh thẩn chí viêm này bức lui. Nàng dù sao cũng là vẻu thú loại rắn, bị hóa diễm khắc chế. huống chi là cấp bậc Thái Hư Thiên Hỏa này.
Dương Phàm vận chuyển Thái Hư Thiên Hóa. không chút nghĩ ngợi, lập tức bó chạy.
-Ngăn hắn lại!
Xà nữ áo trắng yêu kiều quát một tiếng. Dương Phàm có Thái Hư Thiên Hóa phụ thân, nàng sinh lòng kiêng kị, không dám tới gân.
- Ha ha ha... Đẻ mạng lại đi!
Hai trưởng lão của Dược Thánh Tông đều vận chuyển phập lực ngăn chặn Dương Phàm.
Dương Phàm hít sâu một hơi. tại khoảnh khắc sinh tử này hắn cũng không thể ẩn giấu nữa.
Một tay hắn vung lên. lôi hỗ chợt lóe. trong lòng bàn tay đột nhiên hiện ra một cái đinh, đồng xanh cồ lớn bằng bàn tay.
Đinh này vừa ra. hai trường lão Hợp Thể Kỳ cảm thấy áp lực không hiểu.
"Ngô... Ông!" Một tiếng, đồng đinh cổ xưa lớn bẳng bàn tay kia bỗng nhiên khuếch truơng gấp trăm, ngàn lẩn.
Trong hư không truyển đến một tiếng "Ầm" kinh hãi linh hồn.
Đồng đinh kia toàn thân điện xà vờn quanh, như một ngọn núi lớn sừng sững trên không hải vực. lôi vân cuôn cuộn chấn động vạn dặm.
Trên đinh này hội tụ lôi điện lực hủy diệt bàng bạc. dùng tư thái nhìn xuống thế gian, hiện lên trên đinh đầu mọi người.
Trong phạm vi mười vạn dặm, một cỗ khí tức kinh thiên hủy diệt áp lực hít thớ không thông, khiến hai trướng lão trước mặt Dương Phàm cảm thấy tâm kinh nhục khiêu:
- Đây... Đây dĩ nhiên là Tụ Lôi Đinh!
Ầm!
Trong lôi đinh ngạo thị hoàn vũ. giáng xuống lôi xà kinh thiên địa, khiến một vùng thiên địa chóp lóe lúc sáng lúc tối.
Khoảnh khắc đó, Ngay cà xà nữ áo trắng Độ Kiếp Kỳ đểu nàng minh một cái.
Hai trường lão tại lôi điện hủy diệt kia oanh kích, cũng không kiên trì được nửa hô hấp, nhục thân tan thành mây khói, hôn phi phách tán.
Tiếng kêu thám thiết kia thẻ thảm vô cùng, ớ trong lôi điện sáng tối lóe lẻn đẩv trời, lại kirih tâm động phách nhưthế.
Tụ Lời Đinh giống như một ngọn "Lôi sơn" khổng lồ thiên địa, sừng sững trên không hải vực, dẫn dắt lôi điện lực mênh mông, trong phạm vi vạn dặm lôi vân cuôn cuộn.
Một vùng thiên địa dưới lôi quang hủv diệt làm người ta hít thớ không thông này, sáng tối không chừng.
Dứoi cồ lực lượng khiến thẩn ma lui tránh này, sinh linh trong hài vực cứng đờ run rẩy.
Hai trướng lão của Dược Thánh Tòng không có lực trả đòn. dưới lôi quang kinh thiên địa tan thành mâv khói, hôn phi phách tán.
Tình cảnh như thế khiến Vũ Dương kia bị dọa mặt xám như tro tàn.
Rung động trong mắt xà nữ áo trắng chuyển thành tham lam nồng đậm cùng ngạc nhiên vui mừng:
- Tiểu mỹ nam... vêu ngươi chết mất. Một tu sĩ đất liền nhu ngươi, trong tay không ngờ có Tụ Lôi Đinh thất truyềnđă lâu!
Tụ Lôi Đinh, loại kỳ vật truyền thùa thượng cổ này. thất truyền vạn năm không ngờ lại xuất hiện tạiNội Hải.
Đinh này vẫn là chí bảo vô thượng có thể khiến tu sĩ sắp sửa độ kiếp cùng người tu luyện thản thòng lời điện phải điên cuông.
Nghe nói thời Kỳ thượng cồ. có đại năng già chuyển môn dùng đinh này thu thập Lỏi lực trong "Thiên kiếp".
Nói cách khác, chi cần pháp lực đủ mạnh, đinh này Ngay cả lực lượng thiên lôi đểu có thể hấp thu và chứa đựng trong lôi đinh.
về phẩn lực lượng của lôi đinh, Dương Phàm vừa rồi trực tiếp diệt sát hai Hợp Thể đại tu sĩ đủ đê chứng minh hết thảy.
Ngò... ỏng!
Ngọn "Lôi sơn" thật lớn lơ lửng trên đinh đầu Dương Phàm, hào quang chợt ảm đạm.
Nguyẻn lai vừa rồi sử dụng lôi đinh này không hể giữ lại. khiển pháp lực Dương Phàm tiêu hao hơn phán nửa.
Lại thêm khắc chế độc lực trong cơ thể, thoát khói miệng xà nữ áo trắng, Dương Phàm có thê nói nguyên khí đại thương, ngay cả Thái Hư Thiên Hóa đêu gần như hao hết.
- Hi hi... Xem ra cấp độ lôi đinh này gần như đạt tới mức độ Bán Tiên khí, chi cẩn chiếm được nó. nắm chắc mười phẩn vượt qua hai lần thiên kiếp đầu.
Xà nữ áo trắng bộ mặt dữ tợn, nhung thanh âm lại có vẻ nan rẩy.
Mà Dương Phàm nguyẻn khi đại thương, đứng tại chỗ thớ hồng hộc. gần như đứng cùng không xong.
Đột nhiên, hắn lại sinh ra báo động nào đó.
Không tốt!
Hắn vội vàng thu hỗi Tụ Lôi Đinh.
Bới vì thẩn thông của đinh này quá thật kinh thế hãi tục. đủ để khiến cho rất nhiều tu sĩ nhỏm ngó.
- Vì sao ngươi còn chưa động thủ?
Dương Phàm dứt khoát khoanh chân ngồi trên hải vực, lãrih đạm cười.
Giờ phút này đã rơi vào loại tuyệt cảnh như vậy, hắn chuẩn bị suy tính phá vỡ tầng phong ấn thứba.
Mười tầng phong ấn. có thể ngạo thị hoàn vũ.
Lúc ớ nội lục. Dương Phàm từng phá vỡ hai tầng phong ấn.
Mà nay đi vào Ngoại Hải vực, rốt cục không tránh được đến lúc phá vỡ tầng phong ấn thứ ba.
Chi có ớ loại tuyệt cảnh này, phá vỡ phong ấn mới có thể hấp thu lớn nhất, nếu là bình huốngbình thường hơn phản nửa là nổ tan xác mà chết.
Tuỵ nhiên, giờ phút này Ngay cả Dương Phàm cũng không nắm chắc lúc phá vỡ tẩng phong ấn thứba có thể cam đoan không lo lắng về tính mạng.
- Tiểu mỹ nam, ngươi thật sự là trời cao ban thướng cho ta. Cho nên. ta cho ngươi một lựa chọn, giao ra Tụ Lôi Đinh, hai chúng ta trớ thành đạo lữ song tu. không biết ý ngươi thế nào?
Đỏi mắt sáng của xà nữ áo trắng này như nước, lộ vẻ mê luyến nhìn chẳm chẳm Dương Phàm.
Dương Phàm ngẩn ra, lập tức "Phì" một tiếng.
Chắc là xà nữ áo trắng này thật sự là coi trọng hắn.
Là nguời khác giới, trong giới này chi sợ không có bao nhiêu người có thể chân chính chồng cự mị lực Dương Phàm có được trong giai đoạn vẫn Hoa trung kỳ.
-... Hừ, một khi đă vậy, đừng trách ta xuống tay vô tình.
Xà nữ áo trắng sắc mặt lạnh lùng, bàn tay ngọc vừa nhấc, một mản sương mù màu trắng bắn tới đinh đâu Dương Phàm, ngưng tụ thành một cái tơ võng màu trắng, như tia chóp chụp xuống Dương Phàm.
Dương Phàm kiệt lực trốn tránh, mà tơ võng màu trắng kia càng ngày càng lớn, ước chừng bao phủ phạm vi vài trăm dặm.
Hơn nữa trong tơ võng này ẩn chứa pháp tắc thiên địa. đối với không gian trong khu vực hình thành một loại trói buộc qui" dị.
Dương Phàm từng bước gian khổ, dưới chênh lệch thật lớn về tu vi, cành giới, khó có thể đào thoát.
Quan trọng nhất là Thái Hư Thiên Hóa trong cơ thể hắn hao hết. nguyên khí đại thương, chi có thê phát hưv được một hai phần lực lượng.
Thấy tình hình này, Dương Phàm nhắm mắt lại. vận chuyển Thổ Linh Châu, toàn thản tinh thể hóa, trong hào quang màu đất lóe ra sáng bóng kim loại nhàn nhạt.
Khi tơ võng màu trắng kia trói buộc hắn, Dương Phàm đã hóa thành một tượng đá kim loại, bị treo ớ giữa không trung.
Ánh mắt xà nữ áo trắng thoáng ngưng, rồi sau đó cười lạnh một tiếng, há mỗm phun, trên tơ võng màu trắng kia dấv lên một mành quang diễm màu lục, bao phủ tượng đá kim loại.
Dương Phàm tuy 1"ẳng toàn thản tinh thể hóa nhung lại âm thầm vận chuyển Thỗ Linh Châu cùng Thủv Linh Châu. Một thứthủ hộ ngoài thân, một thứbào hộ trong cơ thê.
Nếu là tu sĩ cùng cấp tất nhiên không thể thương tổn hắn, nhung Dương Phàm đối mặt là cao nhân Độ Kiếp Kỳ.
Mặc dù xà nữ này chua trải qua thiên kiếp tẩv rửa, nhưng nếu chính diện chiến đấu. cho dù vài chục Hợp Thể đại tu sĩ liên thủ cũng không phải đối thủ của nàng.
Quá nhiên, lực lượng thần thông quang diễm màu lục của xà nữ áo trắng đem làn da tinh thê hóa của Dương Phàm đốt ra một mảnh vết rách, uy lực còn dư chậm rãi xâm nhập thản thể.
Dương Phàm lập tức xúc động tầng phong ấn thứba.
Một chút lực lượng của tầng phong ấn thứ ba dưới sự giảm xóc của Thủy Hồn Giới, theo Địa Hôn Căn trải khắp toàn thân.
Dương Phàm đột nhiên cảm nhận một cồ lực lượng mênh mông đáng sợ. giống như ngựa thoát cương.
Cũng may thân thể hắn đã hoàn toàn tinh thể hóa, đã làm tốt chuẩn bị đầy đủ, nếu không rất có khả năng khiến kinh mạch vỡ nát. thất khiếu đổ máu.
Rất nhanh, trong cơ thể Thùỵ Linh Châu cùng Thổ Linh Châu nớ rộ hào quang sáng ngời, ớ trong và ngoài cơ thê hình thành tâng phòng ngự cường đại.
Bỗng nhiên, vết rạn sinh ra ờ trên lóp tirih thể màu đất ngoài thân Dương Phàm rất nhanh bị khép lại.
Tác dụng chủ yếu của Thủy Linh Cháu chuyển sang bảo vệ tạng phủ kinh mạch trong cơ thê Dương Phàm, cũng giám xóc lực lượng từ trong phong ấn.
Tám tầng phong ấn trong cơ thể Dương Phàm mỗi khi phá vỡ một tầng đểu không thể nghịch chuyển.
Lúc đẩu còn có thể khổng chế phóng thích lực lượng trong phong ấn, nhưng đến về sau càng ngày càng khôngbị khổng chế.
- Sao lại thế này? Pháp lực người này vì sao đột nhiên tăng vọt? Thi triển bí thuật gì?
Xà nữ áo trắng khẽ giật minh.
Uy năng chủ yếu của chân viêm nàng phát động không phái là đốt cháy mà là độc tính cùng ăn mòn, cho dù là linh bảo đêu có khả năng bị thương tôn.
Nhưng Dương Phàm sử dụng Thổ Linh Châu, lực lượng đại địa. dàv dặn vững chắc, vừa hay đối với chân hòa của nàng có lực miễn dịch khá lớn.
Lại thêm thể chất Dương Phàm đặc thù, đối với độc tinh của nàng sinh ra lực để kháng lớn. trong cơ thể lại có Thủv Linh Châu bảo vệ.
Cho nên khi lực lượng tầng phong ấn thứ ba thẩm thấu ra, Dương Phàm cũng khó khăn có lực tự bảo vệ.
- Dương Phàm này thật sự không đơn giản...
Vũ Dương đứng cách đó không xa quan sát. trong mắt lộ vẻ kinh hãi. quá thật khó thể
tin.
Nếu đổi lại là hắn sớm khôngbiết chết bao nhiêu lần.
Nhưng Dương Phàm này lại lẩn lượt sáng tạo kỳ tích.
Tông sư chung quy là tông sư.
Dương Phàm có thể bước lên đinh của đại lục. độ cao của hắn kiên quyết không thể coi thường.
Chi cẩn cho hắn thòi gian, có lẽ một Ngày hắn bước trên đinh Ngoại Hài vực thậm chí là vô địch nhản giới cũng không phải không có khả năng.
- Ngươi thất thẩn làm gì? Còn không nhanh công kích?
Xà nữ áo trắng quát lạnh một tiếng.
- Dạ dạ.
Vũ Dương vội vàng vận chuyển pháp lực. từ thật xa oanh kích Dương Phàm.
Nhưng với phập lực Hợp Thể trung kỳ của hắn, muốn thương tổn đến Dương Phàm căn bản không có khả năng.
Hắn thậm chí Ngay cà phòng ngự đều không phá được.
Trong mắt xà nữ áo trắng thoáng hiện tức giận cùng lo lắng.
Nhất định phải sớm giải quyết Dương Phàm, nểu để cường giả Bồng Sơn Đảo vực chạy tới. vậy phiên toái.
Đột nhiên, nàng thu hỗi chán hòa, trong tay xuất hiện một phi kiếm vàng rực. hóa thành một tia chóp rực rỡ chém lên thán Dương Phàm đã được tinh thể hóa.
Đinh!
Phi kiếm chém vào, bắn lên đốm lửa cao mấy trượng, sóng biển bộc phát chấn động vạn dặm hải vực.
Công kích đáng sợ như thế cuối cùng đem lóp da tinh Thạch bên ngoài thán Dương Phàm chém ra một vết rạn.
Nhưng là pháp lực trong cơ thể Dương Phàm điên cuồng tuôn ra. rót vào trong Thỗ Linh Châu, vết rạn kia nháy mắt liền khép lại.
Xà nữ áo trắng cắn răng một cái, đem quang diễm màu lục bám lên phi kiếm.
Đinh... Phốc!
Hai thứ gia tăng hỗ trợ, phi kiếm lóe ra hào quang lục u sáng bóng lập tức chém rách hộ giáp tinh thê.
Thản thể Dương Phàm hơi lung lay một cái. bên ngoài thân xuất hiện một miệng vết thương, huyết quang lóe ra.
Nếu là thương tổn bình thường, nhất định có thể khép lại trong khoảnh khắc. Nhưng là trên phi kiếm này ân chứa chân hòa độc tính, ăn mòn, đốt cháy của xà nữ.
Tốc độ khôi phục của Dương Phàm chi còn một phẩn tư bình thường, nhưng dù vậy vẫn khá nhanh.
Quang cẩu màu lục trong cơ thể Dương Phàm trừo ra một mảnh lục lưu. vận chuyển tới miệng vết thương, nơi bị độc tính, ăn mòn, đốt cháy rất nhanh được chữa trị.
- Người này có thân thể bất diệt, lại thi triển bí thuật như thế. Càng khó chơi chính là pháp lực hắn làm sao lại như là dùng không hết.
Sắc mặt xà nữ áo trắng âm u không chừng, vội vàng gia tăng tẩn suất phi kiếm công kích.
Keng keng keng...
Một vùng bóng kiếm lay động trên thân Dương Phàm.
Hơn nữa. phi kiếm này nhắm chuẩn một vị trí hình thành đả kích liên tục.
- Không tốt.
vết thương của Dương Phàm xâm nhập xương tủy, chi đành phải đem càng nhiều lực lượng vận Chuyên tới vị trí này, khiến lóp da tinh thê nhanh chóng khép lại, miệng vết thương tăng tốc khôi phục.
Nhưng dù vậy vẫn không thể chịu được công kích liên tục như vậy.
Một khi lóp da tinh thể bị hoàn toàn đánh tan, Dương Phàm nhiều nhất chịu thêm hai kiêm thì nhục thán bị hùy diệt.
- Một khi đã vậy... chi đành phán kích thôi!
Dương Phàm cắn răng một cái. tầng phong ấn thứ ba trong Thủy Hồn Giới trừo ra như nước lũ.
Cùng lúc đó. bên ngoài thản Dương Phàm nớ rộ hào quang năm màu huyễn lệ chói mắt.
Rắc... Lớp da tirih thể bên ngoài thân Dương Phàm tại lực bộc phát đáng sợ hóa thàrih đá vụn đẩy trời, đẩv lui phi kiếm của xà nữ.
"Ông" một tiếng, sau lưng Dương Phàm hiện lên một Huyễn Thẩn Ngũ sắc chống đỡ thiên địa.
Huyễn thẩn kia khoảnh khắc hấp thu vô số Thái cổ tinh thẩn viêm lực. cũng cùng lực lượng tự nhiên mênh mông của cả vùng hải vực này dung quán cùng một chỗ.
Dương Phàm quán thông thiên địa, mang theo sóng lớn ngàn trượng bay lên trời cao.
-Cái gì!!!
Xà nữ áo trắng cùng Vũ Dương đều hoảng sợ cực kỳ.
Cùng lúc đó. trong phạm vi mười vạn dặm đều có thể cảm nhận được động tĩnh kinh thiên địa ớ nơi này.
Huyễn Thẩn Ngũ sắc kia giơ tay nhấc chán bộc phát ra lực lượng khiến thiên địa chấn động, sóng thân quét ngang thiên địa.
Hải vực phụ cận chấn động không yên. vô số sinh linh kinh hãi vỡ mật.
Ba~~
Hư ảnh Huyễn thẩn thật lớn đáng sợ kia, một chướng hung hăng bổ về phía hai người.
"Ầm" một tiếng, sóng thẩn trong phạm vi vạn dặm dâng lẻn cao mấy trăm trượng.
Bàn tay thật lớn kia cho dù là hu ảnh cũng ẩn chứa uy năng lớn lao cùng uy lực tự nhiên mẻrih mông, lập tức bao phủ phạm vi ngàn dặm.
Xà nữ áo trắng cùng Vũ Dương lập tức bị một bóng đen thật lớn bao phủ.
Bá!
Xà nữ áo trắng bị dọa nhảv dựng thi triển thuấn di bó chạy.
Mà Vũ Dương bị áp chế về cành giới, trực tiếp bị một chưởng đánh tan nát. nước biển trong khu vực đó cũng trổng rỗng bốc hơi. hoặc là bay lên trời, bắn lên tới tận tâng mâv.
- A!!!
Dương Phàm ngửa mặt lên tròi thét dài, hai mắt màu đỏ. lực lượng cuồng bạo kinh thiên địa từ trong cơ thể cùng với Huyễn thẩn giải phóng ra.
ÀmẰm Ằm!!!
Hai chướng đánh xuống mặt biển gây nên sóng thẩn nhu tận thế. đem mấy hòn đảo nhỏ khu vực mấy vạn dặm phụ cận đều trực tiếp nhấn chìm.
Lực lượng tảng phong ấn thứ ba bị Dương Phàm dùng hết bảy phẩn trớ lẻn.
Nhưng lực lượng còn thừa vẫn làm cho hắn điên cuồng dữ tợn, thân thể như muốn nổ tung.
Một tiếng nổ "Âm" thật lớn, cuối cùng Ngay cả Huyễn Thần Ngũ sắc cũng đểu bị bành trướng nổ tung, ớ trong thiên hư sinh ra một cái khe không gian đáng sợ.
- Chẳng lẽ tròi muốn quên ta!
Hai mắt Dương Phàm đỏ như máu, tràn ngập tuyệt vọng cùng điên cuồng, rồi sau đó thất khiếu đổ máu.
Dương Phàm đang khoanh chân điểu tức, cũng lập tức nghe ra đây là thanh âm của Vũ Dương.
Trong lòng hắn "lộp bộp" một tiếng, kirih ngạc không thôi.
Vũ Dương này chi là tu sĩ Hợp Thể trung kỳ, hắn dựa vào thủ đoạn gì mà nhanh như vậy tìm được chính mình, hơn nữa giọng điệu còn khẳng định như thế?
Đám người đối phương ở hài vực Bồng Sơn Đáo có thể nói là địa đầu xà, có thể tìm được Dương Phàm cũng không kỳ quái.
Nhưng là nhanh như vậy liền đuổi kịp, hon nữa còn tự tin như thế. đích thật có chút kỳ quái.
Rốt cục là vấn đề ờ nơi nào?
Dương Phàm lại sinh ra báo động, nguy cơ đến từ trên người Vũ Dương.
Rồi sau đó, hắn toàn lực điểu tra toàn thân mình, mơ hỗ cảm ứng được có tồn tại một tia không hài hòa.
Dường như có một tia dao động thẩn hồn rất nhỏ tiềm tàng trên thân, mà lại không thuộc về chính hắn.
- Chẳng lẽ là cao nhân Độ Kiếp Kỳ nào để lại ấn ký trên người ta?
Dương Phàm cũng không kịp tra xét tỉ mi, cho dù tra được cũng không thể tiêu trừ trong khoảng thòi gian ngắn.
- Ha ha ha... Dương Phàm, cho dù ngươi chạy đến chân trời góc biển cũng trổn không thoát khói lòng bàn tay bổn thiéu gia.
Thanh âm đắc ý vô cùng của Vũ Dương từ hải vực phia trên truyền xuống.
Sau đó. hai trường lão của Dược Thánh Tông đểu thi triển thán thông tiến hành công kích hải vực bén dưới.
Đẩu tiên là một cỗ trọng lực từ hải vực phía trên buông xuống, hung hăng oanh kích xuống dưới.
ở dưới đáv biển sâu, sức ép của nước vốn khủng bố vô cùng, lại thêm thần thông trọng lực này, Dương Phàm nghẹn mặt đỏ bừng.
Rồi sau đó. một cồ độc quang hư vô theo dòng nước bao phủ nơi này.
Đạt tới trình độ cao nhất, độc thuật bình thường đã sớm vượt xa phạm trù bình thường, nhăm vào linh hôn, pháp lực, sinh mệnh thậm chí là tinh thân, tạo thành thương tôn không thể tướng tượng.
- Vừa mới giết chết hai tên, hiện tại lại tới ba tên càng khó chơi.
Trong mắt Dương Phàm lại hiện sát khí, hận không thể đem tám tầng phong ấn một hơi giải hết, một ngụm giết sạch những nguời này.
Cũng may pháp lực hắn cơ bản khôi phục, chi là tâm thẩn còn chưa khôi phục tới đinh, nhiều nhất trá một cái giá lớn cũng có thê diệt sát ba người này.
Thình thịch!
Một con sóng lớn động trời từ trong đáy biển sâu bộc phát ra. cùng theo một mánh huyễn quang năm màu phóng lẻn tận tròi. Khi thế kinh thiên đem ba người trên mặt biển dọa nhảv dựng, đêu rút lui ra một đoạn xa.
- Các ngươi đã chán sổng, như vậy Dương mỗ sẽ đem các ngươi xuống địa phủ cùng hai nguời kia.
Trong mắt Dương Phàm sát khí nhưthực chất mang đến áp lực lớn lao cho ba người.
Vũ Dương vẻ mặt hoàng sợ, không nghĩ tới Dương Phàm lại cường đại như vậy.
- Ngươi... Băng Thủy nhị sứ là bị ngươi giết chết?
Trong đó một vị trướng lão Dược Thánh Tòng khó có thể tin nói.
Ba người chấn động tâm thẩn, chi cám thấy một cỗ khí lạnh lan khắp toàn thân.
- Hừ! Cho dù ngươi giết chết Băng Thủy nhị sứ. hôm nay cũng đừng mơ giữ mạng trước mặt Vũ mỗ.
Sắc mặt Vũ Dương hung ác nói, dường nhưthật sự có con bài chưa lật nào.
- Được!
Dương Phàm cười lạnh nhìn phía hắn, khóe miệng có một tia cười trừo phúng.
Đưa lung vểphia hai cường giả Hợp Thể. Dương Phàm nhìn chẳm chẳm Vũ Dương, chậm rãi vươn bân tay trái ra.
Bới vì hắn từ trên người Vũ Dương cảm ứng được uy hiếp không hiểu, hon nữa cực kỳ mãnh liệt.
Một khi đã vậy. hắn tính toán dùng Tiên Hồng bí kỹ trước diệt sát người này rồi tính.
Vũ Dương chi có tu vi Hợp Thể trung kỳ, bất kể pháp lực hay là cảnh giới linh hồn đểu kém Dương Phàm một giai vị.
Kéo người này vào Tiên Hồng Không Gian, ít nhất nắm chắc sáu bảy phẩn.
- A...
Sắc mặt Vũ Dương đột nhiên trắng bệch, chi cảm thấy một cỗ khí tức tử vong, toàn thản nan lên.
Giờ khác này, hắn đột nhiên cảm thấy được sinh mệnh không bị khống chế.
-Bá!
Ngay sau đó, hắn chi cảm thấy một không gian không biết, bị một bàn tay gắt gao nắm
lấy.
Hắn không thể phản biệt đây là không gian chân thực hay là tirih thẩn lĩnh vực như cành trong mơ.
■ Cứu ta...
Vũ Dương hò hét trong đầu.
Dương Phàm lạnh lùng cười nhạo, đang chuẩn bị diệt sát hăn. s
Nhưng đúng lúc này. một cỗ hàn ý lan khắp toàn thản.
Trên mặt biển!
Bá!
Một đạo hàn mang màu trắng nhỏ bé từ trong tay áo Vũ Dương thoáng hiện, cũng chợt biến mất.
Phốc!
Một con bạch văn độc ác xà dài bốn năm tấc quấn trên thản Dương Phàm, một ngụm cắn trúng cổ họng hắn.
- A! Không tốt...
Dương Phàm kêu rén một tiếng nhỏ. chi cảm thấy một cỗ độc tính trí mạng gạt bó sinh cơ lan ra toàn thân, Ngay cả linh hồn đểu bị tê dại.
Khoảnh khắc đó, hắn gần như đã chết, ý thức chim trong hắc ám.
Bùm!
Thản thể Dương Phàm rơi vào trong hải vực, da toàn thản biến thành màu đen.
Lấy lực khỏi phục khủngbổ của hắn, trong khoảnh khắc chữa trị vết thương nơi cổ họng, nhưng là độc lực khủng bố khiến hắn rơi vào hiểm cảnh.
- May nhờ có tiền bối giúp đỡ...
Vũ Dương sắc mặt tái nhợt, ánh thân thoát khói Tiên Hồng Không Gian, bộ dạng lòng còn sợ hãi.
Tiền bối theo lời hắn, bạch văn độc ác xà kia sau khi cắn vỡ cổ họng Dương Phàm, sắc mặt bình tĩnh phảng phất chi là một việc cực kỳ tẩm thường.
- Hi hi... Bị tuyệt mệnh độc của ta đánh trúng vếu hại không ngờ còn chưa có chết, ỏ, thì ra là thán thê bất diệt!
Bạch văn độc ác xà hóa thành một xà nữ áo trắng, tay nguời thân rắn, đầy hứng thú nhìn Dương Phàm.
- Đó là...
Hai trướng lão khác của Dược Thánh Tông sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên nhận ra lai lịch xà nữ này.
Trong đó một gã trướng lão thẩn niệm truyền âm nói:
- Dĩ nhiên là Thát Tuyệt Độc Ác Xà... mà lại còn tu luyện đến Độ Kiếp Kỳ!
Thất Tuyệt Độc Ác Xà Độ Kiếp Kỳ!
Xà này cho dù cắn trúng cao nhân Độ Kiếp Kỳ cùng cấp cũng là chín phẩn chết một phần sống, huống chi là một tu sĩ lục địa?
Bên ngoài thản Dương Phàm màu đen thẫm, rất nhanh lại nổi lên ánh sáng mờ năm màu, quang lưu màu lục vận chuyển, từng tia độc lực bị bức ra từ trong thân thể.
Trong khoảnh khắc, Dương Phàm đã áp chế độc lực, cũng có năng lực miễn dịch nhất định.
Điều này sao có thể?
Xà nữ áo trắng biểu tình kinh ngạc.
"Thế gian này không ngờ có nhân loại có thể chống cự Thất Tuyệt Độc Hồn Dịch của mình?"
Ba người Vũ Dương của Dược Thánh Tông cũng trợ mắt há hốc mỗm.
- Hi hi! Tiểu mĩ" nam, cho dù ngươi có năng lực kháng độc này thì lại thế nào?
Khóe miệng xà nữ áo trắng đùa cợt nói. Nàng là vêu tu Độ Kiếp Kỳ. cho dù không dựa vào Thất Tuyệt Độc Hồn Dịch, giết Dương Phàm cũng vô cùng thoải mái.
Trong cơ thể Dương Phàm ánh sáng nhạt năm màu phát ra, một màn hào quang màu lam lóng lánh thủ hộ chặt chẽ.
Bới vì ớ trong nước biển, lẩn này Dương Phàm sử dụng chính là Thủy Linh Châu.
Dùng Thủv Hồn Giới khống chế Thủv Linh Châu, chẳng những có được lực phòng ngự cường đại, mà lại còn có năng lực trị liệu nhất định.
- Hết thảy phản kháng đểu là vô dụng...
Xà nữ áo trắng tiếc nuối than thờ. một đẩu ngón tay ngọc thon dài điểm tới trước mặt Dương Phàm.
Chi dùng một đẩu ngón tay.
Dương Phàm tức thì cảm thấy một áp lực cuồn cuộn mãnh liệt dường như toàn bộ lực lượng không gian đều hội tụ thành một điêm, áp bách lên người hắn.
Loại ý cảnh huyền diệu này. Hợp Thể Kỳ tuyệt đối không thể làm được.
Xà nữ áo trắng trước mắt này không ngờ là cao nhân Độ Kiếp Kỳ.
Phốc!
Một đẩu ngón tay giống như không mang theo một tia linh khí dao động, lại như đâm vào đậu hũ, đâm phá vòng bào hộ cùa truyền thùa Thủy Linh Châu.
Ầm!
Đẩu ngón tay kia lại điểm lẻn trên một giáp trụ tử long lân. phát ra tiếng nổ nặng nề. hải vực phụ cặn giống như sôi trừo, nồ tung ra một dải chân không đường kính ngàn dặm.
Dương Phàm mặc Tử Long Chiến Giáp, ngạnh kháng hon nửa uy lực còn thừa từ đẩu ngón tay, lập tức kêu một tiếng đau đớn. khóe miệng trừo máu.
Ầm!
Huyễn quang năm màu trong cơ thể Dương Phàm bùng nổ. mượn cơ hội này lao ra hải vực.
Nhưng mà xà nữ áo trắng lại "vân đạm phong khinh" đứng bên cạnh hắn, cười dài nói:
- Tiểu mỹ nam, ngươi quá làm người ta thích rồi, lại mang đến cho ta ngạc nhiên vui mừng như thế. Tử Long Chiến Giáp này cho dù ờ Ngoại Hải vực cũng coi như phòng ngự linh bảo cấp bậc trân bảo a!
- Tử Long Chiến Giáp!
Đám nguời Vũ Dương nhìn chẳm chẳm long giáp uy phong mà Dương Phàm đang mặc. không khòi lộ ra thân sắc tham lam.
Chiến giáp này là một kiện có lực phòng ngự cường đại nhất trong số linh bào Dương Phàm vơ vét được tại Thiên Lan Điện.
Nếu không có một chút tư bản, Dương Phàm sao dám dễ dàng chinh chiến Ngoại Hài vực?
Tuy nhiên là vận khí hắn quá kém, dây vào một phiền toái lớn như vậy!
Bá!
Dương Phàm chi cảm thấy trước mắt nhoáng lên. song chướng xà nữ áo trắng kia ôm chặt lấy hắn, độc lực trí mạng mơ hô xuyên thấu qua Tử Long Chiến Giáp, xâm nhập vào cơ thể.
Hơn nữa, thản thể hắn bị thản rắn của xà nữ quan chặt.
Một cỗ lực lớn khủng bố ý đồ đem thản thể Dương Phàm quan thành thịt nát.
- Không tốt!
Mặc kệ Dương Phàm giãv dụa đểu không thể tránh thoát, thân thể càng ngày càng yếu.
Sau đó. đẩu của xà nữ áo trắng kia đột nhiên hóa thành một đẩu rắn lớn. thè lưỡi, mớ ra miệng máu to lớn cùng răng độc. chậm rãi nhìn vào Dương Phàm, dường như tính toán làm thế nào đem món ngon Dương Phàm này nuốt vào.
Toàn thán Dương Phàm lạnh băng, kinh hãi, hoảng sợ.
Đọt nhiên hắn cảm thấy được, xà nữ này có một loại cám giác giống như đã từng quen biết.
Dường như vào lúc cùng lên đinh vu sơn với Vũ Nghiên, đã gặp xà này.
Bất kể hắn vận chuyển pháp lực như thế nào đểu không thể làm gì được, ngược lại một thán pháp lực lại bị đổi phương áp chế giam câm từng chút một.
Ba người Vũ Dương thấy tình hình này đểu lạnh lẽo run sợ. ngay cả thớ mạnh cùng không dám.
- Còn tiếp tục như vậy... Ta thật sự trớ thành món ngon trong bụng xà nữ này.
Dương Phàm cắn răng một cái, vận chuyển Thái Hư Thiên Hòa còn thừa không nhiều.
Phốc... Ầm!
Một mành xích viêm ánh vàng chói mắt từ trên người Dương Phàm bùng nổ. bốc lên cao mấy trượng, bao phủ cả xà nữ áo trắng bên trong.
Xà nữ áo trắng kêu một tiếng đau đớn, bị cỗ lực lượng thái cổ tinh thẩn chí viêm này bức lui. Nàng dù sao cũng là vẻu thú loại rắn, bị hóa diễm khắc chế. huống chi là cấp bậc Thái Hư Thiên Hỏa này.
Dương Phàm vận chuyển Thái Hư Thiên Hóa. không chút nghĩ ngợi, lập tức bó chạy.
-Ngăn hắn lại!
Xà nữ áo trắng yêu kiều quát một tiếng. Dương Phàm có Thái Hư Thiên Hóa phụ thân, nàng sinh lòng kiêng kị, không dám tới gân.
- Ha ha ha... Đẻ mạng lại đi!
Hai trưởng lão của Dược Thánh Tông đều vận chuyển phập lực ngăn chặn Dương Phàm.
Dương Phàm hít sâu một hơi. tại khoảnh khắc sinh tử này hắn cũng không thể ẩn giấu nữa.
Một tay hắn vung lên. lôi hỗ chợt lóe. trong lòng bàn tay đột nhiên hiện ra một cái đinh, đồng xanh cồ lớn bằng bàn tay.
Đinh này vừa ra. hai trường lão Hợp Thể Kỳ cảm thấy áp lực không hiểu.
"Ngô... Ông!" Một tiếng, đồng đinh cổ xưa lớn bẳng bàn tay kia bỗng nhiên khuếch truơng gấp trăm, ngàn lẩn.
Trong hư không truyển đến một tiếng "Ầm" kinh hãi linh hồn.
Đồng đinh kia toàn thân điện xà vờn quanh, như một ngọn núi lớn sừng sững trên không hải vực. lôi vân cuôn cuộn chấn động vạn dặm.
Trên đinh này hội tụ lôi điện lực hủy diệt bàng bạc. dùng tư thái nhìn xuống thế gian, hiện lên trên đinh đầu mọi người.
Trong phạm vi mười vạn dặm, một cỗ khí tức kinh thiên hủy diệt áp lực hít thớ không thông, khiến hai trướng lão trước mặt Dương Phàm cảm thấy tâm kinh nhục khiêu:
- Đây... Đây dĩ nhiên là Tụ Lôi Đinh!
Ầm!
Trong lôi đinh ngạo thị hoàn vũ. giáng xuống lôi xà kinh thiên địa, khiến một vùng thiên địa chóp lóe lúc sáng lúc tối.
Khoảnh khắc đó, Ngay cà xà nữ áo trắng Độ Kiếp Kỳ đểu nàng minh một cái.
Hai trường lão tại lôi điện hủy diệt kia oanh kích, cũng không kiên trì được nửa hô hấp, nhục thân tan thành mây khói, hôn phi phách tán.
Tiếng kêu thám thiết kia thẻ thảm vô cùng, ớ trong lôi điện sáng tối lóe lẻn đẩv trời, lại kirih tâm động phách nhưthế.
Tụ Lời Đinh giống như một ngọn "Lôi sơn" khổng lồ thiên địa, sừng sững trên không hải vực, dẫn dắt lôi điện lực mênh mông, trong phạm vi vạn dặm lôi vân cuôn cuộn.
Một vùng thiên địa dưới lôi quang hủv diệt làm người ta hít thớ không thông này, sáng tối không chừng.
Dứoi cồ lực lượng khiến thẩn ma lui tránh này, sinh linh trong hài vực cứng đờ run rẩy.
Hai trướng lão của Dược Thánh Tòng không có lực trả đòn. dưới lôi quang kinh thiên địa tan thành mâv khói, hôn phi phách tán.
Tình cảnh như thế khiến Vũ Dương kia bị dọa mặt xám như tro tàn.
Rung động trong mắt xà nữ áo trắng chuyển thành tham lam nồng đậm cùng ngạc nhiên vui mừng:
- Tiểu mỹ nam... vêu ngươi chết mất. Một tu sĩ đất liền nhu ngươi, trong tay không ngờ có Tụ Lôi Đinh thất truyềnđă lâu!
Tụ Lôi Đinh, loại kỳ vật truyền thùa thượng cổ này. thất truyền vạn năm không ngờ lại xuất hiện tạiNội Hải.
Đinh này vẫn là chí bảo vô thượng có thể khiến tu sĩ sắp sửa độ kiếp cùng người tu luyện thản thòng lời điện phải điên cuông.
Nghe nói thời Kỳ thượng cồ. có đại năng già chuyển môn dùng đinh này thu thập Lỏi lực trong "Thiên kiếp".
Nói cách khác, chi cần pháp lực đủ mạnh, đinh này Ngay cả lực lượng thiên lôi đểu có thể hấp thu và chứa đựng trong lôi đinh.
về phẩn lực lượng của lôi đinh, Dương Phàm vừa rồi trực tiếp diệt sát hai Hợp Thể đại tu sĩ đủ đê chứng minh hết thảy.
Ngò... ỏng!
Ngọn "Lôi sơn" thật lớn lơ lửng trên đinh đầu Dương Phàm, hào quang chợt ảm đạm.
Nguyẻn lai vừa rồi sử dụng lôi đinh này không hể giữ lại. khiển pháp lực Dương Phàm tiêu hao hơn phán nửa.
Lại thêm khắc chế độc lực trong cơ thể, thoát khói miệng xà nữ áo trắng, Dương Phàm có thê nói nguyên khí đại thương, ngay cả Thái Hư Thiên Hóa đêu gần như hao hết.
- Hi hi... Xem ra cấp độ lôi đinh này gần như đạt tới mức độ Bán Tiên khí, chi cẩn chiếm được nó. nắm chắc mười phẩn vượt qua hai lần thiên kiếp đầu.
Xà nữ áo trắng bộ mặt dữ tợn, nhung thanh âm lại có vẻ nan rẩy.
Mà Dương Phàm nguyẻn khi đại thương, đứng tại chỗ thớ hồng hộc. gần như đứng cùng không xong.
Đột nhiên, hắn lại sinh ra báo động nào đó.
Không tốt!
Hắn vội vàng thu hỗi Tụ Lôi Đinh.
Bới vì thẩn thông của đinh này quá thật kinh thế hãi tục. đủ để khiến cho rất nhiều tu sĩ nhỏm ngó.
- Vì sao ngươi còn chưa động thủ?
Dương Phàm dứt khoát khoanh chân ngồi trên hải vực, lãrih đạm cười.
Giờ phút này đã rơi vào loại tuyệt cảnh như vậy, hắn chuẩn bị suy tính phá vỡ tầng phong ấn thứba.
Mười tầng phong ấn. có thể ngạo thị hoàn vũ.
Lúc ớ nội lục. Dương Phàm từng phá vỡ hai tầng phong ấn.
Mà nay đi vào Ngoại Hải vực, rốt cục không tránh được đến lúc phá vỡ tầng phong ấn thứ ba.
Chi có ớ loại tuyệt cảnh này, phá vỡ phong ấn mới có thể hấp thu lớn nhất, nếu là bình huốngbình thường hơn phản nửa là nổ tan xác mà chết.
Tuỵ nhiên, giờ phút này Ngay cả Dương Phàm cũng không nắm chắc lúc phá vỡ tẩng phong ấn thứba có thể cam đoan không lo lắng về tính mạng.
- Tiểu mỹ nam, ngươi thật sự là trời cao ban thướng cho ta. Cho nên. ta cho ngươi một lựa chọn, giao ra Tụ Lôi Đinh, hai chúng ta trớ thành đạo lữ song tu. không biết ý ngươi thế nào?
Đỏi mắt sáng của xà nữ áo trắng này như nước, lộ vẻ mê luyến nhìn chẳm chẳm Dương Phàm.
Dương Phàm ngẩn ra, lập tức "Phì" một tiếng.
Chắc là xà nữ áo trắng này thật sự là coi trọng hắn.
Là nguời khác giới, trong giới này chi sợ không có bao nhiêu người có thể chân chính chồng cự mị lực Dương Phàm có được trong giai đoạn vẫn Hoa trung kỳ.
-... Hừ, một khi đă vậy, đừng trách ta xuống tay vô tình.
Xà nữ áo trắng sắc mặt lạnh lùng, bàn tay ngọc vừa nhấc, một mản sương mù màu trắng bắn tới đinh đâu Dương Phàm, ngưng tụ thành một cái tơ võng màu trắng, như tia chóp chụp xuống Dương Phàm.
Dương Phàm kiệt lực trốn tránh, mà tơ võng màu trắng kia càng ngày càng lớn, ước chừng bao phủ phạm vi vài trăm dặm.
Hơn nữa trong tơ võng này ẩn chứa pháp tắc thiên địa. đối với không gian trong khu vực hình thành một loại trói buộc qui" dị.
Dương Phàm từng bước gian khổ, dưới chênh lệch thật lớn về tu vi, cành giới, khó có thể đào thoát.
Quan trọng nhất là Thái Hư Thiên Hóa trong cơ thể hắn hao hết. nguyên khí đại thương, chi có thê phát hưv được một hai phần lực lượng.
Thấy tình hình này, Dương Phàm nhắm mắt lại. vận chuyển Thổ Linh Châu, toàn thản tinh thể hóa, trong hào quang màu đất lóe ra sáng bóng kim loại nhàn nhạt.
Khi tơ võng màu trắng kia trói buộc hắn, Dương Phàm đã hóa thành một tượng đá kim loại, bị treo ớ giữa không trung.
Ánh mắt xà nữ áo trắng thoáng ngưng, rồi sau đó cười lạnh một tiếng, há mỗm phun, trên tơ võng màu trắng kia dấv lên một mành quang diễm màu lục, bao phủ tượng đá kim loại.
Dương Phàm tuy 1"ẳng toàn thản tinh thể hóa nhung lại âm thầm vận chuyển Thỗ Linh Châu cùng Thủv Linh Châu. Một thứthủ hộ ngoài thân, một thứbào hộ trong cơ thê.
Nếu là tu sĩ cùng cấp tất nhiên không thể thương tổn hắn, nhung Dương Phàm đối mặt là cao nhân Độ Kiếp Kỳ.
Mặc dù xà nữ này chua trải qua thiên kiếp tẩv rửa, nhưng nếu chính diện chiến đấu. cho dù vài chục Hợp Thể đại tu sĩ liên thủ cũng không phải đối thủ của nàng.
Quá nhiên, lực lượng thần thông quang diễm màu lục của xà nữ áo trắng đem làn da tinh thê hóa của Dương Phàm đốt ra một mảnh vết rách, uy lực còn dư chậm rãi xâm nhập thản thể.
Dương Phàm lập tức xúc động tầng phong ấn thứba.
Một chút lực lượng của tầng phong ấn thứ ba dưới sự giảm xóc của Thủy Hồn Giới, theo Địa Hôn Căn trải khắp toàn thân.
Dương Phàm đột nhiên cảm nhận một cồ lực lượng mênh mông đáng sợ. giống như ngựa thoát cương.
Cũng may thân thể hắn đã hoàn toàn tinh thể hóa, đã làm tốt chuẩn bị đầy đủ, nếu không rất có khả năng khiến kinh mạch vỡ nát. thất khiếu đổ máu.
Rất nhanh, trong cơ thể Thùỵ Linh Châu cùng Thổ Linh Châu nớ rộ hào quang sáng ngời, ớ trong và ngoài cơ thê hình thành tâng phòng ngự cường đại.
Bỗng nhiên, vết rạn sinh ra ờ trên lóp tirih thể màu đất ngoài thân Dương Phàm rất nhanh bị khép lại.
Tác dụng chủ yếu của Thủy Linh Cháu chuyển sang bảo vệ tạng phủ kinh mạch trong cơ thê Dương Phàm, cũng giám xóc lực lượng từ trong phong ấn.
Tám tầng phong ấn trong cơ thể Dương Phàm mỗi khi phá vỡ một tầng đểu không thể nghịch chuyển.
Lúc đẩu còn có thể khổng chế phóng thích lực lượng trong phong ấn, nhưng đến về sau càng ngày càng khôngbị khổng chế.
- Sao lại thế này? Pháp lực người này vì sao đột nhiên tăng vọt? Thi triển bí thuật gì?
Xà nữ áo trắng khẽ giật minh.
Uy năng chủ yếu của chân viêm nàng phát động không phái là đốt cháy mà là độc tính cùng ăn mòn, cho dù là linh bảo đêu có khả năng bị thương tôn.
Nhưng Dương Phàm sử dụng Thổ Linh Châu, lực lượng đại địa. dàv dặn vững chắc, vừa hay đối với chân hòa của nàng có lực miễn dịch khá lớn.
Lại thêm thể chất Dương Phàm đặc thù, đối với độc tinh của nàng sinh ra lực để kháng lớn. trong cơ thể lại có Thủv Linh Châu bảo vệ.
Cho nên khi lực lượng tầng phong ấn thứ ba thẩm thấu ra, Dương Phàm cũng khó khăn có lực tự bảo vệ.
- Dương Phàm này thật sự không đơn giản...
Vũ Dương đứng cách đó không xa quan sát. trong mắt lộ vẻ kinh hãi. quá thật khó thể
tin.
Nếu đổi lại là hắn sớm khôngbiết chết bao nhiêu lần.
Nhưng Dương Phàm này lại lẩn lượt sáng tạo kỳ tích.
Tông sư chung quy là tông sư.
Dương Phàm có thể bước lên đinh của đại lục. độ cao của hắn kiên quyết không thể coi thường.
Chi cẩn cho hắn thòi gian, có lẽ một Ngày hắn bước trên đinh Ngoại Hài vực thậm chí là vô địch nhản giới cũng không phải không có khả năng.
- Ngươi thất thẩn làm gì? Còn không nhanh công kích?
Xà nữ áo trắng quát lạnh một tiếng.
- Dạ dạ.
Vũ Dương vội vàng vận chuyển pháp lực. từ thật xa oanh kích Dương Phàm.
Nhưng với phập lực Hợp Thể trung kỳ của hắn, muốn thương tổn đến Dương Phàm căn bản không có khả năng.
Hắn thậm chí Ngay cà phòng ngự đều không phá được.
Trong mắt xà nữ áo trắng thoáng hiện tức giận cùng lo lắng.
Nhất định phải sớm giải quyết Dương Phàm, nểu để cường giả Bồng Sơn Đảo vực chạy tới. vậy phiên toái.
Đột nhiên, nàng thu hỗi chán hòa, trong tay xuất hiện một phi kiếm vàng rực. hóa thành một tia chóp rực rỡ chém lên thán Dương Phàm đã được tinh thể hóa.
Đinh!
Phi kiếm chém vào, bắn lên đốm lửa cao mấy trượng, sóng biển bộc phát chấn động vạn dặm hải vực.
Công kích đáng sợ như thế cuối cùng đem lóp da tinh Thạch bên ngoài thán Dương Phàm chém ra một vết rạn.
Nhưng là pháp lực trong cơ thể Dương Phàm điên cuồng tuôn ra. rót vào trong Thỗ Linh Châu, vết rạn kia nháy mắt liền khép lại.
Xà nữ áo trắng cắn răng một cái, đem quang diễm màu lục bám lên phi kiếm.
Đinh... Phốc!
Hai thứ gia tăng hỗ trợ, phi kiếm lóe ra hào quang lục u sáng bóng lập tức chém rách hộ giáp tinh thê.
Thản thể Dương Phàm hơi lung lay một cái. bên ngoài thân xuất hiện một miệng vết thương, huyết quang lóe ra.
Nếu là thương tổn bình thường, nhất định có thể khép lại trong khoảnh khắc. Nhưng là trên phi kiếm này ân chứa chân hòa độc tính, ăn mòn, đốt cháy của xà nữ.
Tốc độ khôi phục của Dương Phàm chi còn một phẩn tư bình thường, nhưng dù vậy vẫn khá nhanh.
Quang cẩu màu lục trong cơ thể Dương Phàm trừo ra một mảnh lục lưu. vận chuyển tới miệng vết thương, nơi bị độc tính, ăn mòn, đốt cháy rất nhanh được chữa trị.
- Người này có thân thể bất diệt, lại thi triển bí thuật như thế. Càng khó chơi chính là pháp lực hắn làm sao lại như là dùng không hết.
Sắc mặt xà nữ áo trắng âm u không chừng, vội vàng gia tăng tẩn suất phi kiếm công kích.
Keng keng keng...
Một vùng bóng kiếm lay động trên thân Dương Phàm.
Hơn nữa. phi kiếm này nhắm chuẩn một vị trí hình thành đả kích liên tục.
- Không tốt.
vết thương của Dương Phàm xâm nhập xương tủy, chi đành phải đem càng nhiều lực lượng vận Chuyên tới vị trí này, khiến lóp da tinh thê nhanh chóng khép lại, miệng vết thương tăng tốc khôi phục.
Nhưng dù vậy vẫn không thể chịu được công kích liên tục như vậy.
Một khi lóp da tinh thể bị hoàn toàn đánh tan, Dương Phàm nhiều nhất chịu thêm hai kiêm thì nhục thán bị hùy diệt.
- Một khi đã vậy... chi đành phán kích thôi!
Dương Phàm cắn răng một cái. tầng phong ấn thứ ba trong Thủy Hồn Giới trừo ra như nước lũ.
Cùng lúc đó. bên ngoài thản Dương Phàm nớ rộ hào quang năm màu huyễn lệ chói mắt.
Rắc... Lớp da tirih thể bên ngoài thân Dương Phàm tại lực bộc phát đáng sợ hóa thàrih đá vụn đẩy trời, đẩv lui phi kiếm của xà nữ.
"Ông" một tiếng, sau lưng Dương Phàm hiện lên một Huyễn Thẩn Ngũ sắc chống đỡ thiên địa.
Huyễn thẩn kia khoảnh khắc hấp thu vô số Thái cổ tinh thẩn viêm lực. cũng cùng lực lượng tự nhiên mênh mông của cả vùng hải vực này dung quán cùng một chỗ.
Dương Phàm quán thông thiên địa, mang theo sóng lớn ngàn trượng bay lên trời cao.
-Cái gì!!!
Xà nữ áo trắng cùng Vũ Dương đều hoảng sợ cực kỳ.
Cùng lúc đó. trong phạm vi mười vạn dặm đều có thể cảm nhận được động tĩnh kinh thiên địa ớ nơi này.
Huyễn Thẩn Ngũ sắc kia giơ tay nhấc chán bộc phát ra lực lượng khiến thiên địa chấn động, sóng thân quét ngang thiên địa.
Hải vực phụ cận chấn động không yên. vô số sinh linh kinh hãi vỡ mật.
Ba~~
Hư ảnh Huyễn thẩn thật lớn đáng sợ kia, một chướng hung hăng bổ về phía hai người.
"Ầm" một tiếng, sóng thẩn trong phạm vi vạn dặm dâng lẻn cao mấy trăm trượng.
Bàn tay thật lớn kia cho dù là hu ảnh cũng ẩn chứa uy năng lớn lao cùng uy lực tự nhiên mẻrih mông, lập tức bao phủ phạm vi ngàn dặm.
Xà nữ áo trắng cùng Vũ Dương lập tức bị một bóng đen thật lớn bao phủ.
Bá!
Xà nữ áo trắng bị dọa nhảv dựng thi triển thuấn di bó chạy.
Mà Vũ Dương bị áp chế về cành giới, trực tiếp bị một chưởng đánh tan nát. nước biển trong khu vực đó cũng trổng rỗng bốc hơi. hoặc là bay lên trời, bắn lên tới tận tâng mâv.
- A!!!
Dương Phàm ngửa mặt lên tròi thét dài, hai mắt màu đỏ. lực lượng cuồng bạo kinh thiên địa từ trong cơ thể cùng với Huyễn thẩn giải phóng ra.
ÀmẰm Ằm!!!
Hai chướng đánh xuống mặt biển gây nên sóng thẩn nhu tận thế. đem mấy hòn đảo nhỏ khu vực mấy vạn dặm phụ cận đều trực tiếp nhấn chìm.
Lực lượng tảng phong ấn thứ ba bị Dương Phàm dùng hết bảy phẩn trớ lẻn.
Nhưng lực lượng còn thừa vẫn làm cho hắn điên cuồng dữ tợn, thân thể như muốn nổ tung.
Một tiếng nổ "Âm" thật lớn, cuối cùng Ngay cả Huyễn Thần Ngũ sắc cũng đểu bị bành trướng nổ tung, ớ trong thiên hư sinh ra một cái khe không gian đáng sợ.
- Chẳng lẽ tròi muốn quên ta!
Hai mắt Dương Phàm đỏ như máu, tràn ngập tuyệt vọng cùng điên cuồng, rồi sau đó thất khiếu đổ máu.
Bình luận truyện